Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 594: Róc thịt Nguyên Thần, Lục Giáp trấn đại năng! (2)

Dịch: Mèo Rừng
Bởi vì, sự cân bằng của bốn cái bản nguyên tinh đã có thể duy trì vĩnh cửu.
Hả?
Bỗng nhiên, lông mi của Lục Phiên hơi nhíu.
Ngay lúc hắn dự định rời khỏi không gian bản nguyên để giải quyết những kẻ địch, thì dị biến khiến cho hắn không thể tưởng tượng được xảy ra.
. . .
Hư Vô.
Vô số cường giả bước vào từ bên ngoài Hư Vô Thiên.
Khí thế đáng sợ, chấn động bốn phía, tựa như có gợn sóng vô cùng mạnh mẽ khuếch tán ra.
Có một vài Lưu Lạc giả bị khí thế này quét trúng, bèn vô tội nổ tung trong hư vô, lập tức bỏ mình, kể cả linh hồn cũng bị gợn sóng chấn vỡ.
Những người này quá mạnh.
Từng tên đều có tư thái vô địch.
Đầu đội pháp khí, nhảy vọt tới từ hư vô.
Thân thể của những người này đều phóng ra tinh mang sáng chói, mỗi một vị đều sở hữu chiến lực cực kỳ cường đại, vẻn vẹn chỉ là khí thế, là đã khiến cho người ta cả mthấy đáng sợ cùng đè nén.
Mỗi một người đều là cường giả vượt qua Xuất Khiếu cảnh.
Rất nhiều Lưu Lạc giả cực kỳ kinh hãi.
“Quả nhiên, các đại năng thế giới cao võ đều đang nhìn trộm lấy, bọn hắn thèm khát tạo hóa của phương thế giới này!”
“Đại năng không có tên nào là đơn giản!”
“Trốn đi! Đại năng nhập cảnh, mặc dù sức chiến đấu của bọn hắn sẽ bị quy tắc Hư Vô Thiên áp chế, thế nhưng cũng không phải người là chúng ta có thể địch nổi! Thậm chí dư ba trận chiến cũng đủ để hủy diệt chúng ta!”
Những Lưu Lạc giản điên cuồng chạy trốn.
Bọn hắn không còn ôm bất kỳ may mắn nào nữa.
Có lúc, có mạng lấy được mới gọi là tạo hóa.
Cho dù là cường giả cực mạnh như mỹ phụ khè lưỡi rắn, và tên mặc giáp lửa đỏ rực, cũng dồn dập chạy trốn.
Thậm chí bọn hắn còn từ bỏ cả lục địa tĩnh lặng của mình, nhanh chóng rời khỏi.
Đương nhiên, trước khi thoát đi, bọn hắn thấy Tề Lục Giáp đi ra khỏi đại lục cô quanh, lẻ loi một mình đối mặt với những cường giả đầu đội thánh giai pháp khí kia.
“Hắn đang làm cái gì?”
“Muốn bằng sức một người ngăn cản những đại năng này sao? Si tâm vọng tưởng!”
Mỹ phụ lắc đầu, vẻ mặt như xem đồ đàn, sau đó, vụt nhanh đi.
Cường giả bao trùm trong áo giáp hỏa diễm cũng ngưng mắt.
“Hiện trạng của Hư Vô Thiên chính là như vậy, một khi có cao võ sinh ra, liền sẽ trở thành miếng thịt mỡ, trở thành vận mệnh trong mắt các đại năng cao võ… Tề Lục Giáp ngươi, Nguyên Thần cùng máu thịt bị trảm, nửa chân đạp vào tử vong, làm sao lại có thể cải biến được hiện trạng hiện giờ?”
Tên này nỉ non, sau đó lắc đầu.
Hắn quay đầu nhìn xem Ngũ Hoàng đại lục càng ngày càng trở nên mỹ lệ kia, trong đôi mắt lóe lên vẻ hâm mộ.
Cùng là bá chủ vị diện trong Hư Vô Tihên, thế nhưng có thể chứng kiến Hư Vô Thiên sinh ra cao võ, kỳ thật cũng là một loại vinh hạnh, nhưng hiện thực chung quy tàn khốc.
Hắn đã từng nhìn thấy hình ảnh thế giới cao võ của Tề Lục Giáp sụp đổ.
Những đại năng kia, tham lam cùng cường đạo vô cùng.
Bọn hắn chia cắt bản nguyên thế giới cao võ tân sinh, thậm chí cả tu hành giả có thiên phú cũng bị bắt đi, xem như nô lệ.
Lưu lại một tiếng thở dài xa xăm.
Thân thể tên này vụt đi, ánh lửa đại thịnh, ngay lập tức tan biến giữa đất trời.
Tề Lục Giáp muốn liều mạng, hắn thì không, hắn là Lưu Lạc giả. Cái gì gọi là Lưu Lạc giả? Chính là người không nhà để về, không có thế giới thuộc về mình, chính là Lưu Lạc giả.
Hắn đã sớm không còn tín ngưỡng.
Theo hắn thấy, một mình Tề Lục Giáp đối diện với các đại năng cao võ nhập cảnh xâm phạm này, chỉ có một cái kết cục mà thôi.
Đó chính là… Chết.
...
Tề Lục Giáp mỉm cười, hắn còng lưng, thân thể vốn dĩ khô héo, hiện lên chút màu máu.
Mặt mũi của hắn có chút quỷ dị, nhìn xem từng bóng người tựa như hằng tinh sáng chói ở bên trong Hư Vô Thiên. Cười đến tràn đầy sát khí.
Hắn không hề che giấu chút nào sát khí của bản thân.
“Chư vị, hà tất đuổi tận giết tuyệt? Hư Vô Thiên có thể sinh ra một thế giới cao võ, nào đâu dễ dàng?”
Tề Lục Giáp mở miệng nói.
Âm thanh khàn khàn của hắn, quanh quẩn ra.
Hắn không để Lưu Lạc giả vào mắt, cũng không có để rất nhiều Thánh tử Thánh nữ vào mắt, cho dù là những người bảo hộ Xuất Khiếu cảnh, hắn vẫn như cũ không để vào mắt.
Tuy nhiên, lần này, vô số đại năng cao võ buông xuống, Tề Lục Giáp không thể coi thường.
“Ngươi là Tề Lục Giáp?”
“Thì ra ngươi còn chưa có chết… Ngươi không ngăn được chúng ta đâu, thế giới của ngươi còn không thủ được, đã vậy còn trợ giúp hắn thủ hộ?”
Có cường giả đầu đội pháp khí, hào quang của pháp khí, cơ hội che lắp thân hình của hắn lại, mở miệng.
Âm thanh chấn động, mang theo vài phần cười nhạo.
Tề Lục Giáp, những cường giả ở đây đều biết, dù sao thì hắn đã từng có chút nổi danh.
Rời đi Hư Vô Tihên, đột phá đến Hợp Thể cảnh, có được danh xưng đại năng.
Sau đó, trở về Hư Vô Thiên, muốn thai nghén ra thế giới cao võ duy nhất ở trong Hư Vô Thiên.
Cuối cùng trở thành một màn kịch to lớn.
Quy tắc Hư Vô Thiên buông xuống, Tề Lục Giáp bị trảm đi máu thịt cùng Nguyên Thần, thế giới cao võ cũng đồng thời sụp đời. Bản nguyên ngụy cao võ tân sinh bị bọn hắn đoạt được, để cho không ít cường giả Hợp Thể cảnh, trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Cho nên, trong mắt bọn hắn, Tề Lục Giáp chính là một kẻ thất bại.
“Tránh ra đi, máu thịt và Nguyên Thần của ngươi đã bị trảm, sinh mệnh cũng không còn thừa nhiều, kéo dài hơi tàn đến tận bây giờ đúng là không dễ dàng gì, chớ có vô ích táng chính mình.”
Có người khuyên nhũ Tề Lục Giáp.
Nhưng cũng có đại năng tính tình táo bạo trực tiếp châm chọc: “Muốn ngăn cản chúng ta, ngươi lấy cái gì để ngăn? Mệnh của ngươi sao?”
“Lục Giáp trận tông của ngươi đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, trận ngôn Cửu Tự đều đã bị những đồ đệ bảo bối kia của ngươi mang đi, không có trận ngôn Cửu Tự, ngươi lấy cái gì ngăn chúng ta?”
Trong hư vô, khí thế khủng bố không ngừng đan xen, kihến cho hư không tựa hồ cũng đang rung động.
Âm thanh đàm thoại của những cường giả này, không che giấu chút nào.
Truyền vang vào bên trong mỗi một cái thế giới ở Hư Vô Thiên.
Khiến cho sinh linh của những thế giới này phảng phất như nghe được thần linh đang đối thoại vậy, run lẩy bẩy.
Tề Lục Giáp mỉm cười.
“Hư Vô Thiên cần một thế giới cao võ, vinh quang của Đại Đế sẽ lại một lần nữa trở về, tỏa ra vầng sáng loá mắt ở Cửu Trọng Thiên.”
Tề Lục Giáp nói.
“Ngươi nói Lục Giáp trận tông của ngươi là người thừa kế truyền thừa của Đại Đế cổ đại ‘Hạo’, hiện tại xem ra, quả nhiên không sai. Đáng tiếc, vị Đại Đế cổ đại này, đã sớm vẫn lạc ở trong năm tháng vô tận, ngươi còn đang chờ mong cái gì?”
Có người khinh thường cười nhạo.
Ầm ầm!
Sau lưng Tề Lục Giáp.
Là Ngũ Hoàng lột xác, Ngũ Hoang đang xảy ra biến hóa kinh người.
“Tránh ra đi, thời gian cấp bách, chúng ta không có rảnh nói chuyện phiếm với ngươi.”
“Nếu như ngươi không chết, hôm khác có thể tới phủ của chúng ta, vui vẻ chuyện trò.”
Lời nói vừa ra.
Trong hư vô lập tức phát ra tiếng âm vang.
Có hào quang lóa mắt tỏa ra, một tên cường giả hóa thân thành một đường lưu quang, đầu đội thánh giai pháp khí, định xông qua Tề Lục Giáp.
Hắn không có đặt Tề Lục Giáp vào mắt.
Tề Lục Giáp nửa tàn, có thể uy hiếp gì?
Nếu như có được trận ngôn Cửu Tự, có lẽ, bọn hắn sẽ còn thoáng kiêng kỵ, thế nhưng Tề Lục Giáp không có trận ngôn Cửu Tự, căn bản không chịu nổi một kích.
Tề Lục Giáp nheo mắt lại, trong đôi mắt thâm thúy ấy, tựa hồ có vòng xoáy đang xuay quanh.
Ngay lúc tên cường giả kia đến gần.
Tề Lục Giáp tựa như một ván gỗ mục.
Trên thân thể của hắn, bắn ra sóng năng lượng đáng sợ, bàn tay như gỗ khô nâng lên.
Trong nháy mắt va chạm với cường giả Hợp Thể cảnh này.
Ầm ầm!
Hư vô đang rung động kịch liệt.
Rung chuyển không ngớt.
Tựa như hai đoàn ánh sáng va vào một chỗ, đang không ngừng lẫn nhau đánh thẳng vào.
Người xung quanh đều đang xem kịch vui.
Bọn hắn cảm thấy Tề Lục Giáp tất bại, bọn hắn chia cắt thế giới của Tề Lục Giáp năm đó, hiện giờ, tự nhiên là có thể chia cắt hết thảy thứ Tề Lục Giáp bảo hộ.
Tề Lục Giáp năm đó không ngăn được bọn hắn, hiện tại thì làm sao lại có thể làm được?
Tuy nhiên.
Tiếng bi thảm thê lương bùng nổ.
Gợn sóng năng lượng đáng sợ phát tán ra, khiến cho hư vô rung chuyển.
Không ít đại lục đê võ bị chấn máu chảy thành sông, trở nên nát vụn.
Trong hư không.
Tên cường giả lao ra đầu tiên kia, chỉ còn lại Nguyên Thần và thánh giai pháp khí bao phủ, nhanh chóng lùi lại.
Máu thịt toàn thân bị tan biến sạch sẽ.
Trong hư vô, một đống máu thịt đang ngọ nguậy.
Thân thể khô héo của Tề Lục Giáp đang cắn nuốt máu thịt.
Tóc trắng tróc ra, sau đó từng nhánh tóc đen cứng cạp mọc lại, da thịt tiều tụy như một vỏ cây già, cũng trở nên mượt mà hơn…
Hắn cắn nuốt máu thịt của một cường giả để phụng dưỡng bản thân.
Tề Lục Giáp nở nụ cười, hắn chắp tay, quanh thân quấn quanh từng đường trận văn.
“Muốn chết!”
Rốt cuộc, cường giả trong hư vô tức giận.
Vô số đường lưu quang bắn mạnh ra, bọn hắn đến gần Tề Lục Giáp, muốn giết chết Tề Lục Giáp ngay tại chỗ.
Còn về Nguyên Thần của tên cường giả bị cắn nuốt thân thể kia, thì không cam lòng bay lượn ra khỏi Hư Vô Thiên.
Ở bên trong Hư Vô Thiên, lực lượng quy tắc có sự xâm hại vô cùng to lớn đối với Nguyên Thần, mất đi thân thể, đơn thuần Nguyên Thần thì dù cho có pháp khí bảo hộ, cũng sẽ không chống đỡ được quá lâu.
Cho nên, hắn rời đi.
Hắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Tề Lục Giáp, hắn oán độc quan sát ở bên ngoài Hư Vô Thiên. Hắn muốn nhìn Tề Lục Giáp bị xé nát, bị rất nhiều đại năng đánh nổ!
Đương nhiên, cũng không phải ai cũng ra tay.
Có cường giả cẩn thận, đề phòng Tề Lục Giáp, một vị Trận Pháp sư thần bí, vẫn có hơi làm cho người ta kiêng kỵ.
Dù cho Trận Pháp sư nửa chân bước vào tử vong.
Tề Lục Giáp cười ha ha.
Máu thịt của hắn tái sinh, thẳng tiến không lùi đấm ra từng quyền.
Ánh quyền đại chấn, bộc phát ra muôn vàn vầng sáng.
Tề Lục Giáp thân là Trận Pháp sư, vậy mà lại dùng thân thể để đối kháng.
Phanh phanh phanh!
Nhưng mà, giao phong trong nháy mắt, thân thể của Tề Lục Giáp bèn nổ tung.
Hắn căn bản không phải là đối thủ của chư vị đại năng liên thủ lại.
Tề Lục Giáp máu thịt be bét, hai tay sụp đổ, lảo đảo trong hư vô, mỗi một bước lui lại, đều giương vẩy lấy máu tươi nóng bỏng.
“Thật sự muốn dùng mạng để chặn chúng ta?”
Nơi xa, các đại năng ngắm nhìn, cảm xúc phức tạp.
Tuy nhiên, bọn hắn cũng nhận ra Tề Lục Giáp tựa hồ thật đã nỏ mạnh hết đà.
Cho nên…
Bọn hắn động thủ.
Nếu Tề Lục Giáp một lòng muốn chết, vậy thì bọn hắn thành toàn hắn!
Rầm rầm rầm!
Hào quang sáng chói bùng nổ ra.
Trong bóng tối, những cường giả này ra tay, mà chói mắt ngỡ đâu sao trời.
Hư vô tựa hồ cũng bị đánh thành trống rỗng.
Phốc phốc!
Áp bách khổng lồ đánh tới.
Tề Lục Giáp phun máu, thân thể máu thịt be bét, lại một lần nữa bị mài thành sương máu tán trong hư vô.
Tuy nhiên, mái tóc đen nhanh của Tề Lục Giáp quấn quanh lấy vết máu, không ngừng giương vẩy.
Bành!!!
Trong hư vô, dường như nổ tung.
Dường như có sóng năng lượng hìnhh cầu phát tán tứ tung.
Không tí đại lục đê võ bị gợn sóng này làm cho hôi phi yên diệt, cũng không ít thế giới trung võ, ầm ầm sụp đổ.
Nhưng mà..
Trung tâm vụ nổ.
Máu thịt của Tề Lục Giáp văng tung tóe, nhưng lại ngửa mặt lên trời phát ra tiếng cười to.
Hắn quay đầu, nhìn về hướng Ngũ Hoàng.
Trong lúc mơ hồ, phảng phất như thấy được bóng người bạch y như tuyết kia.
“Có được huyết mạch Đại Đế, đồng thời kích hoạt trận ngôn chữ Lâm, hiện tại thậm chí còn chế tạo ra thế giới cao võ…”
“Tiểu hữu, lão phu không thể làm bằng hữu với ngươi, thế nhưng, không thể nghi ngờ, ngươi chính là hi vọng của Hư Vô Thiên, là hi vọng để tái hiện vinh quang của ‘Hạo’ Đế…”
“Cao võ tân sinh hiện giờ, còn cần thời gian để diễn hóa, lão phu lợi dùng thân thể nửa tàn này, chống đỡ thời gian cho ngươi.”
“Ha ha ha…”
“Hi vọng lúc còn sống, có thể thấy được Hư Vô Thiên sinh ra thế giới cao võ chân chính!”
Tề Lục Giáp máu thịt be bét, thân thể thậm chí đang chậm rãi sụp đổ cười ha ha.
Tiếng cười của hắn vô cùng thoải mái, càng mang theo hi vọng cùng chờ mong.
Ngay sau đó.
Ầm ầm!
Hư Vô Thiên tựa hồ có uy áp đáng sợ đến gần, đó là lực lượng quy tắc.
Nguyên Thần của Tề Lục Giáp trôi nổi lên.
Quanh thân, có trận văn mạnh mẽ hiển hiện, tựa như vốn dĩ đã bị in sâu vào trong hư không vậy
“Đáng chết! Lão già này đã sớm bày trận bẫy chúng ta!”
Có một đại năng chấn nộ.
Toàn bộ những đại năng bị hấp dẫn đến, dồn dập biến sắc.
Quy tắc như đao, tựa hồ chém xuống từ trên chín tầng trời.
Từng đao từng đao róc thịt ở trên Nguyên Thần của Tề Lục Giáp.
Mỗi một đao róc thịt, Nguyên Thần của Tề Lục Giáp sẽ trở nên mấy phần mơ hồ.
Đến cuối cùng, thậm chí chỉ còn lại một cái bóng mờ.
“Tên điên!”
“Ngươi cứ như vậy, Nguyên Thần sẽ bị tịch diệt, linh hồn hóa thành tro bụi, vĩnh thế không thể siêu sinh!”
Một tên đại năng giận dữ gầm thét.
Bởi vì, thuận theo Nguyên Thần của Tề Lục Giáp bị róc thịt, trận văn xung quanh càng ngày càng nổ vang, hấp thu lấy lực lượng quy tắc.
Khiến cho trận pháp trở nên vô cùng đáng sợ.
Quả nhiên là tên điên.
Dùng lực lượng Nguyên Thần của bản thân làm mồi nhử, hấp thu quy tắc thiên địa, để bố trí trận pháp.
Lấy chuyện này để thực hiện mục đích ngăn cản, quả thật là tên điên!
Đây là muốn kéo bọn hắn chết chung!
Tính đặc thù của Hư Vô Thiên, khiến cho những đại năng này, lạnh cả người.
Bọn hắn muốn trốn.
Bọn hắn hóa thành từng viên sao băng sáng trói, vắt ngang qua hư vô.
Tốc độ của bọn hắn rất nhanh.
Nhưng mà, trận pháp nhanh hơn!
Oanh!
Nương theo lấy vô số tiếng hét thảm không cam lòng.
Trong hư vô…
Một cái tiểu đỉnh ba góc to lớn màu hoàng kim do trận văn xen lẫn thành, vây nhốt rất nhiều đại năng vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận