Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 937: Hung thú Lục Anh xuất thế, cơ duyên và mối nguy cùng tồn tại (1)

Edit: Long Hoàng
“Đại. . . Đại cát? !”
Tê!
Cái quẻ tượng này. . . Thật là khủng khiếp!
Khi mà Mạc Thiên Ngữ ôm ngực, hộc máu ra, sau đó nói cho mọi người biết quẻ tượng, tất cả đều lập tức hít một hơi khí lạnh.
Mạc Thiên Ngữ là ai?
Từ khi bắt đầu tu đạo đến này, quẻ tượng của hắn tính chưa bao giờ sai, chỉ có điều bị ngược thôi, hắn tính ra đại cát, vậy kết quả chắc chắn sẽ là đại hung.
Ngũ Hoàng đại lục. . . Dữ nhiều lành ít!
Thật sự phải gặp mối nguy diệt thế sao? !
Trời ạ!
Đám người Lục Cửu Liên, Nhiếp Trường Khanh dồn dập biến sắc, không nghĩ tới, chẳng qua là thần tâm khẽ động, đi tìm mạc thiên ngữ tính một quẻ, lại đạt được loại quẻ tượng thế này.
“Quẻ đại cát a, diệt thế quẻ tượng!”
Ánh mắt của Lữ Mộc Đối cũng trở nên ảm đạm, thân thể hơi run rẩy.
Hắn không nghi ngờ độ trình xác của quẻ tượng do Mạc Thiên Ngữ bói ra chút nào.
Bởi vì, Mạc Thiên Ngữ hiện tại, chỉ xét tu vi đã đạt tới đỉnh cấp thiên nhân cảnh, đã bước nửa bước vào chân tiên cảnh rồi, loại tu vi này đặt ở Ngũ Hoàng cũng không phải kẻ yếu.
Cho dù là Lục Cửu Liên, đều khó mà sửa đổi được quẻ tượng của Mạc Thiên Ngữ.
Huống hồ, Mạc Thiên Ngữ lĩnh ngộ ra được tam phẩm đạo ý, cải thiên hoán mệnh.
Hắn đối với đạo thôi diễn bói toán, tinh thông mười phần, có thể câu thông thiên đạo, thấu hiểu thiên cơ.
“Ta thấy được. . .”
Mạc Thiên Ngữ sắc mặt ảm đạm, từng ngụm máu chảy dọc xuống từ trước ngực hắn.
“Mười hai con mắt đỏ ngòm, khí thế hung ác thao thiên, sát ý cuồn cuộn, sơn hà băng diệt, vong linh kêu rên. . .”
“Đây là nguy cơ diệt thế, có hung thú kinh khủng không gì sánh nổi sắp xuất thế.”
“Yêu Chủ cùng Ma Chủ nói, tất cả đều là thật!”
Mạc Thiên Ngữ nói.
Trong âm thanh của hắn mang theo vài phần run rẩy, làm cho người ta có thể cảm nhận được.
Vẻ mặt của đám người Lục Cửu Liên đại biến.
“Ta đi tìm công tử. . .”
Ngưng Chiêu nghiêm túc vô cùng.
Ngũ Hoàng sắp gặp phải đại nguy cơ, có lẽ… chỉ có công tử mới có phương pháp giải quyết.
“Cần chuẩn bị đầy đủ, các ngươi đi tìm Lục thiếu chủ, chúng ta đi thông báo thiên hạ, để mọi người chuẩn bị kỹ để đối mặt với tai nạn. . .”
“Con hung thú kia nếu như xuất thế, chúng ta phải ngay lập tức giết chết nó. . .”
Lục Cửu Liên nghiêm túc vô cùng nói.
“Ma Chủ đã nói, đây là đại tai nạn, nhưng đồng thời cũng là đại cơ duyên! Có lẽ, chúng ta có thể nhờ vào tai nạn lần này, biến nó thành cơ duyên, thu hoạch được đột phá?”
Nhiếp Trường Khanh nhíu mày, nói.
“”Chỉ khi còn sống mới là cơ duyên.”
“Tiếp theo, cần thông báo tất cả môn phái tiên gia, để ý đến năng lượng biến hóa, một khi có khí tức của hung thú xuất thế, lập tức phát ra tin tức triệu tập!”
Lục Cửu Liên nói.
Sau một khắc, mọi người lập tức từ trên thiên cơ phong bay lên, tan biến giữa thiên địa.
Mạc Thiên Ngữ ngực rách tung tóe, vừa rồi thôi diễn làm cho hắn sinh ra bóng ma tâm lý, hiện tại vẫn còn hoảng hốt.
Lữ Mộc Đối mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, nắm bút lông, chấm chấm trên máu mà Mạc Thiên Ngữ phun ra.
Hành động này làm cho Mạc Thiên Ngữ hồi thần lại.
“? ? ?”
Mạc Thiên Ngữ trừng mắt nhìn Lữ Mộc Đối.
“Tin tức liên quan đến tồn vong của thế gian, sao có thể dùng máu heo viết cho được. . .”
Lữ Mộc Đối không để ý đến ánh mắt của Mạc Thiên Ngữ, chấm máu tươi xong, lập tức hạ bút viết tin tức trên giấy Huyền Hoàng.
Gọi thiên cơ bồ câu tới, kẹp huyền hoàng giấy vào, đưa tin thiên hạ.
Làm xong những chuyện này, Lữ Mộc Đối mới chắp tay sau lưng, đứng lặng tại đỉnh núi, mặc cho gió thổi ào ạt, quần áo bay phần phật.
Trong ánh mắt tràn đầy lo lắng về tương lai.
Mạc Thiên Ngữ nằm co ro trên mặt đất, nhìn về phía Lữ Mộc Đối đang lo nước thương dân.
. . .
Thiên Cơ các đưa tin thiên hạ.
Các phân bộ của Thiên Cơ các tại khắp nơi trên Ngũ Hoàng đại lục đều nhận được tin tức.
Vẻ mặt mỗi người đều đại biến.
Dồn dập đem tin tức truyền bá ra, rất nhanh, toàn bộ Ngũ Hoàng đại địa liền biết được những tin tức này.
Ma Chủ cùng Yêu Chủ đại chiến, lại thêm Thiên Cơ các đưa tin.
Bây giờ, tin tức có nguy cơ diệt thế sắp buông xuống, lập tức truyền khắp toàn bộ Ngũ Hoàng.
Đại Huyền thần triều đế đô, Nhân Hoàng biết được tin tức, lập tức hạ lệnh, bắt đầu điều động đại quân.
Toàn bộ Ngũ Hoàng, lòng người bàng hoàng.
Không chỉ có đại huyền thần triều, yêu tộc Vương đình cũng bắt đầu điều động quân lực.
Vì Yêu Chủ đã hiện thân, cho nên Yêu Tộc không hề nghi ngờ chút nào về nguy cơ lần này.
. . .
Một bên khác, Ngưng Chiêu cùng Nghê Ngọc mang theo Tiểu Ứng Long trở về trên hãn hải, du lịch ở nhân gian nhiều năm như vậy, thực lực của Ngưng Chiêu cũng tăng lên, khí vận tích lũy rất nhiều.
So với hai kẻ ham chơi là Nghê Ngọc cùng tiểu Ứng Long thì thu hoạch của nàng là rõ ràng nhất.
Bất quá, bây giờ thiên hạ đại loạn vì Yêu Chủ cùng Ma Chủ giao đấu, cho nên nàng không tiếp tục lịch luyện hồng trần nữa.
Lại thêm cả Mạc Thiên Ngữ tính ra quẻ đại cát.
Nàng chẳng thể nào ngồi yên được nữa.
Về tới Hãn Hải, các nàng dù sao cũng là đồ đệ của Bạch Ngọc Kinh, theo lý mà nói phải rất dễ dàng tìm được Bạch Ngọc Kinh tại trên hãn hải mới đúng.
Nhưng mà. . .
Lần này, bọn họ lầm rồi.
Ngưng Chiêu cùng Nghê Ngọc bay mấy ngày tại trên hãn hải nhưng không thể nào tìm ra tung tích của Bạch Ngọc Kinh.
Đảo Hồ Tâm tựa như đã hoàn toàn biến mất vậy.
“Có lẽ nào công tử đã mang theo đảo hồ tâm đi thượng giới chơi đùa rồi chứ?”
“Hoặc là, công tử không muốn gặp chúng ta?”
Nghê ngọc nghĩ đến điều này, không khỏi mở miệng nói.
Ngưng Chiêu lườm nàng một cái: “Ngươi cho rằng công tử ham chơi như ngươi sao?”
“Lại nói, công tử xem Ngũ Hoàng như tâm can bảo bối, Ngũ Hoàng có thể phát triển đến hiện tại, công tử đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, hiện tại Ngũ Hoàng xuất hiện mối nguy như thế, công tử sao lại không để ý cho được?”
“Chúng ta không tìm được đảo, rất có thể là do công tử đang bế quan, phong kín đảo, dùng thủ đoạn của công tử, trừ phi ngài xuất quan bằng không chúng ta không thể nào tìm ra đảo hồ tâm được. . .”
Ngưng Chiêu nói.
Lời giải thích này của nàng xem như tương đối hợp lý
Nghê Ngọc cũng vội vàng gật đầu, Ngưng tỷ thật lợi hại.
Nhưng là, rất nhanh vẻ mặt của hai người trở nên sầu lo.
“Công tử đang bế quan… hiện tại Ngũ Hoàng gặp đại kiếp bực này, nếu như đến khi công tử xuất quan lại phát hiện Ngũ Hoàng bị hung thú hủy mất rồi. . .”
“Công tử hẳn là rất giận a.”
Nghê Ngọc nói.
“Công tử thần thông quảng đại, một khi cảm nhận được Ngũ Hoàng gặp nguy hiểm, tự nhiên sẽ biết được, lúc đó sẽ xuất hiện trấn áp hung thú, chúng ta vẫn là quay về trước đã, chuẩn bị tốt để chống cự hung thú.”
Suy nghĩ một lúc, sau đó nàng quyết định quay trở lại Ngũ Hoàng đại lục làm chuẩn bị để chống cự hung thú.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận