Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 404: Đạo bia, cũng chẳng có gì ghê gớm (2)

Người dịch: Duy Cường
Thế gian có ai đủ năng lực làm cho Bạch Ngọc Kinh tan biến?
“Có thể đánh bại Bạch Ngọc Kinh, có lẽ. . . Chỉ có bản thân Bạch Ngọc Kinh.” (TN: Flag)
Lưu Nguyên Hạo lắc đầu, cảm khái.
Sau đó, hắn nhìn về phía bốn tên Hắc Long vệ: “Trở về thông báo một chút, tình hình có biến, kế hoạch đã định sẵn cần phải thay đổi.”
Lưu Nguyên Hạo nói.
Hắn giơ tay lên, chỉ vào ba tên Hắc Long vệ, sau đó, để cho người còn lại trở về Đế kinh.
“Chúng ta phải làm gì?”
Ba tên Hắc Long vệ yên lặng nhìn xem Lưu Nguyên Hạo.
Lưu Nguyên Hạo hướng tầm mắt về phía dãy Ngọa Long, nơi đó xuất hiện tiên nhân bí cảnh, quả thật vượt quá dự kiến của hắn.
Lần đấu giá hội này, hắn không thể cạnh tranh được Đạo Lệ, mặc dù Hắc Long giáo đã thống nhất tất cả thế lực ngầm trong Đế Kinh, thế nhưng, nếu xét về gốc gác, lại không thể nào bì kịp những thế gia đã truyền thừa vô số năm kia.
“Kế hoạch đối phó Bá Vương, tạm thời lùi lại. . .”
Lưu Nguyên Hạo nhếch môi cười cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
“Thế nhưng, cái tiên nhân bí cảnh này, chúng ta lại không thể bỏ qua!”
Lời nói của Lưu Nguyên Hạo, làm cho ba tên Hắc Long vệ như có điều suy nghĩ.
. . .
Thế lực khắp nơi nghe được tin tức, đều dồn dập xuất động cao thủ tiến về dãy Ngọa Long, tiên nhân bí cảnh xuất hiện, hoàn toàn làm rối loạn tất cả bố trí trước đó của bọn họ.
Một cái tiên nhân bí cảnh hoàn toàn mới, có ý nghĩa như thế nào không cần phải nói, những bí cảnh trước đó đã làm cho thế nhân biết được, nếu như ai có thể từ bên trong đạt được chỗ tốt, trong tương lai, khi cách cục thiên hạ biến đổi, sẽ hoàn toàn có thể nắm quyền chủ động.
Những thế gia gia chủ này, ai không hy vọng gia tộc của mình trở nên mạnh mẽ?
Đạm Đài Huyền để cho Mặc Củ trước tiên về Đại Huyền, điều động Huyền Vũ vệ tiến đến dãy Ngọa Long.
Mà bản thân hắn thì cùng vài tên Huyền Vũ vệ làm nhiệm vụ cận vệ, đích thân đi trước.
Huyền Vũ vệ từ Bắc Quận Đại Huyền, chạy tới dãy Ngọa Long, cần tốn mấy ngày.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, Đạm Đài Huyền cùng đám Huyền Vũ vệ dưới trướng hắn cần phải đoạt được tiên cơ trước khi người của các thế lực khác dồn dập tụ về.
Bá Vương rời khỏi Bắc Lạc thành, ngựa không ngừng vó, nhanh chóng chạy tới dãy Ngọa Long.
Thế lực của các đại thế gia, cũng đều có hành động tương tự.
Bọn hắn theo những con đường khác nhau, chạy tới dãy Ngọa Long, mong muốn sớm ra tay chiếm trước tiên duyên.
Đương nhiên, so với đám người Đỗ Long Dương, tốc độ của những người này đều quá chậm.
Đỗ Long Dương vận một thân quần áo cực kỳ giản dị, giống như người bình thường, mang theo trường thương, thân hình giống như một tia chớp, chạy tới dãy Ngọa Long.
Từ xa, hắn đã cảm ứng được một luồng khí tức mạnh mẽ, nên không lo lắng sẽ bị lạc mất phương hướng.
Nữ Đế Nghê Xuân Thu, hồng bào trên người không ngừng rung động trong gió, trên gương mặt còn mang theo vẻ hưng phấn cùng chờ mong.
Thiên Hư công tử ngồi trên cỗ kiệu, được bốn vị lão ẩu nâng lên, không chịu thua kém, nhanh chóng vụt thẳng về phương hướng dãy Ngọa Long.
Tốc độ của bọn hắn cực kỳ nhanh chóng, cao thủ Anh Biến cảnh, quả thật không phải đại đa số tu hành giả của Ngũ Hoàng đại lục hiện tại có thể so bì.
Bên ngoài bí cảnh.
Bốn người đồng thời hạ xuống.
Khí tức mạnh mẽ, làm cho bụi mù trên mặt đất vừa bốc lên bị thổi bay ra ngoài.
Cả bốn đều ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Hai đầu lông mày của Đỗ Long Dương hơi nhíu lại.
Hắn nhìn thấy chín cảnh cửa ra vào, dựng lên cao cao ở đằng xa, bên trên có khắc hình ác quỷ địa ngục, khí tức âm u lạnh lẽo không ngừng từ trên chín cánh cửa này tràn ra bên ngoài.
Thoạt nhìn, đã biết đây không phải đồ vật bình thường.
Tuy nhiên, tu vi cảnh giới của hắn vẫn còn ở đó, nên cũng không quá quan tâm đến những thứ này, ánh mắt rất nhanh bị một tấm bia đá to lớn ở đằng xa hấp dẫn.
Bia đá màu đen, đứng ở trung tâm của chín cánh cửa, cho người ta một loại cảm giác cổ điển tự nhiên, nhưng lại tràn đầy thần bí.
Chỉ nhìn thoáng qua, hắn đã cảm nhận được máu tươi trong cơ thể dường như muốn sôi trào lên.
“Cái đó. . . Chính là Đạo bia?”
Đỗ Long Dương hít một hơi thật sâu.
Ánh mắt của Nữ Đế cũng sáng lên, nhẹ nhàng gật đầu: “Khí tức thật là kỳ dị, ngay cả Anh Biến cảnh như chúng ta cũng không dám khinh thường…Tất nhiên là Đạo bia không thể nghi ngờ, là then chốt để chúng ta có thể đột phá cảnh giới hiện tại.”
Bốn người liếc mắt nhìn nhau, đều trông thấy được ý cạnh tranh trong mắt của những người còn lại..
Sau một khắc, thân hình của bốn người đồng thời chuyển động.
Dưới chân Đỗ Long Dương nổ tung, mặt đất bị lõm xuống một cái hố nhỏ, tạo nên lực phản chấn cực kỳ mạnh mẽ.
Thân hình của Nữ Đế cực kỳ linh hoạt, áo bào đỏ bay múa, như một đốm lửa nhanh chóng bay xa.
Diệp Thủ Đao chậm rãi bước từng bước một, nhưng thân ảnh lại giống như súc địa thành thốn, trong chớp nhoáng đã xuất hiện ở xa xa.
Thiên Hư công tử cũng không tiếp tục để cho bốn vị lão ẩu nâng kiệu đưa hắn đi, bởi vì ghét bỏ tốc độ của các nàng quá chậm.
Bốn người xuất hiện, đưa tới sự chú ý của thủ quân trấn thủ Ngọa Long lĩnh bí cảnh.
“Người nào!?”
Một vị thủ quân gầm thét.
Nhưng mà.
Diệp Thủ Đao chỉ là nhàn nhạt hướng về người này liếc mắt một cái, tên binh lính trấn thủ bí cảnh liền cảm giác tinh thần bị chấn động, giống như bị ai đó đánh một chùy cực mạnh.
Bạch bạch… Hắn không tự chủ được lui lại mấy bước liền, đặt mông ngồi trên mặt đất, cổ họng như bị người bóp chặt, không thể phát ra một tiếng nào nữa.
Bốn người đồng thời hạ xuống đất.
Toàn bộ Hạng Gia quân đều cực kỳ cảnh giác nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Nhưng mà, thực lực của bốn người này quá mạnh, chỉ là khí tức từ trên thân tản mát ra, đã khiến cho bọn hắn ngay cả dũng khí rút đao cũng không có.
Dù cho là Hạng Gia quân, quân đội do tu hành giả tạo thành cũng giống như vậy.
Trong mắt của đám người Đỗ Long Dương, Khí Đan cảnh, chỉ là sâu kiến, cho dù số lượng có nhiều hơn nữa…Sâu kiến cuối cùng chỉ là sâu kiến.
Ánh mắt của bọn hắn tập trung về phía chín cánh cửa.
“Đệ nhất ngục. . .”
Chín cánh cửa, đại biểu cho Cửu Ngục.
Đỗ Long Dương sải chân bước đi, hướng về đệ nhất ngục.
“A. . .”
Rất nhanh, Đỗ Long Dương liền cảm nhận được cảm giác áp bách, tuy nhiên, áp lực lại không quá lớn.
Thế nhưng, khi hắn dự định bước vào phía trong cánh cửa, đột nhiên, một luồng sức đẩy cực kỳ mạnh mẽ sinh ra, luồng sức mạnh này làm cho sắc mặt của Đỗ Long Dương lập tức biến đổi.
Hắn lập tức ngừng lại, không dám cưỡng ép bước vào.
Cánh cửa này không chịu nổi sức mạnh của cường giả Anh Biến cảnh, một khi cưỡng ép bước vào, sẽ làm cho cánh cửa sụp đổ.
“Thì ra là thế, bí cảnh này, không thể gánh nổi cường giả Anh Biến, là chuyên môn chuẩn bị cho tu hành giả phía dưới Anh Biến cảnh. . .”
“Không biết Nguyên Anh cảnh có thể bước vào hay không.”
Diệp Thủ Đao nhìn lướt qua, nói.
Sau đó, bầu không khí rơi vào trầm mặc.
Ánh mắt của mấy người lại lần nữa rơi vào trên tấm bia đá màu đen.
Bọn hắn cất bước tiến về phía tấm bia đá màu đen.
Tu hành giả của Hạng Gia quân nhìn xem dáng vẻ nhàn nhã của bốn người này, trên mặt tất cả đều hiện lên nét kinh hãi.
Bọn hắn từng cảm thụ qua áp lực do cánh cửa kia tản ra.
Nhưng mà, bốn người này dường như không hề bị ảnh huỏng.
Rốt cuộc bốn người này…Mạnh cỡ nào?
Thể Tàng? Hay là Thiên Tỏa cảnh?
Đám người Đỗ Long Dương tới gần bia đá , chợt nhìn thấy dưới chân bia đá, đã bày sẵn chín cái bồ đoàn.
Phía trước nhất có ba cái, sáu cái hơi lùi về đằng sau.
Bọn hắn liếc mắt nhìn nhau một cái, trong nội tâm liền hiểu rõ, mỗi một cái bồ đoàn đại biểu cho một cái tư cách lĩnh ngộ.
“Đạo bia này. . . Thật thần kỳ như vậy?”
Thiên Hư công tử mặc dù đoạt được một giọt Đạo Lệ.
Thế nhưng, trong lòng vẫn còn có chút không phục.
Hiện tại trong mắt bọn hắn, xem ra, áp lực mà tấm bia đá này mang lại, cũng rất bình thường, không có gì đặc biệt.
Không cần Đạo Lệ, bọn hắn cũng có thể đến gần bồ đoàn.
Cho nên. . .
Chẳng lẽ Lục Phiên lừa gạt bọn họ?
Ba người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Diệp Thủ Đao mặc dù nghi hoặc nhưng cũng có chút cẩn thận, không vội vàng hành động.
Nhìn xem Thiên Hư cất bước tiến lên, bọn hắn không hề có một động tác dư thừa nào.
Thiên Hư cũng không thèm để ý, hắn mở ra bước chân, bước ngang qua cửa ra vào thứ chín, chính thức tiến vào phạm vi của bia đá.
“Áp lực đúng là có tăng lên một chút, nhưng mà…Chỉ cần có tu vi Nguyên Anh cảnh là có thể chịu đựng được, đối với Anh Biến cảnh như chúng ta, hoàn toàn có thể không cần quan tâm.”
“Đạo bia này, cũng không có gì ghê gớm.”
Thiên Hư nở một nụ cười.
. . .
Bắc Lạc, trên bản nguyên hồ, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên ung dung nhấp một ngụm rượu.
Tiếng cười nhạo của Thiên Hư công tử dường như vang lên sát bên tai của hắn.
Khóe môi của Lục Phiên hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười châm chọc.
“Áp lực không đủ sao?Vì để cho các ngươi cảm thấy linh thạch của mình không bị lãng phí… Xem ra, cần nâng cao áp lực một chút.”
Lục Phiên thầm thì.
Sau đó, trước mặt hắn, linh áp kỳ bàn đột nhiên xuất hiện.
Lục Phiên kẹp lên một quân cờ, chậm rãi hạ xuống.
Oanh!
Quân cờ vừa rơi xuống, một luồng sức mạnh đáng sợ phun trào lên.
. . .
Nhìn thấy Thiên Hư công tử nhàn nhã đi bộ, trên mặt còn mang theo nụ cười đắc ý trong phạm vi của tấm bia đá. Ba người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Diệp Thủ Đao, đều thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt của hai người còn lại.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của Nữ Đế hơi run lên một chút, nàng có cảm giác dường như không gian chung quanh bia đá bị bóp méo một thoáng.
Sau đó, như nghĩ tới điều gì, đôi môi đào của Nữ Đế hơi nhếch lên, vẻ mặt có chút đồng tình nhìn về phía Thiên Hư.
Mà lúc này, bên trong phạm vi của Đạo bia, vẻ nhẹ nhàng của Thiên Hư công tử bị quét sạch không còn chút gì.
Sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
Oanh!
Một luồng áp lực cực kỳ mạnh mẽ, giống như bầu trời sụp đổ, đột nhiên bùng nổ.
Thiên Hư công tử hoảng hốt, muốn quay người chạy trốn, nhưng mà hai chân mềm nhũn.
Ba!
Một âm thanh giòn giã vang lên.
Toàn bộ thân thể bị áp lực mạnh mẽ gắt gao đè ép, nằm rạp xuống đất, ngay cả đầu cũng không thể ngẩng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận