Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 825: Con đường này đoạn, liền có cánh cửa khác mở ra (1)

Edit: Long Hoàng
Vấn phi thăng, mở thiên môn.
Muôn vàn hào quang sáng chói mắt, thiên môn cao tới ngàn trượng phát ra tràn ngập thần bí, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang rền giữa vòm trời.
Bá Vương, Lục Cửu Liên tựa hồ đều nghĩ tới điều gì.
Nhìn xuyên qua khe cửa, bọn họ tựa hồ như có thể thấy được thế giới nguy nga tráng lệ ở phía sau cánh cửa.
Tiên khí xoáy tròn tựa hồ như đang không ngừng hấp dẫn bọn họ.
Thấy được trạng thái hiện tại của Bạch Thanh Điểu, trong lòng bọn họ không kìm được đều hiện lên một từ.
Phi thăng.
Không sai, Bạch Thanh Điểu đây là muốn phi thăng sao? !
Phía sau cánh cửa kia, là một thế giới mỹ lệ!
Bạch Thanh Điểu quay người, váy lụa đỏ xoay tròn, nàng bước chân ra, đi vào phía sau cánh cửa.
Nàng cũng không lo lắng ở phía sau cánh cửa liệu có mối nguy gì không, có lẽ nàng nên cẩn thận hơn một chút, nhưng mà nàng có một loại cảm giác mơ hồ, nếu như nàng không đi vào thiên môn… có lẽ, sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ.
Cho nên, Bạch Thanh Điểu vẫn quyết định đi vào trong đó.
Không hề quay đầu, đi thẳng một mạch vào bên trong thiên môn.
Ầm ầm!
Khi mà thân ảnh uyển chuyển của Bạch Thanh Điểu cùng với chín con gà con cùng tan biến tại thiên môn cao vạn trượng, thế nhân chỉ cảm thấy một hồi khí thế phong hoa tuyệt đại từ trong cánh cửa buông xuống.
Oanh!
Thiên môn đóng lại.
Phảng phất có một tiếng âm vang phát ra.
Sau khi toàn bộ lắng xuống, thế gian yên tĩnh trở lại, tầng mây dày đặc cũng dần tan biến, ánh nắng buông xuống, chiếu vào bên trên gương mặt ngốc trệ của một vị tu hành giả, hắn vẫn giữ vững biểu cảm khó mà tin được.
“Đây là. . . phi thăng trong truyền thuyết sao?”
Đường Nhất Mặc nỉ non.
Thiên Nhân Phá cảnh, nhất niệm khai thiên môn.
Có thể là. . .
Rất nhanh, trong đầu mọi người đều có nghi hoặc nổi lên.
Bọn hắn nhìn về phía Lục Cửu Liên cùng Bá Vương đang trôi nổi trên bầu trời.
Vì sao Bạch Thanh Điểu phi thăng, thế nhưng Lục Cửu Liên cùng Bá Vương cũng đều là thiên nhân cảnh lại không phi thăng chứ?
Cái này thực sự là để thế nhân nghi hoặc khó hiểu.
Không chỉ là bọn hắn, tự thân Lục Cửu Liên cùng Bá Vương cũng không hiểu được.
Bá Vương nheo lại mắt.
Trường phủ trong tay bổng nhiên bổ ra.
Oanh!
Ánh búa mang theo uy lực đáng sợ, chém là một khe rãnh to lớn tại trong hư không.
Bất quá, dù cho có thể chém ra một vết nứt trong hư không… nhưng là, thiên môn kinh diễm kia vẫn không hề xuất hiện.
Lục Cửu Liên một thân thanh y, hai tay chắp sau lưng trôi nổi trong hư không, hắn nhìn chằm chằm về chỗ mà thiên môn tan biến, trên mặt toát ra một vệt như nghĩ tới điều gì.
Ở giữa rừng rậm.
Viện nhỏ nông gia sớm đã trở thành phế tích.
Giang Li đứng lặng lấy, thần sắc mất mát, thất vọng, Xích Luyện đứng sau lưng hắn, muốn an ủi nhưng lại không biết phải nói cái gì.
“Không sao. . . Đây là cơ duyên thuộc về Thanh Điểu.”
“Ta không nên ngăn cản nàng, cũng không nên ảnh hưởng tới nàng, chẳng qua ta chỉ là có chút cảm khái. . . không nghĩ tới được, vốn là một tiểu nha đầu yêu thích nấu canh gà, bây giờ lại trở thành vị phi thăng giả đầu tiên của Ngũ Hoàng.”
Giang Li cười lắc đầu.
“Xem ra, ta cũng phải nỗ lực tu hành, cuối cùng sẽ có một ngày có thể tiến vào trong thiên môn, tìm Thanh Điểu.”
Giang Li nói.
Xích Luyện quay đầu nhìn về phía bầu trời, sợi tóc lất phất trong gió, trong con ngươi của nàng cũng có một vệt kiên định lóe lên.
Thiên Môn hiện thế, chấn động toàn bộ tu hành giới.
Càng có tin tức từ Bạch Ngọc Kinh được Thiên Cơ Các truyền khắp thiên hạ, phía sau thiên môn chính là phi thăng chi địa.
Cả thế gian xôn xao.
Nguyên lai, phi thăng thành tiên trong truyền thuyết thật sự tồn tại!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người tu hành của Ngũ Hoàng đại lục xúc động, trong lòng đều có một chút hướng tới, đó là. . .
Cuối cùng sẽ có một ngày, thành tựu thiên nhân, khai thiên môn, thành công phi thăng!
. . .
Hãn Hải chìm nổi.
Cổ mộ.
Lục Trường Không nghiên cứu linh dược, mà Bộ Nam Hành ở bên cạnh hắn thì thần sắc có chút hốt hoảng.
“Lục đại gia, ngài cảm thấy phi thăng thật sự tồn tại sao?”
“Ngũ Hoàng phi thăng, sẽ tới nơi nào? Thượng giới sao?”
Bộ Nam Hành tò mò vô cùng.
Dù cho hắn chỉ là một tên cẩu thả, dù cho hắn sợ chết, nhưng là đối với vạn vật thế gian, hắn vẫn rất tò mò.
“Quản nhiều như vậy làm cái gì? Phi thăng có gì tốt. . . Cách xa hồng trần, đến một thế giới hoàn toàn xa lạ, không có bất cứ người quen nào, đi đến nơi đó tịch mịch cỡ nào chứ?”
Lục Trường Không lắc đầu.
“Thà nghiên cứu thần dược còn hơn.”
Bộ Nam Hành không khỏi Vô Ngôn.
Cũng không nói thêm cái gì, toàn tâm toàn ý giúp đỡ Lục Trường không nghiên cứu thần dược.
Mà ở chỗ sâu trong cổ mộ, giữa cung khuyết.
Nắp quan tài cổ mở ra.
Một thân áo trắng Cố Mang Nhiên ngồi dậy.
Hắn gầy như que củi, hốc mắt lõm sâu, trong con mắt lại là có kinh ngạc, cùng bất ngờ lóe ra.
“Phi thăng chi địa?”
“Thiên Môn?”
“Ở trong một góc của Thiên Môn mở ra, ta tựa hồ nhìn thấy được một đạo thân ảnh vô thượng . .”
Cố Mang Nhiên thân thể đang run rẩy.
Oanh.
Hắn giơ tay lên, tay chống tại trên vách quan tài.
Kẽo kẹt kẽo kẹt. . .
Nắp quan tài tựa như muốn bị đẩy ra.
“Cái đó là. . . bóng lưng của Cổ đại đế sao?”
“Phi thăng chi địa phía sau thiên môn… chẳng lẽ có liên quan đến bí mật viễn cổ đại chiến của các đại đế sao?”
Bành!
Cổ mộ rung động một hồi.
Sau một khắc.
Hãn hải có thao thiên cự lãng bốc lên.
Quan tài băng lãnh trôi nổi giữa không trung, Cố Mang Nhiên tựa ở bên trong quan tài, vươn tay, ống tay áo tung bay, hắn giơ tay về phía bầu trời, tựa như muốn nắm lấy thứ gì đó.
“Thiên Môn. . . Thiên Môn. . .”
“Chẳng lẽ là điềm báo Đế Binh của “Cổ đại đế” sắp xuất thế sao?”
“Nếu không phải như thế, chẳng lẽ là kế hoạch của tồn tại kinh khủng nào đó? !”
Thân thể của Cố Mang Nhiên chầm chậm nằm xuống.
“Lại là Lục công tử sao?”
Cố Mang Nhiên nghĩ đến cái gì, lại là lắc đầu. . .
“Không có khả năng, Lục Công Tử chẳng qua cũng chỉ có chiến lực ngang ngũ khí Tiên Túc, làm sao xây dựng ra được một thế giới to lớn như thế, huống chi… bóng lưng của đại đế, không phải là giả.”
Thanh âm lẩm nhẩm, dần dần yên lặng.
Cuối cùng, Cố Mang Nhiên một lần nữa nằm lại trong quan tài.
Quan tài cổ, cũng dần dần không ngừng chìm xuống, từ từ xâm nhập sâu trong hãn hải.
Bí mật này thật là đáng sợ, dùng cảnh giới hiện tại của hắn, không dám đi tìm hiểu.
Chủ yếu là cái bóng lưng kia. . . Khiến cho hắn run rẩy.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận