Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 677: Đạo ý của Nghê Ngọc, Thao Thiết! (1)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Thần triều đương lập!
Khi tin tức này lưu truyền vào trong tu luyện giới, không ít tu hành giả tỏ ra run sợ.
Thần triều, cùng vương triều cũng không hề giống nhau, một cái là thế tục vương triều, đối với giới tu giả mà nói, tuỳ tiện có thể hủy diệt, thế nhưng thần triều, đó là thế lực mà đến cả tu hành giả cùng phải triều bái, đồng thời truyền thừa cũng sẽ kéo dài đằng đẵng.
Tại trên Ngũ Hoàng đại lục chưa từng có thịnh thế bực này.
Lập thần triều, càng là chuyện mà chưa từng có quốc gia nào từng làm qua.
Bất quá, Đạm Đài Huyền có được bách trượng long khí, rất được dân tâm, đồng thời chăm lo quản lý, có vô số cường giả phụ trợ, nói không chừng thật sự có thể thành lập thần triều.
Tóm lại, Đại Huyền quốc truyền ra tin tức này, toàn bộ Ngũ Hoàng đại địa, mơ hồ đều lâm vào một loại phong ba.
Mặc Bắc Khách cùng Đường Hiển Sinh hai vị lão Các chủ, đang tại bên trong thế sự các, tham dự kế hoạch thành lập thần triều, đối với bọn hắn mà nói, đây cũng là một loại chứng minh cơ hội của chính mình, bằng không, với tuổi tác của hai người họ, sớm đã nên quy ẩn, truy tìm tu hành đạo.
Đạm Đài Huyền có thể mời được bọn hắn, nguyên nhân chính là vì kiến lập thần triều thật sự quá mức dụ hoặc.
Sau khi tà giáo Tây Phương bị san bằng, lật đổ, chỉ còn một số ít tiểu thế lực ẩn nấp, uy hiếp đối với Đại Huyền quốc, quá mức bé nhỏ.
Các thế lực tu hành của Mã Đốn vương quốc do mượn nhờ yêu tinh để tu luyện cũng bị thiết kỵ của Đại Huyền san bằng, Ngũ Hoàng đại lục nhất thống.
Yêu châu vấn đề cũng đã tạm thời được xử lý, yêu tộc cũng nhân tộc tạm thời chung sống hòa bình.
Quốc vận Đài Huyền cũng với Quốc lực thẳng bước tăng lên.
Kế hoạch trù bị thần triều triệt để bày ra.
Một năm rồi lại một năm, thời gian ba năm trôi qua.
Đại Huyền quốc thì một mực tại chuẩn bị việc kiến lập thần triều.
Mà tại trong lúc Đại Huyền quốc trù bị kiến lập thần triều, tu hành giới Ngũ Hoàng cũng đang điên cuồng phát triển.
Có người từng thấy Tây Lương Bá Vương, ma khí ngút trời, tại bên trên Hãn Hải đánh ra một quyền, làm cho cả mặt biển bị đánh lõm thành vòng xoáy.
Có ngư dân Đông Dương quận xuất hải đi câu cá, thấy một vị kiếm khách, một kiếm đâm ra, kiếm khí xông cửu tiêu, tựa hồ như muốn đâm thủng cả một lỗ lớn trên bầu trời.
Thậm chí, thấy được một vị thiếu niên, toàn thân kim quang đại thịnh, dị tượng hiển sinh, phảng phất như tinh hà đảo lộn quấn ở xung quanh người.
Tu hành giới cũng đang dùng tốc độ kinh khủng phát triển.
. . .
Bắc Quận, Đại Huyền quốc độ.
Ở giữa cung điện, than hỏa đang yên tĩnh cháy, lốp bốp, có tia lửa tung tóe.
Đạm Đài Huyền dựa vào ghế, hơi hơi lim dim mắt, trong đầu đang suy nghĩ gì đó, hai bên tóc mai của hắn đã chấm chấm sương sắc.
Những năm này, hắn chăm lo quản lý, dốc hết tâm huyết vào Đại Huyền, mong muốn để cho Đại Huyền không ngừng lớn mạnh.
Đại Huyền bây giờ, Đệ Nhất cường đại Quốc Gia trên Ngũ Hoàng đại lục.
Có thể là, nội tâm Đạm Đài Huyền vẫn không cảm thấy đầy đủ an toàn.
Hắn sợ hãi kẻ địch từ thiên ngoại, mỗi một lần đi ngủ, hắn nhắm mắt lại, liền có thể hồi ức lại những hình ảnh về sự việc đã xảy ra trong huyết sắc chiến trường, trong Thiên Quan.
Rất nhiều tướng sĩ trấn giữ Thiên Quan, bị thiên ngoại cường giả phất tay một cái gạt bỏ, thi cốt vô tồn.
Đó là ác mộng của hắn.
Mỗi lần từ trong đêm bừng tỉnh, mồ hôi lạnh luôn từ chóp mũi chảy xuống.
Xử lý xong các tấu chương, Đạm Đài Huyền dựa vào cái ghế, nghỉ ngơi một lát, uống một chén rượu ngon.
Ngoài điện, liền có tiếng bước chân truyền đến, sau khi người hầu đưa tin.
Một đạo thân ảnh còng xuống đi vào.
“Vương thượng.”
Mặc Bắc Khách khom người.
Đạm Đài Huyền đi chân đất xuống tới, cười đỡ Mặc Bắc Khách lên.
“Mặc lão, chuyện gì vội vã như thế?”
Đạm Đài Huyền cười nói.
Khóe măt dày nặng của Mặc Bắc Khách run lên.
“Sau khi chư vị Các lão thương nghị, ngày chín tháng sau. . . Chính là thời điểm Đại Huyền trèo lên đỉnh Thái Lĩnh Vấn Thiên phong, tổ chức đại điển thành lập Đài Huyền Thần Triều.”
“Làm Đại Huyền lịch bắt đầu.”
Lời nói của Mặc Bắc Khách làm cho khóe mắt của Đạm Đài Huyền hơi ngưng tụ, có tinh mang lóe lên
“Được.”
Tháng sau sao?
Đạm Đài Huyền trong lòng lại là có chút chờ mong.
Sắp trở thành vị hoàng giả đầu tiên thành lập thần triều trên Ngũ Hoàng đại lục, hắn làm sao mà không xúc động cho được.
Mặc Bắc Khách nghe được thanh âm đáp ứng của Đạm Đài Huyền, trên mặt không khỏi lộ ra nét mừng, nếp nhăn tràn đầy trên mặt giãn ra, chầm chậm thở dài một hơi.
Biểu lộ lại không khỏi trở nên nghiêm túc.
“Vương thượng, nếu là lập thần triều, chắc chắn sẽ có liên hệ không rõ với tu luyện giới, lão thần kiến nghị vương thượng nên bố chí thiếp, mời các đại thế lực tu hành giới tham gia, cũng có thể ngưng tụ quốc vận thần triều.”
Mặc Bắc Khách khom người nói.
“Đây là tự nhiên.”
Đạm Đài Huyền lập tức đáp ứng.
Thần triều không được tu hành giới công nhận, vậy cũng không có tư cách mà xưng thần triều.
Bất quá, Đạm Đài Huyền tựa hồ nghĩ tới điều gì.
Trên mặt có nét do dự lóe lên.
“Mặc lão, lần này mời rất nhiều thế lực mạnh, không biết. . . có nên mời thế lực kia hay không?”
Đạm Đài Huyền hết sức ngưng trọng.
Mặc Bắc Khách khẽ giật mình, sau đó, liền hiểu rõ ý của Đạm Đài Huyền.
Cái thế lực kia ở trong miệng Đạm Đài Huyền. . .
Chính là Bạch Ngọc Kinh thần bí khó lường a.
“Vương thượng, muốn lập thần triều, chắc chắn không thể nào thiếu Bạch Ngọc Kinh.”
“Thiếu mất sự tán thành của Bạch Ngọc Kinh, thần triều. . . danh không chính, ngôn không thuận.”
Mặc Bắc Khách nói.
Đạm Đài Huyền cười cười, tầm mắt lấp lánh, đúng là có mấy phần thấp thỏm, không biết. . . Có thể mời được Lục Thiếu Chủ xuất hiện hay không?
Rất nhanh, Mặc Bắc Khách liền lui xuống.
Trên trời tuyết vẫn đang tung bay, mỗi năm tuyết đều rơi, dường như đang lặp lại luân hồi.
Một tháng này, toàn bộ Ngũ Hoàng, sóng ngầm phun trào.
Đại Huyền quốc đem tin tức thành lập thần triều, nhanh như bay truyền đến mọi ngóc ngách trên Ngũ Hoàng.
Dân chúng thì là hưng phấn vạn phần, thanh âm ủng hộ Đạm Đài Huyền dậy trời.
Tu hành giới thế lực thì thái độ không đồng nhất.
Rất nhiều thế lực đều nhận được thiếp mời của Đạm Đài Huyền.
Đó là Đạm Đài Huyền thân bút viết ra, đại biểu thành ý của Đại Huyền, cho nên, các thế lực lớn đều vui vẻ đáp ứng, đáp ứng sẽ đi tới thần triều đại điển.
. . .
Một tòa thành nhỏ cách không xa Ngọa Long Lĩnh, Cửu Hoàng viện liền tọa lạc trong đó.
Giang Li khoác ngân giáp, cưỡi trên xích mã, tiến vào tòa thành trì này.
Thành chủ của tòa thành này, vội vàng suất lĩnh đại quân trước tới đón tiếp, Giang Li, chính là quân thần của Đại Huyền quốc, chưa cần nói đến tu vi, chỉ nói đến địa vị của hắn cũng đủ làm cho thành chủ khủng hoảng.
Phải biết, Giang Li làm Đại Huyền khai cương khoách thổ công thần, sinh mệnh chết trong tay hắn đã không đếm hết được, thời điểm san bằng tà giáo Tây Phương, không biết có bao nhiêu Nguyên Anh kỳ tu sĩ đã bị quân trận của hắn công kích biến thành bọt máu.
Mục đích mà Giang Li đến tòa thành này, đương nhiên không phải là để gặp mặt thành chủ, hắn một mình một ngựa đi vào nơi hẻo lánh trong thành.
Ở trong góc hẻo lánh của thành trì, có một nông gia tiểu viện.
Cửu Hoàng viện!
Đây chính là “Một Viện” trong một viện, hai quốc, tam tông, tứ các trên Ngũ Hoàng đại lục, là một trong những thế lực cường đại nhất của Ngũ Hoàng.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận