Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 783: Đời này không hối hận, dùng hồn đúc binh (2)

Edit: Long Hoàng
Trên thân thể cường tráng của A Lỗ hiện lên một màu đồng cổ, khẽ thở dài một tiếng.
Từ khi Lục Thiếu Chủ nói cho Công Thâu Vũ về lý niệm của cái linh cụ sát phạt hủy diệt kia, Công Thâu Vũ phảng phất như là hóa điên rồi, cả ngày lẫn đêm không ngủ không nghĩ, chỉ chăm chăm vào nghiên cứu linh cụ này.
Ròng rã mười năm không hề nghĩ ngơi qua, toàn tâm toàn trí đều đặt vào việc chế tạo linh cụ.
Cho dù là người tu hành, mười năm không ngủ không nghỉ, thần tâm căng cứng, cũng chưa chắc có thể chịu được, lại nói đến Công Thâu Vũ tu vi cũng không hề cao.
Tu vi của Công Thâu Vũ bất quá cũng chỉ là Nguyên Anh cảnh mà thôi.
A Lỗ không hiểu được vì sao Công Thâu Vũ điên cuồng như thế.
Mặc dù nói, vũ khí này nếu như thật sự có thể được chế tạo ra đối với Ngũ Hoàng chính là một loại lực lượng bảo đảm.
Thế nhưng. . .
Sự cố chấp cùng điên cuồng của Công Thâu Vũ càng nhiều hơn là vì bản thân.
A Lỗ hiểu rõ chuyện xưa của sư phụ mình, trước đây tại trên Ngũ Hoàng đại lục, Cơ quan gia Chư Tử là một người mười phần đức cao vọng trọng.
Nhưng là kể từ khi bước vào thời đại tu hành, tu hành giả Ngũ Hoàng phần nhiều là dựa vào tu vi của bản thân, dù cho có cần đến phụ trợ cũng là muốn các loại hình binh khí như đao, kiếm, phủ, việt.
Về phần ám khí, cơ quan các loại thì tựa như đã rơi vào trong quên lãng trở thành bụi bặm lịch sử.
Công Thâu Vũ đang từ kể cho A Lỗ nghe rất nhiều lần, thứ nổi danh nhất của Cơ Quan gia là gì.
Cũng không phải là chế tạo vũ khí mà là tay nghề đúc khí, Cơ Quan gia am hiểu nhất chính là chế tạo ra những cơ quan tinh tế, quỷ phủ thần công ám khí!
Đó mới là căn bản dương danh lập vạn của Cơ Quan gia, để cho thế gian đều phải kính nể!
A Lỗ trước đây vẫn còn chưa hiểu rõ.
Tuy A Lỗ đối với việc đúc khí có thiên phú cực cao.
Thế nhưng, bởi vì hắn sinh ra trong thời đại tu hành, thời đại mà chế tạo cơ quan ám khí đã xuống dốc.
Cho nên, hắn không hiểu được sự cố chấp cùng điên cuồng của Công Thâu Vũ.
Đó là mong muốn quyết tâm chứng minh Cơ Quan gia.
Hóa ra, trong nội tâm của Công Thâu Vũ vẫn luôn có một đám tro tàn âm ĩ, chỉ cần một ngụm Thanh Phong, tro tàn liền sẽ được thổi lên trở thành Thông Thiên Chi Hỏa!
“Đinh đinh đinh!”
Ánh mắt của Công Thâu Vũ vô cùng tập trung nhìn vào đúc tạo lô trước mặt.
Trong tạo hỏa lô chưa Thiên Địa Huyền Hỏa, đây chính là do tự tay Lục Thiếu Chủ dẫn ra, ngọn lửa này đối với việc đúc khí có mười phần trợ giúp, có công dụng đem chất bẩn bên trong khoáng sản thiêu đốt đề luyện ra.
Trong nội tâm của Công Thâu Vũ đang kìm nén một cỗ khí.
Nhìn xem hỏa diễm trong lò, thấp thoáng trong khoảnh khắc, hắn phảng phất như trở về năm đó.
Khoảng thời gian nửa đời người dùng để chế tạo ám khí, Bạo Vũ Lê Hoa.
Đó đã từng là ám khí mà hắn kiêu ngạo nhất, tại thời điểm cuối cùng khi thời đại Bách Gia Chư Tử kết thúc, nó đã thể hiện ra hào quang chói lóa.
Suýt chút nữa Bạo Vũ Lê Hoa của hắn đã có thể đả thương được Lục Thiếu Chủ!
Mặc dù cuối cùng vẫn thất bại, thế nhưng đạt được một tiếng tán thưởng của Lục Thiếu Chủ cũng đủ đề cho hắn cảm thấy tự hào.
Nhưng là sau đó, theo Ngũ Hoàng phát triển nhanh chóng, thời đại tu hành triệt để đến.
Tu hành giả cường đại, linh khí tự hình thành phòng ngự cũng có thể ngăn cản được Bạo Vũ Lê Hoa công kích.
Công Thâu Vũ đã từng thử cải tiến.
Dù cho là tẩm độc lên kim châm của Bạo Vũ Lê Hoa, cũng không hề có tác dụng, đối phó với Kim Đan hoặc Nguyên Anh sơ kỳ vẫn còn chút hữu hiệu.
Nhưng đối phó với Anh Biến cảnh cùng Tam Thần cảnh trên cơ bản là không hề có chút tác dụng nào.
Tới Nguyên Thần hợp nhất cảnh, tốc độ bắn ra của Bạo Vũ Lê Hoa châm dưới sự quan sát của Nguyên Thần chỉ như kiến bò mà thôi.
Công Thâu Vũ thất vọng, hắn liên tục thử cải biến nhưng nhiều lần thất bại.
Hắn hiểu được, đồ vật lạc hậu phải bị đào thải.
Mà Bạo Vũ Lê Hoa đã gác xó suốt mấy chục năm.
Nhưng là một lời nói của Lục Phiên lại để cho Công Thâu Vũ một lần nữa dấy lên hy vọng.
Đó là hy vọng thức tỉnh cơ quan ám khí một lần nữa.
“Đem ám khí chi đạo dung nhập vào tân vũ khí mà Lục Thiếu Chủ nói… chắc chắn sẽ xuất hiện một đường sinh cơ mới!”
Thanh âm của Công Thâu Vũ khàn khàn, nhưng tâm thần lại vô cùng phấn khởi!
“A Lỗ, giúp ta!”
Công Thâu Vũ nói.
Khi đã gõ đến chùy thứ 99,999 trong ánh mắt Công Thâu Vũ lại bắn ra một loại khí thế khác !
Trong tạo lô dưới khuôn đúc như có Phượng Hoàng muốn dục hỏa trọng sinh mà ra.
“Vâng!”
Nếu không có có cách nào khuyên được sư phụ.
A Lỗ cũng chỉ có thể dùng toàn lực để giúp đỡ.
Trên thân hắn hiện ra những hoa văn đặc thù, linh khí bàng bạc cuồn cuộn nổi lên.
Đây là thể chất đặc thù của A Lỗ.
Lĩnh thức của A Lỗ rung chuyển, khống chế lấy kim loại nóng bỏng phóng lên tận trời.
Công Thâu Vũ mặc dù già nua, nhưng tại thời khắc này bộc phát ra một loại ý chí quyết tiến không lùi, tóc đen tung bay.
Hai tay nắm chuỳ sắt lớn!
Thân thể xoay tròn, luân động cây chùy sắt uyển động trầm trọng như tòa đại sơn này!
Mỗi lần luân động đều như muốn đem không gian đập bể ra!
Đông!
Thùng thùng!
Mỗi một chùy của Công Thâu Vũ vung mạnh xuống đều có muôn vàn hỏa tinh bắn lên, tựa như núi lửa phun trào.
Một chùy lớn này, mỗi lần vung động đều tổn hao rất nhiều tâm huyết của hắn.
Chỉ mới mấy chùy rơi xuống, Công Thâu Vũ cảm giác bản thân tựa như trở nên vô cùng già nua.
Trong miệng hắn ho ra máu.
Nhưng là ánh mắt hắn lại càng ngày càng sáng lên!
Hắn phảng phất như được quay trở lại năm đó, đoạn thời gian hắn cam nguyện tổn hao nửa đời người để chế tạo ra ám khí “Bạo Vũ Lê Hoa”.
Hắn bỗng dưng cười phá lên.
Món vũ khí này chắc chắc sẽ khôi phục lại vinh quang của Cơ Quan gia bọn hắn!
Trong khoảnh khắc.
Khuôn đúc bắt đầu biến hóa, hóa thành hình dạng một thanh Trường Cung.
Nhưng là, trường cung này cũng không đơn giản chỉ là một thành Trường Cung, ở vị trí trung tâm của nó còn có năm cái đầu Phượng Hoàng!
Phảng phất như là vừa niết bàn ra từ trong hỏa diễm vậy!
Đinh đinh đinh!
Công Thâu Vũ mặc dù vô cùng mõi mệt, chỉ trong nháy mắt này, tựa như già đi vô số tuổi.
Nhưng là nội tâm của hắn càng lúc càng hưng phấn, càng lúc càng điên cuồng
Bách gia chư tử trước đây, đến hiện tại còn lại người nào?
Khổng Tu đã chết được trăm năm, Mặc Bắc Khách quy ẩn, Kiếm Thánh Hoa Đông Lưu cũng không thẹn với thanh danh “Nhất kiếm áp thiên hạ” năm đó. . .
Bọn hắn già rồi.
Thời đại thuộc về bọn hắn đã tan biến, nhưng bọn hắn thật cam tâm để cho thời gian mài mòn sự tồn tại của mình sao?
Rầm rầm rầm!
Bỗng dưng, đúng là có khí thế đan xen tung hoành mà ra!
Dù cho A Lỗ có thể chất đặc thù cũng cảm thấy một cỗ áp bách cực kỳ đáng sợ.
Thân thể hắn nứt ra, vô số huyết dịch theo vết thương thẩm thấu ra ngoài.
“Sư phụ!”
Con ngươi A Lỗ thít chặt, hắn có chút hoảng hốt!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là sẽ có tai nạn không tưởng tượng nổi xảy ra!
Trên trường cung xuất hiện năm đầu Phượng Hoàng, rốt cục sư phụ muốn rèn đúc loại vũ khí gì? !
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận