Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1073: Cổ Đế… cũng chỉ vậy thôi?

1523 chữ
cũ Đột nhiên một cột sáng Trong phút chốc, cột án Ban đầu, Thiên Linh Cổ lòng hắn khẽ xao động, một Chỉ trong phút chốc, ánh Bùm!!
Giống như là toàn bộ th xuất hiện một cái hố sâu khe nứt đâm xuyên qua “Linh áp tỷ lần!”
Lục Phiên nở nụ cười, là thuấn di biến mất tại chế
Đột nhiên một cột sáng thô to vắt ngang trên bầu trời rồi giáng xuống.
Trong phút chốc, cột ánh sáng này đánh về phía Thiên Linh Cổ Đế đang cầm kiếm.
Ban đầu, Thiên Linh Cổ Đế không thèm để ý, nhưng giây phút cột ánh sáng chuẩn bị tới gần, trong lòng hắn khẽ xao động, hắn muốn né tránh nhưng tay hắn đang vung kiếm nên không kịp né tránh. Chỉ trong phút chốc, ánh sáng linh áp chợt đập xuống trúng người Cổ Đế.
Bùm!!!
Giống như là toàn bộ thế giới rơi xuống, rung chuyển cực lớn khiến cho chiến trường thiên ngoại xuất hiện một cái hố sâu vô cùng lớn, trong hố là rất nhiều khe nứt không gian sâu đan xen. Vô số khe nứt đầm xuyên qua thân thể Thiên Linh Cổ Đế.
“Linh áp tỷ lần!”
Lục Phiên nở nụ cười, lời nói vừa dứt, đột nhiên xuất hiện một chùm ánh sáng bạc thân hình như thuấn di biến mất tại chỗ.
Thiên Linh Cổ Đế bị linh áp tỷ lần áp chế, cảm giác cả người như bị xiềng xích trói buộc đè ở trong vực sâu, mỗi một cử động đều trở nên cực kỳ khó khăn.
Trong thân thể hắn, năng lượng dâng trào điên cuồng, muốn phá tan áp lực linh áp này. Thế nhưng muốn làm việc đó thì cần mất một chút thời gian.
Mà Lục Phiên đã thi triển không gian thuấn di xuất hiện bên cạnh Thiên Linh Cổ Đế.
“Đế cảnh….cũng chỉ vậy sao?” Lục Phiên cười.
Lúc này trong tay hắn xuất hiện một tiểu tháp bạch ngọc.
Tiểu tháp không có năng lượng dao động, bề ngoài đơn giản cũ kỹ không có gì đáng chú ý.
Sau đó, tiểu tháp bị Lục Phiên nắm chặt vung lên cao.
Ý chí huỷ diệt bắt đầu khởi động làm cho Thấu Thiên Tháp càng thêm đáng sợ!
Lục Phiên nắm Thâu Thiên Tháp đập vào đầu Thiên Linh Cổ Đế!
Cộc!
Bạch Ngọc Thâu Thiên Tháp đập rất mạnh trúng vào giữa trán Thiên Linh Cổ Đế.
Trong nháy mắt, da thịt của Cổ Đế bị đập rách. Máu thịt của Cổ Đế bị Thâu Thiên Tháp đập văng
tung tóe. Đế huyết nóng bỏng văng ra khắp nơi, mỗi một giọt đều nặng trĩu như có thể nhấn chìm mọi thứ muôn đời.
Máu bắn ra tứ tung, bắn thành vệt trên gương mặt Lục Phiên.
Thiên Linh Cổ Đế hoàn toàn bối rối, hoàn toàn choáng váng.
Vạn vật trong thiên địa vào giờ phút này đều như trở nên cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Khoảnh khắc khi Thâu Thiên Tháp đập trúng hắn, dường như có lực lượng kì lạ nào đó đánh trúng vào nguyên thần của hắn.
Lúc đó, nguyên thần của hắn xuất hiện trạng thái xuất thần hoảng hốt trong giây lát.
Mà đôi mắt Lục Phiên cũng hơi nheo lại
Như vậy mà cũng không bị đập nát?!
Nếu là Chuẩn Đế bị Thâu Thiên Tháp đập vào như vậy thì đầu đã sớm nổ tung!
Đế Cảnh, không hổ là Đế Cảnh!
Đủ cứng!
Lục Phiên nhếch miệng cười toe toét, chuẩn bị đập thêm lần nữa.
Ai cho ngươi ra vẻ làm loạn!
Ngươi lại còn muốn giết bản công tử!
Cổ Đế thì như thế nào?
Tưởng chỉ có ngươi lòng dạ hẹp hòi sao?!
Trong lòng Lục Phiên rất sảng khoái tuy rằng lúc trước hắn vẫn luôn bị Cổ Đế áp chế.
Nhưng mà một đập này!
Đáng giá!
Tất cả bất mãn, tất cả ấm ức bị áp chế, dưới một đập này, toàn bộ đều phát tiết ra hết!
Tại Cửu Trọng Thiên, nơi nhất trọng thiên.
Chuẩn Đế của Thiên Linh tộc đang ngồi khoanh chân ngoại trừ hắn còn có mấy vị Thánh cảnh cũng đang ngồi khoanh chân trong hư không.
Ở giữa hư không là một cỗ quan tài được quấn quanh bằng một sợi dây xích.
Đó là quan tài mà Cổ Đế mang về từ vùng cực cuối của Cửu Trọng Thiên.
Lúc Thiên Linh Cổ Đế đi tới Ngũ Hoàng đã ra lệnh cho bọn họ canh giữ quan tài này vì thế cho dù là Chuẩn Đế cũng không dám có bất kỳ lười biếng nào.
Mà ngay khi Thiên Linh Cổ Đế bị Thâu Thiên Tháp đập trúng đầu, da tróc thịt bong, nguyên thần xao động thì
Rầm rầm…...
Chiếc quan tài khẽ rung lên.
Sức mạnh rung chuyển truyền dọc theo sợi xích.
âm thanh va chạm vang vọng khắp tầng trời thứ nhất và tổ địa của Thiên Linh tộc.
Vị Chuẩn Đế già nua đột nhiên mở mắt, ánh mắt nghiêm túc có chút lo lắng.
“Không tốt!”
Đột nhiên khí áp trên người vị Chuẩn Đế bùng phát.
Thân hình bay ra, ngồi khoanh chân ở trên nắp quan tài, tay tạo ấn ký, cả người như hóa thành một
tòa núi lớn cao chót vót.
Biểu hiện của những Thánh Cảnh khác cũng liên tục biến đổi.
Bọn họ không biết thứ Cổ Đế mang về là cái gì, nhưng có thể làm cho Cổ Đế trịnh trọng lấy trật tự
quy tắc phong ấn, tuyệt đối không phải phàm vật.
Cho nên, trong khoảnh khắc quan tài rung chuyển, trong lòng bọn họ cũng run theo. Sau khi Chuẩn Đế ngồi khoanh chân trên nắp quan tài, dường như quan tài ổn định trở lại Vị Chuẩn Đế già nua vừa chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Thì đột nhiên,nghe như có tiếng gầm rống giận vang vọng trong quan Rầm rầm rầm!
Giống như có một lực lượng nào đó đang đập mạnh vào nắp quan tài.
Phut!
tài.
Đột nhiên vị Chuẩn Đế ngồi trên nắp quan tài phun ra máu, sắc mặt tái nhợt, nguyên thần bị thương nặng.
Lạch cạch lạch cạch…...
Sợi dây xích trật tự quy tắc bị phá.
Quan tài gần như sắp được mở ra!
Một bàn tay đập mạnh vào nắp quan tài, khí áp khủng bố đáng sợ tràn ngập ra…
Kèm theo đó là tiếng rống giận ngập trời.
Những Thánh Cảnh của thánh đường đều bị dọa đến ngây người, hơi thở khủng bố đáng sợ kia chạm tới bất cứ nơi nào thì thân thể bọn họ cũng đều cứng đờ.
Đại Đế….. Rốt cuộc hắn đã để lại vật khủng bố gì trong Thiên Linh tộc?!
Tại chiến trường thiên ngoại.
Đột nhiên, Thiên Linh Cổ Đế phục hồi lại tinh thần
Sắc mặt hắn thay đổi cực lớn!
Nhìn thấy vẻ mặt Lục Phiên hưng phấn nắm chặt tiểu tháp dính máu của hắn giơ lên như lại muốn đập vào đầu hắn thêm lần nữa.
Trong lồng ngực của Thiên Linh Cổ Đế giống như có vô số lửa giận đang mãnh liệt bốc lên! “Ta…...
Thế nhưng, lửa giận trong lòng cuối cùng hóa thành do dự muốn nói lại thôi.
Hắn giận đến không kềm được!
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Lục Phiên sẽ đột nhiên bùng phát ra linh áp tỷ lần khiến cho hắn rơi vào trạng thái ngưng trệ trong tích tắc.
Trong trận chiến Đế Cảnh chỉ cần tích tắc ngưng trệ cũng đã đủ chết người rồi.
Mà cái tháp nhỏ trong tay Lục Phiên càng làm cho hắn kinh hãi.
Hắn cảm giác cơ thể của mình… giống như bị tiểu tháp hút đi một phần gì đó.
Đương nhiên,lúc này đối với Cổ Đế mà nói thì điều đó không quan trọng.
Nguyên thần của hắn bị tiểu tháp đập một cái suýt nữa thì tan rã!
Khiến cho phong ấn nguyên thần trấn áp tồn tại trong quan tài suýt nữa thì sup đổ!
Sắp có chuyện lớn rồi rồi!
Thiên Linh Cổ Đế bùng phát ra khí áp mạnh mẽ, kích hoạt lĩnh vực của mình, trong tích tắc cơ thể thu nhỏ lại còn một tấc rồi biến mất.
“Lục Bình An!
Lần này ngươi may mắn…...
Lần sau, không giao Mễ Già ra, bổn đế…... sẽ tiêu diệt Ngũ Hoàng!”
Thiên Linh Cổ Đế lạnh lùng nói.
Một dòng máu đỏ tươi như con rắn nhỏ chảy ngoằn ngoèo từ trên trán hắn xuống.
Dù lúc này bộ dáng của hắn xộc xệch nhưng hắn vẫn nói ra những lời tàn nhẫn.
Không tiếp tục dây dưa mất thời gian, Thiên Linh Cổ Đế trong tích tắc phá nát hư không, lao thẳng về hướng Thiên Linh tộc.
Chiến trường thiên ngoại hoang tàn sụp đổ.
Tay Lục Phiên vẫn đang vung Bạch Ngọc Thấu Thiên Tháp nhìn theo bóng lưng Thiên Linh Cổ Đế biến mất.
Khuôn mặt lạnh lùng khi hắn mặc áo đen cũng phải hiện lên một chút ngạc nhiên.
“Như thế nào… tại sao chạy trốn?
Cho nên…...
Lục Bình An ta…... chỉ đánh một trận đã thắng Cổ Đế ư?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận