Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 445: Nhất viện, nhị quốc, tam tông, tứ các. (1)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Hãn Hải vô biên, mênh mông vô cùng.
Tiên đảo to lớn trôi nổi giữa hải dương, lướt đi không ngừng, không theo bất cứ một quy luật nào cả.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên xe lăn, sợi tóc hơi tung bay, từ từ đi lại trên đảo.
Ngưng Chiêu và Nghê Ngọc đi bên cạnh hắn.
“Công tử. . . Tiếp xuống chúng ta nên làm gì?”
Nghê Ngọc nhịn không được, hỏi.
Ngưng Chiêu đứng yên lặng, bây giờ nàng đã bước vào Thiên Tỏa cảnh, tuổi thọ dài đằng đẵng nên cũng không có chút hoảng hốt nào.
Thế nhưng Nghê Ngọc lại là một người không chịu nổi sự tịch mịch.
Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn Thế Giới Trailer
Bây giờ trên Hồ Tâm đảo, không có Thí Luyện tháp, cũng không có Cửu Ngục bí cảnh, chuyện này đối với Nghê Ngọc mà nói, là cực kì nhàm chán.
Cho dù nàng muốn luyện đan, thế nhưng. . . Dược liệu gì cũng đều không có.
Cảm xúc của Nghê Ngọc làm ảnh hưởng đến Lục Phiên.
Sau khi Lục Phiên suy tư, cảm thấy không thể để cho tỳ nữ của hắn quá nhàm chán.
Ban đầu, Lục Phiên cũng không có tính mang Nghê Ngọc cùng Ngưng Chiêu về quy ẩn, thế nhưng, dù sao thì cũng đã rồi, Lục Phiên phải có trách nhiệm với Nghê Ngọc và Ngưng Chiêu, hắn phải tự mình chuẩn bị kế hoạch tu hành cho bọn họ.
Lục Phiên sử dụng linh thức, đem linh hồn Đạo bia ra, ngưng tụ ra một Đạo bia phiên bản thu nhỏ trên đảo, khi nhìn thấy tiểu đạo bia, Ngưng Chiêu và Nghê Ngọc đều choáng váng.
“Công tử. . . Đây không phải là Đạo bia do tiên nhân bố trí trong Cửu Ngục bí cảnh sao?”
Nghê Ngọc hít vào một hơi.
Cảm nhận được uy lực đáng sợ trong tiểu Đạo bia.
Nghê Ngọc và Ngưng Chiêu đều không hoài nghi gì về tiểu Đạo bia này.
“Chỉ là một tiểu Đạo bia thôi.”
Lục Phiên thản nhiên nói.
Trên thực tế, khi Lục Phiên đột phá đến luyện khí tầng năm, còn thu được một bộ công pháp tấn công tên là 《 Trấn Bia thủ 》.
Lục Phiên dự định đem 《 Trấn Bia thủ 》 truyền cho Ngưng Chiêu và Nghê Ngọc.
Ban thưởng cho bọn họ một loại thủ đoạn tấn công, cũng xem như một cách đền bù tổn thất cho hai người.
Giơ tay lên, cong ngón tay lại, búng ra, một vầng sáng được bắn ra, bay vào mi tâm của Nghê Ngọc và Ngưng Chiêu.
So với những tu hành giả cạnh tranh với nhau để đột phá trên Ngũ Hoàng đại lục.
Nghê Ngọc và Ngưng Chiêu có thể sẽ bị yếu thế hơn, cho nên, Lục Phiên phải tận lực san lấp khoảng cách này.
“《 Trấn Bia thủ 》 là một loại kỹ năng tấn công, chia làm bốn cấp độ: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn. . . Đây chính là một loại thủ đoạn mà các ngươi sẽ phải phụ tu trong khoảng thời gian này.”
Lục Phiên nói.
“Nghê Ngọc.”
Đang nghiên cứu 《 Trấn Bia thủ 》 Nghê Ngọc ưỡn ngực, nói: “Vâng!”
“Ta đã chuẩn bị mười bộ đan phương cho ngươi, chờ khi ngươi nghiên cứu triệt để mười bộ đan phương này, ta sẽ cho phép ngươi rời đảo du lịch.”
Lục Phiên nói.
Nghê Ngọc nghe vậy, đôi mắt lập tức sáng lên.
“Thật sao?”
“Ra khỏi đảo còn có thể trở về sao?”
Lục Phiên cười: “Có thể.”
Hơi thở của Nghê Ngọc trở nên vội vàng.
“Công tử cứ cho thử thách tới đi!”
Nghê Ngọc cõng nồi đen, nắm chặt nắm đấm.
Lục Phiên cong ngón tay búng ra, lập tức, Nghê Ngọc cảm giác trong đầu mình có rất nhiều đan phương đang tràn vào.
Rất nhanh sau đó, Nghê Ngọc tựa như một con gà mái thất bại, khuôn mặt ỉu xìu.
Bởi vì đan phương mà Lục Phiên đưa ra. . . Độ khó quá lớn!
Thối Thể đan ở trong đó, đều chỉ có thể coi là đan dược hạng chót mà thôi.
“Ngươi mỗi ngày tìm hiểu đạo bia ba canh giờ, luyện tập 《 Trấn Bia thủ 》 hai canh giờ, luyện đan năm canh giờ.”
Lục Phiên từ từ nói lịch trình tu luyện cho Nghê Ngọc.
Nghê Ngọc càng nghe, càng tuyệt vọng.
Công tử. . . Ngươi là ác quỷ sao?
Tiểu Ứng Long đang nằm trên đầu Nghê Ngọc dường như hiểu được lời Lục Phiên nói, cười “Khanh khách” không ngừng.
Tuy nhiên, dưới ánh mắt soi mói của Lục Phiên, tiếng cười của Tiểu Ứng Long dần dân nhỏ dần. . .
Cuối cùng thì ngừng hẳn.
“Còn Ngưng Chiêu, mỗi ngày tìm hiểu đạo bia bốn canh giờ, luyện tập 《 Trấn Bia thủ 》 hai canh giờ, luyện kiếm năm canh giờ. . .”
Lịch trình tu luyện của nàng so với Nghê Ngọc nặng nề hơn.
Đối với việc này, Ngưng Chiêu cũng không có bất kỳ bất mãn gì, nàng hiểu rõ, đây là công tử coi trọng các nàng, mong muốn làm cho các nàng mạnh lên.
Bây giờ công tử, đã mạnh mẽ đến mức nàng không thể nào có thể đoán được.
Ngưng Chiêu nếu không trở nên mạnh mẽ, thì có khả năng sẽ không theo kịp được bước chân của Lục Phiên.
Mà kế hoạch tu hành của Tiểu Ứng Long thì rất đơn giản.
Một chữ thôi, đánh.
Sau khi bố trí kế hoạch tu luyện xong.
Ngưng Chiêu và Nghê Ngọc lần lượt ngồi xếp bằng ở trước tiểu đạo bia, tìm hiểu đạo ý.
Lục Phiên lúc này, cũng bắt đầu củng cố thực lực của bản thân.
Hắn đột phá đến luyện khí tầng năm, rất nhiều thứ đều chưa có thích nghi.
Hắn khẽ suy nghĩ, chìm vào bên trong Truyền Đạo đài.
Lục Phiên ở trong đó thôi diễn 《 Trấn Bia thủ 》, đây là một kỹ năng tấn công cấp độ huyền giai cao phẩm.
Nếu luyện đến viên mãn, uy lực có thể so với kỹ năng địa giai.
Lục Phiên đưa tay, bàn tay lập tức trở nên trắng nõn, giống như một khối ngọc.
Một chưởng vỗ ra, không khí lõm vào, như mạng nhện nứt toạc.
“Tiểu thành.”
Khóe miệng Lục Phiên cong lên.
Tiếp tục thôi diễn, bàn tay đánh ra, đúng là có bia ảnh hiện ra, không khí đều sụp đổ cả, uy lực càng mạnh hơn.
“Đại thành.”
Thế nhưng, luyện đến đại thành cũng chính là cực hạn.
Lục Phiên muốn tiếp tục luyện đến viên mãn, vẻn vẹn chỉ dựa vào việc thôi diễn là không được.
Nhất định phải thông qua thực chiến.
Cho nên, Lục Phiên tạm thời cũng không có tính toán đem 《 Trấn Bia thủ 》 tu hành đến viên mãn.
Thối lui ra khỏi Truyền Đạo đài.
Lục Phiên lặng im chờ đợi rất lâu, thế nhưng nhắc nhở của hệ thống cũng không hiện ra.
Hết sức rõ ràng, cái chi nhánh nhiện vụ “Thiên hạ không có Bạch Ngọc Kinh” kia còn chưa có hoàn thành.
Lục Phiên nhíu mày, việc này có chút nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Tuy nhiên, rất nhanh, lông mày của hắn đã giãn ra.
Hắn phỏng đoán.
Bạch Ngọc Kinh dù sao chỉ vừa mới vừa ẩn nấp, nhiệm vụ hoàn thành, cần phải qua một đoạn thời gian.
Cho nên, Lục Phiên không quan tâm việc này nữa.
Giơ tay lên, trong tay lập tức nổi lên một trái cây có hình dạng giống một em bé.
Đây chính là “Quả Phân Thân” trân quý kia.
. . .
Bạch Ngọc Kinh quy ẩn ngày đầu tiên.
Tin tức truyền khắp thiên hạ, toàn bộ thiên hạ chấn động, thế lực khắp nơi đều không dám có bất kỳ hành động gì.
Dù sao thì, áp lực mà Bạch Ngọc Kinh mang đến cho thiên hạ thực sự quá lớn.
Thế lực tu hành giả đầu tiên xuất hiện, lưu lại quá nhiều truyền thuyết.
Bạch Ngọc Kinh quy ẩn ngày thứ năm.
Thế lực khắp nơi cuối cùng cũng bắt đầu hành động, rất nhiều thế lực đều điều động tu hành giả vào Bắc Lạc thành, Bắc Lạc thành cũng vui mừng không sợ, mở cửa thành nghênh đón.
Thế nhân nhìn Bắc Lạc hồ trống rỗng, tiên đảo Bạch Ngọc Kinh ở đây đã sớm biến mất không thấy gì nữa.
Rất nhiều tu hành giả hồi tưởng lại những chuyện trước đây, hình ảnh lắng nghe Lục thiếu chủ giảng đạo, trong lòng lại có một cảm xúc kì lạ.
Thế nhưng, mọi người đều xác định một sự kiện, Bạch Ngọc Kinh. . . Thật sự quy ẩn.
Bạch Ngọc Kinh quy ẩn tháng thứ nhất.
Thiên hạ bắt đầu phát sinh rất nhiều biến hóa.
Các đại thế gia điều động tu hành giả, khai quật ra mỏ linh thạch, bắt đầu thành lập thế lực tu hành như Bạch Ngọc Kinh, xưng là tông phái.
Bởi vì Bạch Ngọc Kinh đã từng tổ chức qua đấu giá hội, Lục thiếu chủ thay đổi tiền tệ ở tu hành giới, đổi từ kim ngân tiền tệ thành linh thạch.
Cho nên, người trong thiên hạ bắt đầu tìm kiếm mỏ linh thạch.
Việc tranh đoạt mỏ linh thạch, trở thành việc quan trọng hàng đầu.
Thế gia tu hành giả bắt đầu va chạm, chiến đấu giữa tu hành giả liên tục xảy ra.
Trong lúc nhất thời, chiến hỏa bắt đầu lan tràn trên đại lục.
Thế nhưng, chút chuyện này đều chỉ như trò đùa trẻ con.
Việc rất nhiều thế gia quan tâm hiện này là hai quái vật khổng lồ, Tây Lương và Đại Huyền sẽ như thế nào.
Tây Lương so với Đại Huyền càng làm cho thế nhân e ngại hơn, bởi vì Tây Lương có Bá Vương, đỉnh cấp cường giả Thiên Tỏa cảnh.
Mà Huyền Vũ vệ của Đại Huyền mặc dù mạnh hơn rất nhiều thế gia, thế nhưng, cũng không có Thiên Tỏa cảnh giống Bá Vương trấn giữ, cho nên kém hơn một chút.
Thế nhân cũng biết, Tây Lương và Đại Huyền bây giờ vẫn ở trạng thái hòa bình, chủ nếu là bởi vì bọn họ đã từng lập thệ ước ở Bạch Ngọc Kinh.
Mặc dù Bạch Ngọc Kinh bây giờ ẩn thế, thế nhưng, vụ cá cược này. . . Tây Lương cùng Đại Huyền đều ngầm hiểu với nhau, quyết tâm cược tới cùng.
Bọn hắn cũng không dám tuỳ tiện làm chim đầu đàn.
Không dám hủy bỏ vụ cá cược này, sợ làm cho Bạch Ngọc Kinh giận dữ.
Dù sao thì lòng dạ hẹp hòi của Lục thiếu chủ. . . Thế nhân đều biết.
Bạch Ngọc Kinh ngoài miệng nói ẩn thế, ai biết có phải thật vậy hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận