Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1075: Ma thể bất diệt màu vàng kim (2)

1460 chữ
Vì muốn kéo dài vận mệnh Thánh Tộc, bọn hắn là những người dẫn đầu, chỉ có thể cúi đầu nhẫn nhục, đành quỳ xuống trước kẻ thủ bọn hắn chẳng thèm để vào mắt.
“Tộc Thiên Linh muốn thống nhất Cửu Trọng Thiên sao?”
“Các ngươi chạy trốn tới đây”
Lục Phiên nhìn một vị Thánh Cảnh, người kể rõ ngọn nghành đang đứng trước mặt hắn.
Người này là một trong những Thánh tổ của Ngũ Đại Thánh Tộc còn sống sót, vẻ mặt chất chứa nhiều suy nghĩ.
Vận đổi sao rời, bọn hắn đã từng coi Ngũ Hoàng chẳng là cái thá gì, Lục Bình An cũng chẳng là cái đinh gì trong mắt bọn hắn.
Thậm chí bọn họ còn muốn khiến Lục Bình An phải cúi đầu trước bọn họ.
Ai mà nghĩ được, đã có bao lâu đâu mà bọn hắn chỉ đành bất lực quỳ trước mặt Lục Phiên cầu xin.
Hán
- thân là thánh tổ, hắn có lòng tự hào của hắn.
Nhưng mà làm sao đây? Vì một con đường sống sót của Thánh Tộc, bọn hắn không còn cách nào
khác.
Bọn hắn chỉ có thể nhún nhường.
Chỉ có thế cúi đầu trước người này.
Tuy vậy, có một chuyện khiến bọn hắn vẫn có thể chấp nhận được, đó là Lục Phiên quả thực có năng lực sống sót trước Cổ Đế.
Điều này có nghĩa Lục Phiên có thể đạt được chiến lực Đế Cảnh.
Bọn hắn tán thưởng thực lực của Lục Phiên.
Cái quỳ này của bọn hắn, cũng có vài phần là cam tâm tình nguyện.
“Lục Thánh Chủ, bọn ta đã không còn đường nào để đi, lần này được ăn cả ngã về không, bọn ta có
thể vượt qua chiến thuyền Thâm Uyên, đi tới Hư Vô Thiên âu cũng là may mắn, hy vọng Lục Thánh Chủ có thể,...ban cho bọn ta một nơi để sinh tồn.
Vị Thánh tổ này nói.
Nói rồi, quỳ sấp xuống, hành đại lễ.
Lục Phiên ngồi lặng trên ghế Thiên Nhẫn, lông mi run run.
Hắn đang suy nghĩ, hắn thật sự không nghĩ tới những người Thánh Tộc này lại tới đây. Phải biết một điều, người đứng sau những người Thánh tộc này là một vị cổ đế.
Mà bây giờ, nếu Lục Phiên thu lưu bọn hắn, nhỡ đâu sau này những Cổ Đế kia trở về, đòi lại những người Thánh tộc này, vậy hắn biết phải làm sao?
“Muốn có một nơi để sinh sống à? Dĩ nhiên là được, dù sao Lục Bình An ta cũng không phải người hiếu sát”
“Tuy vậy, các ngươi phải thể với Thiên Đạo của Ngũ Hoàng, từ nay về sau các ngươi không còn liên quan đến những Cổ Đế trong tộc của các ngươi nữa. Các ngươi là sự sống của Hư Vô Thiên Lục Phiên nói.
Những vị Thánh tổ này nhìn nhau, trong mắt rưng rưng.
Bọn hắn đã bị dao động ngay từ đầu rồi.
Đúng thật, những điều bọn hắn nghĩ là những điều mà Lục Phiên vừa nhắc tới, bọn hắn định chờ Cổ Đế trở về, sau đó lại đầu quân dưới trướng của hắn.
Nhưng những lời này của Lục Phiên như triệt đường lui của bọn hắn.
“Chúng ta thề, tộc nhân của bọn ta cũng sẽ thề.
Bọn họ cuối cùng đã đưa ra lựa chọn,
Bọn hắn đâu còn cách nào khác, bọn hắn vẫn muốn sống, muốn duy trì bộ tộc.
Bởi vậy, bọn hắn bắt đầu thề.
Lời thề đã lập.
Những vì sao của Thiên Đạo Ngũ Hoàng lập tức hiện lên, hạ xuống những xiềng xích của Thiên Đạo, bao quanh những vị thánh tổ này.
Hai tay bọn hắn rồi ở giữa hai chân bọn hắn, đều có xiềng xích ở đó.
Thậm chí không chỉ có bọn hắn, các con dân của Thánh tộc cũng có xiềng xích quấn quanh, giống như tù nhân bị trục xuất.
“Trong biển sao sao trời rất nhiều, các ngươi tự tìm một ngôi sao Sinh Mệnh chưa có chủ mà ở đó di.”
“Tương lai ra sao, có thể ở lại Ngũ Hoàng hay không, phụ thuộc vào chính các ngươi.
Nói rồi, liền khoát tay áo rời đi.
Vài vị Thánh Tổ thờ dài, vẻ mừng rỡ lập tức hiện lên.
Bọn hắn còn sống!
Quả thực được ăn cả ngã về không, kèo này bọn hắn thắng rồi!
Hóa ra, Lục Bình An của ngũ hoàng không nhỏ mọn như trong truyền thuyết
Cảm tạ thiên ân Thánh cảnh, vạn phần cảm tạ.
Lục Phiên trở về Ngũ Hoàng.
Khí áp khủng bố va đập trong Hư Vô Thiên đã kết thúc.
Mà lần đầu tiên Cổ Đế xuất hiện, cứ như vậy mà hạ màn. Không phá hủy Ngũ Hoàng, không mang lại mối nguy Diệt Thế cho Ngũ Hoàng.
Nhưng trong đó có bao nhiêu phần nguy hiểm, người đời làm sao biết được.
Chi tiết trận đánh của Lục Phiên và Thiên Linh Cổ Đế, người đời hoàn toàn không rõ.
Người duy nhất biết rõ, có lẽ chỉ có Lục Phiên và Thiên Linh Cổ Đế mà thôi.
Nhất Trọng Thiên.
Tổ địa Thiên Linh tộc.
Khí áp khủng khiếp tràn ngập khắp nơi đây, quan tài ở giữa rung rung, những vòng phong ấn bao quanh xiềng xích không ngừng quay. Nếu không nhờ sức mạnh của Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên ngăn cản những thứ này lại.
Sợ rằng thứ đáng sợ đang nằm trong quan tài, sớm đã phá quan lao ra.
Giết sạch Thiên Linh tộc.
Không có Thiên Linh Cổ Đế chống lại thứ này, e rằng dù cho có Chuẩn Đế trấn giữ Thiên Linh Tộc cũng không ngăn cản nổi con thú hung hãn này.
Vị Chuẩn Đế kia lâm nguy, nguyên thần của hắn đã bị hao tổn, nếu không nhờ có căn cơ vững chắc, e rằng lúc này nguyên thần sớm đã tan biến.
Ánh mắt hắn chất chứa vẻ buồn rầu.
Thiên linh tộc sắp bị hủy diệt.
Dường như có hàng ngàn bóng người, xếp thành một hàng dài, nhanh như chớp xuất hiện ở tầng
thứ nhất Trọng Thiên.
“Hừ!”
Thiên Linh Cố Đế bước ra, khí áp kinh khủng tòa ra tứ phía.
Hắn hừ một cái, tức giận.
Thứ đang giãy dụa trong quan tài kia bỗng dừng lại.
Sau đó lại tiếp tục vùng vẫy, dường như càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Kẽo kẹt, kẽo kẹt…
Xiềng xích đã đứt.
Nắp quan tài bị hất bay.
Ngay lập tức, một cái bóng mờ mờ từ bay nhanh từ trong quan
tài ra.
Lấp la lấp lánh.
Thiên Linh Cổ Đế chớp mắt đã di chuyển đến trước
quan tài.
Nện xuống một quyền.
“Đùng!”
Cái bóng đang vùng vẫy thoát ra khỏi quan tài kia, bị một búa của Thiên Linh Cổ Đế, đành phải quay trở lại.
Bị ăn đòn đau, cái thứ ở trong quan tài không dãy dụa nữa.
Có lẽ nó cảm nhận được, Thiên Linh Cổ Đế trở về, nó có dãy dụa cũng vô ích.
“Đại đế…trong này..rốt cuộc là thứ gì?”
Chuẩn Đế thất tha thất thểu bước tới, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.
Thứ này động tí là mất không chế, khiến người ta sợ hãi, dẫu sao, không biết chuyện gì mới là điều đáng sợ nhất.
Thiên Linh Cổ Đế day day giữa trán, trên đường trở về hắn đã ra quyết định, phải chấn chỉnh hình tượng của mình, không thể đổ máu nữa, dù sao hắn cũng là Cổ Đế, hắn phải giữ gìn uy nghiêm của mình.
Bị tháp Thâu Thiên của Lục Phiên đập một phen, nguyên thần bị chấn động, khiến hắn rất khó chiu,
Sau đó lại bị thứ trong quan tài này quấy nhiễu, khiến hắn càng mệt hơn.
“Tinh Không dị tộc, Thái Cổ. Một Tiên Thiên Thần Ma mạnh mẽ”
Thiên Linh Cổ Đế thản nhiên nói.
Chuẩn Đế biểu cảm mù mịt.
Tinh Không Thái Cổ?
Tiên Thiên Thần Ma?
Đó là thứ gì?
Thiên Linh Cổ Đế lườm Chuẩn Đế, từ từ thở ra một hơi, trên đời này, có lẽ chẳng có mấy người biết
hắn đang nói tới là thứ gì.
Hắn khoát tay áo, bảo Chuẩn Đế lui xuống.
Thiên Linh Cổ Đế kéo theo quan tài, rất nhanh đã chui tọt vào trong Thiên Linh tổ địa.
Tuy vậy trước khi bước vào, hắn ngoảnh đầu thoáng nhìn hướng đại lục Ngũ Hoàng. Chuyện này…chưa kết thúc đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận