Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1270: Ta vẫn là đứa con mà công tử yêu thích nhất (1)

Trong Thái Cổ Tinh Không.
Cả một vùng yên lặng.
Không gian chồng lên nhau tầng tầng trùng điệp, từng bước chân của Thông Cổ Đạo Nhân giống như nén không gian lại, tốc độ bước chân của lão rất nhanh, đây là một loại đại thần thông cực kỳ thần bí huyền ảo.
Thông Cổ Đạo Nhân rất cẩn thận, sau khi rời khỏi Ngũ Hoàng, lão lập tức xoá sạch dấu vết bản thân để lại, phòng ngừa bị nhóm Thần Ma lần theo dấu vết tìm được vị trí của Ngũ Hoàng.
Nhưng ngay khi Thông Cổ Đạo Nhân vừa mới xuất hiện đi ra thì trong Thái Cổ tinh không, không gian bắt đầu rung chuyển, các vị Thần Ma từ trong bóng tối đồng loạt hiện ra.
“Là Thông Cổ Đạo Nhân, lão đang muốn trở về Tiên Vực Nhân tộc”.
“Nguyên Tố Chi Thần dặn chúng ta chú ý canh gác và tuần tra, một khi có tình huống gì thì phải lập tức bẩm báo!”
“Thiên tài Sài Phong của Nhân tộc đi cùng Thông Cổ Đạo Nhân đã biến mất!”
“Sài Phong không trở về Nhân tộc tổ địa, vậy hắn đã đi đâu rồi?”
Ý chí của các vị Thần Ma Đại Đạo giai nhận nhiệm vụ canh gác ở đây trao đổi thảo luận với nhau.Có nghi vấn, có suy đoán.
Nhưng trong hư không, Thông Cổ Đạo Nhân lại thản nhiên mỉm cười.
Bàn tay lão khẽ lắc nhẹ, không biết từ lúc nào trong tay đã xuất hiện một cây phất trần.
“Các ngươi nhìn cái gì? Chưa từng nhìn thấy lão nhân nào đẹp trai như ta sao?”
“Những Thần Ma không có mắt này, vì sao ngăn cản đường đi của lão đạo?”
Lời nói vừa dứt thì cây phất trần đã vung lên, thoáng cái những sợi tơ trên cây phất trần trải dài khắp bầu trời như hoá thành dải ngân hà vắt ngang trong tinh không, mỗi một sợi tơ bạc đều chứa đựng lực lượng sắc bén mạnh mẽ đáng sợ có thể cắt đứt tinh không.
“Đáng chết! Thông Cổ Đạo Nhân có ý muốn khai chiến với Thần Ma nhất tộc sao?”
“Tên điên này có ai cản đường hắn đâu?”
“Trốn đi! Đây là một vị Chuẩn Thánh Nhân tộc, hơn nữa còn là một vị Chuẩn Thánh Nhân tộc không
biết xấu hổ”.
Sự náo động đã nhanh chóng nổ ra.
Một vị Thần Ma cảnh giới Đại Đạo giai từ trong bóng tối hiện ra, vẻ mặt thay đổi mạnh không còn có thể giữ bình tĩnh, điên cuồng chạy trốn.
Nhưng mà, sợi tơ bạc đã quất xuống.
Vù vù vù
Thân thể một vị Thần Ma cảnh giới Đại Đạo giai trực tiếp nổ tung, hóa thành bọt máu, hư không tràn ngập mùi máu tanh nồng.
Thông Cổ Đạo Nhân cười to, lung tung tìm một cái cớ, giết chết nhiều Thần Ma như vậy coi như là giảm bớt một phần nào áp lực cho Nhân tộc. Sau đó, lão nén không gian lại lần thứ hai rồi bỏ chạy.
Một thời gian rất lâu sau.
Từng tấc hư không vỡ ra.
Một vị Thần Ma rất mạnh từ trong hư không bước ra, nhìn thấy những Thần Ma bị đánh nổ, trong đôi mắt lộ ra vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.
“Quả nhiên là do Thông Cổ Đạo Nhân gây ra hay cho một lão đạo thối không biết xấu hổ!” “ Tên Thông Cổ Đạo Nhân này muốn che giấu cái gì?”
Sau một lúc, vị Thần Ma này lại một lần nữa đập nát hư không, đi vào trong không gian loạn lưu, tiếp tục đuổi theo dấu vết của Thông Cổ Đạo Nhân.
Trên hành tinh màu vàng.
Bầu không khí rất căng thẳng.
Ngũ Hoàng Kim Tiên đều bay lơ lửng bên ngoài kim tự tháp, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng bên trong kim tự tháp.
Tuy rằng bọn họ rất tò mò về kim tự tháp này nhưng vì Lục Phiên chưa cho phép bọn họ bước vào trong cho nên bọn họ cũng không cố tình muốn tiến vào.
Sài Phong, Nhiếp Trường Khanh, Cảnh Việt còn có Lục Cửu Liên tiến hành tỷ thí lĩnh ngộ Pháp Nghĩa, điều này khơi dậy cho bọn họ hứng thú quan tâm.
Sài Phong đến từ tổ địa Nhân tộc, tu vi rất mạnh, chính là cường giả cảnh giới cấp bậc Thiên Đế, cũng chính là cường giả cảnh giới Đại La Tiên.
Dù là Đạm Đài Huyền hay là nhóm người Bá Vương đều có thể cảm nhận được rõ ràng vẻ kiêu ngạo
lạnh lùng trên người Sài Phong, hắn rất kiêu căng, đối với những người tu luyện trong Ngũ Hoàng trừ Lục thiếu chủ ra, hắn đều nhìn bằng ánh mắt coi thường.
Điểm này khiến cho trong lòng không ít người kìm nén tức giận nhưng cũng không có cách nào, thực lực của Sài Phong quả thật rất mạnh. Bọn họ đã làm cho Lục thiếu chủ mất mặt rồi.
Cho nên, khi bọn họ biết được Lục thiếu chủ và Sài Phong đánh cuộc, tiến hành trận tỷ thí lĩnh ngộ Pháp Nghĩa, bọn họ đều nghĩ rằng Lục thiếu chủ sẽ chọn bọn họ. Dù sao, bọn họ cũng là cường giả kim tiên đứng đầu trong Ngũ Hoàng.
Nhưng lựa chọn của Lục Phiên lại nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Lục Phiên chọn Lục Cửu Liên là việc bọn họ có thể lý giải. Dù sao Lục Cửu Liên cũng là yêu nghiệt, tất cả mọi người đều biết thiên phú của Lục Cửu Liên chỉ kém hơn Trúc Lung.
Lựa chọn Nhiếp Trường Khanh cũng ở trong phạm vi có thể chấp nhận, dù sao hiện tại Nhiếp Trường Khanh cũng được coi như là một trong những cường giả kim tiên sớm nhất của Ngũ Hoàng.
Nhưng Lục Phiên lựa chọn Cảnh Việt là như thế nào?
Rất nhiều người không hiểu, nhóm người Bá Vương, Tư Mã Thanh Sam, Đường Nhất Mặc cũng
không hiểu, vì sao Lục Phiên lại chọn Cảnh Việt mà không phải bọn họ.
Bởi vì xét đến thực lực, Cảnh Việt mới chỉ là cảnh giới Huyền Tiên đỉnh phong cũng không có nhiều điểm sáng.
Bọn họ không khinh thường Cảnh Việt, dù sao Cảnh Việt cũng có thể coi như là đệ tử của Bạch Ngọc Kinh nhưng mà chênh lệch về thực lực vẫn rất dễ tạo cảm giác không cùng đẳng cấp.
“Nếu Lục thiếu chủ lựa chọn Cảnh Việt, hẳn là có nguyên nhân”.
Mọi người đều có suy nghĩ như vậy, cũng không còn nghi ngờ gì nữa.
Bọn họ nhìn chăm chú vào kim tự tháp, đôi mắt lóe ra ánh sáng vàng.
Lục Phiên ngồi trên Thiên Kiếm ghế, tà áo trắng tung bay, trong tay cầm ly rượu, ánh mắt cũng đặt lên trên kim tự tháp.
Kỳ thật hắn lựa chọn Cảnh Việt cũng có thể coi như là sự một lựa chọn tương đối mao hiểm nhưng đã có Lục Cửu Liên bảo đảm xác suất thắng cược, Lục Phiên cũng không quá để trong lòng.
Hơn nữa, thiên phú lĩnh ngộ Pháp Nghĩa thực sự không thể dựa theo thực lực để tính, ngay cả Lục Phiên cũng không cách nào biết được ai có thiên phú phù hợp lĩnh ngộ Kim Nguyên Pháp Nghĩa. Hắn chỉ cảm thấy phong cách kiếm ý của Cảnh Việt có chút giống mà thôi. Cho nên, hắn đã trao cơ
hội này cho Cảnh Việt.
Nhắc đến Cảnh Việt, Lục Phiên vẫn là phải thở dài, có hơi thất vọng.
Dù sao, trước đây Lục Phiên đã từng coi trọng Cảnh Việt, chẳng qua có một đoạn thời gian Cảnh Việt làm không tốt, thành tích hiện tại không cao không thấp.
“Hãy cố gắng thể hiện cho tốt”.
Lục Phiên xúc động thở dài rồi nhấp một ngụm rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận