Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 915: Cửu trọng thiên Thiên Đạo, chỉ đến như thế (1)

Edit: Long Hoàng
Thượng giới đại lục, chiến hỏa bay tán loạn.
Tiếng la hét chém giết vang vọng đất trời, từng đạo lưu quang phi tốc vắt ngang, đan xen tung hoành, có mỏm núi bị chém rời, có sông lớn bị chặt đứt.
Đây chính là chiến đấu giữa cường giả thánh tộc cùng với đám cường giả Ngũ Hoàng và phi thăng giả hạ tam trọng thiên.
Cuộc chiến đấu này, khiến cho cường giả thượng giới thánh tộc càng đánh càng kinh hãi, dĩ vãng trong chiến đấu bọn hắn đều đứng ở thế thống trị.
Lần này, lại là liên tục bại lui, hoàn toàn mất đi năng lực chống cự.
Đặc biệt là thực lực của đám thiên nhân Ngũ Hoàng, khiến bọn hắn khiếp sợ không thôi.
Bá Vương tựa như ma thần, búa lá chắn vắt ngang, đứng lặng, biến thành một tòa sơn nhạc không thể lay chuyển.
Thiên quân vạn mã đều khó mà công phá được hắn.
Thượng giới sớm đã đại loạn, phương hướng Vân tộc, vô số cường giả bị phái ra, chinh chiến không ngớt.
Hợp Thể cảnh, Phân Thần cảnh, thậm chí Anh Biến, Nguyên Anh cảnh đều bị điều động ra tới.
Nhưng mà.
Bá Vương khí vận như trụ quấn thân, uy thế vô địch, cản lại toàn bộ thiên quân vạn mã này.
Như một tôn Ma Thần đứng trước ngàn quân, gào thét sơn hà, đúng là khiến cho đại quân Vân tộc không ngừng bại lui.
Càng có không ít Nguyên Anh cảnh, bị tiếng gầm của Bá Vương thét đến mức Linh Thức vỡ nát.
Tu vi của Bá Vương không hề tầm thường, hắn sáng lập Ma Tông tại tây vực của Ngũ Hoàng, truyền luyện thể pháp nhất mạch, pháp môn này tạo phúc cho vô số người tu hành của Ngũ Hoàng.
Một ít tu sĩ ở trên quá trình luyện khí không đạt được hiệu quả, chuyển tu thân thể lại có được niềm vui ngoài ý muốn.
Có không ít luyện thể tu sĩ, chiến lực không thua kém gì tu Luyện Khí.
Cho nên, một mình Bá Vương, tụ tập nửa số khí vận của Tây Vực.
Khiến cho một thân tu vi tăng lên cực nhanh.
Càng đừng nói còn có đám người Tư Mã Thanh Sam, Khổng Nam Phi, Bạch Thanh Điểu, đều là thủy tổ một tông, tự khai sáng ra hệ thông tu tiên cho riêng mình.
Tư Mã Thanh Sam họa đạo, Khổng Nam Phi hạo nhiên khí, Bạch Thanh Điểu 《 Cửu Hoàng biến 》, đều mang tới đại khí vận.
Thực lực của bọn hắn, đều không kém.
Khí vận như trụ rủ xuống từ cửu thiên, bao trùm toàn thân bọn hắn.
Vân tộc tan tác.
Theo từng vị cường giả Hướng Nguyên Cảnh chết trận.
Chiến ý của thánh tộc bắt đầu suy sụp, thậm chí có thể nói là không gượng dậy nổi.
Thánh tổ đang chiến đấu bên trong thiên ngoại chiến trường lúc này, có lẽ là hy vọng duy nhất mà bọn hắn của thể dựa vào.
Nếu như thánh tổ có thể cường thế giết địch, vinh diệu khải hoàn, đó chính là khích lệ to lớn đối với khí thế của bọn họ.
Bọn hắn sẽ có thể trọng trấn sĩ khí, lấy lại uy nghiêm của thánh tộc.
Thánh Tổ sẽ bại sao?
Thực lực của Lục Cửu Liên có thể địch nổi thánh tổ sao?
Không có ai tin điều này, bởi vì, khoảng cách thực lực của Lục Cửu Liên cùng Thánh Tổ là quá lớn.
Huống chi, Vân tộc thánh tổ cũng không phải nhỏ yếu thánh cảnh, ngược lại hắn là nhất tộc chi tổ, có được số lượng đạo uẩn tích súc trăm vạn năm gia trì, thực lực cường hãn vô cùng.
Rầm rầm rầm!
Thượng giới đại lục, Vân tộc lựa chọn lùi lại cố thủ thần miếu.
Trong thần miếu tế tự Đế Binh, mặc dù hiện tại Đế Binh không còn, nhưng vẫn có đế uy sót lại, có thể bảo hộ bọn hắn.
Một bên khác, là Nguyên Từ Thiên.
Chiến trường ở Nguyên Từ Thiên còn thảm liệt hơn thượng giới gấp mấy lần.
Đại quân âm sai của Minh Thổ mơ hồ quét ngang đại quân đạo tộc, có hỏa diễm của Thái Thượng lô trợ giúp.
Cường giả Đạo tộc tựa như sâu kiến bị thiêu cháy, phát ra tiếng lốp bốp.
Đế Hỏa Bất Diệt, thậm chí như giòi trong xương, đem xương cốt đều thiêu rụi.
Loại tai nạn này, để cho đại quân Đạo tộc ngay cả chạy trốn đều không được, bị thiêu đến yên diệt.
Đạm Đài Huyền càng là suất lĩnh chín đại thành chủ, quanh thân quấn đầy nghiệp lực, xuất thủ bao phủ các cường giả Đạo tộc.
Thanh âm hét thảm vang lên không ngớt bên trong Nguyên Từ Thiên.
Một ngày này, Nguyên Từ Thiên máu chảy thành sông.
Vô số cường giả run lẩy bẩy nhìn xem cảnh từng vị Tiên Túc cùng Hướng Nguyên cảnh đã từng cao cao tại thượng, phải tàn lụi.
Thế nhưng, trong đối mắt của những người chứng kiến đều mang theo hưng phấn.
Đạo tộc xong!
Một trong số những thánh tộc thượng giới, cứ hủy diệt như vậy!
Phải bị xóa tên từ trong thập đại thánh tộc thượng giới!
Vong hồn không ngừng trôi nổi bên trong hư không, đó là cường giả Đạo tộc chết đi, nhưng mà, Minh Thổ am hiểu nhất cái gì?
Từng sợi tỏa liên băng lãnh quấn quanh, đem toàn bộ những vong hồn này đều trói lại.
Dưới mệnh lệnh của Đạm Đài Huyền, đem tất cả đều ném vào trong Hoàng Tuyền tẩy lễ, sau đó dẫn nhập khổ hải.
Biến thành nghiệp lực cho bọn họ tu hành.
Hả?
Bỗng dưng.
Tất cả mọi người ngẩng đầu.
Động tĩnh ở bên trong thiên ngoại chiến trường, bắt đầu lắng xuống.
Nổ vang kinh khủng biến mất, không nghi ngờ gì nữa, chiến đấu bên trong thiên ngoại chiến trường đã kết thúc.
Mọi người đều chú ý đến chiến quả.
Ào ào ào. . .
Bỗng nhiên.
Các tu sĩ Đạo tộc còn sót lại, ngẩng đầu, trong lòng vắng lặng một mảnh.
Đó là cảm giác bi thương khi mất đi người quan trọng nhất.
Một vị cường giả Hướng Nguyên cảnh, vẫn còn đang kiên trì chống cự đế diễm thiêu đốt, vẻ mặt chấn động, thân thể run rẩy.
Hắn quay đầu, nhìn về đại lục thượng giới mênh mông vô ngần.
Lại chỉ thấy, bên trên tầng trời hiện ra vô số đám mây huyết sắc.
Bên trong tầng mây, huyết vũ vương vãi xuống.
Càng có thanh âm xót thương quanh quẩn, thanh âm này chính là do thiên đạo Cửu trọng thiên truyền ra.
Thân thể của cường giả Hướng Nguyên cảnh run rẩy dữ dội.
“Thiên hàng huyết vũ, Thiên Đạo rên rỉ. . .”
“Thánh Tổ ngã xuống!”
Vị Hướng Nguyên cảnh này lấy tay ôm ngực, cảm giác trống vắng trong lòng để cho hắn có một suy nghĩ đáng sợ.
Mà bên trong tổ địa Đạo tộc. . .
Từng vị tộc nhân đều là ngẩng đầu.
Bọn hắn nhìn lên bầu trời, cảm thụ được huyết vũ rơi lả tả.
Rất nhiều người, bất tri bất giác, đều rơi lệ.
Oanh!
“Ta muốn hóa thân nguyền rủa, vĩnh viễn, nguyền rủa Thánh Tổ Vân tộc ngươi!”
Thanh âm thê lương, mang theo oán niệm vô tận, quanh quẩn mà ra.
Sau một khắc. . .
Trước mắt mỗi một vị tu sĩ Đạo tộc, đều nổi lên hình ảnh, thánh tổ Đạo tộc bắt đầu băng diệt, Nguyên Thần bị lực lượng nguyền rủa thôn phệ, hóa thành năng lượng tà ác vô cùng.
Đến cùng là thù hận lớn cỡ nào, mới có thể để cho một vị Thánh Tổ nguyện chết không yên lành, hóa thành năng lượng nguyền rủa tà ác bị người người chán ghét?
Tu sĩ Đạo tộc, từng người đều vẻ mặt trắng bệch.
Sinh linh bên trong tổ địa kêu khóc.
Thánh tổ Đạo tộc… đã chết!
Trụ cột của Đạo tộc bọn hắn, không còn nữa rồi!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận