Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1120: Lục thiếu chủ bắn đẹp lắm! (2)

Khi Cố Mang Nhiên không tiếp tục tiến vào trong vết nứt. Hành động đó đã khiến cho ánh mắt sâu trong khe nứt kia bỗng thay đổi.
Ánh mắt trở nên vô cùng đáng sợ và sắc bén, giống như áp lực của thiên địa ập xuống giống như muốn bóp nát toàn thân Cố Mang Nhiên khiến cho hắn bị nổ tung
Theo bản năng Cố Mang Nhiên lui về phía sau.
Mà sự lui lại này, chẳng khác nào là tuyên bố quyết định của hắn.
“Ngài đã từng là chúa tể của Hư Vô Thiên, vì cái gì bây giờ ngài lại muốn hủy diệt thế giới đã mang lại hi vọng cho Hư Vô Thiên!”
“Lẽ nào chân lý mà ngài đã từng nói, đất nước và thế giới tốt đẹp mà ngài muốn sáng tạo đều đã theo thời gian mà hóa thành bụi bặm rồi sao?”
Cố Mang Nhiên hỏi.
Đột nhiên sâu trong khe nứt, một luồng khí áp khủng bố đáng sợ bùng phát. Dường như có tiếng gầm giận dữ vang lên.
Trong nháy mắt Cố Mang Nhiên bị ép dẹp nát, máu thịt nhầy nhụa, miệng mũi bắn ra máu, quỳ rạp ở trong hư không trước vết nứt.
“Ngươi không phải Hạo Đế, ít nhất…... không phải Hạo Đế trong lòng ta…...
Cố Mang Nhiên liên tục thở dốc, khó khăn ngẩng đầu lên, lắc đầu.
Hắn nghĩ, lúc này hắn đã biết bản tâm của mình là cái gì rồi.
“Trước kia Hạo Đế là chân lý trong lòng ta, còn hiện tại chân lý trong lòng ta…... chính là Ngũ Hoàng”.
Cuối cùng hắn đã đưa ra lựa chọn khiến hắn cảm thấy vô cùng khó khăn suốt thời gian qua.
Hắn lựa chọn Ngũ Hoàng!
Hắn muốn tận mắt chứng kiến Ngũ Hoàng quật khởi!
“Hành động ngu ngốc!”
Sâu trong khe nứt, khí áp khủng bố đáng sợ càng đè ép xuống.
Thực sự ép cho thân thể của Cố Mang Nhiên không ngừng nứt ra.
Cố Mang Nhiên lại ho khan ra máu, cười lớn.
Đế Hoàng, tu vi của ta đều là do ngài truyền dạy, nếu ngài muốn thu vậy cầm về đi”.
Giây phút tiếp theo, toàn thân hắn bắt đầu phát ra sương máu ngập trời, mỗi một tấc sương máu đều ẩn chứa năng lượng cực kì mạnh mẽ.
Vì giải phóng năng lượng nên khí áp trong người Cố Mang Nhiên cũng nhanh chóng biến mất, nhanh chóng nhạt dần.
Trang phục toàn thân của hắn đầy máu, vạt áo tung bay nhưng trên môi lại nở nụ cười thoải mái. Khi sức mạnh dần dần tan biến thì thân hình Cố Mang Nhiên cũng dần dần không thể tự chống đỡ
nổi.
Hắn cảm thấy được sức sống trong cơ thể mình bắt đầu yếu dần và nhanh chóng biến mất.
“Đế hoàng, ta thay đổi rồi”.
Cố Mang Nhiên lảo đảo đứng không vững, xúc động thở dài nói.
Quả thật, có lẽ Hạo Đế không phải là người thay đổi, mà người thay đổi…... là hắn.
Một tiếng thở dài như phải dùng hết sức lực còn sót lại.
Thân thể của Cố Mang Nhiên mất đi sức lực, sắp rơi xuống hư không vô tận.
Trong vết nứt hư không không có bất kì động tĩnh gì.
Chỉ có đôi mắt kia lạnh lùng vô tình nhìn chằm chằm thân thể Cố Mang Nhiên rơi xuống.
Mặc kệ để cho hắn rơi xuống hư không, cuối cùng hóa thành mục nát.
Toàn thân Cố Mang Nhiên toàn máu, vạt áo tung bay, vẫn duy trì tư thế rơi xuống, hắn cảm giác sức
sống ở trong cơ thể mình nhanh chóng tiêu tan.
Nhưng hắn lại nở nụ cười thoả mãn, cảm giác được giải thoát.
Tạm biệt Ngũ Hoàng.
Cố Mang Nhiên thì thầm.
Bộp!
Đột nhiên có một luồng ánh sáng rất nhanh lao tới chỗ Cố Mang Nhiên.
Bao bọc cơ thể Cố Mang Nhiên.
Tóc vàng của Mễ Già tung bay, ôm lấy Cố Mang Nhiên, vẻ mặt Mễ Già có chút xúc động.
“Dám hỏi bản tâm, phá vỡ gông xiềng mờ mịt trong lòng.
Cố huynh, ngươi làm cho Mễ Ca ta rất tôn trọng”
Ngay sau đó, Mễ Già lấy hoa cúc thần dược trong tay Cố Mang Nhiên, dùng năng lượng nghiền nát thần dược nhét vào trong miệng Cố Mang Nhiên.
Có lẽ là bởi vì nuốt quá nhiều thần dược, khả năng hấp thu thần dược của Cố Mang Nhiên khác với người thường, rất nhanh hắn đã hấp thu toàn bộ dược tính của thần dược.
Sức sống vốn đang tan rã đã được thần dược mạnh mẽ khôi phục trở lại.
Khoảnh khắc nhóm người Mễ Già xuất hiện.
Những tồn tại bên trong vết nứt hư không đồng loạt toát ra năng lượng kinh khủng đáng sợ.
Đặc biệt là đôi mắt sâu trong khe nứt lại càng lạnh lùng hung ác hơn.
Đột nhiên từ trong vết nứt xuất hiện một bàn tay lớn thò ra.
Từng tấc hư không như muốn nổ tung!
Bàn tay như muốn nghiền nát Cố Mang Nhiên, Mễ Già và nhóm người Lục Cửu Liên.
Đây là muốn ra đòn giết người.
Lục Cửu Liên rút Thanh Liên Kiếm ra, ánh sáng kiếm loé lên như một đóa sen xanh nở rộ trên không trung.
Đạm Đài Huyền giận dữ gầm lên một tiếng, trên người phát ra uy thế của Hoàng đế.
Trúc Lung mở mắt ra âm Dương Ma Bàn.
Vụ nổ kinh hoàng bùng phát, lập tức làm từng tấc hư không sụp đổ.
“Đi thôi!”
Mễ Già ôm Cố Mang Nhiên cùng nhóm người Lục Cửu Liên nhanh chóng chạy về phía Ngũ Hoàng. Dù sao, nơi này cũng là Cửu Trọng Thiên, nhóm người Cổ Đế trong vết nứt đều là Đế cảnh của Cửu Trọng Thiên. Bọn họ ở trong Cửu Trọng Thiên có thể được tăng thêm lực lượng.
Nếu ở chỗ này phản kháng, đương nhiên nhóm Ngũ Hoàng sẽ chịu thiệt.
“Thiên Đạo của Cửu Trọng Thiên cũng tới rồi”.
Mễ Già liếc mắt nhìn đã thấy ý uẩn của Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên khởi động, dần dần hóa thành hình dáng một người ánh sáng, đạp trong hư không tiến đến.
Không do dự cả bốn người đồng loạt lao ra khỏi hư không.
Quả thật, nếu bị Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên ngăn cản, bọn họ sẽ chịu thiệt thòi lớn. Nếu không trả giá khó có thể thoát đi.
Đột nhiên bên trong vết nứt xuất hiện một cây trường mẫu màu vàng đâm ra.
Đó chính là trường mẫu từng đâm bị thương Thiên Linh Cổ Đế, có thể cắn nuốt Huyết đế trong người Đế Cảnh.
Hiển nhiên, những cường giả trong bên trong vết nứt hư không muốn để cho Ngũ Hoàng Kim Tiên dễ dàng thoát đi.
Cho nên, bọn họ ra tay giữ nhóm người Ngũ Hoàng Kim Tiên lại.
Mễ Già giao Cố Mang Nhiên cho Đạm Đài Huyền.
Sau đó, hắn gầm lên một tiếng rất lớn, đối mặt với trường mẫu có thể đâm thủng người Đế Cảnh này, hắn không hề sợ hãi, tay nắm chặt thành quyền sử dụng Cực Đạo Đế Quyền đẩy nó ra xa. “Các ngươi đi trước, ta ngăn cản phía sau!”
Mễ Già trầm giọng nói.
Nhưng nhóm người Lục Cửu Liên, Trúc Lung, Đạm Đài Huyền không rời đi.
“ Bỏ lại đồng đội không phải là chuyện Ngũ Hoàng Kim Tiên chúng ta có thể làm”.
Đạm Đài Huyền nhếch miệng cười.
Phía trên đỉnh đầu hắn xuất hiện những bức bích họa giống như phản chiếu ra sáu cõi luân hồi.
Trúc Lung hóa thân thành Già Thiên Chúc Long, lúc thì mở mắt lúc thì nhắm mắt, âm dương xoay chuyển.
Hai tay Lục Cửu Liên đan vào nhau, rất nhanh xuất hiện một đóa Nộ Liên sặc sỡ nhiều màu sắc, rực rỡ chìm nổi giữa hai bàn tay hắn.
“Muốn chiến, vậy thì chiến cho thật sảng khoái, trốn chạy làm gì?”
Khóe miệng Mễ Già nhếch lên, cảm giác không bị bỏ lại này khiến hắn rất thoải mái.
“Đã như vậy thì chiến thôi!”
Mễ Gài tung một quyền va chạm với trường mẫu màu vàng.
Thân thể Mễ Già run lên.
Ngay lập tức,Trúc Lung tấn công, Nộ Liên của Lục Cửu Liên, còn có Lục Đạo Luân Hồi của Đạm Đài Huyền áp sát tới.
Một vụ nổ kinh hoàng bùng phát biến toàn bộ khu vực thành chân không, tất cả năng lượng đều bị quét sạch sẽ.
Lực lượng của trường mẫu này mạnh mẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, khó trách nó có thể xuyên thủng người của Thiên Linh Cổ Đế, để cho Thiên Linh Cổ Đế rơi vào trong trạng thái tuyệt vọng.
Năng lượng cuồn cuộn bùng phát ra.
Sau đó, trường mẫu màu vàng khựng lại một lúc rồi tiếp tục đâm xuống.
Lúc này, Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên xuất hiện, đột ngột ra tay, sử dụng sức mạnh vô tận của quy tắc hóa thành trật tự xiềng xích quấn lấy bọn họ.
Trong nháy mắt, nhóm người Ngũ Hoàng rơi vào tình huống rất nguy hiểm.
Sau khi, Cố Mang Nhiên nuốt thần dược tỉnh lại, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt của hắn rất
áy náy.
Nếu nhóm người Trúc Lung, Lục Cửu Liên vì hắn mà chết ở Cửu Trọng Thiên, vậy hắn chính là tội nhân của Ngũ Hoàng!
Hắn còn có mặt mũi nào mà trở về Ngũ Hoàng?
Mặt mũi nào gặp lại Lục công tử?!
Nhưng Cố Mang Nhiên hiểu rằng nhân vật như hắn hiện giờ không đáng nhắc tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận