Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1211: Lại đến mùa thu hoạch (1)

Các ngươi là chuyên gia chọc tức sao?
Bá Vương không biết nên nói cái gì, cái này là tiếng người hay sao?
Mặc dù bọn họ chưa làm qua chuyện như vậy, nhưng để chọc tức cũng không khó.
Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc và Mễ Già nhìn nhau.
Khoảnh khắc tiếp theo, Bá Vương dẫn đầu, hóa thành một luồng ánh sáng rồi bay về phía xa.
Bởi vì Lục thiếu chủ đã nói có hắn làm chỗ dựa, vậy thì đương nhiên hắn sẽ thả tay làm ra trò! Lục Phiên cũng không có khả năng để cho bọn họ chết, cho nên Bá Vương vẫn rất tin tưởng Lục
Đường Nhất Mặc và Mễ Già cũng lao lên trời, hóa thành luồng sáng lao về phía Thái Cổ tinh thần đang bị các Thần Ma vây quanh.
Ngũ Hoàng, phía trên Hãn Hải.
Lục Phiên đang ngồi ngay ngắn trên một chiếc thuyền đơn độc và câu cá.
Hành động của đám người Bá Vương và Đường Nhất Mặc khiến Lục Phiên không nhịn được mà bật cười.
Hắn cất cần câu đi.
Lục Phiên giơ tay lên, thả một quân cờ xuống bàn cờ.
Toàn bộ Thần Ma trong phạm vi bàn cờ đều bị cuốn đi ngay lập tức, bị cuốn vào Khí Vận tháp và trở thành tài nguyên để phát triển nhiệm vụ của Khí Vận tháp.
Thần Ma thật sự rất là hung ác, nhưng với Lục Phiên, người có danh hiệu [Thợ săn Thần Ma] trong cơ thể thì thật sự có thể nói là khắc tinh của Thần Ma.
Theo những Thần Ma tràn vào Khí Vận tháp sẽ có thể cầm cự trong một thời gian dài một lần nữa. Tuy nhiên, các Thần Ma tiếp theo cần phải xem đám người Bá Vương có thể đả động đến mức nào. Lục Phiên cũng ngừng câu cá, một tay chống cằm, tay còn lại cầm lấy quân cờ, gõ nhẹ.
Trên bàn cờ, dường như nổi lên hình ảnh bên trong Thái Cổ tinh không.
Dường như nó chồng chéo lên nhau tạo thành một ván cờ phức tạp.
Khóe miệng Lục Phiên khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý.
Các Thần Ma chiếm cứ ở phía trên từng viên Thái Cổ tinh thần lại rất ngạc nhiên nhìn đám người Bá Vương và Đường Nhất Mặc đang bay về phía họ.
“Đám tộc người này muốn làm gì vậy?”
“Muốn đi tìm chết sao? Vậy mà bọn chúng dám một mình chạy ra khỏi thông đạo”
“Lá gan đúng là không nhỏ, nếu chúng đã dám tới đây vậy thì giết đi! Vừa lúc có thể thể hiện uy quyền cho đám tiên võ mới của thế giới !”
Từng tôn Thần Ma nở nụ cười lạnh chế nhạo, Nguyên Thần của họ đan xen vào nhau.
Bá Vương mặc một thân áo đen phần phật, mang theo rìu chắn, mái tóc đen tung bay, ánh mắt đầy sắc bén, thân trên vạm vỡ có sức mạnh bùng nổ, dâng trào như rồng.
Hắn nhìn chằm chằm vào các Bất Hủ giai Thần Ma đang chiếm cứ trên những Thái Cổ tinh thần
Trên khuôn mặt lạnh như băng của hắn toát ra khinh thường.
Hắn giơ một ngón tay lên, chỉ vào Bất Hủ giai Thần Ma phía xa.
Đột nhiên, ngón tay lướt sang ngang, bao gồm cả tất cả các cao giai Thần Ma và sơ giai Thần Ma. “Trong mắt Bá Vương ta, các người… đều là rác rưởi!”
“Dám ngấp nghé Ngũ Hoàng, sớm muộn gì ta cũng sẽ giết chết các ngươi.”
Kéo thù hận?
Sao cần phải lòe loẹt như vậy?
Trực tiếp khiêu khích, đơn giản thô lỗ là phương pháp hiệu quả nhất.
Mặc dù có khả năng sẽ bị đánh .
Nhưng, nếu bị đánh thì Bá Vương sợ ai?
Hơn nữa, còn có Lục thiếu chủ ở đây… Hắn không có khả năng bị đánh chết!
Nguyên Thần của hắn dao động, cho nên các Thần Ma đều nghe hiểu rõ ý nghĩa của những lời này. Im lặng trong một thời gian dài, đột nhiên trong hư không bầu không khí trở nên hơi cứng ngắc. Đường Nhất Mặc, Mễ Già không biết nên nói gì, trực tiếp đơn giản nhạo báng như vậy… Không có
nội dung kỹ thuật nào cả thì liệu hắn có thể đánh vào được tâm lý của những Bất Hủ giai Thần Ma này hay không?
Liệu đã dùng hết sức hay chưa?
Sự thật đã được chứng mình, bọn họ suy nghĩ quá nhiều.
Trong mắt các Bất Hủ giai Thần Ma ở đây, chỉ có sức chiến đấu của sơ giai Thần Ma hoàn toàn là một kẻ yếu.
Bị một người yếu như vậy nhạo báng thì sao bọn họ có thể nhẫn nhịn được?
Đương nhiên là tức giận ra tay rồi!
Tôn Bất Hủ giai chiếm giữ trên Thái Cổ kia trực tiếp bộc phát ra một trận kinh thiên động địa. Vung tay lên một cái.
Năng lượng mạnh mẽ bắt đầu bùng nổ, như thể có một bàn tay vô hình nào đó đang hình thành xung quanh cơ thể của Bá Vương, đột nhiên nắm chặt lại.
Cơ thể của Bá Vương đột ngột chấn động, nâng búa lá chắn lên để chống lại chiêu thức này. Một vụ nổ kinh hoàng đã xảy ra!
Trong nháy mắt uy áp của Bất Hủ giai và Cực Đế khiến hắn cảm thấy như mình sắp rơi vào tử
vong.
Áp lực khổng lồ không thể chống lại kia lại khiến hắn cảm nhận được sự áp bức khi đối mặt với Tà Nhãn trước đây.
Nhưng mà lúc đó có Trúc Lung và đám người Lục Cửu Liên cùng nhau chia sẻ sự áp bức đó.
Mà bây giờ, chỉ có một mình Bá Vương phải chịu uy áp của Bất Hủ giai Thần Ma này.
Do đó, Bá Vương cảm thấy như thể mình sẽ bị nghiền nát ngay lập tức!
Phụt phụt!
Một đám sương máu lớn đột nhiên nổ tung trên không trung.
Thân thể của Bá Vương hoàn toàn được bao phủ trong sương máu.
“Đồ kiến hội tầm thường”
Bất Hủ giai Thần Ma lạnh lùng khinh thường liếc mắt nhìn về vị trí của Bá Vương trong vụ nổ tung
sương máu mà giễu cợt.
Hắn thấy ít nhất cũng không bằng sơ giai Thần Ma mà cũng dám khiêu chiến với Bất Hủ giai như hắn, hắn ta thật đúng là không biết chữ chết được viết như nào.
Trên tinh thần, các sơ giai cao giai dưới trướng Bất Hủ giai Thần Ma đều cười mỉa mai.
Nhưng mà khi sương máu đã tan biến.
Bá Vương vẫn lơ lửng trong tinh không.
Mặc dù cả người rất chật vật, nhưng hắn lại tràn đầy hung dữ.
Lau máu trên khóe miệng, sự khinh thường trên mặt Bá Vương càng ngày càng nhiều.
Hắn không hiểu phương pháp chọc giận của Lục thiếu chủ.
Nhưng hắn hiểu được đơn giản đó là chỉ cần chế giễu, trực tiếp trào phúng một cách thô lỗ. “Nếu ta là Bất Hủ giai thì ta chắc chắn sẽ khiến ngươi nổ tung!”
Trên tinh thần, tiếng cười của nhóm Thần Ma đột ngột dừng lại.
Trong đôi mắt của Bất Hủ giai kia cũng lộ ra tức giận.
Ngay lập tức, đòn tấn công đáng sợ lại xé rách khoảng không và trong nháy mắt nó đã hoàn toàn bao phủ lấy Bá Vương!
Bên trong Hãn Hải vô biên.
Lục Phiên mỉm cười, pha một ấm trà nóng, bốc hơi nghi ngút, vừa cầm một quân cờ vừa đáp xuống bàn cờ.
Một chùm ánh sáng rơi xuống, Bá Vương mở mắt ra, tất cả thương thế đều khôi phục, ngay cả trạng thái cũng khôi phục đến lúc đỉnh phong.
“Không hổ là Lục thiếu chủ!”
Bá Vương nheo mắt lại, trong lòng càng lúc càng táo bạo.
Hắn nhìn chằm chằm vào Bất Hủ giai trước mắt, giơ ngón tay lên, vẻ mặt tràn đầy khinh miệt và khinh thường.
“Ngươi… Không thể giết ta!”
“Rác rưởi!”
“Mau cút khỏi đây!”
Lời nói của bá Vương vang lên.
Trong nháy mắt Bất Hủ giai đó bị kích nổ như một thùng thuốc súng!
Dường như lửa giận càn quét ra cả thế giới.
Uy áp đáng sợ lan rộng, đó là uy áp của Bất Hủ giai, bên trên tinh thần là sơ giai, cao giai Thần Ma đang bị uy áp đáng sợ đến từ huyết mạch khó mà hô hấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận