Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1291: Cắm một con mắt trong trại địch (3)

Trên đảo hồ tâm yên tĩnh xa xôi.
Đương nhiên Lục Phiên cảm ứng được sự xuất hiện của Giang Li và Cố Mang Nhiên.
Tuy nhiên, vào lúc này hắn không có tâm tư để ý đến bọn họ.
Mặc dù lần này Lục Phiên không thể tham gia lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa, nhưng không có nghĩa là hắn không biện pháp gì.
Dù sao Lục Cửu Liên cũng là phân thân của Lục Phiên, cho dù bây giờ hắn đã có ý thức độc lập. Nhưng Lục Phiên vẫn có thể kết nối nguyên thần với Lục Cửu Liên.
Tóm lại, Lục Cửu Liên chính là góc nhìn từ xa của Lục Phiên, có thể giúp Lục Phiên dễ dàng nhìn ra được tình huống ở nơi lịnh hội hoả nguyên áo nghĩa.
Giống như Lục Phiên đang ở nơi lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa, cũng chính là cắm một con mắt trong trại địch.
Thậm chí…..
Lục Phiên cũng có thể thông qua Lục Cửu Liên để lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa.
Lục Phiên dựa vào ghê ngàn lưỡi đao rồi chống cằm.
Bây giờ, hoả hành bất diệt ma thể của hắn vẫn chưa viên mãn, nếu hắn có thể lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa rồi nhờ vào hoả nguyên áo nghĩa thì hắn có thể khiến kim hành bất diệt ma thể đạt đến trình độ viên mãn.
Cho dù không thể, Lục Phiên lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa cũng có thể truyền hoả nguyên áo nghĩa vào trong một số trùng thi rồi giả tạo một loại trùng thi hoả nguyên giả, từ đó thu hút những hoả nguyên tố thần ma.
Nếu thật sự có thể như vậy, Lục Phiên cũng xem như kiếm lời rồi.
Còn việc mượn pho tượng Hỏa Nguyên Thú Tổ từ trong tay Nguyên Tố Chi Thần…..
Lục Phiên cảm thấy vẫn phải bàn bạc kỹ hơn, trước tiên đánh dấu xuống sau đó mới thuận tiện hành động.
Dù sao có nhiều nguyên tố chi thần như vậy, nếu Lục Phiên hỏi mượn thì nhất định đối phương sẽ không cho.
Nghĩ đến đây.
Lục Phiên trở nên nghiêm túc hơn.
Hắn xắn tay áo nhặt quân cờ, lực chú ý tập trung vào bàn cờ và hạ cờ xuống bàn cờ.
Nếu chuyến đi đến nơi mà lĩnh hội hoả nguyên áo nghĩa này được xem như là một ván cờ, thì bây giờ tình hình của Lục Phiên rất không tốt.
Vì vậy, hắn phải tìm một điểm để lội ngược dòng.
Từ bên ngoài, một lần hành động thay đổi thế cục.
Một quân cờ hạ xuống.
Xung quanh Lục Phiên, trận ngộn bát quái đột nhiên mạnh mẽ quấn quanh, mà khung cảnh xung quanh hắn cũng bắt đầu thay đổi.
Một góc nhìn từ xa lấy Lục Cửu Liên làm trung tâm xuất hiện.
Cảnh tượng xuất hiện ở trên lầu gác, giống như Lục Phiên tự mình cùng mọi người đến đó.
Ngay cả Thông Cổ đạo nhân cũng không nhận thấy điều gì kỳ lạ.
Mặc dù, vô hình trung, dường như có thêm một người nữa trong đội ngũ nhân tộc.
Thông Cổ đạo nhân nhanh chóng xuyên qua hư không, xé nát không gian rồi xuyên qua dòng không gian hỗn loạn, thuận tiện xoá dấu vết của hắn bay lượn để lại trên bầu trời đầy sao.
Chẳng bao lâu, hắn đã đến nơi lĩnh hội.
Uy áp đáng sợ của những nguyên tố chi thần phóng ra.
Đặc biệt là hoả nguyên tố chi thần, trong mắt hắn tràn đầy sát ý.
“Thông Cổ, ngươi thực sự dám tới?”
“Ngươi giết chết đệ tử tâm đắc của ta! Ngươi thực sự dám xuất hiện?”
Hư không xung quanh người hoả nguyên tố chi thân không ngừng vặn vẹo, trong không gian hỗn loạn dường như bị đốt cháy.
“Lão Hoả, chúng ta ai cùng ai, đều là người quen cũ, chỉ là một đệ tử không quan trọng, hà cớ gì lại trở mặt với người quen cũ như ta chứ?”
“Hai người chúng ta quen biết bao nhiêu năm, ngươi và đệ tử của ta quen nhau bao nhiêu năm? Nói trắng ra, khi chúng ta thân nhau, đệ tử tâm đắc của ngươi còn chưa có sinh ra trong hỗn loạn, vẫn
chỉ là một đoàn khí mà thôi.
Thông Cổ đạo nhân nhếch mép cười xua xua tay.
“Ngươi đừng hẹp hòi như vậy, tâm nhãn phải lớn, lòng dạ phải rộng rãi, như vậy mới có thể sống lâu!”
Lời nói của Thông Cổ gần như đã khiến hoả nguyên tố chi thần trở nên mất kiểm soát.
Nếu không phải có những nguyên tố chi thần khác giữ lấy hắn, có lẽ đại chiến của cấp bậc chuẩn thánh nổ ra sớm hơn rồi.
Hỏa nguyên tố chi thần nhẫn nhịn, khịt mũi giận dữ, hắn mang theo đệ tử mới thu nhận rồi chạy trốn về hướng nơi lĩnh hội.
Những nguyên tố chi thần khác cũng lần lượt rời đi.
Mà xung quanh bọn họ, những cường giả từ những nhóm dân tộc lớn khác nhau cũng bay ngang qua như sao băng.
“Quả nhiên có vấn đề….. chuyến đi này xem ra thật sự rất nguy hiểm nha
Thông Cổ đạo nhân nhìn thấy phản ứng của hỏa nguyên tố chi thần càng ngày càng cau mày, kỳ thực trong lòng hắn có một dự cảm không tốt.
Tuy nhiên, ngay sau đó hắn lại thở dài.
Không có cách nào, bây giờ nhân tộc quá yếu, cho dù phía trước có biển lửa cũng phải tiến vào. Hắn vung tay áo, giải trừ tụ lý càn khôn thần thông.
Hai mươi thiên tài của nhân tộc, còn có Đạm Đài Huyền, Lục Cửu Liên, Tiểu Xích Long và Bạch Thanh Điểu đều xuất hiện.
Mà ánh mắt của Thông Cổ đạo nhân rơi trên người của bốn người ở Ngũ Hoàng.
“Chuyến đi này rất có thể sẽ là biển lửa chết chóc, có nguy cơ tử vong, nếu như các ngươi sợ thì cứ nói với lão đạo, lão đạo sẽ đưa các ngươi về.”
Hắn không hỏi hai mươi thiên tài từ tổ địa, khi bọn họ rời khỏi tổ địa thì đã đưa ra quyết tâm phải chết.
Trong những năm gần đây, có khá nhiều thiên tài nhân tộc đã chết vì lĩnh hội áo nghĩa.
Đạm Đài Huyền mở to mắt.
“Không phải tộc ta trong lòng chắc chắn có suy nghĩ khác, cả đời Minh Đế ta chưa bao giờ sợ hãi bất cứ chuyện gì”
Đương nhiên Đạm Đài Huyền biết chuyện giữa nhân tộc và thần ma trong thái cổ tinh không. Hắn đã trò chuyện chi tiết với Sài phong, đã nghe quá nhiều câu chuyện về cường giả nhân tộc vì sự hưng thịnh của nhân tộc mà chết trong trận chiến trên bầu trời sao,
Sở dĩ nhân tộc có thể từ yếu đuối đến chống lại thần ma như bây giờ là nhờ những bậc tiên liệt đã mở một mảnh trời bằng máu của mình.
Năm tháng nào yên tĩnh vui vẻ, nhưng có người lại mang gánh nặng tiến về phía trước.
Đạm Đài Huyền hắn nổi danh từ nhỏ, năm đó khi còn là thái thú, địa vị đều từng đạo từng đao chém tới, người mà hắn hận nhất chính là nhung địch chi tặc, mà chuyện không thể chịu đựng nhất chính là ngoại địch xâm lược, bây giờ có ngoại địch trước mặt hắn làm sao có thể rút lui trở thành kẻ đào ngũ chứ?
Đương nhiên Lục Cửu Liên cũng sẽ không rời đi.
Tiểu Xích Long cực kỳ chính trực, cha hắn sai hắn làm một việc, chuyện còn chưa làm sao hắn có thể chạy chứ?
Bạch Thanh Điểu lắc đầu, đương nhiên nàng cũng sẽ không lùi bước, nàng sớm đã không còn là tiểu cô nương giết người xong hoảng sợ nửa ngày như trước kia nữa.
Nàng là người Ngũ Hoàng, không có lý do gì để lùi bước.
Hơn nữa, đôi mắt của Bạch Thanh Điểu hơi run lên, nhìn chằm chằm vào chỗ sâu của nơi lĩnh hội. Nàng mơ hồ có cảm giác rằng nơi giác ngộ đó dường như có một sức hút mãnh liệt, khiến cơ thể mỏng manh của nàng khẽ run lên, không thể kiềm chế được.
Có lẽ, bộ công pháp thần bí trong tâm trí nàng có mối liên hệ đặc biệt nào đó với pho tượng thú tổ ở sâu trong nơi lĩnh hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận