Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1371: Hình như ta đã gặp ngươi ở đâu rồi (4)

Xa xa, Thông Cổ Đạo Nhân cắn răng.
Lão giơ tay lên, Huyền Cơ không gian màu xám bạc bắt đầu khởi động, tiến hành cắt hư không, những mảnh không gian bị cắt ra bắt đầu vặn vẹo co rút lại, áp sát về hướng Hắc Bạch nữ tử.
Lão muốn thông qua vết cắt không gian cứu Thanh Long ra khỏi sức ép của người phụ nữ.
“Ai cho ngươi nhúng tay vào ?”
Đột nhiên, mái tóc đen trắng buông xoã của người phụ nữ tung bay, váy dài trên người dưới tác dụng của luồng khí áp mạnh mẽ liên tục bay phất phới, lộ ra đôi chân thon dài như đũa.
Chỉ thấy chân dài đó xoay ra một cách uyển chuyển, hướng về phía vị trí của Thông Cổ Đạo Nhân. Bang bang bang bang!
Sắc mặt Thông Cổ Đạo Nhân lập tức đỏ bừng, cảm giác như có một vùng vũ trụ tinh không ập đến, ép lên người lão.
Từng tấc không gian nổ tung, sóng không gian cũng vỡ vụn.
Sắc mặt Thông Cổ Đạo Nhân trắng bệch, thân thể bay ra đập xuống mặt đất, hai chân đáp xuống trên mặt đất cày thành hai gò đất cao như núi.
Đôi mắt Thông Cổ Đạo Nhân mở lớn, mồ hôi đầm đìa.
Người phụ nữ này….. quá mạnh!
Đây chính là chiến lực cảnh giới Thánh Nhân sao?
Lão hoàn toàn không ở cùng một trình độ. Nếu người phụ nữ này muốn giết lão thì một chiêu là
đů.
Miệng mũi Thông Cổ Đạo Nhân chảy ra máu tươi, lão cười thảm lắc đầu.
Lão ngẩng đầu, nhìn về phía Thanh Long…...
“Lão đạo không cứu được ngươi rồi.
Trong mắt Thông Cổ Đạo Nhân ẩn chứa áy náy và xin lỗi. Dù sao Thanh Long cũng là người mà Lục Phiên giao cho lão, lúc này hắn chết thảm ở đây, Thông Cổ Đạo Nhân cũng cảm thấy rất xót xa. Quan trọng nhất là, thiên phú của Thanh Long đối với Mộc Nguyên Huyền Cơ rất cao.
Nếu như cho hắn đủ thời gian, tương lai sợ là Thanh Long có thể ở trong lĩnh ngộ Mộc Nguyên Huyền Cơ đạt được thành tựu to lớn.
Thiên kiêu lĩnh ngộ Mộc Nguyên Huyền Cơ trong Nhân tộc không nhiều.
Thông Cổ Đạo Nhân thở dài, số mệnh là như vậy. Cho dù là Thông Cổ Đạo Nhân cảnh giới Chuẩn Thánh cũng không thay đổi được cái gì, chỉ có thể trách Thanh Long vận khí không tốt.
Mà xa xa, cho dù là Kim Nguyên Tố Chi Thần và Hỏa Nguyên Tố Chi Thần đang đứng xem kịch vui cũng là bị dọa sợ đến mức toàn thân mồ hôi lạnh.
“Dường như người phụ nữ này….. đã trở nên mạnh hơn”
“Vết thương của nàng đã khôi phục, nàng đã mạnh hơn so với lúc chiến đấu với Mộc Hoàng”
“Lúc trước nàng đã có thể áp chế được Mộc Hoàng, bây giờ… sợ là có thể đối đầu với năm vị Thần Ma Hoàng giả!”
Hai người trao đổi với nhau, trong lòng càng thêm căng thẳng.
Nhưng mà, thông qua hành động ra tay vô tình của người phu nữ, bọn họ cũng thu thập được không ít thông tin. Nếu bọn họ có thể bẩm báo tin tức này về cho Hoàng Giả coi như đã lập được một công lón.
Sắc mặt Lục Cửu Liên, Bá Vương, Tư Mã Thanh Sam, Đường Nhất Mặc đều tái mét. Quá…... quá mạnh
Ngay cả Thông Cổ Đạo Nhân cũng không cứu được Thanh Long, bọn họ càng không có khả năng cứu Thanh Long.
Đôi mắt đen trắng của người phụ nữ chuyển động, một lần nữa lại nhìn về phía Thanh Long.
Con Hắc Bạch Thú mũm mĩm tròn vo lon ton chạy tới bên cạnh người phụ nữ, có vẻ như nó đang ra vẻ lấy lòng.
Người phụ nữ liếc nhìn nó một cái, khẽ gật đầu.
Hắc Bạch Thú lập tức mừng rỡ.
Thân hình khổng lồ to như núi đá của nó lập tức thu nhỏ lại, một lần nữa hóa thành bộ dáng quả cầu lông tơ đen trắng mà mọi người nhìn thấy lúc ban đầu, nằm xuống trên vai người phụ nữ.
Đôi mắt to tròn trong veo long lanh như nước rất linh động, muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu.
Bởi vì Thông Cổ Đạo Nhân ra tay nên lúc này Thanh Long cảm thấy áp lực trên người thoáng được thả lỏng.
Giờ phút này hắn vẫn ôm pho tượng Mộc Nguyên Thú Tổ trong lòng, dáng vẻ rất thê thảm, nhưng mà thê thảm thì thê thảm, khi Thanh Long nhìn thấy con Hắc Bạch Thú ở trên vai người phụ nữ thì hắn vẫn phun ra một ngụm máu.
“Ghen tị quá.
“Biết làm nũng tốt thật.
Giờ phút này, Thanh Long lại còn có tâm trí đi ghen tị với con Hắc Bạch Thủ.
Nếu Lục Cửu Liên biết được, sợ là cũng phải dở khóc dở cười.
“Có nói hay không?”
Chiếc váy dài của Hắc Bạch nữ tử bay lên phất phới, đôi chân thon dài như ẩn như hiện ở dưới làn váy. Thế nhưng đôi chân xinh đẹp như hoa ấy chỉ cần vung lên là Thông Cổ Đạo Nhân cũng bị đánh bay, đủ để nói rõ nó khủng bố đến mức nào.
Thanh Long ngậm miệng, lắc đầu, quật cường không nói.
Tuy rằng, hắn cặn bã nhưng hắn có nguyên tắc của hắn.
Trong đôi mắt đen trắng của người phụ nữ lóe lên tia sáng, đôi mắt con to tròn trong veo của Hắc Bạch Thú trên vai nàng cũng nhìn chằm chằm Thanh Long tỏ vẻ tò mò.
Người phụ nữ giơ tay lên. “Không nói thì chết”
“Nói còn có thể sống”
Người phụ nữ nói.
Thanh Long hoàn toàn tin người phụ nữ nói được làm được.
Với thực lực của người phụ nữ, nàng nói có thể sống là có thể sống, đến cảnh giới của nàng sẽ không nuốt lời.
Nhưng mà, Thanh Long vẫn lắc đầu.
Thanh Long nhắm mắt lại, giang tay ôm pho tượng Mộc Nguyên Thú Tổ, dáng vẻ không khác gì heo chết không sợ nước sôi.
Nữ tử giơ lên một ngón tay, nhắm vàoThanh Long muốn giết xuống.
Đột nhiên, Thanh Long đang nhắm mắt thân thể chợt run lên, trong đầu hắn thoáng vang lên một tiếng thở dài.
“Là Cha?”
Thanh Long lập tức xúc động, nước mắt lưng tròng.
Hắn rất cảm động, trong giờ phút nguy nan này, quả nhiên chỉ có cha là còn nhớ đến hắn. “Người phụ nữ này muốn bắt đại tỷ của ngươi, cho nên ngươi không tiết lộ sự tồn tại của đại tỷ là làm rất đúng”
“Hãy dùng toàn lực đánh lên pho tượng Thú Tổ…...
“Cha đưa ngươi về nhà.”
Giọng nói nhẹ nhàng của Lục Phiên vang vọng bên tại Thanh Long.
Một câu nói “ Cha đưa ngươi về nhà” khiến cho Thanh Long cảm động, trái tim rung động không
Đôi mắt Thanh Long trở nên nghiêm túc.
Nếu đổi lại là người khác bảo hắn đánh lên pho tượng Thú Tổ, hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Bởi vì pho tượng Thú Tổ có linh khí, Thanh Long sợ rằng mình không chết trong tay người phụ nữ, ngược lại bị lực phản chấn của pho tượng Thú Tổ giết chết.
Nhưng đây là Lục Phiên nói, cha đã nói như vậy thì chắc chắn có lý do.
Cho nên Thanh Long không do dự quá lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận