Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 809: Làm một vị luyện khí sĩ yêu hòa bình (3)

Edit: Long Hoàng
Khủng bố. . . Đáng sợ. . .
Diệt Thế chi tiễn!
Ngũ Hoàng vậy mà còn có sát khí bực này? !
Bỗng nhiên.
Hư không chấn động một hồi!
Bên trong thượng giới, tựa như có tồn tại đáng sợ mở mắt ra, nhìn về phương hướng này.
Phanh phanh phanh!
Tại chỗ đại địa rạn nứt, lần lượt có từng bóng người nhanh chóng hạ xuống đứng lặng.
Từng thân ảnh quanh thân có đạo đạo tiên khí quấn quanh, tầm mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cái đầu cơ hồ sắp bị tan rã đang lăn lông lốc trên mặt đất.
“Hắn thất bại.”
“Cái loại sự tình mất mặt như cướp đoạt Đạo Uẩn của hạ giới này, đáng lẽ ra nên nhẹ nhàng, không nghĩ tới vậy mà thất bại.”
Có người mở miệng.
“Một tiễn này uy lực thật mạnh.”
“Thượng giới. . . đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện thương vong bực này rồi.”
Những người này, tiên khí quấn quanh thân bắt đầu hiển hiện phun trào.
Tầm mắt băng lãnh, sát khí nghiêm nghị.
Bọn hắn không hề để ý đến cái người sống tạm trong đầu lâu kia.
Lóe một cái, đám người này đã tan biến trước hố sâu to lớn trong thượng giới đại lục.
Đến khi xuất hiện lại, đã là bên trong Nguyên Từ Thiên.
Từng đạo tiên khí đan xen tung hoành trên thân thể của bọn hắn.
“Giao ra ‘Đạo Diễn kính ‘, đây là pháp khí do “Đạo tộc” bọn ta chấp chưởng, chính là đồ vật đã có chủ.”
Tổng cộng có năm bóng người, quanh thân đều có năm đạo tiên khí quấn quanh.
Nói cách khác, năm người này, mỗi người đều đạt tới ngũ khí Tiên Túc cảnh!
Năm người áo bào tung bay, có mấy phần tiên phong đạo cốt.
Năm vị ngũ khí Tiên Túc, đội hình bực này!
Thượng giới rõ ràng đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
“Vân tộc, đạo tộc. . . Thượng giới thánh tộc?”
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, tiên khí bị hắn tước đoạt ra quấn quanh trên ngón tay
Hắn bình tĩnh liếc mắt nhìn năm người kia, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Quả nhiên, đều là một cái đức hạnh.”
Lục Phiên lắc đầu.
Ánh mắt hắn bỏ qua năm người này, liếc về phía Thượng giới đại lục mênh mông cuồn cuộn.
Ngũ Hoàng cung vừa rồi bắn ra một tiễn, nổ ra một cái hố to tựa hồ có thể so được với Hắc Từ đại lục, thế nhưng là, cái hố to như vậy ở bên trong thượng giới đại lục lại chẳng tính là gì.
Thu hồi tầm mắt, năm vị ngũ khí Tiên Túc kia đã lướt ngang tới.
Ầm ầm!
Toàn bộ Nguyên Từ Thiên đều đang run rẩy.
Ngũ khí Tiên Túc, đây là tồn tại mà một vị vừa mới vào nhất khí Tiên Túc như lão tổ của Hắc Từ tiểu thế giới có thể so sánh được.
Tiên Túc luyện ngũ khí, nhất khí nhất trọng thiên!
Năm người này kỳ thực cũng có chút sợ.
Dù sao, dù sao một mũi tên Lục Phiên vừa bắn ra kia, uy lực quá mức đáng sợ.
Cho nên bọn hắn phải nhân lúc Lục Phiên không có cách nào bắn ra mũi tên thứ hai này, nhanh chóng bắt lấy hắn!
Lục Phiên nhìn xem năm vị ngũ khí Tiên Túc này.
Bình tĩnh cười cười.
“Đạo Diễn kính nằm trong tay bản công tử, vậy nó họ Lục.”
Lời nói hạ xuống, hào quang màu xám bạc bùng lên, rất nhanh liền bao phủ toàn thân hắn.
Hắn chẳng rãnh mà đi chiến đấu cùng năm tên Tiên Túc này.
Lục Bình An hắn chẳng phải loại ưu thích chiến đấu gì, hắn chỉ muốn yên tĩnh phát triển Ngũ Hoàng.
Làm một vị luyện khí sĩ yêu thích hòa bình.
Bất quá.
Năm tên ngũ khí Tiên Túc cảnh đang lao tới kia tựa hồ như đã sớm đoạn được Lục Phiên sẽ chạy trốn.
Khóe miệng của bọn hắn hơi hơi nhếch lên.
“Muốn đi? Ngươi nghĩ ngươi đi được sao?”
“Dám can đảm rời đi Hư Vô Thiên. . . hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
Một người thản nhiên nói.
Sau một khắc.
Có uy áp đáng sợ trào ra, vậy mà đem toàn bộ hư không phong tỏa.
Lục Phiên mong muốn lợi dụng chữ “hành” trận ngôn xé rách hư không mà đi, lại là trở nên vô cùng khó khăn, cũng không phải không thể xé rách, mà là tốc độ trở nên chậm lại rất nhiều.
Nếu như tiếp tục nữa, hắn chưa kịp xé rách hư không rời đi thì năm đạo công kích của mấy người kia đã tới rồi!
Lục Phiên nhíu mày, thở dài.
Nheo lại mắt, quét nhìn bốn phía.
Tựa hồ như muốn tìm cái người đang âm thầm phong tỏa hư không kia.
Nhưng mà rất nhanh, Lục Phiên nhận ra khí cơ kia… truyền ra từ trong hố lớn của thượng giới đại lục mênh mông kia!
Khí tức có chút quen thuộc.
“Là vị cường giả Vân tộc đã xuất thủ cứu đi Thần Tử trong trận đại chiến trước kia sao?” (ps: Lúc trước nếu có chương nào mình dịch Lục Phiên đánh chết Thần Tử Vân Tộc thì cho mình xin lỗi nhé, hơi nhầm vì có cường giả cứu đi rồi!)
Lục Phiên híp mắt.
Rầm rầm rầm!
Đưa tay lên phất nhẹ.
Phượng Linh Kiếm bỗng nhiễn lao ra phát tán quang hoa chói mắt.
Trong chốc lát.
Hóa thành một lá chắn to lớn, cản tại trước người của Lục Phiên.
Đông!
Công kích của năm vị Tiên Túc cảnh hạ xuống.
Bành!
Va chạm tạo ra nổ tung kinh thiên.
Nguyên Từ Thiên rung chuyển, dưới gợn sóng năng lượng khuếch tán, có không ít Cửu Diễn cấp cão võ thế giới trong nháy mắt yên diệt!
Thương thương thương!
Phượng Linh kiếm lập tức bị đánh bay, hóa thành chín lưỡi đao, cao tốc lướt ngang trong hư không!
Bất quá, Lục Phiên Nguyên Thần rung chuyển.
Rất nhanh, Phượng Linh kiếm lại xếp thành một thanh trôi nổi bên cạnh hắn.
“Ngũ khí Tiên Túc. . .”
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ, trong đôi mắt mơ hồ có quang hoa phun trào.
“Luyện Khí tầng bảy. . . Không sai biệt lắm tương đương với ngũ khí Tiên Túc sao?”
Lục Phiên suy tư, khó trách hắn lúc trước có thể một quyền đánh bạo Thần tử.
Luyện Khí bảy tầng, mở ra ma hóa trạng thái, đánh nổ nhất khí Tiên Túc, chuyện quá bình thượng.
“Ngồi làm tiên, đứng thành ma, sau khi tiến vào trạng thái ma hóa. . . Có thể trảm ngũ khí Tiên Túc hay không?”
Ngón tay của Lục Phiên điểm nhẹ trên thanh chắn xe lăn.
Hiếm lắm mới có dịp kiểm chứng thực lực của bản thân, tâm tình hiện tại của Lục Phiên không tệ.
“Đã như vậy, thì thống khoái đánh một trận đi.”
Hai tay của Lục Phiên vỗ một cái vào thanh chắn xe lăn.
Bỗng dưng đứng dậy!
Thao thiên ma khí bỗng nhiên bao phủ.
Ngân nhận nhanh chóng sắp xếp, trong nháy mắt biến thành ngân dực tại sau lưng của Lục Phiên.
Áo trắng hóa áo đen, Lục Phiên đôi mắt theo nguyên bản ôn nhuận, hóa thành sắc bén khôn cùng.
Nắm trong tay Phượng Linh kiếm đang bốc cháy lên hỏa diễm màu đen, sau lưng đeo Ngũ Hoàng cung.
Lục Phiên nhìn chăm chú vào năm vị ngũ khí Tiên Túc.
“Khí tức biến, trở nên càng thêm có tính công kích. . .”
“Khó có thể tưởng tượng, cái người này sớm đã là yêu nghiệt sinh ra trong phế khí chi địa Hư Vô Thiên.”
Một vị ngũ khí Tiên Túc ngưng mắt.
Oanh!
Năm người tại bên trong Nguyên Từ Thiên, xếp thành một hàng.
Khí thế khủng bố liên miên, phảng phất hóa thành thao thiên sóng lớn.
Ong ong ong. . .
Đạo ý phun trào.
Đôi mắt đen kịt của Lục Phiên ngưng tụ, không hổ là cường giả đi ra từ thượng giới thánh tộc.
Đạo ý của năm người này, vậy mà đều đạt đến tứ đẳng!
Ngũ khí Tiên Túc, tại tăng thêm tứ đẳng đạo ý.
Uy thế cỡ này, làm cho cả Nguyên Từ Thiên, vạn phần hoảng sợ.
Nhưng mà.
Năm người kia cũng không lập tức động thủ, ngược lại nhìn chằm chằm Lục Phiên, cười quỷ dị.
“Ngươi cho rằng chúng ta phụ trách việc đánh với ngươi một trận sao?”
“Ngươi sai, chúng ta. . . Chỉ là phụ trách đi nhặt xác cho ngươi thôi.”
“Chỗ này không phải Hư Vô Thiên, không có quy tắc bảo phủ, ngươi dám can đảm rời khỏi Hư Vô Thiên, vậy sẽ rõ ràng… khủng bố chân chính là như thế nào.”
Một người nói.
Sau một khắc.
Liền có uy năng khủng bố hiển hiện, tựa như sấm động trời quang.
Lục Phiên đưa mắt nhìn ra xa, đã thấy được lão giả Vân tộc trước đó cứu đi Thần Tử đang ngồi xếp bằng bên trong thượng giới đại lục mênh mông, hắn giơ tay lên chụp về phương hướng của Lục Phiên.
Phanh phanh phanh!
Bên trong Nguyên Từ Thiên.
Một bàn tay như ngọc xuyên qua.
Vô số sinh linh của Cửu Diễn, Bát Diễn cấp cao võ thế giới ở dưới một chưởng này, run lẩy bẩy.
Một chưởng không thể địch nổi, nháy mắt đã bao phủ Lục Phiên.
Bành!
Bàn tay khổng lồ, đột nhiên nắm chặt!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận