Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 786: Đánh cược tất cả đạo uẩn (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
“Lục thiếu chủ, ngài không phải là một đúc khí sư, ngài không thể hiểu được tín ngưỡng của một vị luyện khí sư.”
“Có thể chế tạo ra một linh cụ mà lòng thấy mỹ mãn, đó là chuyện may mắn cỡ nào.”
“Huống hồ, cây cung này chính là dung hợp tất cả tinh túy cơ quan gia ta, mỗi một phượng vũ đều trải qua đánh bóng tỉ mỉ, tuyên khắc có trận ngôn, chính là cơ quan cung tinh tế nhất!”
“Lão hủ……cuối cùng cũng chưa từng bôi nhọ cơ quan gia.”
Công Thâu Vũ cười vô cùng vui vẻ.
Lục Phiên không cất lời.
“Cơ quan gia chế tạo ra đồ vật, vậy thì nên là môn đồ cơ quan gia ngươi khống chế……”
Lục Phiên nói.
Lời này rời xuống, chuôi đại cung lập tức nhẹ nhàng vứt lên, rơi vào trong tay A Lỗ.
Oành!
A lỗ chỉ cảm thấy phảng phất như một tòa núi cao đè xuống, hai chân A Lỗ gần như khụy xuống đất, trên cổ nổi lên toàn gân xanh, nâng lên chuôi cung.
“Ngươi chưa từng thông qua khảo nghiệm của gương lớn, bất quá, bởi vì chuôi cung này, mà ngươi có được danh gạch dự bị đặc biệt thứ mười bảy đi lịch luyện, tất nhiên, ngươi cũng là dự bị duy nhất.”
“Đây là nể mặt mũi sư tôn ngươi.”
Lục Phiên nhìn A Lỗ, nói.
“Thời gian kế tiếp, ngươi hãy bầu bạn bên sư tôn ngươi thật tốt đi.”
Lời này buông xuống, không đợi A Lỗ mở lời hỏi cặn kẽ, Lục Phiên đã biến mất khỏi lầu các.
……
Biển rộng chập trùng.
Khí tức kỳ lạ biến mất không thấy đâu nữa.
Đó là một loại hào quang, một thứ hào quang chỉ có thể phát ra khi một linh cụ đỉnh cấp xuất thế.
Hơn nữa, chỗ bảo quang phát ra lại là luyện khí các.
Nói cách khác……
Nơi phát ra bảo quang, chính là luyện khí các.
Công Thâu đại sư lại chế tạo ra linh cụ cao cấp hơn nữa sao?
Đối với Công Thâu Vũ, người đời biết rất rõ trình độ chế tạo linh cụ của hắn ta, linh cụ địa cấp trên đại lục Ngũ Hoàng, có không ít đều là từ tay thầy trò Công Thâu Vũ.
Bỗng nhiên.
Biển lớn dậy sóng.
Thân ảnh Lục Phiên hiện ra.
Thần sắc tò mò của tất cả mọi người đều thu liễm lại, ánh mắt đều nhìn về phía Lục Phiên, với sự cuồng nhiệt.
“Lão Lữ, công bố danh sách đi.”
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận ỷ, tay khẽ chọc vào bao tay, nói.
“Vâng.”
Lữ Mộc Đối vội vàng uống một ngụm trà, một hạt thiên cẩu kỷ đỏ chót bay thẳng vào mồm.
Sau đó, hắn ta mới mở giấy huyền hoàng ra.
Mạc Thiên Ngữ tò mò nhón chân lên, muốn nhìn thấy rõ danh sách xếp hạng trong giấy huyền hoàng đầu tiên.
Lữ Mộc Đối thoáng qua, ngón tay bắn ra giấy huyền hoàng.
Lập tức, giấy huyền hoàng như có linh tính bay ra, phảng phất như một bức họa cuộn tròn trên bầu trời rủ xuống.
Mười sáu cái tên đứng đầu lóe lên hoàng quang, hơn nữa lại là chữ bằng máu vô cùng lớn, rực rỡ chói mắt, phảng phất như muốn để người đời nhìn thấy rõ ràng rành mạch.
Thế nhân đều nhìn chằm chằm vào bài danh.
Cái tên đầu tiên, không ngoài dự đoán là Lục Cửu Liên, dưới tình huống Trúc Lung chưa từng tham dự, hơn một trăm hai mươi nghìn điểm, áp đảo quần hùng.
Xuống tiếp đến cái tên thứ hai, vốn tất cả mọi người đều cho rằng sẽ là Bá Vương, thế nhưng vượt ngoài dự liệu, lại làm một cái tên làm cho tất cả đều kinh ngạc.
Bạch Thanh Điểu.
Mọi người đều náo động, Cửu Phượng viện dưỡng điểu nữ……Vậy mà lại áp chế cả Bá Vương?
Bạch Thanh Điểu duyên dáng yêu kiều ôm lấy tiểu phượng cửu, sắc mặt thanh lãnh, con ngươi nàng tựa hồ lóe lên tia lửa.
Nàng càng phát ra thần dị.
Đạt được thành tích xếp thứ hai, chính nàng cũng ngạc nhiên.
Bản thân nàng còn không biết mình mạnh đến vậy.
Xếp thứ ba, rốt cục là Bá Vương.
Xuống tiếp theo mười sáu thứ tự lần lượt là, Tư Mã Thanh Sam, Đường Nhất Mặc, Nhiếp Trường Khanh, Diệp Thủ Đao, Khổng Nam Phi, Lạc Minh Nguyệt, Đỗ Long Dương, Tây Môn Tiên Chi, Cảnh Việt, Mặc Lục Thất, Ngưng Chiêu, Nghê Xuân Thu, Lý Tam Tuế……
Bảng xếp hạng này được đưa ra.
Tất cả mọi người đều xôn xao, bởi vì Lục Phiên đã nói, mười sáu người xếp đầu trên danh sách trong bí cảnh sẽ có thể được lịch luyện đặc thù.
Cho nên, thế nhân chỉ để ý đến mười sáu người xếp đầu này.
Thiếu nữ Đường Quả mặt đỏ rực!
Nàng rất nhanh nắm chặt nắm đấm, sư phụ cùng ca ca vậy mà lại đều được chọn!
Nàng làm sao có thể không vui mừng được cơ chứ.
Tuy rằng nàng không được chọn, thế nhưng nàng vẫn rất vui mừng, có nhiều tiền bối như vậy, nàng không được chọn cũng là chuyện bình thường mà thôi?
Nhiếp Song cùng Mạnh Hạo Nhiên có chút không cam lòng.
Trong lòng hai người họ vốn rất chờ mong, đáng tiếc……
Thực lực của bọn họ hơi kém một chút.
Giang Li, Lý Tam Tư cũng không được chọn.
Còn có một ngừi nữa là Thiên Hư công tử, trong bí cảnh gương lớn hắn cũng thành công tiến vào tạo hóa cảnh, nhưng mà……có thế nào cũng không ngờ tới.
Hắn vậy mà lại không trong mười sáu thứ hạng đầu tiên.
Xếp thứ mười sáu là Lý Tam Tuế, điểm số đạt được chỉ cao hơn hắn mấy điểm.
Sắc mặt Thiên Hư công tử càng ngày càng tái nhợt đi……
Lão Đỗ, lão Diệp còn có nữ si tình Nghê Xuân Thu đều được chọn, tại sao……hắn lại bị loại cơ chứ?
Tại sao người chịu tổn thương luôn là hắn?!
Hắn nhìn về phía Lý Tam Tuế, trong mười sáu thứ hạng, Lý Tam Tuế là yếu nhất, chẳng qua chỉ là nửa bước tạo hóa, thế nhưng……đạo cô này tại sao có thể giết nhiều người hắn một tạo hóa cảnh như hắn cơ chứ?
Bỗng nhiên.
Lý Tam Tuế cuốn theo bổn nguyên khí nhìn qua, sâu trong đồng tử nàng có, đan xen hình dáng thu nhỏ của vạn văn đỉnh.
Thiên Hư công tử không nói gì.
Vạn văn đỉnh……đó là thủ đoạn kinh thế của lão nhân hùng hồn chịu chết kia.
Thiên Hư công tử vô lực phản bác.
Bảng xếp hạng này vừa ra.
Mọi người đều sững sờ.
Bởi vì, bọn họ phát hiện có vài người tu hành mà họ không chú ý đến, vậy mà lại có thực lực cường đại đến vậy.
Đặc biệt là Bạch Thanh Điểu vậy mà lại áp đảo Bá Vương.
Mà Tư Mã Thanh Sam, lại có thể vượt qua Đường Nhất Mặc……
Những người này là ai cơ chứ?
Bạch Thanh Điểu chỉ là dưỡng điểu nữ, mà Tư Mã Thanh Sam chẳng qua chỉ là một họa sư nghèo trên thanh sam đầy vết may vá.
“Rất tốt……”
Lục Phiên nhìn bảng xếp hạng, cười cười.
Vậy mà lại có vài cái tên ngoài dự liệu, bất quá, Lục Phiên ngược lại có chút chờ mong.
“Bí cảnh này chẳng qua chỉ là chỗ vui đùa, mười sáu người top đầu, đạt được tư cách lịch luyện đặc thù.”
“Các người chắc chắn rất muốn biết tư cách lịch luyện đặc thù rốt cuộc là cái gì đi”
Lời của Lục Phiên vừa ra.
Mọi người đều tò mò ngẩng đầu lên.
Cho dù là đám người Bá Vương đang đắm chìm trong bổn nguyên khí khôi phục tâm tình cũng nhìn lên.
Tuy nhiên, thời gian dần qua, họ nhận thấy nụ cười trên mặt Lục Phiên đã biến mất.
“Mười sáu người, phân làm hai đội, một đội tám người, ba người chiến cá nhân, năm người đoàn thể chiến, một đội đến Huyết Sát Thiên, một đội đến Nguyên Từ Thiên.”
Lục Phiên nhàn nhạt nói.
Lời nói rơi xuống, cả vùng biển chìm vào im lặng.
Mọi người đều sửng sốt.
Sau khi công bố danh sách, còn đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, Lữ Mộc Đối uống một ngụm trà nóng bổ huyết, lập tức phun ra sạch.
“Công tử……tuyệt đối không thể a, đây là đưa bọn họ đi chịu chết!”
Thần sắc Lữ Mộc Đối đại biến, vội vàng mở miệng.
“Không phải đi chịu chết, mà là đi thu nợ.”
Lục Phiên lắc đầu, tiêu sái đáp.
“Đây là lịch luyện, cũng là đại biểu Ngũ Hoàng đến Huyết Sát Thiên cùng Nguyên Từ Thiên tiến hành tính sổ!”
Lục Phiên hơi nghiêng người về phía trước, chậm rãi nói.
Dường như có một sát khí đáng sợ đang trào dâng trong mắt hắn.
“Gì cơ?”
Mọi người đều muốn ngốc luôn rồi.
Tính sổ?
Thế này……cũng xem là tính sổ sao?
“Tính sổ thế nào đây?” Bá Vương đắm chìm trong bổn nguyên khí, đôi mắt sắc bén mang theo sát khí vẫn chưa phai nhạt, hỏi.
“Tiến vào hai trọng thiên, trực tiếp tìm thánh địa mạnh nhất……dựa theo quy tắc thiên địa thi đấu với họ.”
“Chuyện thay đổi duy nhất……đó là đặt cược!”
Khóe miệng Lục Phiên cong lên.
Lúc này, mọi người đều cảm thấy ớn lạnh.
Tay Lữ Mộc Đối run rẩy, hắn cảm thấy công tử muốn gây ra chuyện động trời.
Lúc này, Lục Phiên dường như có chút tà khí quấn quanh.
Hắn chưa từng ngờ tới, công tử lại chọn cách tính sổ thế này.
“Đặt cược thế nào?”
Lục Cửu Liên ôn hòa mở miệng.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ, híp híp mắt.
“Cược tất cả đạo uẩn……”
Tê tê tê!
Lời nói của Lục Phiên vừa ra.
Bên trên biển cả mênh mông, bỗng nổi cơn gió lớn.
Mỗi một người tu hành đều cảm nhận được áp lực lạnh như băng.
“Nếu như bọn hắn không cược thì sao?”
Thanh âm của Đường Nhất Mặc có vài phần khàn khàn.
Vấn đề này, lại khiến cho Lục Phiên bật cười.
Lục Phiên nhìn lên bầu trời, ánh nắng yếu ớt xuyên qua những đám mây rồi đổ xuống.
Hắn nhếch miệng cười cười, lời nói vô cùng bình tĩnh.
“Bọn hắn không dám không đánh cược.”
“Nếu như không cược, bọn hắn sẽ được biết tính tính của Lục Bình An ta, là tốt… hay là không tốt.”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận