Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1139: Ngươi có Tiên Thiên linh bảo nào tiện tay không? (3)

Giao thủ giữa Lục Cửu Liên và Đạm Đài Huyền, sự va chạm của hai người cấp bậc Kim Tiên, đương nhiên khiến khí vận của Ngũ Hoàng có nhiều biến động.
Tuy nhiên, cả hai cũng không chiến đấu đến chết.
Ở cấp độ Kim Tiên thì tỉ thí một chút liền có thể, dù sao bọn họ đều là sức chiến đấu mạnh nhất của Ngũ Hoàng.
Mà bên kia, Đường Nhất Mặc lao vào Minh Thổ, muốn tìm kiếm vong hồn của Đường Quả.
Chín đại thành chủ ra tay muốn ngăn cản Đường Nhất Mặc, nhưng Đường Nhất Mặc lại không ngại lập tức ứng chiến.
Hắn chỉ muốn mang vong hồn của Đường Quả trở về.
“Minh Thổ có quy tắc riêng của mình, đây là nơi người chết vãng sanh, nếu người đời đều bất mãn với cái chết của chính mình và muốn đến Minh Thổ tìm lại, vậy lục đạo luân hồi sẽ hoàn toàn hỗn loan.”
Chín đại thành chủ lên tiếng.
Đại chiến bùng nổ.
Nhưng Minh Thổ có quá nhiều cường giả, kết quả cuối cùng là Đường Nhất Mặc mất hết sức lực ngã bên bờ hoàng tuyền trong bụi hoa đầy hoa vãng sanh.
Mà chiến trường bên ngoài bầu trời.
Trận chiến giữa Lục Cửu Liên và Đạm Đài Huyền cũng đã kết thúc.
Rất nhiều đại lục yên tĩnh sụp đổ, hư không sụp đổ từng chút một.
Đạm Đài Huyền và Lục Cửu Liên lơ lửng, uy áp cuồn cuộn, ngược lại không ai yếu hơn ai.
“Đường Quả chưa chết, tên của nàng cũng không có trong cuốn sách sinh tử của Tiên Thiên Linh Bảo mà ta luyện chế”
Những lời này khiến Lục Cửu Liên không khỏi giật mình.
“Nói cách khác, Đường Quả quả thực đã chết, bởi vì một đoá hoa vãng sanh đã nở ở bên bờ hoàng tuyền, nhưng vong hồn của Đường Quả lại không tiến vào Minh Thổ”
“Đây là thiên cơ, không thể tiết lộ
“Nhưng….. ai bảo bản đế nhìn ngươi vừa mắt chứ”
Đạm Đài Huyền mỉm cười.
Lục Cửu Liên nghe được lời này, khuôn mặt nghiêm nghị có chút tan biến.
Sau đó, nghiêm túc nhìn Đạm Đài Huyền.
Đạm Đài Huyền ném thẳng cuốn sách sinh tử cho Lục Cửu Liên.
“Chẳng lẽ bản đế lại lừa ngươi nữa sao?”
Lục Cửu Liên nhận lấy cũng không lật ra, chỉ tò mò liếc nhìn cuốn sách sinh tử.
Đây là cuốn sách sinh tử, là để binh do Đạm Đài Huyền luyện chế, Tiên Thiên Linh Bảo?
“Vong hồn của Đường Quả chưa vào Minh Thổ, vậy nó đã đi đâu chứ?”
Lục Cửu Liên nghi ngờ.
“Bản đế không biết.
Đạm Đài Huyền lắc đầu, thu hồi cuốn sách sinh tử muốn rời đi.
Tuy nhiên, vào lúc chuẩn bị rời đi, hai người bình tĩnh lại dường như cảm nhận được điều gì đó, bọn họ nhìn nhau trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng.
“Uy áp Đế Cảnh
Thỉnh thoảng nó mơ hồ và yếu ớt, nhưng quả thực là uy áp của Đế Cảnh.
Hai người lướt qua liền xuất hiện ở bầu trời bên ngoài Ngũ Hoàng, trong bầu trời đầy sao của hư vô. Những ngôi sao sinh mệnh lơ lửng trong hư không, xinh đẹp không gì sánh được.
Mỗi ngôi sao đều lộ ra sức sống mạnh mẽ và được khí vận bao phủ.
Một số Thánh Tổ trấn thủ ở trên ngôi sao sinh mệnh, cảm nhận được hai cường giả cấp bậc đế cảnh Lục Cửu Liên và Đạm Đài Huyền liền cung kính cúi đầu chắp tay.
Đạm Đài Huyền cầm cuốn sách sinh tử, Lục Cửu Liên ngồi xếp bằng trên thanh liên, hai người vượt qua hư không.
Rất nhanh đã đến vực thẳm hư vô.
Vực thẳm hư vô giống như một cái khe, ngăn cách bầu trời đầy sao của hư vô và Cửu Trọng Thiên. Vẻ mặt của Lục Cửu Liên và Đạm Đài Huyền ngưng trọng, bọn họ có thể cảm nhận được trong vực
sâu hư vô có một khí thế cực kỳ đáng sợ đang dâng trào.
Hai người nhìn nhau.
Sau đó, không chút do dự biến thành một luồng ánh sáng lao xuống vực thẳm.
Liên tục đi sâu vào, đi sâu vào.
Cuối cùng, một năng lượng xé toạc đáng sợ bùng nổ.
Ở sâu trong vực thẳm, lại có trận ngôn trôi nổi, xé rách ra một đường không gian vặn vẹo. Trong con đường không gian, có một thân hình to lớn hung dữ đáng sợ đang ép chặt nửa người.
Có bốn đôi cánh thịt, trên cánh thịt được bao phủ lẫn giáp cực kỳ khủng bố, giống như ẩn chứa quy tắc của thiên đạo, mọi thứ xung quanh đều tiêu tan.
“Sinh Linh của Đế Cảnh!”
Vẻ mặt Đạm Đài Huyền khẽ thay đổi.
Lục Cửu Liên cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, hai người bọn họ đều chưa từng nghĩ đến, ở một nơi sâu trong vực thăm hư vô lại có một nơi bí ẩn như vậy, có những sinh linh của Đế Cảnh đáng sợ như vậy đang vượt biên.
Muốn lẻn vào bầu trời đầy sao của hư không, tiến vào ranh giới của Ngũ Hoàng!
“Uy áp này hơi giống với những sinh linh được hợp nhất với Thiên Linh Cổ Đế khi mở quan tài ra vào
lúc trước!”
Trận chiến lúc đó, bọn họ cũng đã tận mắt chứng kiến, cho nên có nhận thức được.
“Con đường sau đó nối liền với nơi nào? Tại sao lại có sự tồn tại mạnh mẽ như vậy đi qua chứ!”
Đạm Đài Huyền hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra một luồng ánh sáng rực rỡ.
“Muốn phạm Ngũ Hoàng liền giết!”
“Bây giờ chúng ta vừa vặn gặp được, đương nhiên phải tiêu diệt!”
Tận dụng việc sinh linh của Đế Cảnh bị mắc kẹt trong con đường này liền biến thành bia ngắm.
Đạm Đài Huyền và Lục Cửu Liên không chút do dự tung ra đòn tấn công cực của cấp bậc kim tiên. ầm!
Ánh sáng rực rỡ lập tức khiến vực thẳm tối tăm được chiếu sáng.
Sinh linh Đế quốc bị mắc kẹt trong lối đi không nói nên lời, cuối cùng bị bao phủ bởi đòn tấn công
bao phủ và phần thân trên liền bị đánh nổ.
Bên trong máu thịt đáng sợ chứa đựng uy áp mạnh mẽ của các quy tác. Đàm Đài Huyền đánh chiêu này đến chiêu khác không ngừng nghỉ. Lục Cửu Liên cũng bấm tay đẩy ra hết nộ liên này đến nộ liên khác. Máu thịt của sinh linh đế cảnh này đều bị nổ tung thành từng mảnh. Máu thịt rơi xuống biến thành từng con sinh linh, những sinh linh này vẫn có uy áp mạnh mẽ. Cuối cùng, những sinh linh biến hình dần dần đã bị Đạm Đài Huyền và Lục Cửu Liên tiêu diệt. “Cửu Liên, bản để trấn thủ nơi này, trấn áp những sinh linh đế cánh bí ẩn không rõ nguồn gốc này, ngươi quay lại trợ giúp Ngũ Hoàng vượt qua đại kiếp nạn, ngoài ra tìm Lục thiếu chủ hỏi thăm về việc liên quan đến sinh linh của đế cảnh này.
“Bản đế mơ hồ có một loại dự cảm không tốt, con đường này có thể là do những cổ để ở trong vết nứt hư không làm ra… Sau con đường này, có thể là một thế giới còn đáng sợ hơn cửu trọng thiên.
Đạm Đài Huyền nói với Lục Cửu Liên.
“Vẫn là để ta trấn thủ ở đây đi”
Nhưng Đạm Đài Huyền lại bật cười, lắc lắc cuốn sách sinh tử trong tay giống như đang khoe một báu vật.
“Ngươi có tiên thiên linh bảo tiện tay không?”
“Ngươi không có, ta có”
Lục Cửu Liên: “”
“Đi đi, thuận tiện tìm kiếm thử xem vong hồn của đồ đệ quý báu ngươi ở nơi nào, dù sao nó cũng chưa từng bước vào Minh Thổ”
“Có lẽ, đại kiếp nạn này vừa là kiếp nạn vừa là cơ duyên, nếu không Lục thiếu chủ sẽ không thể ngồi yên không quan tâm”
Đạm Đài Huyền xua tay.
Sau đó, hắn ngồi xếp bằng ở sâu trong vực thẳm, trên người hắn bùng nổ ra một luồng ánh sáng đáng sợ.
Chặn lối vào của con đường đầy năng lượng vặn vẹo.
“Quay lại nói với những gia hoả đó, mặc dù đại kiếp nạn là đại kiếp nạn, cho dù Ngũ Hoàng nội đấu như thế nào thì đại địch ở trước mặt, con mẹ nó làm tinh thần lão tử dâng lên đều hướng ra bên
ngoài.
Giọng nói của Đạm Đài Huyền vang đến.
Lục Cửu Liên im lặng hồi lâu rồi gật đầu, thanh liên lơ lửng dưới chân hóa thành một luồng ánh sáng
lao ra khỏi vực
thẳm.
Khi hắn ra khỏi vực thẳm.
Giống như có thể nhìn thấy bên trong vực thẳm, truyền đến tiếng mắng chửi thô tục của Đạm Đài Huyền.
“Mặc kệ bọn khốn các ngươi đến từ đâu?
“Dám đến một người, lão tử liền giết một người!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận