Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 633: Ma chủ, tam kiếm sát Phật (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Áp lực……
Vô cùng áp lực, làm Tề Lục Giáp thân hình ở run bần bật.
Hắn nhìn hắc sam Lục Phiên đứng lên, cả người kinh ngạc vạn phần.
“Đây là…… Lục công tử?”
Cho tới nay, Tề Lục Giáp đều cho rằng Lục Phiên ngồi xe lăn, là bởi vì có dị tật tại thân.
Nhưng mà lại không có ngờ đến, hoá ra, Lục Phiên cả ngày ngồi trên ghế dựa, là đang áp chế khí cơ của bản thân.
Lục thiếu chủ đứng thẳng lên, vậy mà lại đáng sợ như vậy!
“Ma?”
Phật giới Tôn Giả trên Đài sen cười.
“Phật, hàng ma, thiên kinh địa nghĩa.”
Phật giới Tôn Giả nói.
Trong tay hắn xuất hiện kim sắc tích trượng, không ngừng cựa quậy, giống như lục lạc vang nhỏ.
Nơi xa.
Thác Bạt đang áp chế Hắc Bạch Thánh Chủ, nhìn thấy Lục Phiên ma khí ngập trời, không khỏi híp mắt, xuất hiện…… thể chất đặc thù cực kỳ đáng sợ!
Lục Phiên hóa thân Ma Chủ.
Từ từ cất bước.
Ở giữa hư vô hành tẩu, mỗi một bước đạp xuống, tựa hồ đều khiến cho hư vô ở chấn động.
Muôn vàn bạch mang biến thành hắc sắc ma khí.
Hóa thành cánh bạc chồng chất ở sau lưng Lục Phiên.
Cánh bạc vỗ nhẹ, vô số kiếm khí bùng nổ.
Phật giới Tôn Giả trừng mắt.
Bàn tay nâng cánh hoa, phật quang hóa thành tấm chắn, ngăn trở vô số kiếm khí.
Tôn Giả giữ bình tĩnh, Lục Phiên trở nên cường đại vượt ngoài dự kiến của lão, lúc trước chuyển thế thân là có thể áp bách người này, mà hiện giờ, người này thế nhưng đã có chiến lực cấp Tôn Giả cấp.
Tốc độ trưởng thành này…… Quá nhanh.
“Là do bí mật của Hư Vô Thiên sao?”
Phật giới Tôn Giả ánh mắt lập loè.
Ánh mắt nhảy nhìn qua Lục Phiên, rồi dừng ở phía trên Ngũ Hoàng Đại Lục.
Có lẽ……
Cao Võ thế giới duy nhất tồn tại được trong Hư Vô Thiên này, tất nhiên ẩn chứa bí mật.
Hắn cùng Lục Phiên này nhân quả dây dưa quá sâu.
Bắt đầu từ Thiên Nguyên Đại Lục, nhân quả dây dưa giữa hắn và thiếu niên kia liền khó có thể chặt đứt.
Bất quá hiện giờ, chân thân hắn giáng lâm, hết thảy đoạn nhân quả này đều đến lúc phải kết thúc.
Mà Ngũ Hoàng, cũng sẽ rơi vào trong sự khống chế của hắn, bí mật của Ngũ Hoàng đương nhiên cũng sẽ trở thành cơ duyên của hắn……
Phượng Linh Kiếm chồng chất.
Chín thanh Phượng Linh Kiếm hợp nhất, hóa thành hồng sắc kiếm mang kiều diễm vô địch, phảng phất như lông đuôi Chân Hoàng, hoả diễm hừng hực mãnh liệt như thái dương, tựa như muốn đốt cháy cả hư vô.
Mà ma khí cũng nhanh chóng nhiễm lên liệt hoả, khiến cho ngọn lửa màu đỏ hoá thành màu đen.
Lục Phiên lúc này trông như là một tôn Ma Đế từ bên trong vực sâu hành tẩu mà ra.
“Phong ma!”
Phật giới Tôn Giả chấp tay hành lễ, đánh ra từng đạo Phật ấn.
Tích trượng đột nhiên đánh ra, theo đuôi Phật ấn từ trên trời giáng xuống, muốn đem Lục Phiên trấn áp.
Khí cơ đáng sợ làm hư vô nứt ra từng vết rách một.
Tựa hồ như có lực lượng quy tắc đáng sợ hiện lên, muốn chém hết thảy mọi thứ.
Nơi xa, nhóm Lưu Lạc Giả đứng nhìn trộm sớm đã cả người lạnh băng.
Ma Chủ Lục Phiên nắm Phượng Linh Kiếm.
Sắc mặt đạm mạc nhìn thủ đoạn của Tôn Giả.
Hắn không hề dùng bất cứ thủ đoạn nào, chỉ giơ lên Phượng Linh Kiếm nhiễm đầy ma khí .
Một kiếm, chém về phía xa.
Sau đó, kiếm mang bàng bạc chụp đánh.
Kiếm khí hóa khí lãng, đánh sâu vào thân hình hắn, lao ra giống như lưu quang .
Phượng Linh Kiếm đột nhiên phóng to, khổng lồ như muốn che trời.
Kiếm mang ngang trời bị Lục Phiên nắm lấy, chém về phía Phật giới Tôn Giả.
“Tới hay lắm, bần tăng…… Hôm nay liền hàng đại ma đầu ngươi!”
“Rồi lại phổ độ thế giới bị ma làm ô nhiễm này ra khỏi Khổ Hải!”
Phật giới Tôn Giả nói.
Đài sen nở rộ lộng lẫy quang hoa.
Kim bát, tích trượng, áo cà sa, tam kiện pháp khí không ngừng xoay quanh.
Phụt!
Thế nhưng.
Ma Chủ Lục Phiên sắc mặt lạnh nhạt.
Kiếm, giơ lên.
Kiếm quang chém qua.
Kim bát tạc toái, áo cà sa xé rách, tích trượng cũng dày đặc vết rạn……
Dưới một kiếm, ba kiện pháp khí chợt bạo toái!
Hả?
Phật giới Tôn Giả sởn tóc gáy.
Không chút do dự, vọt lên.
Kiếm mang chém qua, đài sen dưới thân Tôn Giả liền bị chém làm hai nửa, lưu lại khe rãnh thật sâu giữa hư vô.
“Tiên giai pháp khí?! ”
Phật giới Tôn Giả sởn tóc gáy, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Phượng Linh Kiếm trong tay Lục Phiên.
Hắn trốn vào trong cổ tháp.
Khoanh chân mà ngồi, tụng niệm Phật hào.
Bên ngoài Cổ tháp, hiện ra một toàn kim thân phật đà khổng lồ.
Ma Chủ Lục Phiên lại rất bình thản ngước nhìn.
Nhất kiếm trảm kim thân.
Kiếm khí ngang trời, từ trên cổ tháp chém xuống.
Rắc……
Cổ tháp kim thân phật đà bạo toái.
Cổ tháp mái ngói vỡ vụn bay tứ tung, vách tường bị chấn nát.
Lục Phiên lại lấy khí thề nghiền nát chém xuống toà cổ tháp này.
“Sao có thể?!”
Phật giới Tôn Giả hoảng sợ vạn phần.
Cổ tháp nổ mạnh.
Hắn bay nhanh phóng ra ngoài, như lưu quang vắt ngang thương khung.
Thân là Tôn Giả đại năng, hắn vốn nên sóng gợn bất kinh, không thể lay chuyển, nhưng mà giờ này khắc này…… hắn lại không cách nào bình tĩnh.
Hắn từng dự đoán qua, lúc hắn giáng lâm xuống Ngũ Hoàng sẽ xuất hiện rất nhiều khả năng.
Hắn đã từng cảm thấy hắn có thể một chưởng huỷ diệt Ngũ Hoàng.
Cũng tưởng tượng qua, tụng niệm Phật hào, làm sinh linh Ngũ Hoàng đồng loạt quỳ sát quy y.
Thậm chí còn từng tưởng tượng qua đem Lục Phiên thu làm môn đồ tiểu hòa thượng dưới trướng .
Nhưng mà, hết thảy tưởng tượng, đối diện với hiện thực trước mắt đều bị phá thành mảnh nhỏ.
Ma Chủ Lục Phiên hành tẩu giữa hư vô , ám sắc lôi đình quấn quanh, lồi đình phối hợp với thân pháp, đôi cạnh bạc hội tù từ trăm ngàn lưỡi đao từ từ chụp đánh.
Phảng phất có được tốc độ nhanh nhất thế gian .
Hắn dễ dàng đuổi theo Phật giới Tôn Giả.
Nghiêng người, một kiếm chém xuống.
Cao Võ Phật giới Tôn Giả không ai bì nổ, trong mắt liền chỉ còn lại có một kiếm bị bao phủ bởi hắc hoả kia.
Tôn Giả chấp tay hành lễ, vội vàng muốn muốn tiếp một kiếm này.
Nhưng mà.
Hắn song chưởng vừa mới tiếp kiếm.
Bị chém làm hai nửa……
Tôn Giả kim thân, thậm chí đều chịu không được bị bẻ gãy nghiền nát nhất kiếm.
Ma Chủ Lục Phiên, mặt vô biểu tình.
Nhất kiếm toái pháp khí, nhị kiếm trảm cổ tháp, tam kiếm sát Phật tôn.
Kiếm run lên, Phật giới Tôn Giả, thân thể nút nẻ, máu như đê đập điên cuồng tràn ra.
Ma Chủ Lục Phiên cánh bạc toả sáng.
Từ từ mở miệng, dùng lời Phật giới Tôn Giả từng nói trả lại cho hắn.
“Ma, sát Phật, cũng là thiên kinh địa nghĩa.”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận