Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 973: Các hạ muốn đạo uẩn, nói sớm a(2)

Mấy chục vạn năm trước Cổ Mang Nhiên, còn chưa học được lĩnh vực bực này, mấy chục vạn năm ngủ sâu, khiến hắn mô phỏng trận chiến giết chóc năm đó, hiểu được huyền ảo của trận chiến đó, lĩnh ngộ ra thiên đạo lĩnh vực.
Thoát ra khỏi trói buộc của cửu trọng thiên.
Cố Mang Nhiên ngưng trọng nhìn chằm chằm Mễ Già, mặc dù bị một lời nói toạc ra thiên đạo lĩnh vực bản thân, thế nhưng…...Cố Mang Nhiên lại không có bất kỳ thả lỏng nào.
Bởi vì, thực lực của Mễ Già tuyệt đối trên hắn, dù cho hắn khôi phục toàn thịnh, cũng chưa bì kịp. Thiên đạo lĩnh vực, Mễ Già cũng biết!
Hắn được biết đến là vị tồn tại cường đại có khả năng thành đế nhất cửu trọng thiên.
Chủ thánh đường thiên linh tộc, đệ nhất nhân, dưới cảnh đế!
Tám kiện để binh vờn quanh thân Mễ Già.
Mễ Già từ từ nói: “Những đế binh này, thực sự là hàng giả, ta nhận lệnh cổ để hành sự, nếu như cầm một đống đế binh giả này về, cũng không dễ gì giao nộp”
Mễ Già có mấy phần trịnh trọng nhìn về phía Cố Mang Nhiên, nghiêm túc giải thích một câu. Lĩnh ngộ ra thiên đạo lĩnh vực, Cố Mang Nhiên đáng giá để hắn giải thích một câu.
“Những đế binh này, cái nào cũng là thật, há lại có thể nói là giả? ”Cố Mang Nhiên nói.
Tám kiện để binh quanh thân Mễ Già, mỗi một kiện đều là thật, thật đến không thể thật hơn, cho dù là một lỗ nhỏ, cũng giống y hệt.
Đế binh là loại rất dễ nhận biết, không thể làm giả được.
“Cái này thế nhưng phải hỏi Lục thánh chủ
“Những đế binh này, bất quá chỉ có xác thịt, lại không có đạo uẩn cùng khí cơ cổ đế…...”
“Thiếu đi hai thứ kia, những đế binh này, không khác gì là giả?
“Thậm chí còn không bằng đạo binh thánh tổ của ta”
Mễ Già nhàn nhạt nói.
Cố Mang Nhiên hơi ngưng lại, nhẹ thở một hơi.
Vô số người tu hành trong hạ tam trọng thiên cũng không khỏi kinh ngạc.
Lục Cửu Liên và Trúc Lung cũng cảm nhận được bá khí của Mễ Già, vậy mà lại dám nói đế binh như vậy.
Người dám nói đế binh không bằng đạo binh thánh tổ của mình, trong thiên hạ, e chỉ có một mình Mễ Già.
“Những đế binh này bổn công tử đã tận tay giao cho các hạ, hiện ta các hạ lại nói những đế binh này là hàng giả? ”
“Làm ăn sao có thể như vậy được?”
“Bổn công tử đã cho ngươi cơ hội kiểm tra rồi.
Thanh âm Lục Phiên từ trong Ngũ Hoàng bay ra.
Huyên náo trong hạ tam trọng thiên cũng hơi ngưng lại.
Lục thánh chủ cuối cùng cũng đáp lại.
“Các hạ muốn đế binh, lại không phải là đạo uẩn…”
“Các hạ muốn những thứ này, nói sớm a.
“Ngươi và ta có thể thương lượng lại cho tốt, chuyện làm ăn thế này, chú trọng hòa khí sinh tài
Lời nói của Lục Phiên, đọng lại trong mọi ngóc ngách của Hư Vô Thiên.
Tuy nhiên, khuôn mặt của thế nhân đều trở nên cổ quái.
Bởi vì…...
Lời nói của Lục Phiên, chẳng khác nào thừa nhận những đế binh này …...không phải đế binh hoàn
chỉnh.
Nhiều người hít một hơi, nhìn về Ngũ Hoàng, hai mắt sáng lấp lánh.
Lục thiếu chủ quả nhiên vẫn là Lục thiếu chủ…...
Trước đó thành thành thực thực giao dịch với Mễ Già, bọn hắn còn cảm khái Lục thiếu chủ thay đổi.
Bây giờ…...
Có mùi vị!
Lấy đế binh ra giao dịch…...ai mà ngờ tới?
Cố Mang Nhiên mờ mịt một hồi…...
Động tác của Lục công tử …...sao mà hết tầng này đến tầng khác vậy chứ?
Lục công tử còn có thủ đoạn tước đi đạo uẩn trong đế binh sao?
Cố Mang Nhiên thè lưỡi, liếm liếm miệng.
Phải biết, trân quý nhất của đế binh là gì?
Cũng không phải bản thân đế binh, mà là ẩn chứa bên trong đế binh…...đạo uẩn tích lũy trăm vạn năm của mỗi thánh tộc a.
Tám kiện để binh, là tích lũy trăm vạn năm của tám đại thánh tộc …...
Đó là lượng đạo uẩn lớn đến nhường nào a!
Một khi lấy ra, dung hợp vào Ngũ Hoàng, đủ để Ngũ Hoàng …...nhảy lên cao võ cấp nhất diễn có trăm vạn đạo uẩn.
Có thể sánh bằng cao võ đỉnh cao đại lục thiên linh trong đệ nhất trọng thiên.
Mễ Già nhìn Lục Phiên chằm chằm, trong mắt có chút kỳ quái.
Lấy đi đạo uẩn trong đế binh, cũng không tính là chuyện gì khó.
Thế nhưng nhất định có để binh phụ trợ mới được.
Đương nhiên, đây là những thánh tộc khác, thiên linh tộc thì không cần, bởi vì thiên linh tộc có cổ đế còn sống.
Chỉ cần nhất niệm của cổ đế, tự nhiên có thể tùy tiện tháo rời đạo uẩn trong từng đế binh ra. “Các hạ có muốn bàn bạc chút không?”
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận ỷ bàng bạc, có vài phần lười nhác, tựa tiếu phi tiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận