Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 424: Tiếp tục a, đừng dừng lại. (2)

Dịch: Mèo Rừng
Vào Khổng Tước quốc Vương thành.
Có binh sĩ định tới ngăn cản Lục Phiên, thế nhưng, linh áp trên thân Lục Phiên được phóng thích ra, khiến cho những binh sĩ Khổng Tước quốc này đều dồn dập bị ép nằm trên đất, ngay cả động cũng không động được.
Hứa Sở xa xa đi theo sau lưng Lục Phiên, trong đôi mắt có một chút kinh ngạc.
Khổng Tước quốc đã xảy ra chuyện gì?
Không khí của cả quốc gia đều xảy ra biến hóa, lộ ra một loại thành kính cùng cuồng nhiệt.
Hứa Sở cảm thấy chuyện này không tầm thường…
Một đường đi vào.
Lục Phiên thấy được từng cái đầu bóng loáng của đông đảo con dân Khổng Tước quốc đang xếp bằng ngồi dưới đất.
Bọn hắn lạnh lùng mà vô tình nhìn xem Lục Phiên, trong miệng tụng niệm Phật hiệu.
Trong mơ hồ, tựa như là sẽ dao động linh hồn của người ta.
Hứa Sở ở sau lưng Lục Phiên, có một loại cảm xúc muốn cạo sạch tóc ở trên đầu mình, sau đó ngồi cùng một chỗ tụng niệm với bọn người này.
Điều này khiến cho gương mặt Hứa Sở trở nên hoảng hốt.
Ngón tay của Lục Phiên gõ nhẹ trên tay vịn.
Sắc mặt lạnh nhạt. Hắn không quá để ý đối với tất cả những thứ này.
Đương nhiên, những tiếng tụng niệm này là vô cùng đáng ghét, loại tụng niệm này không thể nào ảnh hưởng đến linh hồn Lục Phiên được.
Thế nhưng, Lục Phiên lại cảm thấy rất ồn ào.
Hắn vỗ cái mông trên bờ vai Tiểu Ứng Long.
Tiểu Ứng Long hiểu ý.
Hắn hé miệng, ngâm một tiếng hống về bốn phía, tiếng rồng chấn động, tường thành tựa hồ cũng bị chấn đổ đến sụp.
Tiếng tụng niệm của vô số phật tăng hơi ngừng lại.
Lục Phiên giơ tay lên, nhẹ nhàng đè xuống, linh áp đáng sợ khiến cho những phật tăng này đều nằm trên đất, không thể động đậy.
Tiểu Ứng Long tựa hồ kêu đến nghiện.
Hắn tung cánh thịt vụt lên không trung.
Không ngừng phát ra tiếng gào thét, giống như là một con ác long đắc thế.
Rất nhiều phật tăng đều bị chảy máu màng nhĩ, sắc mặt ảm đạm.
Tiếng rống của Tiểu Ứng Long, tựa hồ khiến cho thần trí người ta khôi phục không ít vậy.
Tuy nhiên.
Đông!
Phía Phật Giới giáp.
Tiếng chuông cổ đinh tai nhức óc truyền ra.
Đông đông đông!
Tầng cao nhất ở Phật Giới tháp, cọc gỗ rung chuyển, gõ lấy chiếc chuông lớn bằng đồng xanh, âm thanh dễ nghe truyền khắp toàn bộ tòa thành trì.
Nhóm phật tăng vốn dĩ đã khô phục thần trí, lại một lần nữa cuồng nhiệt mà trở lại làm phật.
Bọn hắn thậm chí không để ý đến áp bách từ linh áp, điên cuồng xoay chuyển thân thể, điên cuồng giãy dụa, muốn tránh thoát linh áp của Lục Phiên.
“Những người này điên rồi.”
Hứa Sở nhìn xem cảnh tượng này, hít sâu một hơi.
Không hề nghi ngờ, Khổng Tước quốc đại biến, mà đại biến này, lại để cho nội tâm Hứa Sở cảnh giác lên.
Bởi vì, hôm nay Khổng Tước quốc xảy ra chuyện như vậy, ngày khác, chưa chắc sẽ không xảy ra ở Tây Lương.
Mà lại…
Những phật tăng này, lại để cho Hứa Sở đến phật tự ở bên trong Lương Châu thành.
Lục Phiên không thèm để ý những phật tăng này, hắn chậm rãi di chuyển về phía Phật Giới tháp.
Hứa Sở cuống quít đuổi theo.
Bỗng nhiên, Hứa Sở khẽ giật mình nhìn về phía đằng xa, sau đó hắn thấy được hai thân ảnh đội mũ rộng vành, mặc áo bào đen xông tới.
Phật Giới tháp rất rõ ràng, không khó tìm.
Trên quảng trường là một cầu thang đá rộng thênh thang, tọa lạc trên đó là tòa Phật Giới tháp cao ngút trên tầng mây.
Ở trên xung quanh thang đá, vương thất cùng với quý tộc Khổng Tước quốc, thì dồn dập hóa thành hòa thượng, ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Bọn hắn vô tình mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Phiên.
Lục Phiên không để ý đến những người này, mà là nhìn về phía Phật Giới tháp.
Hắn cảm ứng được khí tức của Đinh Cửu Đăng, ngoại trừ khí tức của hắn ra, còn có một khí tức khác đang cuộn trào lấy.
“Không phải là khí tức của Khổ Đồ…”
Khóe miệng của Lục Phiên cong lên.
“Viên Thượng?”
Lục Phiên có chút giật mình, lúc trước, Đinh Cửu Đăng được Viên Thượng thu làm đệ tử, thì ra, Viên Thượng vào lúc đó, đã động tay động chân với Đinh Cửu Đăng.
Viên Thượng là nghe lệnh của Khổ Đồ, mà Khổ Đồ thì lại nghe lệnh người ở Phật giới cao võ.
Nói cách khác, mục đích tồn tại của Phật tháp này, là dẫn dắt cường giả Phật giới cao võ kia buông xuống?
Lục Phiên suy tư một hồi.
Cảm giác khả năng này rất cao.
Tuy nhiên, cường giả thế giới cao võ có thể buông xuống sao?
Hệ thống từng nói, Ngũ Hoàng đại lục hiện tại còn có được lực lượng bảo hộ thế giới, lực lượng này tựa hồ là một loại quy tắc, chẳng lẽ đối phương có được lực lượng bỏ qua quy tắc?
Ngay lúc Lục Phiên đang trầm tư.
Có ba tiếng xé gió vang vọng.
Hứa Sở cùng với hai thân ảnh mặc hắc bào xuất hiện.
Lục Phiên nghiêng đầu, liếc mắt nhìn hai thân ảnh hắc bào này.
Một người vội vàng tháo mũ rộng vành xuống, lộ ra khuôn mặt của Y Nguyệt.
“Công tử!”
Đôi mắt của Y Nguyệt có gợn sóng kịch liệt, cảm xúc rất phức tạp, nàng quỳ rạp dưới đất, thân thể hơi rung động.
Nàng sợ Lục Phiên trách cứ nàng.
Làm tỳ nữ cho Lục Phiên, nàng lại không có làm tận chức trách của tỳ nữ.
“Mạnh lên không ít a, xem ra đã tìm ra chính con đường của mình?”
Lục Phiên mỉm cười, nói.
Y Nguyệt khẽ giật mình, ngẩng đầu, nhìn Lục Phiên, ánh mắt có gợn sóng kịch liệt, nhếch môi lên.
Mặc Lục Thất cũng bỏ mũ rộng vành, cung kính khom người về phía Lục Phiên.
Đã bao lâu.
Mặc Lục Thất rốt cuộc lại lần nữa gặp được Bắc Lạc Lục thiếu chủ, một con người cường đại đến mức khiến cho hắn không tài nào có được dũng khí đối chiến.
Mặc Lục Thất sáng lập Mặc lâu, đi ra thích khách chi đạo thuộc về chính hắn.
Mặc Lục Thất hiện tại mặc dù chỉ có Thể Tàng ảnh, thế nhưng, hắn thậm chí có dũng khí để đi ám sát Nhiếp Trường Khanh đã vào Thiên Tỏa.
Tuy nhiên, đối mặt với Lục Phiên, Mặc Lục Thất đừng nói ám sát, thậm chí tới gần còn khó có khả năng.
Lục Phiên quá mạnh.
Hứa Sở thì có chút xấu hổ khi đối mặt Lục Phiên, hắn đây là xem như theo dõi a?
Dùng tính tình của Lục thiếu chủ, không biết có giết chết hắn hay không?
Lục Phiên lại không tiếp tục để ý đến bọn hắn, hắn trực tiếp bỏ qua nhóm phật tăng trợn mắt.
Tầng cao nhất của Phật Giới tháp.
Dưới chuông lớn thanh đồng, Đinh Cửu Đăng ngồi xếp bằng.
Đã thấy ở mi tâm Đinh Cửu Đăng xuất hiện một vết máu điểm đỏ, hắn chắp tay trước ngực, đôi mắt hoàn toàn trắng bệch, nhìn Lục Phiên.
Trên khuôn mặt mang theo mỉm cười.
Hứa Sở thấy được Đinh Cửu Đăng, thân thể chấn động.
Không nghĩ tới Đinh Cửu Đăng mà hắn gặp lúc trước, lại biến thành bộ dáng như vậy.
Vẻ mặt của Mặc Lục Thất cũng vô cùng phức tạp, tiểu tử hiệu cầm đồ lúc trước, biến thành hoàn toàn xa lạ.
“Ngươi tới chậm.”
Đinh Cửu Đăng mở miệng, âm thanh lại có chút chồng chất lên nhau, giống như là lời nói đồng thanh của hai người vậy.
“Ngươi nên ngăn cản ngay từ lúc mới phát hiện ra dị thường.”
“Nhưng ngươi lại quá tự tin, quá cuồng vọng.”
Lục Phiên hơi ngẩn ra, không lý giải được ý ở bên trong lời nói của người này.
“Phật Giới tháp đã sáng lập, phật chủng cũng đã gieo xuống, đợi cho phật chủng mọc rễ nảy mầm, phương thế giới này sẽ phụ thuộc vào phật, các ngươi đều sẽ quy y ngã phật.”
Lời nói vừa ra.
Khí tức trên người Đinh Cửu Đăng bắt đầu cấp tốc tăng cao.
Từng cái phù văn phật gia trôi nổi ở bên người Đinh Cửu Đăng.
Linh khí dâng trào.
Thực lực của Đinh Cửu Đăng bắt đầu tăng vọt.
Từ Thể Tàng cảnh, lập tức ngưng tụ Kim Đan, bước vào Kim Đan cảnh, mà lại, còn không có đình chỉ, bắt đầu không ngừng rèn luyện Kim Đan, hoàn thành Kim Đan luân chuyển.
Giống như là có một sức ảnh hưởng to lớn đến từ sau lưng Đinh Cửu Đăng, trợ giúp hắn không ngừng tăng cao thực lực.
Thuận theo thực lực Đinh Cửu Đăng tăng lên, năng lượng trên người hắn bắt đầu liên tục phun trào, theo hoa văn ở trên Phật Giới tháp chảy xuôi, khiến cho cả tòa Phật Giới tháp, tản mát ra ánh kim sáng chói.
Âm thanh phật hiệu tụng niêm vang vọng không dứt.
Dưới Phật Giới tháp.
Các vương thất cùng quý tộc bị tẩy não ở Khổng Tước quốc, dồn dập tụng niệm theo.
Thuận theo tiếng tụng niệm.
Những vương thất cùng quy tộc này biến thành phật tăng, mi tâm bị nứt ra, bay ra một giọt rồi lại một giọt máu từ mi tâm.
Tất cả máu ở mi tâm đều trôi nổi mà lên, giống như là từng viên bảo châu màu đỏ thấm vậy, mang theo chấp niệm, mang theo ý niệm mãnh liệt, khảm ở phía trên Phật Giới tháp.
Phật tháp càng ngày càng lộ ra yêu dị, từng viên mi tâm máu được khảm nạm ở trên Phật tháp, tựa như là từng cái tròng mắt đang chuyển động.
Tản ra gợn sóng, hội tụ ở đỉnh tháp.
Khiến cho cái chuông thanh đồng kia, cũng bắt đầu biến thành chuông lớn màu máu.
Sau lưng Lục Phiên.
Con người Mặc Lục Thất cùng Y Nguyệt thấy vậy, co rút lại.
Tình huống cổ quái này, tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Hứa Sở cũng hít sâu một hơi, hắn không nghĩ tới, đi theo dõi Lục thiếu chủ, vậy mà thấy được cảnh tượng đáng sợ như vậy.
Lục Phiên thì lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn xem Đinh Cửu Đăng đang xếp bằng ở trên đỉnh Phật tháp.
Người khống chế Đinh Cửu Đăng, có lẽ không biết.
Việc thực lực Đinh Cửu Đăng được tăng lên, thì Lục Phiên lại được càng nhiều linh khí rút phần trăm.
Lục Phiên cảm ứng linh khí rút phần trăm ở trên người Đinh Cửu Đăng, không khỏi cảm khái.
Không hổ là cường giả đến từ thế giới cao võ…
Ra tay rất xa xỉ.
Bỗng nhiên, thực lực Đinh Cửu Đăng không tăng lên nữa, dáng vẻ có hơi ngừng lại.
Người khống chế Đinh Cửu Đăng, tựa hồ cảm ứng được không thích hợp.
Bởi vì, theo thực lực Đinh Cửu Đăng được tăng cao, vẻ mặt Lục Phiên không chỉ không toát ra vẻ khẩn trương, mà còn… Còn mang theo vài phần hưởng thụ.
Đối phương ngừng lại.
Để cho Lục Phiên thấy tiếc nuối cùng thất lạc.
Lục Phiên nghi ngờ nhìn Đinh Cửu Đăng đang ngồi trên đỉnh Phật Giới tháp, trong ánh mắt dường như mang theo nghi ngờ cùng dò hỏi.
Làm sao không tiếp tục?
Tiếp tục a, đừng có ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận