Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1329: Người có tư cách gì mà chửi ta? (1)

Khí lần này, ngoài Bất Diệt Ma Thể kiên ra, cũng chỉ còn Tinh Lệ Mộc này.
Hơn nửa, nó còn là vật liệu quý giá nhất, có thể tăng cường hiệu quả tính bền dẻo của bảo vật, điều này thôi đã đủ khiến Lục Phiên mừng rỡ.
Sau khi cất Tinh Lệ Mộc cẩn thận, Lục Phiên lộ ra vài phần buồn bực ngán ngẩm.
Dù sao, đột phá cũng đột phá rồi, Ngũ Hoàng Cung cũng tạm thời sửa xong.
Lục Phiên cũng không còn chuyện gì để làm.
Hắn rơi xuống con tháp Bạch Ngọc Kinh, sau khi đi dạo quanh đảo Hồ Tâm một vòng, Lục Phiền liền bắt đầu kiểm tra bài tập của đám tỳ nữ.
Trong Luyện đan Các.
Nghê Ngọc và Tiểu Ứng Long đang ôm nồi vàng, trong nồi đầy ắp những nồi đang dược khác nhau. Bây giờ bởi vì ngày nào nàng cũng luyện đan, hơn nữa còn phát minh ra rất nhiều công thức chế đan dược, cho nên thu được rất nhiều khí vận gia thân. Đến nay tu vi không còn xem như là yếu kém, miễn cưỡng bước vào Kim Tiên.
Khi Lục Phiên xuất hiện trong Luyện đan Các, suýt nước Nghê Ngọc bị đan dược làm nghẹn chết. “Công tử!”
Nghê Ngọc đứng dậy, có mấy phần lo lắng bất an, nàng làm sao có thể ngờ được, công tử lại xuất hiện ở Luyện đan Các lúc này.
Lục Phiên nhìn Nghê Ngọc ăn đan dược như đồ ăn vặt, bèn không còn lời nào để nói nữa rồi.
Có vài phần chỉ hận sắt rèn không thành thép.
Nha đầu này, chẳng lẽ đã quên mất lý do mình không trưởng thành được ?
Lúc trước ăn quá nhiều Thôi thể đan, dáng người đã định hình, nếu dáng người chưa được định hình, không cchửng bây giờ nha đầu này đã….phát phì rồi.
Nghĩ đến dáng vẻ ăn nhiều béo như heo của Nghê Ngọc, Lục Phiên lắc đầu, thôi đi….may là đã định hình rồi.
Đến cả Tiểu Ứng Long, cũng đã béo thêm một vòng.
Lục Phiên suy nghĩ một chút, mở ra vũ trụ Bản Nguyên, ném Tiểu Ứng Long mặt đầm đìa nước mắt vào trong đó.
Cá muối ướp đủ lâu rồi, nên đi tìm Ngũ Hoàng tiên nguyên tu hành cho thật tốt.
Làm xong tất cả, Lục Phiên mới điều khiển ghế Thiên Nhẫn bay ra khỏi Luyện đan Các.
Ngưng Chiêu đang ngồi yên tĩnh tu hành, quanh thân nàng có từng gợn sóng năng lượng mạnh mẽ
đang quấn quanh.
Bây giờ, Ngưng Chiêu cũng thành công bước vào Kim Tiên, nàng tu hành hết sức khắc khổ, dù sao, thân là tỳ nữ của công tử, Ngưng Chiêu là người đạt được tiên duyên sớm nhất. Cho nên, nàng vẫn luôn nỗ lực hết sức mình, không muốn làm mất thể diện của công tử.
Tuy vậy, Lục Phiên lại rất rõ ràng, thiên phú tu hành của ba tỳ nữ của mình không thể coi là mạnh. Nếu không phải Lục Phiên đem tháp Khí vận giao cho bọn họ quản lý, bọn họ thu được khí vận gia thân dồi dào, thì cho dù Ngưng Chiêu và Y Nguyệt muốn bước vào Kim Tiên cũng rất khó khăn. Các nàng không giống Nghệ Ngọc, có thể coi đan dược luyện chế như vật thưởng đặt trong tháp Khí vận, phúc trạch một phương, dễ dàng nhận được khí vận gia thân.
Các nàng chỉ có thể cần cù quản lý tháp Khí vận từ đó tăng cường thực lực của mình.
Ngưng Chiêu và Y Nguyệt lần lượt cúi người chào Lục Phiên.
Nhìn Ngưng Chiêu và Y Nguyệt đang luyện tập chăm chỉ, khuôn mặt nhỏ của Nghê Ngọc sau lưng Lục Phiên lập tức đỏ lên, không so sánh sẽ không có đau thương, nàng lười như vậy nhìn vào là thấy
“Khá lắm.”
Sau khi kiểm tra xong tình hình bài tập, Lục Phiên bèn quay về lầu các.
Hắn dựa vào lan can nghe tiếng gió, sau khi thảnh thơi một hồi, Lục Phiên tính toán mở ra tinh tú Hỏa Nguyên.
Mở ra tư cách lĩnh hội nghĩa lý sâu kín Hỏa Nguyên.
Xắn tay áo nhặt cờ, trong nháy mắt Lục Phiên xuất hiện trên bàn cờ, quân cờ rơi xuống tựa như ngọn lửa bùng cháy, ánh lửa ngút ngàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận