Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 448: Luyện hóa Phân Thân quả, thiên hạ loạn lên (2)

Người dịch: Duy Cường
Cho nên, Lục Phiên cảm thấy, có lẽ hắn nên dùng hóa thân tu hành một lần, đối với việc tăng lên tâm cảnh sẽ có ích lợi không nhỏ, đối với tu vi có lẽ cũng có trợ giúp nhất định.
Lục Phiên ngồi xếp bằng, bàn tay khẽ vẫy, lập tức, một lớp sương mù mông lung bao phủ toàn bộ tòa lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Phía dưới.
Ngưng Chiêu cùng Nghê Ngọc đang tu hành, lập tức đưa mắt nhìn tới.
“Công tử muốn bế quan.”
Hai người giật mình, tuy nhiên trong lòng cũng không cảm thấy kỳ quái.
Lục Phiên bế quan, mới là trạng thái bình thường.
Tiểu Ứng Long đang bơi trong Bản Nguyên hồ, lập tức bắt đầu vỗ cánh uỳnh uỵch, trong miệng phun nước, vui vẻ không thôi.
Lục Phiên bế quan, có nghĩa là tạm thời hắn sẽ không bị đánh. . .
Nhưng mà, rất nhanh Tiểu Ứng Long liền ỉu xìu, giống như quả cà phơi sương.
Bởi vì, lúc này thanh âm của Lục Phiên vang vọng trên Hồ Tâm đảo.
Để cho Ngưng Chiêu mỗi ngày tới trợ giúp Tiểu Ứng Long tu luyện.
Tháng ngày bi thảm của Tiểu Ứng Long, vẫn còn kéo dài, hắn bỗng nhiên có chút hoài niệm đoạn thời gian ở lại trong động phủ của đại tỷ.
Sau khi dặn dò xong kế hoạch tu luyện của Tiểu Ứng Long.
Lục Phiên bắt đầu tập trung tinh thần diễn hóa phân thân.
Phân thân này không phải lợi dụng linh thức, chiếm cứ ý thức của người khác thành tựu phân thân như bình thường.
Phân thân như vậy không đủ thuần túy, không có bao nhiêu tác dụng.
Phân thân chân chính, chính là một loại đại thần thông, giống như Nhất Khí Hóa Tam Thanh trong truyền thuyết, là đại thần thông chân chính.
Phân Thân quả, mặc dù không phải thần thông, nhưng mà, chỉ dựa vào việc có thể giúp tu hành giả ngưng tụ ra phân thân, đã đủ để làm cho giá trị của nó tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Chung quanh bị linh khí bao phủ.
Lục Phiên giơ tay lên, từng cái trận pháp được hắn bố trí ra, phù văn huyền ảo đan xen, lơ lửng trong không khí, bộc phát ra đủ loại hào quang sáng chói.
Mặc dù có phân thân quả, thế nhưng dùng trái cây diễn hóa phân thân, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Chỉ cần một chút sơ xuất, phân thân liền sẽ bị hủy diệt.
Từng cái trận pháp hình thành, được hắn đánh vào Phân Thân quả, quả này phảng phất như bắt đầu sống lại, giống như một đứa bé, bắt đầu đong đưa ngón tay, ngón chân.
Lục Phiên giơ tay lên, dùng một ngón tay điểm vào trên mi tâm của mình.
Chậm rãi từ trong mi tâm rút ra một sợi linh thức.
Trong nháy mắt, đưa vào bên trong Phân Thân quả.
Ý nghĩ của hắn hơi chuyển động một chút, sợi linh thức này đột nhiên bành trướng, tràn ngập trong Phân Thân quả, hóa thành linh hồn của phân thân.
Hiện nay, mặc dù Lục Phiên đạt đến luyện khí tầng năm, thế nhưng khoảng cách có thể đạt đến cấp độ Nhất Khí Hóa Tam Thanh, vẫn còn rất xa xôi.
Ngưng tụ phân thân, dù cho có phân thân quả, quá trình này cũng hết sức rườm rà.
Lục Phiên giơ tay lên.
Tinh thần khẽ động.
Vô số linh khí ngưng tụ lại, đem Phân Thân quả bao bọc, càng lúc càng chặt chẽ.
Cuối cùng, linh khí tựa như biến thành thực chất, hóa thành một đóa hoa sen đang chớm nở.
Phân Thân quả bị bao bọc trong đó, từng giọt linh dịch do linh khí ngưng tụ thành, từ trên đỉnh nụ hoa chảy xuống, giống như đang cung cấp chất dinh dưỡng cho bào thai.
Lục Phiên vẫy tay, xua tan đi màn sương mù nồng nặc đang bao phủ tòa lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Trong lòng bàn tay của hắn, xuất hiện một giọt máu đỏ tươi, đây chính là Thần Ma huyết.
Hắn đem giọt Thần Ma huyết này nhỏ trên nụ hoa, ngay lập tức bị nụ hoa hấp thu sạch sẽ.
Sau đó, hắn đem nụ hoa vung ra, một tiếng bịch vang lên, nụ hoa liền rơi vào bên trong Bản Nguyên hồ, chìm nổi lên xuống, không ngừng hấp thu bản nguyên khí để nuôi dưỡng cùng rèn luyện tự thân.
Đợi đến ngày hoa nở, sen sinh chín cánh, chính là lúc phân thân thành hình.
. . .
Đế Kinh.
Nhật Xuân lâu.
Đây là một chỗ bướm hoa, chính là một trong những cứ điểm của Hắc Long giáo.
Nhật Xuân lâu có chín tầng, bên trong được trang trí xa hoa đến cực điểm.
Tốn kém không ít ngân lượng cùng tiền tài, tuy nhiên, đối với đã thống nhất toàn bộ thế giới ngầm Hắc Long giáo mà nói, tiền bạc căn bản không phải là vấn đề.
Lưu Nguyên Hạo chắp tay, đứng lặng tại Nhật Xuân lâu, hắn nhìn về phía Hoàng thành của Đế Kinh ở đối diện, chính xác là nhìn về một tòa kiến trúc nguy nga to lớn ở bên trong, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Bạch Ngọc Kinh quy ẩn, làm cho Lưu Nguyên Hạo mơ hồ có cảm giác, dường như một cái thời đại ầm ầm sóng dậy sắp tiến đến.
Hắn đã từng lấy việc thu phục Đế Kinh làm mục tiêu của mình.
Thế nhưng… Hiện nay, đây chỉ là một khâu trong toàn bộ kế hoạch của hắn mà thôi.
Hắn muốn biến Hắc Long giáo trở thành thế lực đỉnh cấp trong tu hành giới, đây mới là mục tiêu, là nhân sinh của hắn.
Hắn muốn trở thành người quấy lên phong vân, cuốn lên sóng gió của một thời đại.
Một tên Hắc Long vệ yên lặng đứng sau lưng hắn, ba tên Hắc Long vệ còn lại, đều bị hắn an bài nhiệm vụ, đã rời đi.
Một chiếc xe ngựa đang dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng lao tới, lôi kéo theo một chiếc thùng xe được trang trí rất xa hoa, ép qua mặt đất của Đế Kinh.
Sau một lúc, dừng lại trước cửa của Nhật Xuân lâu.
Trên lầu, đôi mắt của Lưu Nguyên Hạo lập tức sáng lên.
“Giáo chủ, Chu Lưu công tử của dị vực đã đến.”
Ngoài cửa, một tên thuộc hạ nói.
“Nhanh chóng cho mời.”
Lưu Nguyên Hạo nói.
Chu Lưu, thiên tài của Thiên Nguyên vực, tu vi Kim Đan thất chuyển, hắn không thuộc về bất kỳ bên nào của bốn thế lực lớn trong Thiên Nguyên vực, hắn tới từ một cái Nhị lưu thế lực của Thiên Nguyên vực.
Lưu Nguyên Hạo dựa vào danh tiếng có được khi tìm hiểu ra đạo ý, bên trong Cửu Ngục bí cảnh, kết giao với không ít thiên tài của Thiên Nguyên vực
Chu Lưu chính là một người nổi bật trong số đó, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đã đạt đến Kim Đan thất chuyển.
Mặt khác, Lưu Nguyên Hạo còn thuyết phục thành công Chu Lưu, làm cho hắn gia nhập Hắc Long giáo, trở thành một trong những trưởng lão của Hắc Long giáo.
Điều này làm cho thực lực tổng hợp của Hắc Long giáo tăng lên không ít.
Lưu Nguyên Hạo vui vẻ nghênh đón Chu Lưu vào Nhật Xuân lâu, sau một hồi ăn uống linh đình, bắt đầu tiến vào chủ đề chính.
Chu Lưu nhấp một ngụm rượu, ánh mắt nhìn thẳng vào Lưu Nguyên Hạo:“Lá gan của ngươi rất lớn.”
“Bây giờ, thế lực khắp nơi của ngoại vực, đều đang cố gắng duy trì một loại cân bằng mong manh, một khi ngươi ra tay, sẽ đánh vỡ loại cân bằng này, chiến hỏa sẽ bị đốt lên, ngươi thật sự xác định muốn động thủ?”
Chu Lưu nói.
Hắn cũng không ngốc, ngược lại phân tích hết sức rành mạch.
Tuy nhiên, gia nhập Hắc Long giáo, Chu Lưu cũng có mục đích của riêng mình.
Đối với tu hành giả của Thiên Nguyên vực, ngoại vực hiện nay giống như một tòa bảo tàng còn đang đợi người tiến đến khai quật, đào móc.
Không chỉ là hắn, bốn thế lực lớn của Thiên Nguyên vực đều đã bắt đầu nhúng tay bố trí các loại thế cục.
Chu Lưu cảm thấy, hắn nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này, cho nên mới tiếp nhận lời mời của Lưu Nguyên Hạo.
“Chỉ có loạn thế mới có thể xuất hiện càng nhiều cơ hội. . .”
“Không phải Chu huynh cũng đã nhìn ra điểm này, cho nên mới lựa chọn Hắc Long giáo hay sao?”
Ánh mắt của Lưu Nguyên Hạo nhìn thẳng vào Chu Lưu, trong đôi mắt phảng phất có ánh sáng đang lóe lên.
Cả hai nhìn nhau một lúc, sau đó đột ngột cười phá lên.
Sau khi tiệc rượu kết thúc.
Lưu Nguyên Hạo cầm lấy một con chim bồ câu trắng, tung lên trời, truyền tin tức ra ngoài.
Kế hoạch đã bố trí rất lâu, bắt đầu chậm rãi bày ra.
Hắc Long giáo là thế lực ngầm lớn nhất hiện nay của Đế Kinh, đã thống nhất toàn bộ các bang phái lớn nhỏ, các loại ngưu quỷ xà thần, có thế nói là tồn tại giống như địa đầu xà, mà Tây Lương đang làm chủ Đế Kinh lại giống như cường Long, cường Long cũng khó ép địa đầu xà, hiện nay, các thế lực ngầm theo lệnh của Hắc Long giáo, làm các loại bố trí, giống như có một tấm lưới lớn đang dần dần bao phủ toàn bộ Đế Kinh.
Mà Hắc Long giáo giống như một con nhện, bắt đầu chậm rãi tiến gần, chuẩn bị nuốt ăn con mồi bị sa vào lưới nhện.
Tử Kim cung.
Lạc Mính Tang buông quyển tấu chương trong tay xuống, nàng dùng mấy ngón tay xoa nhẹ trên mi tâm, sắc mặt có chút mỏi mệt.
Mí mắt của nàng không tự chủ được giật giật một chút, phảng phất có chuyện không hay sắp xảy ra.
Bạch Ngọc Kinh quy ẩn đã mấy tháng, Lạc Mính Tang trợ giúp Bá Vương quản lý Tây Lương, mọi việc đều trật tự rõ ràng, đâu vào đấy.
Trong khoảng thời gian này, các thế lực tu hành trong thiên hạ như măng mọc sau mưa, không ngừng xuất hiện, mỗi một cái thế lực của tu hành giả đều sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định của địa phương.
Mặt khác, Lạc Mính Tang còn phát hiện, sau lưng của những thế lực này, đều có cái bóng của thế gia.
Những thế gia này, trước kia bị Bạch Ngọc Kinh giết đến toàn thân run rẩy, sau khi Bạch Ngọc Kinh quy ẩn, lại bắt đầu đi ra nhảy nhót.
Khẽ vuốt ve mí mắt đang thỉnh thoảng nhảy lên, Lạc Mính Tang gọi tới một tên Hạng Gia quân đang làm nhiệm vụ thủ vệ.
Nàng hỏi thăm một chút tin tức liên quan tới Hắc Long giáo, Lạc Mính Tang rất rõ ràng, hiện nay, đối với Đế Kinh, nguy hiểm nhất chính là Hắc Long giáo.
Nàng đã sớm phát hiện tung tích của Hắc Long giáo.
Tuy nhiên, dựa theo sự suy đoán của Lạc Mính Tang, Hắc Long giáo hẳn là sẽ không dám có động tác quá lớn, bởi vì thực lực tổng hợp của Tây Lương Hạng Gia quân hoàn toàn đủ sức trấn áp Hắc Long giáo.
Từ khi mỏ linh thạch được phát hiện cùng khai thác, bây giờ, bên trong Hạng Gia quân, số lượng tu hành giả đã tăng lên rất nhiều.
Thật sự đánh nhau, Hắc Long giáo căn bản không phải là đối thủ.
Lại thêm có sự uy hiếp của Bá Vương, Hắc Long giáo dám ra tay, một khi thất bại, hậu quả chính là toàn quân hủy diệt.
Huống hồ, Đế Kinh còn có Long Môn, có thể liên kết với Long Môn của Đông Diễn giang, nếu như tình huống không đúng, nàng có khả năng tùy thời tùy lúc điều động viện quân, hoặc có thể an toàn rút lui.
Cho nên, Lạc Mính Tang cho rằng, khả năng rất lớn, Hắc Long giáo sẽ tiếp tục co đầu rút cổ, làm một con chuột trong khe cống ngầm, không dám thò đầu ra dưới ánh mặt trời.
Bỗng nhiên.
Lạc Mính Tang hơi giật mình một chút, nàng buông bàn tay đang vuốt ve trên mi tâm xuống.
Khẽ ngẩng đầu, nhìn về hướng đông của Đế Kinh, từ nơi đó, mơ hồ có ánh lửa đang xông thẳng về phía không trung, chiếu sáng một góc trời.
Tiếng la giết vang vọng toàn bộ tòa Hoàng thành cổ xưa này.
Đôi mày thanh tú của Lạc Mính Tang hơi nhíu lại.
Trên gương mặt không khỏi hiện lên nét kinh ngạc.
Nàng đoán sai rồi?
Hắc Long giáo, vậy mà thật sự dám động thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận