Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1025: Thời đại hưng thịnh trở lại, Nhân Hoàng vẫn tồn tại (3)

Bởi vì Nhân tộc mới xuất hiện hoàn toàn là những tờ giấy trắng ngây thơ không biết gì, lúc này, chẳng phải là thời cơ tốt nhất để truyền đạo sao?
Truyền đạo có thể được tăng thêm khí vận, đây là cơ hội tăng lên thực lực quý giá cỡ nào.
Nhưng Đạm Đài Huyền lại lướt qua thế gian, ép tất cả thế lực tu hành muốn ra khỏi sơn môn, truyền đạo thiên hạ trở về.
Bởi vì sợ hãi trước thực lực của Đạm Đài Huyền, nên Ngũ Hoàng tiên nhân và người tu hành chưa từng đối địch với Đạm Đài Huyền.
Đạm Đài Huyền tự mình tiến vào cánh đồng tuyết Bắc Vực, mời Khổng Nam Phi ra khỏi núi.
Hắn muốn dùng Nho đạo để tác động đến Nhân tộc mới xuất hiện, tất nhiên Khổng Nam Phi không từ chối.
Hắn dẫn theo mấy trăm nho sinh giẫm lên dòng sông dài chính khí, tiến vào Ngũ Hoàng đại địa, truyền đạo cho Nhân tộc mới xuất hiện, dạy bảo nhân nghĩa lễ trí…
Mà bên kia, Đạm Đài Huyền đi tới Tây Vực, mời Đinh Cửu Đăng rời núi, phái sa di đi khắp Ngũ Hoàng, truyền chân ý Phật đạo.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Đạm Đài Huyền lại bắt đầu chú ý đến sự phát triển của Nhân tộc mới xuất hiện.
Lửa nghiệp đã thiêu đốt hắn suốt mấy chục năm.
Dưới sự thiêu đốt này, ngay cả hơi thở của hắn cũng càng ngày càng suy yếu, nhưng hắn không quan
tâm,
Trong lòng hắn tràn đầy vui mừng quan sát những thay đổi của Nhân tộc.
Nhân tộc đã sinh ra một thủ lĩnh bộ lạc chung, bất chấp sóng gió chống lại Yêu tộc, bọn họ đã khai thác được một vài thứ mà dòng nước lũ diệt thế để lại.
Dựa vào những thứ này, một thế giới huy hoàng và hưng thịnh đã được thiết lập.
Từng Nhân tộc trong bộ lạc tập hợp lại và chẳng bao lâu sau, một tòa thành lớn được xây dựng. Lại thêm hơn mười năm nữa, dưới sự truyền giáo của Không Nam Phi và những người tu hành, nền
văn minh của Nhân tộc mới được hình thành, mặc dù một độ dân số suy giảm rất nhiều, nhưng nó đã không còn không khí ngột ngạt, Nhân tộc bị lục dục khống chế, tội ác liên tục xuất hiện và trở thành Luyện Ngục nhân gian như trước đây.
Bây giờ tất cả mọi thứ đều đang phồn vinh.
Cuối cùng thủ lĩnh đời thứ ba được đề cử làm Nhân Hoàng.
Vị Nhân Hoàng trẻ tuổi này, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, dẫn dắt Nhân tộc cùng nhau chống lại Yêu tộc.
Trên con đường chống lại Yêu tộc, tinh khí thần của Nhân tộc vắn lại thành một sợi dây thừng.
Lúc này Đạm Đài Huyền mới hàng lâm.
Lục Phiên nhìn sự thay đổi như khởi đầu thế kỷ này, trong đôi mắt cũng dần dần mang ngạc nhiên.
Bàn cờ linh áp lóe lên ánh sáng nhạt.
; theo vài phần
Lục Phiên nhặt quân cờ, rồi từ từ hạ xuống, trao cho Đạm Đài Huyền quyền phân phối khí vận Nhân
tộc.
Đạm Đài Huyền dường như cũng có cảm nhận được, lúc này hắn đã bị lửa nghiệp của nghiệp chướng diệt thế thiêu đốt đến mức vô cùng già nua.
Sự xuất hiện của hắn khiến Nhân Hoàng trẻ tuổi kinh hãi, nhưng lão thủ lĩnh đã thoái vị lại nhận ra Đạm Đài Huyền, chính là “Gia gia” đã nuôi dưỡng bọn họ khi còn nhỏ.
Lão thủ lĩnh từng cho rằng, vị lão gia gia này đã chết già, mà chưa bao giờ nghĩ rằng hắn vẫn còn sống.
Đạm Đài Huyền hiền lành xoa đầu Nhân Hoàng mới, sau đó lấy ra một luồng khí vận từ trong khí vận Đại Long của Nhân tộc dung nhập vào người hắn.
“Nhớ kỹ, thân là Nhân Hoàng, khí vận gia thân, tu hành của Nhân Hoàng chính là dẫn dắt dân chúng của ngươi được sống cuộc sống tốt, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền… Đạm Đài Huyền nói.
Nhân Hoàng mới như có điều suy nghĩ, khi hắn muốn hỏi một chuyện thì lại phát hiện Đạm Đài Huyền đã rời đi.
Đạm Đài Huyền không để cho Nhân Hoàng nắm giữ tất cả long khí, hắn chỉ để cho Nhân Hoàng nắm giữ một phần, nhưng một phần này đã đủ rồi.
qua
lần giáo huấn đó của Đạm Đài Mạc Kiệt, Đạm Đài Huyền hiểu rõ không thể để Nhân Hoàng hoàn toàn nắm giữ tất cả khí vận.
Nhưng không để cho người ta nắm giữ thì khí vận Nhân tộc sẽ thiếu mất điểm ngưng tụ và dần tiêu tan theo thời gian.
Đạm Đài Huyền trầm ngâm suy nghĩ mấy ngày nhưng vẫn nghĩ không ra biện pháp.
Cho nên, hắn lựa chọn ra khơi và đặt chân lên Tâm Hồ đảo.
Lúc đặt chân lên đảo, hắn cảm thấy lo sợ bất an, bởi vì hắn không biết Lục thiếu chủ sẽ nghĩ gì về hành động lần này của hắn.
Khi Lục Phiên nhìn thấy Đạm Đài Huyền, vẻ mặt phức tạp, hắn thật sự không ngờ Đạm Đài Huyền lại có quyết định như vậy, trong vòng trăm năm, mang đến sự thay đổi lớn như vậy cho Nhân tộc.
Hủy diệt một thời đại đen tối, nghênh đón một bình minh rực rỡ
Lục Phiên tự mình rót một chén rượu cho Đạm Đài Huyền.
“Đây là Thiên Tiên tửu, có thể gạt bỏ hết lửa nghiệp nghiệp chướng trên người ngươi. Lục Phiên
Thế nhưng, ngoài dự liệu của Lục Phiên, hắn lại bị Đạm Đài Huyền từ chối.
“Lửa nghiệp này vốn là thứ mà ta phải gánh chịu… Ta hủy diệt một thời đại, Thiên Đạo trừng phạt ta, công bằng như vậy, trong lòng tại hạ cũng an tâm. Đạm Đài Huyền cười khẽ.
Tuy nhiên Đàm Đài Huyền cũng không quên mục đích chuyến đi này của hắn.
Hắn hỏi Lục Phiên có biện pháp nào giải quyết vấn đề khí vận tiêu tán của Nhân tộc không.
Lục Phiên mỉm cười, hắn quan sát thiên hạ, đã sớm biết mục đích chuyến đi này của Đạm Đài Huyền.
Ngồi ngay ngắn trên ghế ngàn lưỡi đao, áo trắng như tuyết, Lục Phiên phất tay áo.
Ngay sau đó, cái vạc nhỏ bảy miệng phủ kín hoa văn rạn nứt hiện lên trước mặt Đạm Đài Huyền. Cái vạc nhỏ bảy miệng lưu lại khí vận nồng đậm cùng với hơi thở hung thú, làm Đạm Đài Huyền hơi
biến sắc.
“Đây là cái vạc nhỏ bảy miệng mà Đạm Đài Mạc Kiệt dùng để niêm phong hung thú, bổn công tử đã hòa tan, đúc nó thành bốn cái vạc, ngươi có thể cầm đi trấn áp khí vận Nhân tộc không bị sụp đổ. Lời nói vừa dứt, Lục Phiên búng ngón tay, một ngọn lửa bắn ra, cái vạc bảy miệng hòa tan, hóa thành bốn cái vạc đồng thau mới.
Trên mỗi một cái vạc đều có ánh sáng tốt lành chiếu sáng.
Trên một cái vạc hiện lên hư ảnh Thần Long, bay lượn chín tầng trời, tiếng rồng gầm vang vọng. Trên một cái vạc hiện lên Chu Tước giương cánh, phát ra tiếng kêu to và chói tai.
Hai cái khác là Bạch Hổ và Huyền Vũ.
Bốn cái vạc là bốn con Thần thú.
Đạm Đài Huyền ánh mắt rạng rỡ, sau khi cảm tạ Lục Phiên, hắn mang theo bốn cái vạc rời đi.
Hắn đi về hướng bắc và đặt một cái vạc ở Bất Chu Phong.
Đi về hướng tây, chôn một cái vạc trong hoang mạc vô biên.
Đi về hướng nam, chôn một cái vạc ở trong rừng rậm nguyên thủy Nam Vực.
Đi về hướng đông, chôn một cái vạc ở đáy biển Đông Hải.
Bốn cái vạc cùng nhau trấn áp khí vận Nhân tộc, để khí vận Nhân tộc không bị tiêu tán dễ dàng.
Các Ngũ Hoàng tiên nhân bay lên trời, có thể nhìn thấy khí vận Nhân tộc bị bốn cái vạc trấn áp, sẽ không bị tản ra nữa!
Đàm Đài Huyền lơ lửng trên chín tầng trời, lưng còng xuống, nghiệp chướng như núi lớn đè xuống, lửa nghiệp như núi lửa thiêu đốt.
Hắn mỉm cười, giải trừ mệnh lệnh thế lực tu hành không được tiếp xúc với Nhân tộc mới. Hắn nhìn thấy từng tông môn tu hành vội vã lao ra khỏi sơn môn, tiếp xúc với Nhân tộc mới, truyền bá tu hành pháp, truyền đạo thiên hạ, để được khí vận Nhân tộc gia thân.
Một thời đại Nhân tộc phồn vinh hưng thịnh lại trở về.
Đạm Đài Huyền cười, xoay người, xé rách hư không.
Đầu của sói Địa Ngục thò ra, Đạm Đài Huyền từng bước đạp lên đó, hắn ngồi xếp bằng, đưa lưng về phía chúng sinh, dưới sự tải trọng của sói Địa Ngục, hắn trở về Minh Thổ với vô số vông hồn xương khô trên lưng.
Đến tận lúc này, thời đại hưng thịnh trở lại, Nhân Hoàng vẫn tồn tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận