Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 271: Đạm Đài Huyền quyết đoán, lập học cung. (2)

Dịch: Mèo Rừng
TN: Thành thật xin lỗi mọi người, thành viên Nguyễn Anh Hùng phải đi công tác xa và Võ Duy Cường hôm nay có việc tăng ca ở công ty, nên không có thời gian dịch thuật. Mong mọi người thông cảm. Có lẽ một vài ngày sau tiến độ chương sẽ không được ổn định. Rất xin lỗi về sự cố này :(
“Với lại, Giang Li dưới trướng bổn vương đã cởi giáp quy điền vào ngày hôm nay, nên trong lòng bổn vương có nổi khổ sở, mà lại, hôm nay bổn vương dự định đi Bắc Lạc thành một chuyến… Vì vậy, tạm thời không thể ước hẹn với Bá Vương.”
Đạm Đài Hyền nói.
Mặc Bắc Khách đứng ở một bên híp mắt, mỉm cười.
Đạm Đài Huyền cũng hiểu biết được tiến thối.
Hiển nhiên yến hội lần này của Bá Vương nhằm mục đích một nửa viên Kim Long tỉ ấn ở trong tay Đạm Đài Huyền, nếu Đạm Đài Huyền đần độn đi, sợ là không thể ra khỏi Đế Kinh.
Mặc Bắc Khách đã cho Đạm Đài Huyền không tranh gì cả, rút khỏi Đế Kinh, hiện tại nếu Đạm Đài Huyền lại chạy đến đó, đây mới là ngu ngốc.
Hứa Sở có chút ngây ngẩn cả người.
Ý tứ của Đạm Đài Huyền rất rõ ràng, ta bận lắm, không đi đâu hết.
Với lại, chuyện Giang Li cởi giáp, cũng khiến cho Hứa Sở hơi chút kinh dị, thậm chí, Đạm Đài Huyền còn lấy lý do muốn đi Bắc Lạc để làm từ chối, ý tứ đã hết sức ngay thẳng, làm cho Hứa Sở không biết nên trả lời làm sao.
Đạm Đài Huyền… Thảm như vậy sao?
Ban đầu đã đánh không lại Bá Vương, hiện tại, quân thần Giang Li lại cởi giáp quy điền, chuyện này đồng nghĩa với việc… Con mãnh hổ Đại Huyền quốc này, tự mình chặt đứt một trảo.
Hứa Sở do dự nửa ngày.
Tuy nhiên, dù sao hắn cũng không phải là người tầm thường.
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt khẽ híp nhìn về phía Đạm Đài Huyền, thản nhiên cười nói: “Nếu Bắc Huyền Vương không định dự tiệc, vậy cũng được… Tại hạ trở về nói rõ với Hạng Vương là ổn, nhưng mà…”
“Hạng Vương rất vui vẻ khi ngẫu nhiên nhận được Kim Long tỉ ấn, hi vọng Bắc Huyền Vương có thể cho tại hạ mượn nửa viên tỉ ấn khác, tại hạ mang về, sau khi Bá Vương thưởng thức xong, tại hạ sẽ tự mình trả lại cho Bắc Huyền Vương, Bắc Huyền Vương cảm thấy thế nào?”
Âm thanh của Hứa Sở vang vọng cả căn phòng.
Ngay sau khi lời nói của hắn vừa ra, trong nháy mặt trở nên ngưng trệ.
Ngoài cửa.
Từng vị Huyền Vũ vệ nghiêm túc xuất hiện, lưỡi đao sắc bén bên hông bọn hắn chậm rãi xuất ra khỏi võ, phảng phất như có hàn mang phản chiếu ở trên khuôn mặt Hứa Sở.
Nụ cười trên khuôn mặt Đạm Đài Huyền chợt thu liễm lại.
Mặc Bắc Khách thì an tĩnh đứng ở một bên, khóe mắt dạy nặng có hơi lay động, đoán không ra hắn đang suy nghĩ điều gì.
Hứa Sở rất bình tĩnh, dù cho bản thân đang ở trong thủ phủ Đại Huyền, cùng với bị mấy trăm vị Huyền Vũ vệ nhìn chằm chằm, hắn vẫn hết sức thản nhiên, tựa như một tên lưu manh không sợ hãi.
Bá Vương tự mình phái Hứa Sở đến, hiển nhiên là đã dự liệu được việc Đạm Đài Huyền sẽ cự tuyệt.
Bằng không, Bá Vương chỉ cần lệnh cho một tên người hầu hoặc là trinh sát, mang theo thư tín mời tiệc đến Nguyên Xích là được, căn bản không cần điều động đệ nhất mãnh tướng Tây Lương.
Dù cho Bá Vương vũ dũng vô song, nhưng nếu mất đi Hứa Sở, cũng sẽ bị đả kích nặng nề.
Tuy vậy, Bá Vương vẫn điều động Hứa Sở tới… Mà Hứa Sở, mặc dù nhìn rất thô kệch, nhưng nội tâm rất tinh tế, không có ngốc nghếch, nên đích xác là nhận biết ý tứ của Bá Vương.
Trong không khí tựa hồ cũng tràn ngập cảm giác tranh phong đối lập.
Dù Hứa Sở đang đối mặt với sự đối chọi gay gắt giữa bốn phương, nhưng thái độ lại bình thản ung dung.
Mặt không đỏ, tim không nhảy.
Thân ở trại địch, lại tựa như hậu hoa viên của mình.
Khóe mắt dày nặng của Đạm Đài Huyền khẽ run lên, liếc mắt nhìn Đạm Đài Huyền, âm thanh ho khan nhẹ nhàng vang lên, định mở miệng.
Tuy nhiên…
Lại bị Đạm Đài Huyền chặn lại.
“Kiến nghị này của Hứa Thống lĩnh rất tốt, nếu Bá Vương muốn thưởng thức viên Kim Long tỉ ấn này, vậy thì Bổn Vương liền giúp hắn hoàn thành ước vọng đi.”
Nói xong, Đạm Đài Huyền móc ra nửa viên Kim Long tỉ ấn từ trong ngực.
Đôi mắt của Mặc Bắc Khách bùng lên vầng sáng chói lòa.
Lại không nghĩ tới, Đạm Đài Huyền lại có thể quyết đoán tới nỗi làm ra quyết định như này.
Vẻ mặt bình tĩnh của Hứa Sở bỗng khẽ biến.
Hắn vậy mà cảm nhận được một cỗ áp lực từ trên người Đạm Đài Huyền, nên biết, hắn chính là tu hành giả Khí Đan đỉnh phong.
Đạm Đài Huyền đưa Kim Long tỉ ấn cho hắn, trong lúc mơ hồ, có ánh sáng màu vàng lóe sáng lên trên thân của Đạm Đài Huyền.
Phảng phất như có một con Kim Long, lượn vòng quanh thân thể Đạm Đài Huyền, nhìn chằm chằm vào Hứa Sở.
Chính bản thân Hứa Sở cũng giật mình chưa tỉnh, tay hắn nhẹ nhàng run rẩy khi tiếp nhận Kim Long tỉ ấn.
“Tiễn khách.”
Đạm Đài Huyền nói.
Trong đôi mắt của vài vị Huyền Vũ vệ bắn ra vẻ giận mắng, bước vào trong phòng.
“Mời!”
Huyền Vũ vệ thiếp thân Đạm Đài Huyền càng là có chút cả giận nói.
Hứa Sở khinh người quá đáng.
Bá Vương khinh người quá đáng!
Bọn hắn đều phải ủy khuất thay cho Đạm Đài Huyền.
Đây chính là tiên duyên do vương thượng nhọc nhằn khổ sở lấy được a, bọn hắn đi theo Đạm Đài Huyền rất lâu, nên cũng rất rõ ràng, con đường tiên duyên của hắn có bao nhiêu gian nan…
Hứa Sở cầm Kim Long tỉ ấn, hắn chỉ cảm thấy viên Kim Long tỉ ấn này tựa như nặng hơn ngàn cân, chấn động tâm thần của hắn.
Hắn liếc mắt nhìn thật sâu vào Đạm Đài Huyền.
Sau đó, quay người rời đi.
Thời điểm hắn vào Nguyên Xích thành, mặc dù Hứa Sở vào trại địch, nhưng lại cảm thấy rất dễ dàng.
Mà hiện tại ra khỏi thành, tuy mang theo Kim Long tỉ ấn, thế nhưng… Hắn lại phát hiện sau lưng của mình sớm đã bị ướt đẫm bởi mồ hôi.
Bên trong Nguyên Xích thành.
Đạm Đài Huyền ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời tuyết bay.
Hắn hít sâu một hơi.
“Ở thời đại này, chỉ có nắm giữ lực lượng chân chính, mới có lực lượng để nói chuyện…”
Ánh mắt của Đạm Đài Huyền nổi lên gợn sáng.
Tuy tiên duyên bị Hứa Sở mang đi, nhưng hắn lại rất bình tĩnh.
Dù sao, đã tập mãi thành thói quen.
“Cự Tử…”
“Bổn vương vốn dự định chờ phân ra thắng bại, sẽ xây dựng Đại Huyền học cung… Hiện tại xem ra, đã không đợi kịp.”
“Kể từ hôm nay, Đại Huyền quốc thiết lập Đại Huyền học cung ở dưới Thái lĩnh Vấn Thiên phong.
“Toàn bộ những hài đồng tám tuổi cùng mười tuổi trở lên ở Đại Huyền quốc, đều có thể tu hành ở trong Đại Huyền học cung, những ai đi ra từ Đại Huyền học cung, đều có tư cách vào Đại Huyền triều đình ta, vào Huyền Vũ vệ, dùng tu vi cao thấp, hưởng đãi ngộ cùng tước vị…”
Đạm Đài Huyền nói.
Lời nói của hắn hết sức kiên định, nhìn tuyết bay ngoài cửa sổ bằng đôi mắt lập lòe ánh sáng.
Hắn muốn những thứ thua thiệt mà trên người hắn đã trải qua, sẽ không xuất hiện ở trên thân hậu bối Đại Huyền quốc.
Nếu đây là thời đại tu hành giả, vậy thì hắn phải lợi dụng tu hành giả để lập triều đình.
Thân thể của Mặc Bắc Khách chợt chấn động, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn về phía Đạm Đài Huyền, ở ngay khoảnh khắc này, hắn lại lần nữa cảm nhận được quyết đoán từ trên người Đạm Đài Huyền.
Yêu cầu để xây dựng Đại Huyền học cũng cũng không phải rất thoải mái…
Bởi vì, tài nguyên cần đầu nhập vào… Nhiếu lắm.
Đối mặt với đại địch như Tây Lương, Đạm Đài Huyền vẫn như cũ làm ra quyết định như vậy sao?
Tuy nhiên, Mặc Bắc Khách không có lên tiếng, quyết định này, hắn không dám liên lụy, hắn thậm chí còn không thể quyết định tốt hay xấu.
Đây là một cái quyết định đủ để cải biến hướng đi tương lai cho Đại Huyền.
Đạm Đài Huyền chậm rãi thở ra một hơi.
“Chuẩn bị một xe ngựa thay cho bổn vương, bổn vương… Phải đi một chuyến Bắc Lạc.”
Đạm Đài Huyền nói.
“Vâng.”
Một vị quan tùy tùng vội vàng đáp.
. . .
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên nhẹ rót rượu, thưởng thức lấy.
Hắn một mực chú ý tới thái độ của Đạm Đài Huyền cũng Bá Vương sau khi nhận được Đế Long ấn.
Nhưng hắn lại không khỏi kinh ngạc nhíu mày sau khi biết được Bá Vương lệnh cho Hứa Sở mở tiệc chiêu đãi Đạm Đài Huyền.
“Hồng Môn yến sao?”
Lục Phiên cười cười.
Có chút xảo, tuy nhiên, đây cũng không phải là Hồng Môn yến chân chính.
Nếu như Đạm Đài Huyền thật sự dự tiệc, vậy thì tranh phong giữa Đại Huyền quốc cùng Tây Lương sẽ ngay lập tức hạ màn kết thúc…
Dù sao, Đạm Đài Huyền không có bất kỳ nội ứng nào ở chỗ Bá Vương, nên một kih dự tiệc, Bá Vương rất dễ dàng giết chết Đạm Đài Huyền.
Cho nên, Đạm Đài Huyền nếu không ngốc, cũng không có khả năng đi dự tiệc.
Tuy nhiên, chuyện phát triển kế theo, lại khiến cho Lục Phiên có chút hăng hái.
“Cự tuyệt, còn giao ra Kim Long tỉ ấn…”
Trong đôi mắt Lục Phiên có đường cong nhảy lên.
Hắn khổng khỏi uống một hớp rượu mơ.
Có chút nhịn không được cười lên.
Tiên duyên vật cách điện…
Đương nhiên, trong lúc Lục Phiên nhịn không cười được lên, thì đồng thời cũng cảm khái quyết đoán của Đạm Đài Huyền.
Mặt khác, quyết sách mà Đạm Đài Huyền hạ ra, mới là thứ khiến cho Lục Phiên cảm giác được sự quyết đoán cùng quyết tâm của hắn.
Với đôi mắt gợn sóng, Lục Phiên thưởng thức rượu mơ, sau đó không khỏi cười một tiếng.
“Thành lập Đại Huyền học cung sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận