Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 747: Cuối cùng sẽ có một ngày, thế tất giết đến tận cửu thiên (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Ngoài trời Hư Vô.
Nơi giáp với Bình Thiên Dương.
Từng đạo từng đạo khí tức đáng sợ vắt qua, làm hư không vặn vẹo, sụp núi đổ sông.
Trong cỗ xe hoa lệ được long mã có huyết chân long nhẹ nhàng kéo đi, tựa hồ có tiếng cười khẽ truyền ra.
Trong từng chiếc chiến thuyền cổ xưa, ánh mắt sắc bén nhìn xuống, rơi vào tiên đảo ngăn trở vạn quân kia.
Lục Phiên nhẹ nhàng hí khúc Liên Hoa Lạc, chặn lại đại quan chinh phạt thượng giới, thật ra lại khiến không ít cường giả có vài phần hứng thú.
“Người này chính là thánh chủ thánh địa cao võ thế giới duy nhất sinh ra trong Hư Vô Thiên? Tu vi như mây phủ sương mờ, đúng là nhìn không thấu.”
“Bàn cờ kia, sắp bằng được với pháp khí thượng tiên giai rồi đi, đáng tiếc……hắn chỉ có một mình, không thay đổi được cái gì.”
“Dùng bàn cờ làm vũ khí, muốn trở thành cao thủ cầm quân thiên hạ sao? Nực cười……còn chưa siêu thoát đến hóa tiên, cũng muốn trở thành kẻ cầm cờ?”
Trong chiến thuyền cổ xưa, có thanh âm cười nhạo bay ra.
Cường giả chung quanh Huyết Sát Thiên, Nguyên Từ Thiên cùng Bình Dương Thiên, cho dù là hóa tiên cảnh cũng không dám nói bất kỳ điều gì,
“Không vấn đề gì, chúng ta là vì mộ của huyết y mà đến, quyết không thể để Cố Mang Nhiên sống lại xuất thế.”
“Về phần Ngũ Hoàng, trong mắt không có quy tắc thượng giới, chà đạp lên uy nghiêm của thánh tộc ta……vậy thì san bằng đi.”
Trong xe ngựa hoa lệ được long mã kéo, có thanh âm nhàn nhạt bay ra.
Trong chiến thuyền cổ xưa, lập tức có cường giả cười thành tiếng.
Sau đó, thanh âm vọng lại.
“Theo ý công tử.”
Khoảnh khắc tiếp theo, nguyên thần chấn động, lời nói truyền ra.
Mắt những cường giả hóa tiên cảnh của Nguyên Từ Thiên cùng Huyết Sát Thiên đi theo đại quân bỗng sáng lên.
Năm đầu xe ngựa dược long mã mang huyết mạch chân long, thân phận này tự nhiên là vô cùng tôn quý, vượt xa so với sứ giả trong chiến thuyền cổ xưa chủ trì thi đấu thiên địa lúc trước rất nhiều.
Người trong xe ngựa này, chắc chắn là quý nhân chân chính trong hánh tộc thượng giới!
Vì vậy, nếu như có thể được quý nhân tán thưởng, e là sẽ có tư cách được gia nhập thượng giới, thậm chí là gia nhập thánh tộc!
“Giết! San bằng Ngũ Hoàng!”
Một hóa tiên cảnh gầm lên.
Nguyên thần chấn động xuống, đại quân xuất động, đây là đội quân được tập hợp từ nhiều cao võ thế giới trong Huyết Sát Thiên, nguyên anh cảnh, anh biến cảnh, phân thần cảnh đều có.
Xông vào Hư Vô Thiên.
Nguyên tắc chi lực, xèo xèo ya ya, nhưng lại không có vượt qua giới hạn!
Cả triệu đại quân đánh tới, như nước lũ cuồn cuộn.
Đại quân thượng giới, kỵ binh cưỡi hung thú đeo mặt nạ đảo qua, vậy mà lại ngưng động tác.
Mà cung binh lại kéo cung một lần nữa.
Khí cơ đáng sợ đan xen ngang dọc, sát khí lộ ra.
Sự gia nhập của một triệu đại quân, trùng trùng điệp điệp.
Không ít người đồng thời rung động, lại tựa như chế nhạo nhìn Lục Phiên.
Đây thế nhưng không phải là một triệu phàm nhân, mà là cả triệu đại quân nguyên anh cảnh, phân thần cảnh!
Nhân số nhiều như vậy, cho dù có là hóa tiến cảnh, sợ là cũng bị nước lũ nuốt hết.
Lục Bình An phải đối phó thế nào đây?
Triệu quân chỉnh tề xuất chiếu, xoẹt qua Hư Vô Thiên, hướng về phía Ngũ Hoàng mà xung phong liều chết đến.
Tựa như sóng lớn ngập trời.
Mà hồ tâm đảo, giống như con thuyền đơn độc trước sóng lớn, có thể bị nuốt chửng bất cứ lúc nào, va đụng đến tan tành!
Khí bổn nguyên tựa như bị ai làm tức giận mà tẫn tán.
XIU XIU XIU!
Trên chiến trường huyết sắc.
Mỗi một người tu hành Ngũ Hoàng, đều không lùi bước, không sợ hãi, bọn họ đều bay lên, trôi nổi trong không trung giữa chiến tường huyết sắc, đứng lặng sau hồ tâm đảo.
Trăm ngàn thiết kỵ Đại Huyền, cũng lần lượt bay lên không, khí tức đan vào thành một mảnh!
Đối diện với cả triệu đại quân, bọn bọ cưa từng lùi bước.
Muốn cùng Lục Thiếu chủ cùng sống cùng chết!
Lục Phiên liếc nhìn mọi người phía sau lưng, trong mắt lóe lên dị sắc.
“Vinh quang của Ngũ Hoàng, cho dù là đối diện với thiên quân vạn mã cũng không lùi một bước, cùng sống cùng chết, cùng tồn cùng vong, mọi người đồng tâm hiệp lực, đạt được bổn nguyên đạo uẩn một trăm đạo (kết thúc thi đấu thiên địa, có thể chia phần trăm)”
Hử?
Lục Phiên nhìn những lời nhắc nhở lóe lên trong mắt mình mà hơi giật mình, thi đấu thiên địa……còn chưa kết thúc sao?
Hắn quay đầu lại, nhìn cả triệu người như dòng nước lũ.
Bạch y tung bay, một nụ cười hiện trên khuôn mặt.
Đó là……
Nụ cười chế nhạo.
“Nhiều người thì thế nào?”
Lục Phiên nhàn nhạt nói.
Giọng hắn đọng lại trong Hư Vô Thiên, như vang vọng mọi ngóc ngách.
Lần này, hắn không có hí khúc Liên Hoa Lạc nữa.
Thay vào đó, hắn giơ tay lên.
Làm như vỗ tay phát ra tiếng.
Nhật quỹ cực lớn hiện ra, có trận văn bàng bạc đan vào……
Một khắc sau.
Từ trong nhật quỹ dòng sông thời gian cuồn cuộn chảy xuống, hóa thành một thần long cuộn mình bay ra.
Hóa thành một vòng, vắt ngang ngăn ngoài Ngũ Hoàng.
Như thể biến thành một con hào lớn.
Phốc phốc phốc! ! !
Từng đạo từng đạo thân ảnh trong Huyết Sát Thiên, Nguyên Từ Thiên xông vào dòng sông thời gian.
Tiếng kêu thê lương bi thảm liền quẩn quanh không ngừng.
Những người chạy vào dòng sông thời gian, chưa chạy được bao xa, đã hóa thành xương khô, chết già, mục nát……
Cho dù là xuất khiếu cảnh, cũng không thể kiên trì được bao lâu.
Cung binh thượng giới phóng tiễn.
Mũi tên rơi xuống dòng sông thời gian, xoáy lên bọt nước.
Thế nhưng, chẳng bao lâu, mũi tên phóng qua dòng sông, nhưng đã được bao phủ bởi rỉ sét, mất đi uy thế, mục nát, đứt gãy!
Đại quân cả triệu, nháy mắt chết thảm vô số!
“Lực lượng của thời gian?!”
“Đây là lợi dụng trận ngôn chữ ‘lâm’ của đại đế chi cổ?!”
“Trước để đại quân rút khỏi đã!”
Trong Bình Dương Thiên, đồng tử hóa tiên đại năng dẫn dắt trăm ngàn đại quân co rút, nhanh chóng quát lên.
Thế nhưng……
Lần này Lục Phiên, lại không có ý định để bọn họ đi.
“Muốn giết thì giết, muốn lui thì lui……Xem Ngũ Hoàng ta, là thứ mềm yếu có thể lấn tới sao?!”
Nụ cười của Lục Phiên biến mất.
Lạnh lùng nói.
Nhật quỹ rủ xuống, Lục Phiên giơ tay lên, vỗ một chưởng lên nhật quỹ.
Đông!
Như trái tim đang đập.
Dòng sông thời gian bao quanh Ngũ Hoàng đột nhiên khuếch trướng……
Hàng triệu liên quân vốn có thể chạy trốn, lúc này đã bị dòng sông thời gian nuốt chửng!
Tiếng hét thảm thiết, nổ vang liên hồi!
Từng vị lại từng vị cường giả, bị lực lượng thời gian, cắt đứt thọ nguyên, cắt đứt sinh mệnh.
Hóa thành xương khô theo dòng sông thời gian ngã xuống, mất đi hơi thở của sự sống, giống như gỗ mục trong Hư Vô Thiên, mang theo sự hoảng sợ cùng tiếng thét thảm trước khi chết.
Đại quân cả triệu người, còn chưa lập công kích, đã bị đánh tan tác, phá thành mảnh nhỏ!
Cường giả trong Huyết Sát Thiên, Bình Dương Thiên, Nguyên Từ Thiên nhìn mà ngây người, toàn thân bọn họ đều rung động, sắc mặt lộ vẻ kinh hãi.
Đội quân chinh phạt của thượng giới.
Người nào người nấy đều sởn hết cả gai ốc!
Bọn họ đối diện với dòng sông thời gian.
Đồng loạt cùng nhau rút lui!
Đại quân chưa từng lui bước, vậy mà giờ khắc này lại……rút lui!
“Hahahaha……”
Trên hồ tâm đảo, ban công lầu hai.
Bạch y thiếu niên, bật cười lớn.
Cười thoải mái, cười mặc ý.
Tiếng cười như cái bạt tai, hung hăng giáng thừng chiếc chiến thuyền cổ xưa trong Bình Dương Thiên, cùng mặt mũi những quý nhân trên xe ngựa hoa lệ kia.
Những người này đều trầm mặc không nói, thế nhưng khí tức khủng bố cùng phẫn nộ đều đang cuồn cuộn.
Dòng sông thời gian lẳng lặng chảy.
Ngăn cách bên trong với bên ngoài.
Người tu hành Ngũ Hoàng cùng trăm ngàn thiết kỵ Đại Huyền lơ lửng sau lưng Lục Phiên, sắc mặt kích động, huyết dịch sôi trào.
Tất cả bọn họ đều đã sẵn sàng chịu chết.
Thế nhưng, đối diện với đại quân cả triệu người, Lục thiếu chủ……một mình là đủ!
Giang Li ánh mắt lóe lên, trong lòng cũng có chút hưng phấn.
Đây là phong thái cỡ nào cơ chứ?!
Cho dù kế tiếp phải đối diện với sự vây giết đáng sợ hơn nữa!
Vậy thì đã sao?
Ngũ Hoàng có Lục thiếu chủ.
Ngọn lửa tinh thần của Ngũ Hoàng, sẽ tồn tại mãi mãi!
Ngay cả bây giờ có yếu đi chăng nữa.
Một ngày nào đó, nhất định sẽ giết giết lên tận trời cao!
Khí tức của Giang Li khởi động, quát lớn lên tiếng, người tu hành Ngũ Hoàng, trằm ngàn thiết kỵ Đại Huyền, cũng đồng thanh hô.
“Nhất niệm giết trăm vạn quân địch.”
“Vì Lục thiếu chủ, chúc mừng!”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận