Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 725: Lục Phiên hạ cờ, Ma Chủ quay đầu (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Hắn ta vô cùng tức giận, quát vào Phó Tòng trên quảng trường thanh chuyên giờ đã biến thành một đống đổ nát.
Gương mặt phủ sương kia của Phó Tòng tựa hồ như đang liếc nhìn Tề Lục Giáp.
Sau đó, thân hình không nhanh không chậm nhẹ nhàng bay lên chiến thuyền cổ xưa.
Tốc độ kia, đừng nói là ngăn cản Tinh Nguyệt thánh chủ, quả thực là đơn giản dùng hành vi trắng trợn nói với Tinh Nguyệt thánh chủ rằng, ngươi có thể giết.
Cố tình làm ngơ!
Tiếng gầm của Tề Lục Giáp kéo dài khắp chiến trường huyết sắc.
Bên phía Ngũ Hoàng, ai nấy cũng đều biến sắc, ai nấy cũng đều phẫn nộ!
Oanh!
Tinh sa của Tinh Nguyệt thánh chủ hội tụ thành lưỡi dao khổng lồ như muốn chém xuống.
Một khi đã chém xuống, với tình trạng Đường Nhất Mặc đã mất đi ý thức như bây giờ, căn bản là bị chém cho nát thịt.
“Không”
“Ca ca!!”
Trong đám đông.
Trên mặt Đường Quả ngoài sợ hại ra thì là kinh hoàng, nàng nhìn lưỡi dao đang treo trên đầu Đường Nhất Mặc, cả người lạnh buốt.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng người ca ca bất khả chiến bại của mình, người luôn ở trước mặt và che chở cho nàng khỏi mưa gió lại chết!
Nàng hét lên đầy thê lương.
Trên người, có ánh sáng thần tính chấn động không ngừng.
Bá Vương đứng lặng ở đấy, tóc bay tán loạn, trong đôi mắt thê lương chứa đầy lửa giận cùng sự phẫn nộ!
Khinh người quá đáng!
Thực sự là quá khinh thường Ngũ Hoàng!
Đường Nhất Mặc đã không còn lực chiến đấu nữa rồi, Tinh Nguyệt thánh chủ này tại sao còn muốn ra tay?!
Một đám người hèn hạ đáng khinh!
Trên người Bá Vương, ma khí mãnh liệt bắt đầu không ngưng hiểu hiện ra.
Lục Cửu Liên cũng đứng dậy, mái tóc bay bay, đôi mắt vô cùng sắc bén.
Xoát!
Thân hình hắn nhoáng một cái, khí kình chung quanh tựa như không ngừng bị đè ép lại, hóa thành một đóa khí kình liên hoa nở rộ, sau đó, hắn chạy như bay về phía quảng trường thanh chuyên.
Bá Vương cũng động rồi!
Tề Lục Giáp cũng động rồi!
Tinh Nguyệt thánh chủ ra tay muốn giết bằng được Đường Nhất Mặc, mà đại biểu cho thượng giới sứ giả Phó Tòng lại ung dung chậm rãi bay đi mất, thấy một màn này, hoàn toàn kích động lửa giận trong mỗi người tu hành Ngũ Hoàng.
“Đáng chết!”
Tân hoàng Đạm Đài Hạ vỗ mạnh vào ghế, tức đến mức mặt đỏ bừng cả lên.
Rầm ầm ầm!
Tinh Nguyệt thánh chủ không quản bất kể chuyện gì nữa!
Giết, nhất định phải giết kẻ này!
Bành bành!
Tựa như long trời lở đất.
Bá Vương, Lục Cửu Liên cùng Tề Lục Giáp bay nhanh tới.
Giang Li, Đỗ Long Dương và những người khác cũng lạnh mặt, đằng đằng sát khí xông vào.
Trên quảng trường
Bào trắng của Phó Tòng bay xuống, rơi đến bên giới quảng trường.
Không có đi ngăn cản Tinh Nguyệt thánh chủ,
Mà ngược lại ngăn trước mặt đám người Tề Lục Giáp, Bá Vương và Lục Cửu Liên.
“Thi đấu thiên địa, không luận sinh tử.”
“Tỷ võ còn chưa kết thúc.”
Trên gương mặt phủ sương của Phó Tòng, có âm thanh bình thản phiêu đãng bay ra.
“Bọn ta thay hắn nhận thua.”
Trên gương mặt đầy rãnh nhăn của Tề Lục Giáp, run lên một trận, tức giận quát.
Phó Tòng này……không những không cản Tinh Nguyệt thánh chủ, mà ngược lại lại đi ngăn cản bọn họ?!
“Cút!”
Bá Vương tức giận!
Tên này đã có chủ tâm nhằm vào, hắn cũng chẳng muốn nói nhảm nữa!
“Hắn đã mất ý thức rồi!”
Ma khí ngập trời quét qua, Bá Vương rút búa khiên ra, giẫm mạnh xuống mặt đất, thân ảnh như ma thần bay vọt lên.
“Làm càn!”
Phó Tòng quát lớn một tiếng.
Trên thân, lập tức bạo phát ra một khí tức kinh thiên.
Rầm ầm ầm!
Từng đạo từng đạo quy tắc trong Hư Vô Thiên tựa hồ đều bị dẫn động đến.
Uy áp cường đại đến cùng cực khuếch tán ra.
Bá Vương cùng Tề Lục Giáp bị ép đến lui xuống.
Hai tay Phó Tòng đặt sau lưng, nhè nhẹ run lên ……
Tay áo giống như con dao thép, cắt mặt đất thành khe rãnh kinh người.
Đông!
Bá Vương cùng Tề Lục Giáp lùi lại, Tề Lục Giáp liên tục lùi mấy bước, mỗi một bước lui xuống, trên mặt đều ửng đỏ.
“Khinh người quá đáng……khinh người quá đáng mà!”
Tề Lục Giáp giận đến không kìm được.
Trên gương mặt phủ sương, cao cao tại thượng của Phó Tòng, tựa hồ như có mấy phần cười lạnh.
“Quy tắc thi đấu là thế……”
Thế nhưng
Lời nói vừa dứt, thần sắc của hắn ta bỗng dưng thay đổi.
Bởi vì……
Hắn ta phát hiện một đóa hoa nở rộ, vậy mà lại tránh khỏi kình khí của hắn ta, hóa thành một đạo ánh sáng nhảy vào quảng trường.
Cái gì!?
Phó Tòng giật mình.
Tóc Lục Cửu Liên bay bay, trong mắt không hề có thân ảnh của Phó Tòng.
Thân hình của hắn không ngừng chập chờn, xông về phía Tinh Nguyệt thánh chủ cùng Đường Nhất Mặc.
Sắc mặt Phó Tòng có chút biến hóa, trong mơ hồ, có vài phần ngưng trọng, người tham dự trong chiến đấu cá nhân của Ngũ Hoàng, vậy mà lại ẩn đấu một người cường đại như vậy!
Bất quá, chẳng mấy chốc khóe miệng Phó Tòng lại nhếch lên.
Bởi vì……
Đã quá muộn rồi.
Kiếm tinh sa của Tinh Nguyệt thánh chủ, đã hạ xuống rồi!
Cơ thể Lục Cửu Liên ngã xuống, kình khí suy sụp, miệng thở ra một hơi thở yếu ớt.
Hắn đến muộn mất rồi.
Thê nhưng, thần sắc của hắn cũng không có bất kỳ biến hóa nào, bởi vì……hắn cũng không cần đến.
Có một chút ma khí từ người Đường Nhất Mặc khuếch tán rồi rơi xuống.
Một kiếm tinh sa của Tinh Nguyệt thánh chủ, như bị một lực lượng thần bí vô hình ngăn lại,treo trên đầu Đường Nhất Mặc.
Thật sự … khó tiến!
Vốn có Phò Tòng ngăn cản đám người Bá Vương cùng Tề Lục Giáp.
Trong lòng Tinh Nguyệt thánh chủ đang vô cùng hưng phấn.
Mà lúc này, hắn ta chỉ còn lại hoảng sợ……
Tình huống thực sự không đúng!
Đây là lực lượng gì cơ chứ?
Ma khí đen kịt bắt đầu bốc lên không ngừng, lại bốc lên……
Khí tức khủng bố cùng áp lực, khuếch tán ra.
Cả thể xác lẫn tinh thần của Tinh Nguyệt thánh chủ đều rung động.
Quảng trường thanh chuyên tựa hồ cũng muốn nát luôn rồi.
“Cái gì?”
“Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao kiếm của Tinh Nguyệt thánh chủ không hạ xuống?”
“Hửm? Có chút cổ quái……không phải là không hạ kiếm, mà là không hạ xuống được.”
Ai đó phát ra âm thanh kinh ngạc.
Trên từng chiếc chiến thuyền lơ lửng chung quanh Ngũ Hoành, tiếng ngạc nhiên cùng kinh hô cứ thay nhau vang lên.
Cụ thể là tình hình ra sao, đám người này dường như đều không cách nào biết rõ.
Trong chiến thuyền cổ xưa ngang qua huyết sắc.
Có khí tức đang kinh ngạc khuếch tán!
“Ai?!”
Oành!
Trong chiến thuyền cổ xưa, đột nhiên có tiếng nói bay ra.
Trong lời chất vấn ẩn chứa sự tức giận, còn có cả uy áp chân thực!
Xiu xiu xiu!
Trên chiến thuyền, từng phó nhân lần lượt chuyển thân, họ hoá thành tia sáng, từ trên chiến thuyền nhảy ra, nhe hoá thành từng đạo từng đạo tia sáng rơi xuống quảng trường.
Xuất hiện sự cố ngoài ý muốn!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Trận thi đấu thiên địa đầu tiên, vậy mà lại xuất hiện sự cố ngoài ý muốn.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận