Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1109: Cách thức tái sinh của cường giả (3)

1224 chữ
Còn Cố Mang Nhiên thì trở lại trong cổ mộ.
Lục Phiên nói Cổ Đế Hạo còn sống nhưng Cố Mang Nhiên lại rơi vào trạng thái mờ mịt, ban đầu hắn tưởng rằng mình sẽ cảm thấy vui sướng, thế nhưng không hiểu sao lại không có chút vui sướng nào.
Trong cung điện, Cố Mang Nhiên ngồi khom lưng, suy tư.
Nhưng hắn phát hiện mình nghĩ không ra vì sao.
Rời khỏi cung điện, hắn thong thả đi đến chỗ của Lục Trường Không, nơi Lục Trường Không đang luyện chế thần dược.
Từ khi Lục Trường Không bước vào cảnh giới Huyền Tiên, đối với luyện chế thần dược càng ngày càng thành thạo dễ dàng.
Một đóa hoa cúc bảy màu sắc rực rỡ, là một loạt thần dược có thể khiến cho người ta hoa mắt mê mân.
Dược tính của nó có thể so sánh với dược tính của thần dược hơn trăm vạn năm trước!
Lục Trường Không rất hài lòng với thành quả lần này, thấy Cố Mang Nhiên đi tới thì không giấu nổi vui vẻ mà cười chào hỏi : “Cố tướng quân đang lo lắng cái gì sao?”
Cố Mang Nhiên muốn nói lại thôi, ban đầu hắn định kể nghi hoặc trong lòng cho Lục Trường Không, bởi vì hắn cảm thấy Lục tiên sinh là một người thông minh, chắc chắn sẽ hiểu rõ ràng hơn hắn. Nhưng, hắn vẫn lắc đầu không nói ra.
Cuối cùng, tất cả mọi chuyện chỉ nên để một người gánh vác.
Lục Trường Không ngẩn người ra, rồi mỉm cười, hắn hái một đóa hoa cúc thần dược đưa cho Cố Mang Nhiên, vỗ vỗ bả vai Cố Mang Nhiên.
“Cố tướng quân, nếu vẫn đang băn khoăn thì không cần phải nói ra, thực ra thì mọi chuyện trên thế gian đều phụ thuộc vào tâm trạng của mình, tâm trạng như thế nào thì sự việc sẽ như thế đó.
Ngươi thử đi ra ngoài nhiều một chút đi, ở trong cổ mộ quá lâu sẽ cảm thấy buồn bực, đi tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều một chút”.
Lục Trường Không khuyên nhủ.
Cố Mang Nhiên gật gật đầu, có lẽ thực sự hắn cần đi ra ngoài thư giãn một chút.
Cho dù nguy hiểm đáng sợ đến đây, hắn cũng không cần lo lắng nữa.
Hoặc nói đúng hơn là không tới phiên hắn lo lắng, bởi vì trong Ngũ Hoàng đã sinh ra vài người mạnh hơn hắn.
Cố Mang Nhiên thở ra một hơi, rời khỏi cổ mộ, hắn ngồi khoanh chân trên một chiếc bè trúc nhỏ, trong ngực nâng một gốc hoa cúc thần dược Lục Trường Không tặng, bè trúc nhẹ nhàng trôi theo sóng trên biển cả mênh mông vô bờ. Mặc cho sóng đưa bè trúc đến đâu thì đến.
Hắn giống như đang tìm kiếm lại bản tâm của mình.
Lục Cửu Liên trở lại địa giới Phi Thăng, sau khi chứng đạo thành Đế, hắn càng ngày càng thần bí, toàn bộ địa giới Phi Thăng trở nên trật tự hơn.
Sau khi hắn chứng đạo thành Đế, dường như hắn đã ảnh hưởng đến khí vận của vùng đất Phi Thăng này.
Ngược lại so trước với sau khi chứng Đế, trạng thái của bản thân Lục Cửu Liên không có nhiều thay
đổi.
Hắn vẫn như cũ mỗi ngày đều như một đóa Thanh Liên, ngồi khoanh chân ở chỗ tàn tích Thiên Đình như đang cảm ngộ cái gì đó.
Đường Quả quanh quẩn bên sư phụ của mình. Bởi vì trên người Kim Tiên tản ra ý cảnh rất huyền ảo. Nếu như là từ Tiên nhân trở xuống có lẽ không thể cảm ngộ ra cái gì.
Nhưng một khi trở thành Tiên nhân, nếu có thể hiểu thấu ý cảnh Kim Tiên quanh người Lục Cửu Liên, tu vi có thể dễ dàng đột phá.
Cho nên, dần dần xung quanh thân thể Lục Cửu Liên có rất nhiều Tiên nhân vây quanh.
Bọn họ như đói như khát ở bên cạnh Lục Cửu Liên.
Khi Lục Cửu Liên tỉnh lại từ trong cảm ngộ, vẻ mặt hắn mờ mịt nhìn xung quanh, hắn thấy rất nhiều Tiên nhân đang ngồi khoanh chân, xếp thành nhiều vòng tròn xung quanh hắn.
Những Tiên nhân này, bao gồm những người phi thăng đến từ Hạ Tam Trọng Thiên, cũng có Tiên
nhân đến từ trong Ngũ Hoàng, còn có đồ đệ ngốc nghếch Đường Quả của hắn.
“Ủa? Sao vô duyên vô cớ ta lại có thêm nhiều khí vận như vậy?
Lục Cửu Liên có chút khó hiểu.
Hắn chưa làm cái gì cả, tại sao lại có thêm khí vận?
Chẳng lẽ là nhờ những ý cảnh phát ra khi hắn đang cảm ngộ Huyền Diệu Kim Tiên Nghĩ tới đây, nguyên thần của Lục Cửu Liên khẽ chuyển động.
Hắn bắt đầu giảng giải những thấu hiểu của mình trong việc tu luyện và ngộ đạo.
Mỗi một chữ thoát ra từ trong miệng của hắn đều hóa hình, chảy ra thành từng hàng phát ra ánh sáng rực rỡ.
Chỉ trong thời gian ngắn, rất nhiều Tiên nhân đã có thể hiểu thấu thông suốt, những điều còn nghi hoặc trong lòng lập tức hiểu ra rõ ràng.
“Thanh Liên Kim Tiên đang…... giảng đạo sao?”
“Nhất định là nói về đại đạo Đế Cảnh!
“Đây là phúc duyên của chúng ta, là cơ hội của chúng ta ! Một lần nghe thuyết pháp còn hơn trăm năm tu hành!”
Từng vị Tiên nhân ở đây đều mừng như điên.
Thế nhưng, không ai dám gây ra bất kỳ tiếng động nào, toàn bộ Phi Thăng giới đều yên tĩnh, chỉ có bóng dáng của Lục Cửu Liên đang ngồi khoanh chân trên Thanh Liên giảng đạo.
Và thực sự khi hắn giảng đạo các dòng khí vận từ trong đất trời tràn ra tiến vào trong thân thể của hán.
Lục Cửu Liên giật mình, hơi chút suy nghĩ.
Sau khi giảng đạo xong, Lục Cửu Liên quay đầu bảo Đường Quả cấp bậc cực hạn Tiên nhân cảnh giảng thử.
Nhưng khi Đường Quả giảng đạo lại không tăng thêm bất kỳ khí vận nào, thậm chí còn bị ghét bỏ. Lục Cửu Liên tìm đến Khổng Nam Phi, để Khổng Nam Phi giảng đạo, Khổng Nam Phi lấy tu vi Huyền Tiên giảng đạo, đương nhiên là miệng lưỡi lưu loát, dù sao hắn cũng xuất thân từ Nho gia, mồm mép rất lợi hại.
Đáng tiếc, dù hắn có nói ba hoa chích chòe cũng không tăng thêm bất kỳ khí vận nào.
Sau nhiều lần thử nghiệm so sánh.
Lục Cửu Liên hiểu rằng, có lẽ giảng đạo….. là một loại phương thức để người tu luyện trên Huyền Tiên thu hoạch thêm khí vận.
Ở phía bên kia, Trúc Lung trở về tới Bất Chu Phong, nàng trước sau như một, trải qua cuộc sống bình thường đạm bạc.
Nàng lấy ra sáo trúc ngồi khoanh chân trên phiến đá xanh, nhẹ nhàng thổi. Xa xa, Thiên Đạo thụ bắt đầu đung đưa theo tiếng sáo của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận