Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 800: Của ai là thật, của ai là giả (1)

Edit: Long Hoàng
Bản Nguyên hồ.
Gió nhẹ chầm chậm, lộ ra mây trôi nước chảy.
Lục Phiên nắm Đạo Diễn kính trong tay, trong gương, từng đầu Đạo uẩn như du long đang xoay tròn.
Hắc Từ tiểu thế giới là một cao võ thế giới cấp Ngũ Diễn có uy tín lâu năm, số đạo uẩn sở hữu so với Lục Mang tiểu thế giới còn nhiều hơn, đạt đến 1860 đạo, mà Lục Mang tiểu thế giới chỉ có được 1789 đạo thôi.
Đương nhiên, số lượng Đạo Uẩn chênh lệch như vậy đối với một thế giới cao võ cấp Ngũ Diễn mà nói, cũng chẳng tính là gì.
Ánh nắng xuyên qua tầng mây của Ngũ Hoàng, chiếu tại bên trên Đạo Diễn Kính khiến cho Đạo Diễn kính phản chiếu ra ánh sáng óng ánh chói lóa.
Lục Phiên nở nụ cười.
Hắn đang thử rút Đạo uẩn trong kính ra dung nhập vào bản nguyên của Ngũ Hoàng.
Nhưng mà lại phát hiện Đạo Diễn kính tựa như bị xiềng xích quấn quanh, không thể nào rút đạo uẩn ra được.
“Đây là thủ đoạn đặc thù của cường giả Thượng Giới dùng để phong tỏa Đạo uẩn trong Đạo Diễn kính sao?”
Lục Phiên nheo lại mắt.
Đạo Diễn kính này đến từ thượng giới. . . cường giả thượng giới động tay chân với nó cũng chẳng có gì lạ.
Đem Đạo diễn kính đặt qua một bên, thuận tay nhặt lên một quân cờ, bàn tay khẽ vẫy, chén rượu thanh đồng tự động bay tới, bên trong có tửu dịch ấm áp óng ánh chao đảo.
Uống một ngụm, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Thượng giới này. . .
Muốn hái quả đào, vậy cứ việc tới đi. . .
Quả đào của Lục Bình An ta, các ngươi cùng phải giữ được mạng mới hái được. (Quả đào ở đây là đang nói đến số đạo uẩn trong Đạo Diễn kính.)
. . .
Bên trong Nguyên Từ thiên.
Vị lão giả Tiên Túc cảnh bị chùm sáng linh áp khủng bố ép đến quỳ rạp tại trên mặt đất bao la của Hắc Từ tiểu thế giới, đôi mắt của hắn triệt để mất đi tiêu cự.
Hắn cảm giác được toàn bộ Hắc từ tiểu thế giới tựa như đã mất đi linh hồn.
Lời nói của Lục Phiên vẫn vang vọng bên tai như cũ.
“Chơi được thì chịu được a.”
Lão giả Tiên Túc cảnh không có cách nào phản bác.
Nhưng là điều làm cho hắn lạnh tâm nhất chính là, Nguyên Từ thiên cách Thượng giới rất gần, tất cả những chuyện phát sinh ở nơi đây, Thượng giới chắc chắn đều có thể biết được rõ ràng.
Nhưng mà, Thượng giới vẫn không có chút động tác gì.
Vì cái gì?
Vị lão giả Tiên Túc cảnh đang quỳ sát trên mặt đất này nở nụ cười thâm trầm.
Hắn hiểu được.
Thượng giới đây là… cũng muốn số đạo uẩn kia a.
Đạo Uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới có 1860, đối với Thượng giới mà nói, đây cũng không phải con số nhỏ.
Bởi vì, cửu trọng thiên có quy tắc, bọn hắn không thể tùy tiện đi cướp đoạt Đạo Uẩn của thế giới khác, phải dùy trì một loại cân bằng.
Nhưng là, Lục Bình An xuất hiện, trong tay còn nắm giữ Đạo Diễn kính thì lại không cần kiêng kị những thứ này, cao võ bên trong Hư Vô Thiên, vốn là nằm bên ngoài quy tắc, sự tồn tại của Lục Bình An đã phá vỡ loại cân bằng này.
Hắn tước đoạt Đạo uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới, mà Thượng giới cũng muốn hắn làm như thế.
Đợi cho Đạo Uẩn trong Đạo Diễn kính đủ nhiều, khi đó Thượng giới là mượn danh quy tắc để ra tay, thu hồi lại Đạo Diễn kính, vậy thì tất cả số Đạo uẩn bên trong Đạo Diễn kính kia. . . đương nhiên toàn bộ đều về tay của Thượng Giới.
“Ha ha ha. . .”
Vị Tiên Túc cảnh lão giả này cười lạnh.
Quả nhiên, từ viễn cổ đến nay, Thượng giới chẳng hề thay đổi chút nào.
Đều không phải loại tốt lành gì.
Bên trên cổ lão chiến thuyền.
Đám người Tư Mã Thanh Xam đứng lặng, bên trong Nguyên Từ Thiên có phong bạo kinh khủng cuốn lên, thổi quần áo của bọn hắn bay phần phật.
Lục Cửu Liên phiêu nhiên trở về, xếp bằng tại trên mủi thuyền, đôi mắt của hắn rất bình tĩnh.
Đây chính là cách mà Lục Thiếu chủ đòi nợ.
Nhiếp Trường Khanh vác Trảm Long đao, lạnh lùng vô tình nhìn đám người bên trong Hắc Từ tiểu thế giới.
Hắn cảm giác công tử trở nên trạch tâm nhân hậu rất nhiều.
Nếu là lúc trước, thời điểm tại trong Bắc Lạc thành, với tính cách của Thiếu Chủ sợ là toàn bộ sinh linh trong Hắc Từ tiểu thế giới đều phải bị đồ sát sạch.
Dù sao lúc trước nếu như trong trận chiến kia, nếu như Ngũ Hoàng bại, có lẽ toàn bộ sinh linh của Ngũ Hoàng đều sẽ bị giết sạch, máu chảy thành sông thi chất thành núi.
Bất quá, thế giới mất đi Đạo uẩn, sợ là cũng sẽ mục nát rất nhanh, suy yếu, cuối cùng toàn bộ thế giới sẽ chìm vào trong tuyệt vọng cùng bất lực mà băng diệt.
Hậu quả thế giới bị băng diệt, có lẽ so với bị cường thế diệt sạch, có lẽ càng tuyệt vọng hơn đi.
Công tử. . . vẫn là xấu tính như vậy.
Bên trong Nguyên Từ thiên sớm đã trở nên tĩnh lặng.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới kết cục của Hắc Từ tiểu thế giới sẽ như vậy, đây là 1800 đầu Đạo Uẩn a.
Thế mà cứ như vậy đã bị Ngũ Hoàng đoạt mất!
Oanh!
Sau một khắc, Nguyên Từ Thiên trong sự yên lặng hồi lâu đột nhiên có từng thanh âm lạnh lẽo không ngừng quanh quẩn.
Loại tình huống này, bọn hắn thật sự không tưởng tượng nổi.
Hóa ra… đây là cái mà Ngũ Hoàng gọi là tính sổ!
Tựa hồ so với tưởng tượng của bọn họ còn đáng sợ hơn!
Cỗ lão chiến thuyền chầm chậm lướt đi trong hư không.
Bên trong Nguyên Từ Thiên, tất cả mọi người đều thấy rõ tám đạo thân ảnh trên chiến thuyền, bọn hắn khoanh chân ngồi tại đầu thuyền, đôi mắt lạnh lùng quét nhìn toàn bộ Nguyên Từ Thiên.
Kẽo kẹt kẽo kẹt. . .
Lục Cửu Liên khống chế chiến thuyền, chầm chậm đi ra.
Không thèm để ý chút nào đến Hắc Từ tiểu thế giới đang bắt đầu tan rã khí thế, tầm mắt hắn khóa chặt vào một cao võ thế giới khác bên trong Nguyên Từ Thiên.
Tính sổ… vẫn còn đang tiếp tục.
. . .
Huyết Sát Thiên.
Lục Mang tiểu thế giới đã thất bại trong đoàn thể chiến, tiếp đó bọn hắn cần đánh cá nhân chiến.
Nhưng mà.
Lão tổ Tiên Túc cảnh của Lục Mang tiểu thế giới, sắc mặt bỗng nhiên biến.
Trong con ngươi của hắn có quang mang phun trào, tựa hồ có thể thấy được hình ảnh đáng sợ đang phát sinh bên trong Nguyên Từ Thiên.
Hắn tựa như nhìn thấy được một khỏa tinh thần sáng chói bên trong Nguyên Từ thiên đang dần dần mất đi ánh sáng, lâm vào tịch diệt!
Đó là một Ngũ Diễn cấp cao võ thế giới đang tàn lụi!
“Hắc Từ tiểu thế giới. . . Thua? ! Bị tước đoạt toàn bộ Đạo Uẩn? !”
Tiên túc lão tổ của Lục Mang tiểu thế giới, nhận được tin tức truyền về từ Nguyên Từ thiên, toàn thân đều run rẩy.
Càng làm cho hắn hoảng sợ chính là, cá nhân chiến đã bắt đầu rồi.
Trận cá nhân chiến này, những người do hắn xắp xếp ra trận khiến hắn cảm thấy một cỗ dự cảm xấu bao phủ trong lòng.
Rầm rầm rầm!
Lục Mang đại lục rung động, dãy núi tựa hồ cũng bị đánh vỡ nát, trên mặt đất hiện lên một mảnh hoang mạc rộng lớn, đất cát nóng bỏng nhấp nhô.
Ở trong hố sâu hoang mạc kia, có một đạo thân ảnh khôi ngô, trên da thịt hiện lên tử sắc, ma khí mãnh liệt quấn quanh cơ thể, chậm chậm đứng lên.
Trong đôi mắt sắc bén, sát khí ngút trời.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận