Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 568: Bản công tử chưa từng nhìn thấy cái gọi là trận ngôn chữ Lâm. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Đỉnh núi, tiếng gió hú.
Thổi tung bay bạch y.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, một tay chống cằm, một tay gõ nhẹ lên trên tay vịn.
Ở bên cạnh hắn, lão giả Tề Lục Giáp được nặn từ tượng đất có mấy phần run sợ.
Đây là phân thân tượng đất của Tề Lục Giáp, được xen lẫn một tia lực lượng nguyên thần, thế nhưng chỉ luận về thực lực, đã không yếu, dù sao cũng đã dính đến Nguyên Thần, dù vậy, lại suýt chút nữa bị khí thế của Lục Phiên chấn nát.
“Ngươi đã chờ ta rất lâu?”
Lục Phiên nhìn lão giả, nói.
Mà vào lúc này, lão giả cảm thấy Lục Phiên dưới khí tức bình tĩnh ấy, lại ẩn chứa một áp bách đáng sợ.
Cho dù hắn có một tia Nguyên Thần, cũng dường như phải bị đè nát, không thể bảo trì thân thể bùn đất sao cho vững chắc.
Thiếu niên này… Vì sao lại đáng sợ như vậy!?
Tựa như đang đối mặt với gió lốc trên biển cả vậy, để cho nội tâm của hắn không nhịn được mà run rẫy.
Là do thiếu niên này cố ý nhằm vào hắn?
Trong lòng của lão giả nghĩ vậy, tuy nhiên, rất nhanh, hắn liền phủ định ý nghĩ này.
Thiếu niên cũng không có cố ý phóng thích uy áp của bản thân, đây hoàn toàn là do gợn sóng linh thức được tiết lộ ra ngoài từ trên người thiếu niên.
Vẻn vẹn chỉ là gợn sóng linh thức, mà đã ép cho lực lượng Nguyên Thần của hắn thở không nổi?
Linh thức này… Phải mạnh bao nhiêu?!
“Không có…”
Lão giả mở miệng.
Hắn rốt cuộc cũng gặp được Lục Phiên như ý nguyện.
Hắn vốn nên phát ra lời mời, để cho thiếu niên trước mắt này gia nhập vào Lục Giáp trận tông, trở thành đồ đệ của hắn.
Bởi vì, hắn xem trọng Lục Phiên, cảm thấy trên người Lục Phiên có huyết mạch của Đại Đế cổ đại.
Tuy nhiên, hắn không biết vì sao lại không thể mở miệng được, tựa như bị nghẹn ở cổ họng vậy.
“Ồ.”
Lục Phiên khẽ vuốt cằm.
“Nếu thế thì, vậy ngươi nhiều lần gõ cửa vào lúc bản công tử bế quan… Là dự định để cho bản công tử tẩu hỏa nhập ma sao?”
Lục Phiên nghiêng đầu, hỏi.
Khóe miệng của lão giả không khỏi co giật.
Hắn lúc nào gõ cửa thế?
Rõ ràng là bị trận pháp của ngươi ngăn ở bên ngoài, thậm chí cả không gian bản nguyên cũng không vào được.
Hắn đường đường là tông chủ Lục Giáp trận tông, vậy mà bị người khác lợi dụng trận pháp để ngăn ở ngoài cửa, chuyện này… Rất mất mặt a.
Lục Phiên nheo mắt lại, trong đôi mắt có khí tức vô cùng nguy hiểm.
Hắn là người có tính tình rất tốt.
Tuy nhiên… Tính tình tốt không đồng nghĩa với việc có khả năng để cho người khác muốn làm gì thì làm ở trước mặt hắn.
Người muốn để cho hắn tẩu hỏa nhập ma, người như vậy, cũng không phải tính tốt là có thể tha thứ.
Tựa hồ cảm nhận được khí thế nguy hiểm lóe lên từ trên khuôn mặt của Lục Phiên.
Thân hình tượng đất của Tề Lục Giáp toát ra vẻ nghiêm nghị.
“Bản tọa chính là tông chủ Lục Giáp trận tông…”
Tề Lục Giáp không có giấu diếm, trực tiếp nói ra thân phận của mình.
Hắn đối đãi với Lục Phiên ở cùng một cấp độ.
Tên này, có chút đáng sợ, không chỉ có thể dung hợp bản nguyên yếu với bản nguyên mạnh, thậm chí còn có thể kích hoạt truyền thừa từ Đại Đế cổ đại, trận ngôn chữ Lâm, đây chính là bản lãnh đáng quý.
“Ồ? Lục Giáp trận tông?”
Lông mi của Lục Phiên nhảy lên, chính là tông phái trận pháp ở sau lưng tên cự nhân kia sao?
Cho nên, đối phương đến gây chuyện?
Lục Phiên lại lần nữa nheo mắt, trong đôi mắt lóe lên khí tức nguy hiểm.
Người gây sự trước là cự nhân, cự nhân dự định phá Phúc Thiên trận, khiến cho Ngũ Hoàng rơi vào viễn cảnh nguy hiểm, cho nên, hết thảy những chuyện này đều là do cự nhân gieo gió gặt bão.
“Lục Bình An ta, không gây sự… Cũng không có nghĩa là sợ phiền phức.”
Lục Phiên bình tĩnh nói.
Lời nói vừa ra, muôn vàn lưỡi đao bạc nở rộ, khiến cho Lục Phiên ngay khoảnh khắc này, tựa như hóa thành một tôn Ngân Luân.
Lão giả tượng đất rốt cuộc chịu không nổi nữa, thân bùn lập tức nổ tung.
Một tia lực lượng Nguyên Thần trôi nổi, tựa như người thật vậy.
Lão giả có chút bất đắc dĩ.
Hắn đoán sai thực lực của Lục Phiên, coi Lục Phiên phần lớn cũng chỉ là một Phân Thần cảnh.
Cho nên, tao ngộ hiện tại của hắn, cũng có chút bất đắc dĩ.
“Môn đồ của ngươi, lấn ta, nhục ta, muốn hủy thế giới của ta, gieo gió gặt bão.”
Lục Phiên bình tĩnh nói.
Lão giả khẽ vuốt cằm: “Việc này, lã do lão phu dạy đồ không đúng…”
Lục Phiên híp mắt: “Nghe tên môn đồ của ngươi nói, là do ngươi điều động hắn đến.”
Tề Lục Giáp cũng thản nhiên, không có phủ nhận.
“Bần đạo có dây dưa nhân quả với tên Phật Đà Phật giới cao võ kia, lần này, cũng xem như kết thúc nhân quả.”
Tề Lục Giáp nói, hiển nhiên, quan hệ giữa hắn cùng với tên phật tăng Phật giới cao võ kia cũng không quá tốt.
Lục Phiên nghe vậy, khẽ gật đầu.
Còn về quan hệ của cự nhân cùng với lão giả, tựa hồ… Cũng không hề hòa hợp giống như trong tưởng tượng của Lục Phiên.
Hai ngươi rơi vào trầm mặc, lần lượt không nói gì.
Hồi lâu sau, Lục Phiên mới mở miệng: “Ngươi vừa mới nói, thế giới cao võ có phân chia cao thấp, phân chia còn khắc nghiệt hơn cả trung võ?”
Tề Lục Giáp giật mình.
Sau đó, gật đầu trả lời: “Đúng vậy, phân chia của cao võ, từ cửu diễn đến nhất diễn, còn về mạnh yếu, thì dựa vào bản nguyên để phân chia.”
Tề Lục Giáp nói tiếp: “Bản nguyên thể hiện mức độ mạnh yếu của sinh linh trong thế giới, thế nhưng, đến với cấp độ cao võ, độ mạnh yếu của bản nguyên còn phải xem vào số lượng diễn hóa Đại Đạo…”
“Ừm?”
Lục Phiên dựa vào trên Thiên Nhận Y, lẳng lặng lắng nghe, lông mi không khỏi nhảy lên.
“Diễn hóa số lượng Đại Đạo?”
Hắn hơi nghi hoặc một chút, cũng có chút hiếu kỳ.
Một tia Nguyên Thần của Tề Lục Giáp mỉm cười, tựa hồ rất hài lòng đối với sự nghi hoặc của Lục Phiên.
Hắn khoanh chân nổi bồng bềnh giữa không trung, nghĩ thầm nửa ngày, nói: ”Việc cần làm của trung võ chính là tích lũy, trăm vạn năm, ngàn vạn năm, sau khi đã sản sinh ra vô số cường giả, sẽ khiến cho bản nguyên trung võ dần dần tiến vào bản nguyên trung võ chí cường.”
“Đây là một quá trình tích lũy.”
“Tới cao võ, thì không đơn thuần chỉ là tích lũy, mà còn phải diễn hóa Đại Đạo…”
“Ngươi hẳn phải biết danh sách đạo ý nhỉ?”
“Danh sách đạo ý, kỳ thật chính là hình thức ban đầu của Đại Đạo.”
“Ba ngàn Đại Đạo… Dựa vào số lượng diễn hóa ra Đại Đạo, mà phân cấp thế giới cao võ, phân từ cửu diễn đến nhất diễn.”
Tề Lục Giáp nói.
Hắn tựa hồ đối với sự tình trên cao võ, hiểu rõ rất rõ ràng.
Hắn cũng có ý giải thích những chuyện này cho Lục Phiên.
Nhìn lấy Lục Phiên, mặt mũi của hắn có chút thâm thúy.
“Ngươi rất điên cuồng, rất lớn mật, lại muốn chế tạo ra một cái thế giới cao võ. Điên cuồng dùng bản nguyên yếu, dung hợp với bản nguyên mạnh, hiện tại xem ra, ngươi tựa hồ sắp thành công.”
Tề Lục Giáp nhìn Lục Phiên.
Lục Phiên từ chối cho ý kiến, thực tế, hắn đã thành công.
Vì đã dung hợp ba khối bản nguyên trung võ chí cường, cho nên bản nguyên Ngũ Hoàng đã có tư cách trùng kích cấp độ cao võ.
Tựa như tên lửa, thiếu một ít lửa, là có thể lao ra tầng khí quyển.
Thứ mà Ngũ Hoàng thiếu, chính là để cho Lục Phiên tiến thêm một bước, để cho bản nguyên xoay tròn.
“Thế nhưng, ngươi đừng có vui sớm…”
“Trung võ thành cao võ, nghịch thiên mà đi, khó khăn tầng tầng. Không chỉ bị lực lượng quy tắc ngăn cản, mà còn bị những cường giả thế giới cao võ khác nhìn trộm, bản nguyên cao võ vừa mới sinh ra, đặc biệt là bản nguyên cao võ tân sinh của Hư Vô Thiên… Chính là tạo hóa.”
“Với lại, một khi thành cao võ, mất đi lực lượng bảo hộ thế giới, đại năng thế giới cao võ sẽ không chút kiêng kỵ nào mà giáng lâm đoạt tạo hóa. Đây mới thật sự là tai kiếp.”
Tề Lục Giáp nói.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm, lời nói của Tề Lục Giáp, lại để cho hắn hiểu không ít bí mật liên quan đến cao võ.
Hiện tại xem ra, trở thành cao võ, xác thực tồn tại tai họa ngầm không nhỏ.
Tỉ như, tên phật tăng Phật giới cao võ kia đã từng uy hiếp.
Lục Phiên nhíu mày, hắn cảm thấy mình nhất định phải coi trọng cái vấn đề này.
“Cho nên, ngươi tới đây để nhấc nhớ bản công tử vì chút chuyện này?”
Lục Phiên nói.
Nguyên Thần của Tề Lục Giáp khẽ giật mình.
Sau đó, sắc mặt cổ quái mà chắp tay.
“Cái trận ngôn mà các hạ lấy từ trong tay đồ đệ của ta, chính là trọng vật của bản môn, thỉnh các hạ…”
Tề Lục Giáp nói.
Nhưng mà, hắn còn chưa nói xong.
Sắc mặt của Lục Phiên trở nên hơi nghiêm nghị, nói: “Chớ có nói bậy, bản công tử chưa từng thấy cái gì mà trận ngôn chữ Lâm.”
Tề Lục Giáp: “…”
Hắn đã nói chữ Lâm đâu?
Đây là không định trả?
Tề Lục Giáp cũng không có cảm thấy ngoài dự liệu, dù sao, ở bên trong cảm ứng của hắn, Lục Phiên tựa hồ… Đã kích hoạt trận ngôn.
Đây chính là chuyện kể cả hắn cũng không làm được đâu.
“Công tử chớ gấp, nếu công tử đã kích hoạt trận ngôn, mà lại không có ý định trả trận ngôn. Vậy tại hạ có một cái yêu cầu quá đáng, hi vọng công tử có thể gia nhập Lục Giáp trận tông ta… Làm trưởng lão.”
Khóe miệng của Tề Lục Giáp giật một cái, nói.
Ngay từ đầu, hắn ôm mục đích thu đồ đệ mà đến.
Tuy nhiên, hắn phát hiện, muốn thu thiếu niên trước mắt làm đồ đệ, tựa như… Có chút khó khăn.
Vậy thì lùi lại mà yêu cầu một việc khác, chiêu mộ làm trưởng lão đi.
Nhưng mà.
Lục Phiên không có trả lời hắn, ngược lại thì cổ quái nhìn lấy hắn.
Nhìn đến nỗi Nguyên Thần của Tề Lục Giáp không ngừng run rẩy.
“Các hạ, chẳng lẽ còn nhìn trúng vị trí tổng chủ của bần đạo.”
Tề Lục Giáp không thể tin mà nói.
Lục Phiên im lặng khoát tay áo.
“Tông chủ cái gì, trưởng lão cái gì… Không hứng thú.”
“Nếu như không còn chuyện khác, thì rời đi đi.”
Lục Phiên nói.
Tề Lục Giáp không nói gì.
Từ chối… Rất dứt khoát.
Tuy nhiên, Tề Lục Giáp vẫn ngưng mắt như cũ.
“Các hạ, bần đạo có một cái yêu cầu quá đáng, có thể để cho ta nhìn thoáng một cái trận ngôn chữ Lâm đã được kịch hoạt không?
Tề Lục Giáp chờ mong hỏi.
Lục Phiên nghe vậy, do dự một chút.
“Ngươi đừng có nói bậy… Bản công tử chưa từng nhìn thấy trận ngôn chữ Lâm.”
Tề Lục Giáp: “…”
Vậy là được rồi.
Chết không quỵt nợ cũng không có ý nghĩa, Tề Lục Giáp hắn cũng không có định đoạt lại.
Tựa hồ cảm ứng được ánh mắt của Tề Lục Giáp.
Lục Phiên suy nghĩ một chút, thì lại không có từ chối, Tề Lục Giáp đánh cũng không lại hắn, cho nên, lộ liền lộ đi.
Ai bảo tính tình của Lục Bình An hắn tốt.
Nhìn một chút là được rồi, nếu như Tề Lục Giáp đoạt, Lục Phiên cũng sẽ không để ý… Mà giết chết hắn.
Ông…
Lục Phiên thần tâm khẽ động.
Gợn sóng linh thức mạnh mẽ khuếch tán ra, toàn bộ bầu trời tựa hồ cũng hơi hơi biến sắc.
Bên trong lòng bàn tay của hắn.
Trận ngôn chữ Lâm hiện lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận