Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 782: Đời này không hối hận, dùng hồn đúc binh (1)

Edit: Long Hoàng
Giết!
Giết tới điên cuồng!
Mỗi một vị theo từ trong cự kính đi ra đều quấn lấy sát khí ngập trời.
Rất nhiều người nhắm mắt lại, nội tâm khó mà bình tĩnh, chìm nổi bất định.
“Lục Cửu Liên: 123,0006 điểm.”
Nhìn xem điểm số này.
Toàn bộ phiến hải vực lập tức lặng ngắt như tờ, vô cùng an tĩnh.
Đây là cái loại điểm số gì chứ? !
Hơn 12 vạn điểm? !
Giết một vị Dương Thần bình thường cũng chỉ có mười điểm, Đường Nhất Mặc cùng Bá Vương nhiều lắm cũng chỉ có bốn, năm vạn điểm quanh quẩn, mà Lục Cửu Liên này… cao đến tận 12 vạn điểm.
Khoảng cách. . . Sao có thể lớn như vậy? !
Cho dù là Bá Vương, Đường Nhất Mặc đều là tròng mắt co rụt lại.
Chính là tự thân trải qua trận chiến bên trong cự kính, bọn họ càng hiểu rõ được để có được điểm số như vậy khó khăn dường nào.
Chiến tranh càng là về sau, muốn có được điểm thì càng khó.
Bởi vì. . . Kẻ địch cũng sẽ càng ngày càng mạnh lên!
Muốn gặt điểm cũng không phải dễ dàng như vậy.
Chờ khi ngươi giết được trăm người bộ tốt, cung binh sẽ ra tay, mà cung binh thương vong vượt trăm, kỵ binh sẽ liền sẽ xuất kích. . .
Kỵ binh thương vong vượt qua trăm vị, những tên đại năng đang đứng nhìn kia cũng liền xuất thủ…
Giết địch càng nhiều kẻ địch cũng tùy theo mà mạnh lên.
Một tên Xuất Khiếu cảnh binh lính bình thường giết đi chỉ được một điểm, mà giết chết Hợp Thể cảnh đại năng có thể nhận được mười điểm, giết Độ Kiếp tôn giả sẽ nhận được trăm điểm, mà hạ sát Hóa Tiên cảnhh. . . Có thể được ngàn điểm!
Nhưng mà cho dù là thế, muốn có thể đạt được số điểm trên trời vượt lên trên mười vạn.
Thật sự là không thể nào tùy tiện làm đến được.
Trừ phi. . .
Lục Cửu Liên còn chém chết tồn tại bên trên Hóa Tiên cảnh!
Tất cả mọi người trầm mặc xuống.
Quá mạnh!
Lữ Mộc Đối cũng kinh ngạc nửa ngày, sau đó mới hồi phục tinh thần lại, đem số điểm này ghi chép xuống.
Nhìn xem điểm số này, hắn không khỏi tắc lưỡi.
Trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, Lục Phiên cũng là có chút đau đầu.
Hắn để Lục Cửu Liên tiến vào cự kính, là vì muốn cho Lục Cửu Liên có thể quen thuộc chiến đấu, cũng có thể lý giải rõ hơn về Thiên Nhân cảnh.
Nhưng hắn lại không nghĩ tới Lục Cửu Liên có thể đánh ra chiến tích như vậy.
Lục Phiên thấy được Lục Cửu Liên chiến đấu.
Cái tên này trong chiến tranh, cơ hồ là thần cản giết thần, phật cản giết phật.
Rất giống phong phạm của Lục Bình An hắn.
Mười vạn chinh phạt đại quân Thượng Giới, xuýt chút nữa thì bị tàn sát toàn bộ.
Độ kiếp ra tay giết độ kiếp, Hóa Tiên ra tay trảm Hóa Tiên. . .
Ghê răng nhất chính là, tên này một đường giết người như vậy nhưng trên thân không nhiễm một giọt máu.
Giống như một đóa Thanh Liên sống trong bùn mà không nhiễm bụi bẩn.
Cuối cùng, mấy vị Tiên Túc cảnh ra tay.
Lục Cửu Liên mới là đổ máu, nhưng dù là thế tên này tính cách cũng cương liệt vô cùng, nở nụ cười tự bạo. . .
Nổ chết một vị Tiên Túc.
“Không biết nếu Trúc Lung tiến vào cự kính này, có thể vượt qua ghi chép của Lục Cửu Liên hay không?”
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ suy tư.
Hắn không để cho Trúc Lung đi vào kính, cho nên kết quả cũng không biết được.
“Nữ hài tử chém chém giết giết, không tốt.”
Lục Phiên lắc đầu, không muốn nghĩ cái đề tài này nữa.
Bên trong cự kính, hết thảy Dương Thần cảnh cùng Dương Thần cảnh bên trên đều đi ra.
Trải qua lần chiến tranh quay ngược thời gian này, đã để cho không ít người đột phá cảnh giới từ trong tuyệt cảnh.
Vẻn vẹn chỉ tính riêng những người kẹt tại cửu bộ Dương Thần cảnh, lần này có tới tám phần mười số người tại dưới sự áp bách, đụng đáy bắn ngược, Nguyên Thần hợp nhất, thành tựu đại năng!
Giống đám người Bá Vương, Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao thì là vượt qua gông cùm xiềng xích nửa bước tạo hóa, thành công vào tạo hóa! (chương trước tác giả viết sai cảnh giới của Bá Vương là nửa bước Hóa Tiên, đúng là nửa bước Tạo Hóa, đã sửa!)
Càng làm cho Lục Phiên vui mừng chính là, đám người Tư Mã Thanh Sam, Bạch Thanh Điểu, Khổng Nam Phi lại giống như cũng có đốn ngộ, có được đột phá khó lường.
Toàn thể mà nói, hiệu quả của lần bí cảnh này, Lục Phiên rất hài lòng.
Thực lực tổng hợp của Ngũ Hoàng đều tăng lên rất nhanh!
Giống Phong Nhất Lâu, Chung Nam các loại đã từng là thiên tài của Thiên Nguyên đại lục, cũng tại trong lần bí cảnh này, thành công hợp nhất Nguyên Thần tấn cấp đại năng.
Trên lầu các, Lục Phiên rất hài lòng, đối với lần ban bố lịch luyện thần bí tiếp theo đây càng có lòng tin.
Trên hãn hải.
Từng vị tu hành giả đi ra khỏi cự kính đều xếp bằng xuống, chung quanh thân thể của bọn hắn có khí thế nồng đậm bao phủ.
Lục Phiên hạ xuống từng đạo bản nguyên khí, bắt đầu ổn định tâm tình của bọn hắn, để bọn hắn có thể thuận lợi củng cố tu vi.
Không ít Âm Thần cảnh hâm mộ vô cùng, bọn hắn không đủ điều kiện để bước vào cự kính, cho nên cơ duyên bậc này không tới lượt bọn họ.
Bọn hắn chẳng qua cũng chỉ cảm thấy mấy phần tiếc nuối.
Thế nhưng, càng nhiều vẫn là hưng phấn.
Ngũ Hoàng. . . Càng ngày càng mạnh!
Càng mạnh, tự nhiên càng tốt!
Lữ Mộc Đối sắc mặt trắng bệch, hắn hộc máu quá nhiều, rốt cuộc hoàn thành ghi chép của tất cả mọi người.
Hắn dựa theo điểm số, tiến hành lập bảng.
Áo trắng phần phật, hắn hài lòng vuốt vuốt sợi râu, dùng vải trắng lau đi vết máu đỏ thẫm trên khóe miệng.
Hộc máu mà thôi, phun mấy lần rồi cũng quen.
Bảng danh sách lần này, cơ hồ là phân chia hết thảy một lần đối với thực lực đỉnh tiêm của Ngũ Hoàng.
Sự kiện chính thức như vậy, làm sao có thể dùng máu heo.
Cánh tay run run nhận lấy ly trà từ trong tay mỹ phụ đưa tới, trong chén trà còn có thêm Thiên Cẩu Kỷ cùng Liệt Hỏa Táo vo thành viên do hắn chuyên môn cầu được từ chỗ Lục Trường Không.
Hắn uống một ngụm trà bổ huyết, sắc mặt hơi hơi hồng nhuận phơn phớt.
Hắn hưng phấn quay đầu nhìn về phía Lục Phiên ngồi trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Ý muốn hỏi thăm xem có được công bố bảng danh sách này hay không.
Nhưng mà, Lục Phiên ngồi trên lầu các, đang dự định đáp lại hắn thì sắc mặt bổng nhiên biến đổi.
Cùng lúc đó.
Toàn bộ người tu hành trên Hồ Tâm đảo, đều cảm thấy một cổ khí thế bàng bạc ngút trời, phảng phất như Chân Hoàng giương cánh.
. . .
Công Thâu Vũ không biết thời gian đã đi qua bao lâu.
Nhiệt huyết của hắn sôi trào, dần dần trở nên lãnh tịch, đến giờ khắc này lại lâm vào một loại trạng thái khó mà diễn tả.
Hắn cảm giác được linh hồn của mình tựa như đã được siêu thoát.
“Sư phụ. . . Ngài nghỉ ngơi một chút đi.”
A Lỗ hơi sầu lo nhìn về hướng Công Thâu Vũ còn đang tinh tế tĩ mĩ cầm theo chùy nhỏ gõ lấy, thân thể vững như bàn thạch, khuôn mặt gần như muốn sát chế tạo lô rồi.
“Không sao.”
“Ta quá xúc động thôi, linh cụ này… sắp thành công rồi.”
Hai đầu lông mày của Công Thâu Vũ mang theo hưng phấn nói.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận