Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1319: Ta mượn được là dựa vào khả năng của mình, tại sao phải trả? (4)

Trong thông đạo Long Môn hoàn toàn yên tĩnh.
Các thiên tài Nhân tộc nhìn nhau không biết nên nói cái gì, không khí có hơi kỳ quái.
Đạm Đài Huyền thì đặt mông ngồi phịch dưới đất, thở phào nhẹ nhõm.
Lần đi trải nghiệm lĩnh ngộ này đã cho hắn thấy rõ ràng sự bất lực của Nhân tộc trước Thần Ma. Nhân tộc cần những cường giả, trong lòng Đạm Đài Huyền khát vọng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn là Minh Đế, sớm muộn có một ngày hắn muốn mình phải đứng trên đỉnh cao nhất của Thái Cổ Tinh Không.
“Đa tạ huynh đài giúp đỡ…...
Rất nhiều thiên tài Nhân tộc phải qua một lúc lâu mới lấy lại được tinh thần.
Thiên Đế Nhân tộc La Dương thu lại Hỏa Tiêm thương, chắp tay cúi người tươi cười nói với Lục
Lục Phiên thì xua xua tay áo, không để ý nhiều.
Lục Cửu Liên, Bạch Thanh Điểu, Đạm Đài Huyền thì hướng Lục Phiên khom người chắp tay. “Lục thiếu chủ.”
Lục Phiên tản đi áo choàng đen, lộ ra bộ dáng, trang phục trên người trắng hơn tuyết, ngồi ngay
ngắn trên Thiên Kiếm ghế.
Mỉm cười nhìn bọn họ.
“Bình an trở về là tốt rồi”
“Các ngươi cũng không cần phải lo lắng cho Tiểu Xích Long, Thông Cổ tiền bối dẫn theo nhiều người các ngươi rời đi thì không thể được, nhưng chỉ dẫn Tiểu Xích Long rời đi thì có thể.
Các thiên tài Nhân tộc nhìn thấy Lục Phiên cũng không khỏi khựng lại.
Không ngờ dưới choàng đen lại là Ngũ Hoàng Lục thiếu chủ.
Vì pho tượng Thú Tổ không có cách nào thu vào không gian linh bảo, Lục Phiên trực tiếp cầm trong
Pho tượng Hỏa Nguyên Thú Tổ ở trong tay hắn bắt đầu không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng nhỏ bằng chiếc cúp kích thước giống như pho tượng Kim Nguyên Thú Tổ.
Lục Phiên nắm pho tượng Hỏa Nguyên Thú Tổ, trên pho tượng sức mạnh Hỏa nguyên chi lực dào dạt dâng trào.
Áo trắng của Lục Phiên biến thành màu đỏ, mái tóc cũng thành màu đỏ rực.
Dòng sức mạnh Hỏa nguyên lực này bám lên trên thân thể của hắn không ngừng quấn quanh, hoa thành từng sợi nhỏ len lỏi tràn vào trong thân thể Lục Phiên.
Lúc này, Hỏa Hành Bất Diệt Ma Thân của Lục Phiên cũng bắt đầu không ngừng tăng lên, mạnh mẽ hơn, hướng tới sự hoàn thiện nhất.
“Chúc mừng chủ ký sinh đã nhận được pho tượng nhỏ Hỏa Nguyên Thú Tổ đáng yêu…...
Trước mắt hắn, lời thông báo của hệ thống đột nhiên hiện ra.
Nhưng giờ phút này Lục Phiên hoàn toàn tập trung thu lấy năng lượng Hỏa Nguyên Pháp Nghĩa,
cho nên, hắn không chú ý tới lời thông báo của hệ thống, cũng không chú ý phần thưởng đạt được
là gì.
Mọi người xung quanh đều im phăng phắc, chăm chú nhìn Lục Phiên.
Các thiên tài Nhân tộc thì vô cùng kinh ngạc, người trước mắt này rốt cuộc là ai?
Lại có thể trực tiếp cầm pho tượng Thú Tổ hấp thu Hỏa nguyên lực.
Phải biết rằng, pho tượng Thú Tổ ẩn chứa uy áp vô cùng đáng sợ, uy áp này có thể bức ép đến tâm phách.
Người bình thường tới gần pho tượng Thú Tổ cũng đã rất khó khăn, có thể hấp thu Hỏa nguyên lực tản ra từ pho tượng Thú Tổ cũng rất không dễ dàng.
Mà người trước mắt này lại trực tiếp cầm pho tượng mà hấp thu năng lượng.
Hỏa nguyên lực nhanh chóng tràn ngập khắp trên người Lục Phiên.
Giống như núi lửa phun trào.
Đôi mắt Lục Phiên tập trung, uy áp trên người càng lúc càng nặng.
Sau đó là một tiếng nổ kinh thiên, giống như muốn lật tung thiên địa.
Hỏa Hành Bất Diệt Ma Thân…... cuối cùng cũng đã hoàn mỹ!
Khóe miệng Lục Phiên hơi nhếch lên, cảm nhận sức mạnh trong thân thể tăng lên quá nhiều. Nếu bây giờ hắn đối đầu với Khương Hỏa thì có thể dễ dàng chiến thắng.
“Tìm thời gian đến chỗ cự thú Khuê Tư luyện tập.
Lục Phiên vặn vẹo cổ, tản đi Hỏa Hành Bất Diệt Ma Thân.
Tầm mắt Lục Phiên chuyển sang, rơi vào trên nửa ngọn núi Hỏa Diệm Thần Sơn, tay hắn ấn xuống một cái Hỏa nguyên lực tinh thuần bắn ra bao lấy Hỏa Diệm Thần Sơn.
Xì xì xì…...
Dùng bằng mắt thường cũng có thể thấy ngọn Hoả Diệm Thần Sơn này tan chảy với tốc độ rất nhanh, cuối cùng biến thành một viên tinh thạch màu đỏ rực kích thước bằng một ngôi nhà.
“Đây là Hỏa Linh thần thạch! Khoáng sản cực phẩm rất quý hiếm, có thể dùng để luyện chế chí
bảo!”
Đôi mắt La Dương sáng ngời, khó trách Lục Phiên lại kéo theo nửa ngọn Hỏa Diệm Thần Sơn về. Thì ra khi tinh luyện Hỏa Diễm Thần Sơn đến mức tận cùng, có thể tinh luyện ra Hỏa Linh Thần Thạch tinh thuần như vậy.
Lục Phiên hài lòng thu lại Hỏa Linh Thần Thạch. Việc kéo đi nửa ngọn núi này cũng không phải là
Lục Phiên tham lam muốn đào ba thước đất nhà người khác, mà là bởi vì hắn cảm ứng được Hỏa Linh Thần Thạch này.
Hiện tại Ngũ Hoàng Cung cần tài liệu để thêm kiên cố, Hỏa Linh Thần Thạch này rất trân quý, chính là tài liệu rất thích hợp.
Lục Phiên thu lại mọi thứ.
Sau đó hắn dẫn mọi người rời khỏi không gian Long Môn.
Thái đội giữa hắn và các thiên tài Nhân tộc như La Dương rất tự nhiên, bình thường.
Dù khí áp trên người Lục Phiên nhìn như không mạnh, nhưng cho dù là La Dương cấp bậc Thiên Đế cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hơn nữa, Thông Cổ Đạo Nhân và Lục Phiên quan hệ vô cùng tốt, bọn họ tự nhiên sẽ không làm ra chuyện gì.
Mọi người ra khỏi không gian Long Môn.
Ánh sáng rực rỡ chói mắt lập tức chiếu thẳng tới.
Trước cổng linh khí nồng đậm tràn tới, vẻ đẹp của Ngũ Hoàng đại thế giới hiện ra trước mắt bọn họ, bọn họ đã trở lại Ngũ Hoàng!
Trong Ngũ Hoàng đại lục, Thiên tài Sài Phong của Nhân tộc đang bồi dưỡng các Đế cảnh cho Ngũ Hoàng, đôi mắt loé lên kinh ngạc.
Hắn cảm ứng được rất nhiều hơi thở quen thuộc.
Đó không phải là các thiên tài Nhân tộc xuất chinh đi lĩnh ngộ pho tượng Hỏa Nguyên Thú Tổ sao? Trở về rồi sao?!
Hơn nữa Sài Phong cảm nhận được mùi máu tanh nồng nặc, sắc mặt hơi đổi.
Hiển nhiên, nơi lĩnh ngộ đã xảy ra đại chiến kinh hoàng!
Cho nên, Sài Phong lập tức phát ra tiếng rít gào sắc bén.
Đây là lễ tiết bắt buộc khi cường giả trong Nhân tộc tổ địa xuất chinh trở về.
Sài Phong là Thiên Đế Nhân tộc, khí thế của hắn xông lên trời, trong nháy mắt dẫn động mây trời của Ngũ Hoàng đổi sắc.
Vừa ra khỏi Long Môn, đôi mắt La Dương hơi dao động, cũng rất xúc động.
“Cửu Liên huynh.
Ánh mắt La Dương tràn đầy ý cười dịu dàng nhìn Lục Cửu Liên thật sâu.
Lục Cửu Liên hơi ngẩn ra chưa rõ vì sao La Dương nhìn mình như vậy.
Ngay sau đó, động tác tiếp theo của La Dương càng làm cho hắn giật mình.
Hắn thấy Thiên Đế Nhân tộc La Dương bước ra, khí thế toàn thân uy nghiêm mênh mông như cầu vồng.
Một tiếng hét sắc bén xông thẳng lên chín tầng trời.
“Nơi Hỏa Nguyên lĩnh ngộ, Thiên Kiêu Nhân tộc Lục Cửu Liên cảnh giới Cực Đế, chém chết mười
bốn Thần Ma Đại Đạo giai, chém mấy chục Thần Ma Bất Hủ giai! Phát huy uy danh của Nhân Tộc” “Chúc mừng Nhân tộc, chúc mừng Cửu Liên huynh!”
Tiếng nói vang dội trùng trùng điệp điệp truyền khắp Ngũ Hoàng đại lục.
Mà lúc này, Sài Phong nghe được chiến tích chiến đấu này, khuôn mặt đỏ bừng.
Hắn gầm lên thành tiếng.
“Rất tốt!!!”
Một báo một đáp, khiến cho tất cả cường giả trên Ngũ Hoàng đều ngây ra.
Cho dù là Lục Phiên, khóe miệng cũng giật giật…...
“Cái quỷ gì vậy?!”
Lục Cửu Liên mím môi.
Ban đầu hắn định nói “Bình tĩnh, không có gì to tát cả”, nhưng hắn liếc nhìn Lục Phiên đứng bên
cạnh, lại thấy hơi xấu hổ, không mở miệng nói ra được.
Vì sao…... ta lại có cảm giác xấu hổ ngượng ngùng này?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận