Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1070: Ngươi quá nhỏ mọn, học tập ta nhiều một chút (3)

1695 chữ
Thiên Đạo mới sinh ra này…... cũng không yếu đuối như trong tưởng tượng của hắn.
Thiên Linh Cổ Đế rất nhanh đã đi tới trên bầu trời của Ngũ Hoàng đại lục.
Ánh mắt của hắn lãnh lùng liếc nhìn xuống thấy được trận pháp thời gian bao phủ bên ngoài Ngũ Hoàng, bên trong còn đại trận văn tự “”(Giai) và Thiên Trận.
“Đây là trận pháp của “Hạo”.
Thiên Linh Cổ Đế nheo mắt lại, đáy mắt lóe ra một tia ánh sáng rực rỡ.
Giống như hắn đang nghĩ tới cái gì đó, ánh mắt nhìn về phía Ngũ Hoàng trở nên hơi kỳ quái. Hắn giơ tay lên có năng lượng rất lớn ngưng tụ ở phía trên bàn tay hắn hoá thành một thanh kiếm. Hắn chậm rãi ném thanh kiếm ra phía trước. Đột nhiên thanh kiếm hoa thành ánh sáng như thiên thạch lao ngang qua bầu trời rơi xuống thế giới.
Trong nhay mắt Thiên Trận bị xé rách, kể cả Diệt Thiên Sát Trận cũng không thể ngăn trận được
ánh kiểm ảo diệu này.
Kiếm ý khủng bố đến đáng sợ giống như một thanh kiếm tuyệt thế từ trên trời lao xuống thế giới. Ánh kiếm rơi vào đại lục Ngũ Hoàng như muốn bổ Ngũ Hoàng đại thành hai nửa .
Loại kiêu ngạo này, loại chuyên quyền ngang ngược này, loại lạnh lùng tàn nhãn này thật sự khiến lòng người sợ hãi.
Khoảng không trở nên sáng rõ, chỉ còn lại có ánh kiếm rực rỡ chói mắt.
Một kiếm đảnh ra…... như sắp huỷ diệt thế giới.
Đây chính là sự chuyên quyền ngang ngược của Cổ Chi Đại Đế!
Tuy nhiên ngay khi chiêu kiếm này tới gần dòng sông thời gian thì ánh kiếm….... dừng lại.
Bởi vì, không biết từ đâu một bóng người mặc áo trắng ngồi trên xe lăn xuất hiện đứng chắn trước sông dài thời gian bày bàn cờ.
Hắn cầm lên một quân cờ hạ xuống trên bàn cờ.
Chùm ánh sáng linh áp phóng thẳng lên trời va chạm cùng ánh kiếm vừa vặn ngăn trở sức mạnh của chiêu kiếm đánh tới.
Vẻ mặt của người này tự nhiên thoải mái không kém Thiên Linh Cổ Đế tiện tay đóng đinh một vị
Thánh cảnh chút nào.
Thiên Linh Cổ Đế nhìn Lục Phiên.
Hắn thông qua quan sát xác nhận Lục Phiên chính là người trong Ngũ Hoàng đã va chạm ánh mắt với hắn.
“Ta thật không ngờ ở thế giới mới này lại có tồn tại như ngươi…...
“Có lẽ Mễ Già nói đúng. Sau khi, Ngũ Hoàng nổi loạn, ở trong một thế giới mới có thiên đạo riêng độc lập, có thể thực sự bước ra ngoài phá bỏ gông cùm xiềng xích, bước vào cảnh giới Đế Cảnh” Thiên Linh Cổ Đế suy nghĩ trầm ngâm, nói.
“Vậy ngươi làm việc trọng lẽ phải thuận theo tự nhiên, không phải tốt hơn sao?”
Lục Phiên mặc chiếc áo trắng tà áo bay phất phơ, tay áo được xắn lên, trong tay vẫn về một quân cờ nhỏ, từ từ nói.
Thiên Linh Cổ Đế nhìn Lục Phiên một cái.
“Ngươi chính là Lục Bình An?”
“Tinh không này là do ngươi tạo ra?”
Thiên Linh Cổ Đế giơ tay lên chỉ về phía Hư Vô Tinh Không, hỏi.
Lục Phiên có chút giật mình, Thiên Linh Cổ Đế làm sao biết từ “Tinh không”.
“Đúng thì sao?”
Lục Phiên ngồi trên xe lăn thay đổi tư thế, một tay chống cằm, một tay vẫn cầm quân cờ.
Đột nhiên trong đôi mắt của Thiên Linh Cổ Đế tràn ngập ánh sáng rực rỡ.
“Tên Hạo kia đã đưa ngươi đi qua Thái Cổ Tinh Không?”
Lục Phiên khẽ giật mình.
“Thái Cổ Tinh Không?”
Vì bản thân là Đế Cảnh, Thiên Linh Cổ Đế tự nhiên rất nhạy bén với biểu hiện trên mặt của Lục
“Ngươi chưa từng đi qua sao? Ngươi chưa từng đi qua mà thực sự đã tạo ra được tinh không này? Chẳng lẽ ngươi không phải sinh linh từ Cửu Trọng Thiên sinh ra? Ngươi là tồn tại từ Thái Cổ tinh
không đoạt xá đến đây?
Thú vị, rất thú vị…...
Thiên Linh Cổ Đế không khỏi cười to ha hả, ánh mắt rạng rỡ, giống như tìm được một món đồ chơi cực kỳ thú vị.
Hắn nhìn chằm chằm Lục Phiên, quan sát từ trên xuống dưới.
Mà Lục Phiên cũng nheo mắt lại.
“Thái Cổ Tinh Không…... xem ra có liên quan đến những Cổ Chi Đại Đế đã biến mất trong cuộc chiến viễn cổ”
“Không đúng… Có Cửu Trọng Thiên Thiên Đạo tồn tại, ngươi không thể nào là những tên kia đoạt xá sống lại, không thể nào…
Hẳn là trên người ngươi có không ít bí mật”
Thiên Linh Cổ Đế nheo mắt lại, vừa nói vừa tiếp tục giải phóng ra khí áp nguy hiểm.
“ô?”
Lục Phiên nhướng mày đặt quân cờ trong tay lên trên bàn cờ, cũng không ngẩng đầu mà nói: “Sao thế, muốn đánh nhau à?”
Lời nói rất đơn giản nhưng đầy tính khiêu khích vang vọng trong hư vô tinh không.
Khiến cho các cường giả Thánh tộc trên chiến thuyền choáng váng sợ đến ngây người. Nhìn xem…... Đây có phải là lời con người nên nói không ?
Lục Bình An có biết mình đang đối mặt với ai không?
Đây chính là Cổ Chi Đại Đế!
Một tồn tại bất tử chân chính còn sống!
Đánh nhau?
Lục Bình An, ngươi có thực lực này sao?
Thiên Linh Cổ Đế cũng sửng sốt đứng ngây người, hắn không nghĩ tới Lục Phiên lại nói ra một lời như vậy.
Thế gian này, người có thể đối chiến với hắn, ngoại trừ những người cùng cấp bậc Cổ Đế thì chỉ còn có những tồn tại trong “Thái Cổ Tinh Không”
Chưa có người nào khác có thể ở trước mặt Đế Cảnh đứng vững quá lâu.
Huống hồ, khi Thiên Linh Cổ Đế quay ngược dòng thời gian, hắn cũng thấy được cảnh Lục Phiên thảm hại thế nào khi đối mặt với Thiên Đạo hóa thân Đế Cảnh.
“Ngu ngốc”.
Thiên Linh Cổ Đế lắc đầu.
“Bổn đế không giết ngươi, trên người của ngươi có quá nhiều bí mật liên quan đến nhân quả… Giết ngươi sẽ rất rắc rối, không đáng”
Thiên Linh Cổ Đế giơ tay lên chỉ về phía Ngũ Hoàng đại lục: “Giao Mễ Già ra, hắn chính là phản đồ của Thiên Linh tộc. Bổn đế ghét nhất kẻ phản bội, sau khi bắt Mễ Già bổn đế sẽ trở về Cửu Trọng Thiên. Ta sẽ không tham gia vào những rắc rối trên người ngươi”
Giao nộp Mễ Già?
Lục Phiên dựa lưng vào Thiên Kiếm ghế, ý cười trong mắt cũng dần dần biến mất.
Những rắc rối xung quanh người hắn mà Thiên Linh Cổ Đế nhắc tới, Lục Phiên cũng đoán được liên quan đến những Cổ Đế đã biến mất kia.
Ngón tay Lục Phiên nhẹ nhàng gõ lên găng tay, bình tĩnh nói thản nhiên.
“Nếu bản công tử nhất định bảo vệ người thì sao?”
Ánh mắt Thiên Linh Cổ Đế liếc tới nhìn chằm chằm Lục Phiên.
“Vậy thì… chết”.
“Những rắc rối trên người ngươi còn chưa đủ để cho ngươi có tư cách khiêu khích bổn đế
Lời nói của Thiên Linh Cổ Đế dần dần trở nên lạnh lùng.
Khí áp khủng bố đáng sợ phát ra trên người hắn, giống như một cơn gió lốc năng lượng xoáy quét tới, nó có khả năng xoá sổ chôn vùi tất cả.
Đây là năng lượng so với Thiên Đạo hoá thân Đế Cảnh còn mạnh mẽ và đáng sợ hơn!
Một bóng dáng làn sóng xung kích mờ ảo phát ra từ trên người Thiên Linh Cổ Đế. Nơi nó đi qua, hu không đều bị tiêu diệt.
Ánh mắt Lục Phiên nghiêm túc tập trung. Đột nhiên, bàn tay hắn vung lên di chuyển trên chiếc găng tay.
Ngay sau đó, ánh sáng đỏ xuất hiện chằng chịt khắp bầu trời và ánh sáng bạc sáng lên rực rỡ. Đột nhiên, Phượng Linh Kiếm và Thiên Kiếm như tiên nữ tán hoá thoăn thoắt quay vòng trong không trung rồi tụ lại xung quay người Lục Phiên hóa thành một thanh kiếm khổng lồ.
Lục Phiên Hư ngồi giữa tinh không nắm lấy thanh kiếm khổng lồ mạnh mẽ chém xuống.
Bùm!!
Bóng dáng mơ hồ phát ra từ trên người Thiên Linh Cổ Đế chắn trước thanh kiếm khổng lồ chém
tới, phát ra âm thanh nổ vang
dữ dội.
“Tâm trí của ngươi…... quá hẹp hòi. Nên học hỏi bổn công tử nhiều một chút.
Lục Phiên khẽ cười.
Ngay sau đó, đột nhiên bóng người vốn đang ngồi trên tinh không chợt đứng thẳng dậy, áo trắng hóa thành áo đen.
Ma khí ngập trời giải phóng ra như vòng xoáy bao phủ quanh người hắn.
Luyện Khí tầng mười, Bất Diệt Ma Thân bùng phát!
Thiên Linh Cổ Đế chậm rãi giơ tay lên, bàn tay nắm lấy mũi kiếm, chặn lại một kiếm ngang trời của Lục Phiên.
Tuy nhiên, sắc mặt của Lục Phiên không hề thay đổi, Bất Diệt Ma Thân rung động, một nắm lại thành quyền đấm vào trên chuôi kiếm khổng lồ, một luồng lực lượng khủng bố mạnh mẽ bùng phát, nặng nề đè xuống thanh kiếm!
Vùng xung quanh thân thể Thiên Linh Cổ Đế và Lục Phiên đều bị nổ tung, tinh không cũng bị nổ
tung hóa thành dòng chảy hư không hỗn loạn, hai thân thể đều bị cuốn vào chiến trường thiên ngoại!
Thiên Linh Cổ Đế lập tức sửng sốt ngạc nhiên.
Đây là Lục Bình An thật sự muốn đánh một trận với hắn, người có cấp bậc Đế Cảnh chân chính?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận