Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 756: Đánh giá một chút thực lực của chính mình (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Vô số đại năng thượng giới lạnh lùng động thủ, hóa thành lưu quang lao tới đánh giết.
Năng lượng mịt mờ đáng sợ hóa thành khí trảm, càn quét làm cho Huyết Sắc chiến trường xuất hiện từng khe rãnh tung hoành.
Giang Li hội tụ đại quân lực lượng, giao thủ cùng với mấy vị Độ Kiếp cảnh tôn giả, bất phân thắng bại.
Bá Vương cũng đồng dạng nghênh chiến mấy vị Độ Kiếp tôn giả, chiến đến điên cuồng!
Trên người ma khí cuồn cuộn, mơ hồ có dấu hiệu đột phá.
Một hồi tiếng tỳ bà vang vọng.
Lạc Minh Nguyệt trở về từ trong cổ mộ, sau khi kế thừa được cầm Vương truyền thừa, Lạc Minh Nguyệt một mặt sương lạnh đánh tới.
Mười ngón gợn sóng, trận trận sóng âm vây giết đại năng!
Tây Môn Tiên Chi bồng bềnh mà tới.
Hắn có được kiếm vương truyền thừa, trảm ra một kiếm, quanh thân mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng, kiếm khí tung hoành như ánh chớp vọt thẳng thiên không!
Ngũ Hoàng vào thời khắc này bộc lộ ra chiến ý mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Trong hư không.
Huyết Sắc chiến trường nứt ra.
Người tu hành của Ngũ Hoàng đứng tại trên đại địa cũng lao tới chiến, Huyết Sắc chiến trường thật sự biến thành sinh tử chiến trường!
Rất nhiều đại năng thượng giới đang lao tới cũng có chút choáng váng.
Đứng tại bên ngoài Bình Dương thiên, vô số cường giả từng tham dự thiên địa thi đấu cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Bởi vì, bọn hắn thật sự không ngờ tới Ngũ Hoàng lại có thể chống trả kịch liệt như vậy, thậm chí, Ngũ Hoàng tựa hồ như mạnh hơn bọn hắn tưởng tượng nhiều lắm.
Oanh!
Bên trong Huyết Sắc chiến trường, một vị lại một vị tu hành giả của Ngũ Hoàng lần lượt biểu hiện ra phong thái.
Có một bạch y đao khách, chỉ dùng tu vi hợp thể cảnh, vậy mà mỗi một đao chém ra đều có thể bất phân cao thấp cùng với Độ Kiếp tôn giả, trong thanh đao bổ ra, tựa như còn có tiếng Long Hống thê lương.
Tại một góc của chiến trường, một vị lôi thôi thư sinh mở miệng cười lớn, chậm chậm bước từng bước.
Trong miệng dường như sinh liên, chữ chữ châu ngọc, miệng lưỡi lưu loát!
Một người thẳng tiến, vậy mà có thể ép mấy vị Hợp Thể cảnh đại năng liên tục lùi về phía sau!
Khí khái như cuồn cuộn như thái sơn.
Có một thiếu nữ, đang ngồi ngay ngắn trên lưng hỏa cầm, hỏa cầm này rất giống Phượng Hoàng.
Càng có một Họa Sư, ngòi bút vừa điểm đã có sơn hà dị tượng hiển hiện, chấn áp hư không.
Số lượng đại năng cảnh tu hành giả của Ngũ Hoàng, thật sự là vượt ra ngoài dự liệu của thế nhân.
Chẳng qua, lại có thể như thế nào chứ?
Oanh!
Lại có thể ba vị Hóa Tiên cảnh gia nhập vòng chiến.
Hùng hồn khí tức, phảng phất như là sóng cả cuồn cuộn dồn dập bao phủ xuống.
Ngũ Hoàng tại trong lúc cực độ bi phẫn, đã bộc phát ra chiến lực cường đại khó có thể tưởng tượng, thế nhưng thì tính sao?
Hóa Tiên cảnh ra tay, lại không có Lục Thiếu Chủ, Ngũ Hoàng lấy cái gì để chống lại?
Không có Lục Thánh Chủ, bọn hắn ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Một vị Hóa Tiên đại năng ngồi ngay ngắn trong hư không, cười nhạt một tiếng.
Hắn đánh ra một chưởng.
Chưởng lực khủng bố che lấp bầu trời, khiến cho Bá Vương cả người phát lạnh, khí áp cơ hồ muốn đem hắn đè sát xuống mặt đất.
Trong lúc mọi người đang bất khuất chống cự.
Một đóa Thanh Liên lặng yên nở rộ, một cánh, hai cánh, ba cánh. . .
Liên hoa nở rộ chín cánh, cánh cánh âm vang!
Lục Cửu Liên cất bước đằng không mà lên.
Trên đỉnh đầu, Nguyên Thần chi hoa, Kim Thân chi hoa còn có một đóa đạo ý chi hoa nở rộ.
Tam hoa tụ đỉnh, không ngừng xoay quanh.
Lục Cửu Liên nguyên bản đã là tạo hóa tôn giả đỉnh phong, tại thời khắc này, tam hoa tụ đỉnh, nhất niệm tham ngộ thiên nhân!
Tam hoa tụ đỉnh, thiên nhân hợp nhất!
Lục Cửu Liên một chỉ điểm ra, lập tức có thể ngăn cản đòn công kích của vị Hóa Tiên cảnh đại năng kia.
“Vào Hóa Tiên cảnh, chỉ cần Nguyên Thần chi hoa cùng Kim Thân chi hoa nở rộ là thành công, làm sao mà người này có thể xuất hiện thêm một đóa?”
Có Hóa Tiên đại năng không hiểu.
Lục Cửu Liên có thể xuất ra Hóa Tiên cảnh chiến lực, để cho Ngũ Hoàng thế nhân phấn chấn!
Ba vị Hóa Tiên cảnh đều phóng thích đáng sợ uy áp, phảng phất muốn đem Lục Cửu Liên ép xuống đại địa.
Ngao ô!
Huyết Sắc chiến trường.
Trong đôi mắt của tiểu Ứng Long phát ra tiếng hống phẫn nộ.
Máu chảy đầy đất, xương khô la liệt, khiến cho lòng của nó đang run rẩy.
Tề lão đầu chết rồi.
Cái vị tề lão đầu thường xuyên đến trên đảo, thường xuyên sẽ chơi đùa cũng nó vậy mà đã chết!
Hốc mắt của Nghê Ngọc cũng đỏ, đang không ngừng cầm đan dược nhét vào trong miệng của mình.
Nàng đứng trên lưng tiểu ứng long, chiến đấu cùng đại năng cảnh.
Tu vi của Nghê Ngọc mặc dù yếu, thế nhưng cái nồi đen kia lại cực kỳ lóa mắt.
Mà lại, Nghê Ngọc đã ngưng tụ ra được kim thân chi hoa, đại năng cảnh mà bị trúng một nồi của Nghê Ngọc thì đúng là bị đập đến đầu óc choáng váng.
Tiểu Ứng Long kết hợp cùng với Nghê Ngọc, cả hai tung hoành chiến trường, tổng hợp chiến lực đúng là có thể so với một vị độ kiếp tôn giả!
Bất quá.
Số lượng đại năng của Thượng giới nhiều lắm.
Tiểu Ứng Long cuối cùng vẫn là nhuốm máu.
Long lân bị đánh bạo.
Kim thân của nghê ngọc cũng đã hiện ra dấu hiệu vỡ nát, bất quá nàng không quan tâm, váy trắng trên người cũng đã bị nhuộm đỏ.
Nàng không ngừng đem đan dược nhét vào mồm, cũng cưỡi tiểu Ứng Long bay khắp chiến trường, không ngừng đưa đan dược cho những tu hành giả Ngũ Hoàng bị thương.
Vốn là rất keo kiệt, nhưng ở trên chiến trường, Nghê Ngọc đúng là khẳng khái vô cùng.
Nơi xa, Cảnh Việt thân thể nhuốm máu.
Chống kiếm đứng thẳng, tay hắn run rẩy, lo lắng lấy ra một viên đan dược từ trong vạt áo trước ngực.
Hắn nhìn thoáng qua, đáng tiếc, đan dược nát.
Hắn cười cười.
Nơi xa.
Nghê Ngọc đang cưỡi lấy Tiểu Ứng Long đi tới.
“Lão Cảnh! Tiếp đan!”
Nghê Ngọc vung ra mấy viên đan dược.
Cảnh Việt một kiếm đập đan dược bay ngược lại.
“Không cần, cho những người khác đi, ta đã có.”
Nói xong, hắn liền đem viên đan dược đã bị liếm nhiều lần, cũng là viên đan dược đã bị vỡ nát kia nhét vào trong miệng.
Oanh!
Trên thân kiếm ý cuồn cuộn.
Một kiếm đâm ra!
Giữa thiên địa hiển hiện một vệt kiếm mang sáng chói mắt.
Kiếm khách!
Chủ sát phạt!
Thẳng tiến không lùi, chém về phía một vị Độ Kiếp tôn giả, đúng là đem đối phương đánh cho nhuốm máu toàn thân.
Kiếm mang tẫn tán.
Cảnh Việt lảo đảo chống kiếm, đặt mông ngồi trên mặt đất.
. . .
Lục Cửu Liên ngồi xếp bằng hư không.
Hắn vừa mới vào Thiên Nhân, ngăn cản ba vị Hóa Tiên cảnh.
Từng đoá từng đoá hoa sen tung bay trên không trung, mỗi một đóa hoa đều ẩn chưa sát cơ khủng bố.
Vẻ mặt Lục Cửu Liên bình thản, nhưng quyết tiến không lùi.
Mặc dù hắn không biết mình là ai, từ đâu mà tới đây.
Thế nhưng, hắn biết, Ngũ Hoàng có thân nhân của hắn.
Chính là một cái đồ đệ đáng yêu, Đường Quả.
Ba vị Hóa Tiên cảnh có chút nghi ngờ không thôi.
Sức bền của Lục Cửu Liên vượt quá dự liệu của bọn hắn.
Ngũ Hoàng ngoại trừ Lục Thánh Chủ, vậy mà còn có cường giả bực này.
Bất quá, xuy cho cùng chỉ có một người, bọn hắn hướng phía xa xa vẫy gọi.
Lại có ba vị Hóa Tiên cảnh vượt cảnh mà tới.
Sáu vị hợp lại, chắc chắn là có thể nghiền sát Lục Cửu Liên.
Chém giết Lục Cửu Liên, đối với khí thế của Ngũ Hoàng hẳn sẽ sinh ra đả kích cực lớn!
Bỗng dưng!
Toàn bộ Huyết Sắc chiến trường đột nhiên an tĩnh trong chốc lát.
Một vệt màu đỏ hiển hiện.
Một đầu xích long phóng thẳng lên tận trời, mà trên lưng nó, có một thiếu nữ đang nhắm nghiền hai mắt, an tĩnh đứng.
Thấy viện binh của kẻ địch tới, mấy vị Hóa Tiên cảnh đang hướng về phía Lục Cửu Liên, giật mình trong lòng.
“Kẻ dám khi dễ cha, nên giết!”
Môi đỏ khẽ mở, tiếng nói vang lên.
Thế nhân cũng không biết nàng nói cái gì.
Nhưng là rất bá khí.
Thiếu nữ mở mắt.
Mắt trái đen, mắt phải trắng.
Sau lưng cũng hiện lên hắc bạch song đồ.
Cộc cộc cộc cộc!
Ba vị Hóa tiên cảnh đại năng lúc này cũng chỉ thấy thiên địa tồn tại hai màu đen trắng, thân thể cũng theo đó mà từ từ bị nghiền nát biến mất trong hư không!
Tất cả mọi người kinh hãi vạn phần.
Ngũ Hoàng. . .
Lại còn có một người như vậy!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận