Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 793: Thắng lợi tuyệt đối (1)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Cuối cùng, vị Tiên túc cảnh lão giả của Lục Mang tiểu thế giới vẫn là chấp nhận cá cược.
Cũng không phải vì chuôi Phượng Linh kiếm sắc bén đang phun ra nuốt vào linh khí đang gác trên cổ hắn.
Mà là bởi vì, hắn cảm thấy Lục Mang tiểu thế giới thân là một Ngũ Diễn cấp thánh địa, thực lực cấp bá chủ toàn bộ Huyết Sát Thiên, dùng Hóa Tiên cảnh áp trận, phối hợp thêm vài vị Độ Kiếp tôn giả đỉnh cấp, một trận chiến này chắc chắn sẽ thắng không cần nghi ngờ.
Cho nên, việc hắn đồng ý cược cũng không phải vì bị Lục Phiên uy hiếp mà là do có lòng tin chắc thắng.
“Ta cược.”
Thanh âm nhàn nhạt, phiêu đãng mà ra.
Phượng Linh kiếm đã ngừng lại, sau một khắc, có tiếng cười nhàn nhạt truyền ra từ khe hở không gian màu xám bạc.
Phượng Linh kiếm tan biến, vết nứt không gian cũng một lần nữa khép lại.
Cũng điện hoa lệ nát vụn, triệt để biến thành phế tích.
Lão giả ngồi xếp bằng, nuốt một miếng nước bọt.
Ngũ Hoàng Lục Thánh Chủ. . . đây là quái vật đã từng một quyền đấm chết thần tử Vân tộc a.
Quả nhiên thực lực không tầm thường!
Mà tại thời điểm vị Tiên Túc cảnh này tuyên bố Lục Mang tiểu thế giới đồng ý dùng tất cả Đạo Uẩn để thi đấu với Ngũ Hoàng.
Toàn bộ Huyết Sát Thiên trở nên im lặng giống như nhã tước.
Cái gì gọi là bá đạo, cái gì gọi là không giảng đạo lý. . .
Rất nhiều cường giả bên trong Huyết Sát Thiên coi như đã thấy rõ ràng.
Phượng linh kiếm xuyên qua từ không gian xa xôi, mang theo uy lực kinh người, quét ngang một đường mà qua hình như tiện thể trảm phát nổ mấy vị Độ Kiếp tôn giả cùng Hóa Tiên cảnh trùng hợp đứng trên đường bay của nó.
Những cường giả kia chết thật là oan a, nhưng là bọn hắn lại có thể làm gì khác đâu?
Phượng linh kiếm ẩn chứa uy năng quá đáng sợ, liền cả lão quái Tiên Túc cảnh đều phải cúi đầu nhận thua.
Tại trong mắt rất nhiều cao võ thế giới trong Huyết Sát Thiên, vị Tiên Túc của Lục Mang tiểu thế giới này là đã sợ rồi.
Bị khí thế sát phạt của một kiếm này trấn áp.
Ông. . .
Phía trên cổ lão chiến thuyền.
Bá Vương nhịn cười không nổi, quả nhiên là phong cách rất Lục thiếu chủ, nói được làm được.
Trước đó hắn đã từng bị Lục Thiếu Chủ đè ép như vậy, bây giờ nhìn thấy đến lượt người khác phải chịu cảm giác này hắn lại cảm thấy thoải mái vô cùng.
Hưu hưu hưu!
Thân ảnh khổng lồ của Tiên Túc cảnh không thấy gì nữa, như là thuấn di, hắn từ trong phế tích cung điện xuất hiện tại phía trên bầu trời của Lục Mang tiểu thế giới.
Vị Tiên Túc cảnh này là một lão giả, cả người tràn ngập cảm giác phiên nhiên như tiên.
Khí áp trên người lão giả này tản ra to lớn mười phần, mà quanh thân hắn lại có một đạo tiên khí mông lung quấn quanh.
“Cược đi, nếu như Ngũ Hoàng các ngươi đã muốn vậy thì cược.”
Vị Tiên Túc cảnh này, thản nhiên nói.
Quả thật là hắn không hề cảm thấy Lục Mang tiểu thế giới sẽ bại.
Tu vi của đám người Bá Vương trên cổ lão chiến thuyền rất rõ ràng, người mạnh nhất là Bá Vương chẳng qua cũng chỉ là Độ Kiếp tôn giả cảnh giới.
Chiến lực như vậy, căn bản không đủ để tạo ra uy hiếp.
Vị Tiên Túc cảnh này, nheo lại mắt.
Bỗng nhiên.
Con ngươi của hắn co rụt lại.
Đã thấy, một hư ảnh gương cổ chiếu rọi tới từ phía không gian xa xôi.
“Đạo Diễn kính!”
Ầm ầm!
Đạo diễn kính ẩn chứa uy năng cường tuyệt, trong kính phản chiếu ra bộ dáng của hai đại lục.
Chính là Ngũ Hoàng đại lục cùng Lục Mang đại lục.
Đương nhiên, Ngũ Hoàng đại lục so với Lục Mang đại lục thì quá nhỏ bé.
Từng đạo Đạo Uẩn lần lượt hiện ra, xem như là tiền đặt cược.
Vị Tiên Túc cảnh lão giả này không khỏi có chút hoảng hốt, Đạo diễn kính này chính là đồ vật của thượng giới a.
Không nghĩ tới, trong tay Lục Bình An vậy mà còn có vật này. . .
Ban đầu, vị Tiên Túc cảnh cường giả này còn dự đinh, dù cho có thua cũng sẽ quịt nợ, nhưng bây giờ… hình như hơi toang rồi.
Chẳng qua là, hắn đã lỡ đồng ý đặt cược, không có mặt mủi mà đổi ý.
“Khu vực tỷ thí do các ngươi tự quyết định đi.”
Tiên Túc cường giả mở miệng.
Hắn lơ lửng giữa không trung, có mấy phần tiên phong đạo cốt.
Thân là Tiên túc cảnh duy nhất của Lục Mang tiểu thế giới, hắn tự nhiên là có thể làm chủ.
“Vậy liền ngay tại giữa bầu trời này đi. . .”
“Trực tiếp đánh, đánh nhanh chúng ta còn phải tới chỗ kế tiếp.”
Bá Vương lắc lắc cổ, từ từ nói.
Lời nói hạ xuống.
Lập tức dẫn tới vô số ánh nhìn của người tu hành trong Lục Mang tiểu thế giới.
Không ít người phẫn nộ, khí tức sôi trào.
“Cuồng vọng!”
“Còn muốn đánh trận tiếp theo? Thua chắc rồi còn gáy sớm.”
“Ngay cả Hóa Tiên cảnh cũng không có, cuộc tỷ thí này còn gì để nói nữa?”
. . .
Mấy cường giả của Lục Mang tiểu thế giới thì đều nở nụ cười lạnh.
Bất quá, có một điểm để bọn hắn cay cú là.
Trước đó có một vị Hóa Tiên cảnh xuất thủ muốn cường ngạnh trấn áp chiến thuyền đã bị Lục Phiên cường thế trấn sát, lại có thêm một vị Hóa Tiên khác vô tình chết oan dưới Phượng Linh kiếm.
Cho nên hiện tại Lục Mang đại lục sẽ chỉ có ba vị Hóa Tiên cảnh tham chiến.
“Không thể phớt lờ, Ngũ Hoàng dám bá đạo như vậy, hẳn là có nguyên do, dù sao tiền đặt cược chính là tất cả Đạo Uẩn của Lục Mang tiểu thế giới.”
Có cường giả của Lục Mang tiểu thế giới ngưng trọng vô cùng, mở miệng nói.
Oanh!
Bên trong cổ lão chiến thuyền.
Năm bóng người phi tốc lướt ra, đạp không mà đứng.
Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, Nghê Xuân Thu, Lạc Mính Nguyệt cùng Tây Môn Tiên Chi.
Tổng cộng năm người, đánh đoàn thể chiến.
Ba người Bá Vương, Ngưng chiêu cùng Đường Nhất Mặc, vẫn như cũ đứng trên chiến thuyền, nhàn nhạt nhìn xem một màn này.
Không ít người quăng tầm mắt xuyên qua hư không nhìn tới nơi này.
Đó là cường giả của rất nhiều tiểu thế giới chung quanh, có thánh chủ các giới, cũng có không ít là Độ Kiếp đại năng.
Ngũ Hoàng tới Huyết Sát Thiên tính sổ lại trực tiếp tìm tiểu thế giới cường đại nhất là Lục Mang đại lục, hơn nữa còn lựa chọn cược tất cả Đạo Uẩn, cử động như vậy hiển nhiên dẫn đến sự chú ý của tất cả mọi người.
Thậm chí, bên trong Bình Dương thiên, tại tiểu lôi âm phật giới có không ít cường giả hội tụ lại trong phật tháp, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu ra từ kim bát.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận