Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1030: Lục Bình An đấu với Thiên Đạo (2)

1659 chữ
Trên vùng biển Đông Hải.
Mặt biển yên tĩnh, đột nhiên nổ tung tạo thành những đợt sóng lớn hùng dũng, một đạo thân ảnh nhanh chóng đạp sóng tới.
Đó chính là phân thân Mễ Già ở lại Ngũ Hoàng.
Hắn leo lên Tâm Hồ đảo, giống như gặp đại địch.
“Lục thánh chủ! Ngươi đang làm cái gì? Hóa thân của ý chí Thiên Đạo đích thân tới đây, tai họa sắp xảy ra!” Mễ Già nhìn chăm chú hỏi.
Trong rừng đào, Lục Phiên hơi kinh ngạc, không tự chủ được liếc mắt nhìn Mễ Già một cái.
Hóa thân của ý chí Thiên Đạo đích thân hàng lâm?
Là bởi vì những gì hắn đã làm sao?
Mấy năm nay, Lục Phiên hắn vẫn luôn cần cù chăm chỉ tu hành, chưa bao giờ gây chuyện.
Lục Phiên cảm thấy Cửu Trọng Thiên Thiên Đạo không có lý do gì để ra tay với hắn mới đúng. Thế nhưng nếu Cửu Trọng Thiên Thiên Đạo đã ra tay, thì luôn có một lý do đặc biệt. Lục Phiên suy tư một hồi, trong đầu bắt đầu lưu chuyển nhanh chóng.
Chẳng lẽ là chuyện Ngũ Hoàng Thiên Đạo bao trùm Hư Vô Thiên, khiến Hư Vô Thiên sinh ra rất nhiều thế giới cao võ?
“Là bởi vì lực lượng bảo vệ thế giới của thế giới trung võ sao?” Lục Phiên đột nhiên nhớ tới cái gì đó. Lúc trước Ngũ Hoàng còn là hạ võ và trung võ, quả thực đã có lực bảo vệ thế giới, lực bảo vệ thế giới kia mang đến rất nhiều lợi ích cho Ngũ Hoàng, ngăn cản rất nhiều kẻ địch cường đại.
Hiện tại có vẻ như lực bảo vệ thế giới liên kết với Cửu Trọng Thiên Thiên Đạo.
Mặc dù bố trí của Lục Phiên không gây tổn hại đến lực bảo vệ thế giới, nhưng Ngũ Hoàng Thiên Đạo nối liền vớt rất nhiều thế giới trung võ nên nó vẫn sinh ra ảnh hưởng.
Là bởi vì nguyên nhân này sao?
Lục Phiên nhíu mày, đây chỉ là suy đoán của hắn, cụ thể là như thế nào, Lục Phiên vẫn không biết.
Mễ Già lắc đầu: “Lục thánh chủ, ta đã nói rồi… Hành động cẩn thận. Hóa thân của ý chí Thiên Đạo đích thân tới đây, ta muốn ngăn cản cũng không ngăn được”
Lục Phiên mỉm cười, sau đó đôi mắt hơi nheo lại.
Nội tâm của hắn lại khá bình tĩnh.
Dù sao thì hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để lộ diện từ lâu.
Chỉ có điều, đó là sự khác biệt giữa sớm và muộn.
Phân thân Mễ Già không nói thêm gì, chắp tay, sau đó tiêu tán.
Lục Phiên cũng không cảm thấy kỳ quái khi phân thân Mễ Già tản đi, một khi để cho ý chí Thiên Đạo phát hiện ra phân thân Mễ Già ở trong Ngũ Hoàng ý chí thì Thiên Đạo nhất định sẽ nghi ngờ.
Hơn nữa, mặc dù Mễ Già muốn nhờ vào Ngũ Hoàng để đột phá gông cùm xiềng xích, thế nhưng, một khi Ngũ Hoàng bị vây trong trạng thái nhất định bị tiêu diệt, Mễ Già hắn cũng sẽ không bị tiêu diệt cùng với Ngũ Hoàng, hắn cũng không phải kẻ ngốc.
Tuy rằng hai bên trao đổi lợi ích nhưng hắn không cần phải đánh cược tính mạng của mình. Hơn nữa, một khi chuyện phân thân bị bại lộ, Mễ Già cũng không thể ở Thiên Linh tộc nữa. Mặc dù Mễ Già đặt cược vào Ngũ Hoàng, nhưng hắn vẫn để lại đường lui cho mình. Sau khi Mễ Già biến mất, vẻ mặt Lục Phiên cũng không khỏi ngưng trọng.
Hắn nhìn thoáng qua bảng hệ thống, mặc dù trong khoảng thời gian này thu được số lượng trích
phần trăm linh khí vô cùng nhiều.
Thế nhưng, còn cách một chút nữa mới có thể đột phá tầng mười Luyện Khí, nhưng Lục Phiên cũng vẫn có chút niềm tin.
Thân hình trở nên mờ nhạt, Lục Phiên biến mất ở Tâm Hồ đảo, sau đó lại xuất hiện ở bên ngoài bầu trời Ngũ Hoàng.
Lục Phiên lặng lẽ xuất hiện, hắn đánh ra trận ngôn vào hư không.
Trận ngôn lướt qua, ngay sau đó tản ra khí cơ mạnh mẽ, hợp thành trận pháp huyền ảo.
Bởi vì Bát Quái trận đài, Lục Phiên có chút tâm đắc đối với việc nghiên cứu trận pháp.
Khí cơ mạnh mẽ không ngừng khởi động, giống như sắp hủy diệt thế giới.
Loáng thoáng ở giữa.
Cửu Trọng Thiên vốn tĩnh mịch vào giờ khắc này giống như nước sôi, đang không ngừng sôi trào. Hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh, nổ tung hư không, lần lượt xuyên qua hư không, mang theo hơi thở cường đại, giống như sao băng, lao ra khỏi thượng giới, xé rách hư không, bay xuyên qua
Nguyên Từ Thiên, Huyết Sát Thiên và Bình Dương Thiên.
Hơi thở khủng bố tràn ngập ra.
Có rất nhiều cường giả trong thế giới cao võ của ba tầng trời dưới, cảm thấy sởn gai ốc, tóc gáy cũng không khỏi dựng thẳng lên dường như hơi thở cường đại này khiến bọn họ kinh hãi.
Thế nhưng điều khiến bọn họ kinh hãi nhất chính là từng chiếc chiến thuyền đồng thau nghiền nát hư không lao ra.
Chiến thuyền lơ lửng, dày đặc, mỗi một chiếc đều tỏa ra sự áp bách cường tuyệt và thánh uy mênh mông.
Hí hí hí!
Một số cao võ Diễn Cửu cấp, Diễn Bát cấp nhỏ yếu, vào giờ khắc này tràn đầy tuyệt vọng.
Đây là muốn tái diễn một trận đại chiến viễn cổ năm đó sao?
Trận chiến đó long trời lở đất, Hư Vô Thiên bị nổ tung và nhiều thiên địa khác bị tổn thương nguyên khí nặng nề.
Hôm nay, một màn này giống như đang tái diễn chuyện đã xảy ra năm đó!
“Là Thiên Linh tộc!”
“Không, không chỉ có Thiên Linh tộc, mà còn có năm tộc còn lại, tất cả sáu Thánh tộc lớn của thượng giới đều tham gia!”
“Quá độc ác! Đây là muốn ép Ngũ Hoàng đến chỗ chết sao?
“Ngũ Hoàng trưởng thành quá nhanh, bây giờ đã là cao võ Diễn Nhị cấp, nếu cho Ngũ Hoàng thêm một khoảng thời gian nữa, thì có lẽ có thể trở thành Diễn Nhất cấp, Thiên Linh tộc không thể chấp nhận một cao võ Diễn Nhất khác xuất hiện và phân chia tài nguyên của Cửu Trọng Thiên với bọn ho!”
Từng vị cường giả mở miệng.
Rất nhiều người là lão quái vật sống nhiều năm, phân tích tình thế rất kỹ lượng và sắc bén.
Thiên Linh tộc chinh phạt hiển nhiên là kiêng dè Ngũ Hoàng.
Có lẽ, các cường giả Thiên Linh tộc đang hối hận, vì sao lúc trước không phái lực chiến đấu cường đại đến san bằng Ngũ Hoàng.
Mà trong Ngũ Hoàng, từng vị Ngũ Hoàng Huyền Tiên lần lượt mở mắt ra.
Bọn họ có thể cảm nhận được khí cơ nguy hiểm mà Ngũ Hoàng đang phải đối mặt này.
Bá Vương đeo búa và lá chắn trên lưng, Đường Nhất Mặc cuộn khăn vải.
Trong Ngũ Hoàng, ánh sáng đen lóe lên, từng thân ảnh lao ra.
Ngay cả Nghê Ngọc cũng xuất hiện với Tiểu Ứng Long trên đầu, lưng đeo một cái nồi đen.
Lục Phiên ban đầu chẳng có gì phía sau ngoại trừ Ngũ Hoàng đại lục.
Nhưng chẳng bao lâu sau, bóng người dần trở nên nhiều hơn.
Trong mộ cổ, Cố Mang Nhiên mở mắt ra, hắn thở dài một hơi, khi cảm nhận được hơi thở quen thuộc kia, hắn hiểu được, cuối cùng nó vẫn xảy ra.
Hắn ngồi ngay ngắn trong quan tài, đi tới trước điện.
Trong cung điện, Lục Trường Không đang phân chia nọc độc lấy ra từ thi thể nhện nghìn mắt và tiến hành nuôi dưỡng nọc độc và thần dược.
“Lục tiên sinh.” Cố Mang Nhiên nói.
Lục Trường Không tập trung tinh thần nhỏ một giọt nọc độc năng lượng bàng bạc vào trong lọ. Trong nháy mắt, một gốc thần dược kia biến thành màu đen, héo rũ mục nát.
Lục Trường Không tiếc nuối thở dài một hơi, ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Mang Nhiên.
Độc dược bồi dưỡng thất bại, tâm tình Lục Trường Không không tốt lắm, hắn phất tay áo, ý bảo Bộ Nam Hành đang không dám thở mạnh ở một bên, đưa từng gốc linh dược cho Cố Mang Nhiên.
Sau khi Cố Mang Nhiên lấy được thần dược, hắn không chút do dự rời khỏi mộ cổ, sau đó hắn xuất hiện ở bên ngoài bầu trời Ngũ Hoàng.
Sau khi Lục Trường Không suy nghĩ lại và tổng kết nguyên nhân thất bại trong chốc lát, hắn cũng chắp tay sau lưng, ra khỏi Ngũ Hoàng.
Khí cơ mạnh mẽ quanh quẩn trong thiên địa.
Không ai nghĩ đến một trận chiến kinh người thế này lại xảy ra như vậy.
Những chiếc chiến thuyền cổ xưa dày đặc trên không trung, các Thánh Cảnh của Thiên Linh tộc và năm Thánh tộc lớn ở thượng giới đều đứng lặng.
Bọn họ chờ đợi ở phía sau thân ảnh hóa thân Thiên Đạo được sóng Thiên Đạo bao phủ khắp người kia.
Hóa thân Thiên Đạo hạ xuống, cả người bao phủ Đạo Uẩn bàng bạc.
Đôi mắt hoàn toàn bị ánh sáng trắng bao phủ, hắn nhìn chằm chằm vào Ngũ Hoàng, thật sự có hơi thở khủng bố đan xen vào.
Sau một khắc, hóa thân Thiên Đạo giơ tay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận