Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 938: Hung thú Lục Anh xuất thế, cơ duyên và mối nguy cùng tồn tại (2)

Edit: Long Hoàng
Mà một bên khác.
Bất Chu phong.
Lục Cửu Liên đạp không mà tới, bỗng nhiên hạ xuống.
Thiên Đạo Thụ trước sau như một an tĩnh tại bên cạnh bất chu phong, có tích sáo ung dung truyền xuống từ trên đỉnh núi.
Thiên Đạo thụ tựa hồ cũng đang dập dờn theo tiếng sáo thổi.
Đây quả thật là một bức mỹ cảnh, tuy nhiên Lục Cửu Liên cũng không có thời gian mà chiêm ngưỡng những thứ này.
Hắn leo từng bước một lên đỉnh bất chu phong.
Rất nhanh đã gặp được Trúc Lung đang ngồi xếp bằng trên tảng đá.
Trúc Lung vẫn trước sau như một, tĩnh mỹ như Thu Diệp, an tĩnh ngồi trên tảng đá, nhắm hai mắt, lông mi run nhè nhẹ.
Lục Cửu Liên đứng lặng trong chốc lát, chờ đến khi tiếng sáo của Trúc Lung đã dừng lại, mới bắt đầu nói ra mục đích đến.
“Không có lệnh của cha, ta sẽ không rời khỏi thiên đạo thụ… trước đó đã thất trách một lần, lần này ta không thể để sai lầm lặp lại.”
Trúc Lung chân thành nói.
Lục Cửu Liên thuyết phục mấy lần, Trúc Lung lại là hết sức kiên định, không đồng ý rời khỏi bất chu phong, trừ khi hung thú dám đánh tới Bất Chu phong.
“Hung thú đại thế lần này, ngươi tốt nhất đừng có tham gia vào, ta cảm ngộ thiên đạo Ngũ Hoàng, nên có thể cảm nhận được, cảnh giới Huyền Tiên trở lên nếu như tham gia vào trong đó, nhất định sẽ xảy ra chuyện không lành.”
Trúc Lung nhắm hai mắt, nói với Lục Cửu Liên.
Xem như thiện ý nhắc nhở.
Thần sắc của Lục Cửu Liên cứng lại, hắn đương nhiên sẽ không xem nhẹ lời nhắc nhở của Trúc Lung.
Trúc Lung có khả năng phun ra nuốt vào thiên đạo, tự nhiên có cảm ứng đặc thù đối với nó.
Lục Cửu Liên tin vào trực giác của Trúc Lung.
Nhưng là, càng như thế thì Lục Cửu Liên càng lo lắng.
Cho nên, hắn suy nghĩ một chút, có lẽ chỉ có thể thi triển tuyệt chiêu.
Hắn nhìn Trúc Lung, ho nhẹ một tiếng.
Trịnh trọng việc nhìn Trúc Lung.
“Trúc Lung cô nương, ta lại không muốn cố gắng.”
Lục Cửu Liên chân thành nói.
Bàn tay nắm sáo trúc của Trúc Lung cứng ngắc.
Ba!
Sau một khắc, sáo trúc trong tay lập tức bị bóp nát.
Oanh!
Bên trên đỉnh bất chu phong, có một vầng hào quang chói mắt hiện ra, tựa như khỏa liệt dương thứ hai, đem đêm tối chiếu sáng như ban ngày.
Thiên Đạo thụ gần sát bất chu phong lập tức đứng im phăng phắc, không dám nhúc nhích chút nào.
Thậm chí vô số người tu hành cảm nhận được uy áp của Huyền Tiên kia, sợ hãi đến mức không dám thở mạnh.
Loáng thoáng thấy được một người tựa như sao băng bị đánh bay xuống.
Một vạn dặm ở bên ngoài bất chu phong.
Lục Cửu Liên mặt mũi bầm dập, thần sắc bình tĩnh, bò lên từ bên trong hố sâu.
Khẽ thở dài một hơi.
Xem ra… vẫn phải tựa bản thân đi cố gắng thôi.
. . .
Lầu các Bạch Ngọc Kinh
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ, đường cong hiện ra trong đôi mắt, phản ứng của mọi người đều hiện ra trong mắt hắn.
Cười cười, cảm thấy cũng dần đủ rồi.
Thần tâm khẽ động, trên linh áp bàn cờ lập tức hiện lên hung thú “Lục Anh” do hắn tạo ra.
Hung mang đáng sợ cuồn cuộn dũng động, cùng với sáu cái đầu, mỗi một cái đều ẩn chứa thực lực đáng sợ.
Nhặt lên một quân cờ.
Khóe miệng treo nụ cười.
“Nha đầu Trúc Lung nói rất đúng, hung thú này là chuẩn bị cho đám tu giả phía dưới Huyền Tiên, cho nên cần làm ra một chút hạn chế đối với Huyền Tiên, nếu không những người khác sẽ không đủ áp lực để đột phá.”
Trong lòng suy tư.
Lập tức, giơ tay lên, bát quái trận đạo xen lẫn, dường như có quy tắc ẩn vào bên trong bàn cờ.
Chuẩn bị xong những thứ này, hắn kẹp lấy quân cờ chậm chậm hạ xuống.
Khí tức của di tích cổ đế Thủy tộc bị hắn đưa vào trong bàn cờ, bắt đầu hiện lên tại trên Ngũ Hoàng đại lục.
Ba.
Quân cờ hạ xuống, rơi vào trong một vùng trung bộ của dòng sông chảy siết tại trong rừng rậm Nam Vực.
Nam Vực bây giờ, dựa theo Ngũ Hoàng phát triển đã trở thành một vùng rộng lớn bao la, vị trí mà Lục Phiên chọn, là một nơi ít người qua lại.
Ông. . .
Trên lình áp bàn cờ, quân cờ như hóa thành một lỗ đen, hút hung thú Lục Anh vào bên trong.
. . .
Ầm ầm!
Sắc trời Ngũ Hoàng biến đổi đột ngột.
Vốn là ban ngày, bỗng dưng hóa thành đêm tối, hắc vân cuồn cuộn, khí tức hung ác tràn ngập.
Đại Huyền thần triều, Đế Kinh.
Nhân Hoàng ngẩng đầu, hai đầu lông mày tràn đầy ngưng trọng cùng lo lắng.
Làm một vị tân Nhân Hoàng, hắn hiểu rất rõ sự đáng sợ của người tu hành, cho nên khi biết Ngũ Hoàng sắp phải đối mặt với nguy cơ hủy diệt, đến cả giới tu hành cũng phải run sợ, Nhân Hoàng cảm thấy vô lực vô cùng.
Mà bây giờ, mối nguy đã hiện thế.
Các đại thế lực tu hành.
Những vị Tiên Nhân ẩn cư kia, dồn dập ngẩng đầu, cảm ứng đến sắc trời biến hóa, vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng.
Chỗ sâu trong đại huyền học cung.
Lục Cửu Liên nhìn sắc trời, sắc mặt ngưng trọng.
“Thiên hàng dị tượng. . . Quả nhiên, đại tan nạn trong lời của Yêu Chủ cùng Ma Chủ nhắc tới, đã buông xuống rồi sao?”
Hít sâu một hơi.
Lục Cửu Liên mang theo Đường Quả, rời đi Đại Huyền học cung.
Đường Quả nhu thuận đi theo sau lưng Lục Cửu Liên, bây giờ, dựa vào thể chất Thần Vương thể, tu vi của nàng cũng đã đạt tới cấp độ Chân Tiên.
Hả?
Ầm ầm!
Lục Cửu Liên bay lên cửu thiên, quanh thân hiện ra một đóa thanh liên vô hình lại tựa như hữu hình.
Hắn híp mắt nhìn về hướng Nam Vực
“Ở nơi đó!”
“Mặc dù ẩn giấu những vẫn có thể cảm ứng được.”
Lục Cửu Liên hít một hơi thật sâu, ở hướng Nam Vực khiến cho hắn cảm nhận được một loại cảm giác rùng mình.
“Quả Nhi, ngươi tọa trấn Đại Huyền học cung, Đại Huyền thần triều chính là nơi hội tụ khí vận của Nhân tộc, một khi thần triều xảy ra dị trạng, sẽ ảnh hưởng xấu đến khí vận của Nhân tộc, ngươi nhất định phải tọa trấn nơi này.”
Lục Cửu Liên nói.
Đường Quả rất không muốn, nhưng mà nhìn thấy Lục Cửu Liên nghiêm túc đến như vậy, nàng đành phải đáp ứng.
Nhìn Lục Cửu Liên đạp lên hoa sen, đằng không bay đi.
Đường Quả thầm cầu nguyện một cái, sau đó quay người đi về chỗ sâu trong Đại Huyền học cung, tiếp tục trấn giữ.
Nam Vực, lập tức trở thành trung tâm của sóng gió.
Một đạo rồi lại một đạo tiếng gió hoành không, bên trên bầu trời Ngũ Hoàng, rất nhiều Tiên Nhân hiện ra.
Thiên Môn cũng nổi lên, không ít người vừa mới phi thăng, mới vừa cô đọng ra được chút ít Tiên Khí tại phía sau thiên môn, nhưng nhận được tin tức liền lập tức quay trở về.
Nam Vực, lập tức tràn ra tiên uy hạo đãng.
Nhân tiên, Chân Tiên tề tụ ở đây.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận