Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 357: Kế hoạch đồ tiên sập đổ. (2)

Dịch: ming ming
Bọn hắn tuy rằng ngoài miệng luôn nói đồ Tiên, nhưng trên thật tế, bọn hắn vẫn khá mong chờ vào Tiên giới, nhưng giờ bước vào “Tiên giới”, chỉ thấy ảo mộng trong tim bị đập đổ.
“Nữ Đế Nghê Xuân Thu đâu?”
Bỗng nhiên.
Thiên Hư công tử mặt tái nhợt, sắc mặt khẽ biến, mở miệng hỏi.
Bọn người Đỗ Long Dương sắc mặt cũng thay đổi, đúng vậy, bọn hắn không hề thấy thân ảnh và tung tích Nữ Đế trong thế giới trên mặt hồ này.
Nữ Đế phi thăng trước, nhưng lại biến mất không thấy.
Việc này khiến đám người Đỗ Long Sương trong lòng hơi bất an.
Lục Phiên lại nhìn chăm chăm mặt hồ, trong mắt hiện lên một tia thích thú.
“Hồ nước này… Dường như không phải nước!”
Lục Phiên nói.
Hắn giơ tay lên, các ngón tay tựa như đang cầm một bông hoa.
Bỗng nhiên một giọt nước gợn sóng lay động, bay ngược lên bàn tay của Lục Phiên, nhưng giọt nước này, rất nhanh liền bị bốc hơi bay đi.
“Lực lượng bản nguyên.”
Đôi mắt Lục Phiên sáng bừng lên kèm theo sự cổ quái.
Lực lượng bản nguyên được hóa lỏng?
Đến giờ, Lục Phiên cũng đã biết, lực lượng bản nguyên là cái gì rồi.
Đó là năng lực do thiên địa bản nguyên bộc phát ra.
Cũng là một loại thiên tài địa bảo.
Không chỉ có thể tăng cường thực lực, thậm chí có thể có lợi cho tu vi, cho việc lĩnh ngộ các loại đại đạo …
Mà tại cái thời khắc này, cả cái hồ này đều do lực lượng bản nguyên ngưng tụ mà thành!
Nghe vào có chút rợn cả người.
Cái này phải tích lũy hết bao nhiêu năm tháng đây!
Lực lượng bản nguyên quý không?
Đương nhiên là quý rồi, nhìn thôi mà Lục Phiên đã có cảm xúc muốn đều lấy đi cả cái hồ bản nguyên này.
Đem các hồ bản nguyên này đổi với cái hồ ở Bắc Lạc.
Bỗng nhiên.
Bên tai truyền đến tiếng dây xích.
Trong lòng mọi người đều run lên.
Lập tức bạo phát tốc độ, đạp trên mặt hồ, hướng về phía sương mù dày đặc nơi sâu kia mà đi.
Đối với các cường giả Anh Biến cảnh mà nói, bước đi trên mặt nước, vốn chẳng là gì.
Nhưng Lục Phiên lại là đang suy ngẫm, làm sao đem nước bản nguyên trong hồ này đi.
Cái thứ này, để ở đây chẳng có tác dụng gì, chi bằng cho Lục Phiên đưa về Ngũ Hoàng đại lục, bồi dưỡng tu hành giả.
Nhưng, suy nghĩ rất lâu, Lục Phiên vẫn không nghĩ ra cách gì, cũng lười tiếp tục suy nghĩ, xe lăn lăn qua mặt hồ, hướng đi về phía sâu trên hồ kia.
Bỗng nhiên.
Động tác Lục Phiên ngưng lại.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía nơi xa, tại nơi sâu trong hồ bản nguyên, lại có một chiếc thuyền thiết màu đen kiểu dáng cổ xưa lâu đời chầm chậm trôi ra.
Đám người Đỗ Long Dương, Thiên Hư công tử đều cảnh giác nhìn chằm chằm chiếc hắc thiết thuyền.
Nhưng lại phát hiện, chiếc hắc thiết thuyền này đang kéo theo sau một vật khổng lồ
Ầm ầm…
Lục Phiên định thần nhìn qua, và phát hiện, cái thứ mà chiếc hắc thiết thuyền đang kéo theo phía sau…
Lại là bản nguyên mà lúc trước Lục Phiên đã nhìn thấy trong không gian bản nguyên.
Cái bản nguyên vĩ đại, như một tiểu tinh cầu vậy.
Nổi trên mặt hồ, được chiếc hắc thiết thuyền kéo theo sau.
Trên chiếc hắc thiết thuyền, dường như có rất nhiều bóng người.
Một tia sáng đỏ ánh lên từ trên hắc thiết thuyền, hiển nhiên, Nữ Đế bị biến mất kia, hiện đang ở trên chiếc thuyền thiết màu đen đó.
Đám người Đỗ Long Dương liếc nhìn nhau một cái.
Bọn hắn giờ có chút ngu người, vốn tưởng đánh lên “Tiên giới” thì có thể gặp được “Tiên” trong truyền thuyết, bọn hắn thậm chí còn chuyển bị sẵn tinh thần chiến đầu tới chết, nhưng mà…
Tiên không hề xuất hiện, mà là xảy ra một loạt những chuyện quỷ dị.
“Lên thuyền! Nghê Xuân Thu trên chiếc thuyền đó!”
Đỗ Long Dương nói.
Bàn chân hắn đạp trên mặt hồ, nổ tung ra một vết lõm, cả người xông về phía chiếc thuyền đen.
Mấy người Viên Thượng đại sư, Thiên Hư công tử, Diệp Thủ Đao cũng lên thuyền.
Vừa bước lên thuyền, cơ thể bọn hắn lập tức khựng lại.
Trên thuyền, có vô vố những thân ảnh đang ngồi xếp bằng dưới đất.
“Đây là… Đông Di lão tổ của một ngàn năm trước.”
“Đây là Võ Đế đầu tiên của Võ Đế thành ta!”
“Người này là Đại Phật của Khổ Phật tự ta!”
Đám người Đỗ Long Dương đều chấn động, những thân ảnh mất đi khí tức sinh mệnh đang ngồi xếp bằng trên chiếc hắc thiết thuyền này, chính là những nhân vật truyền kỳ từng độ kiếp phi thăng, tiến vào trong Tiên giới.
Mà những nhân vật truyền kỳ này, giờ đây, đã trở thành những xác chết không bị thối rữa, ngồi xếp bằng trên chiếc hắc thiết thuyền, trôi bập bềnh trên cái hồ bản nguyên vô tận này.
Thành Tiên?
Thành Tiên quả thật là một trò cười!
Đỗ Long Dương nhìn Võ Đế vốn tài hoa phong nhã của Võ Đế thành, đôi mắt đỏ rực cả lên.
Hắn không biết những con người này rút cuộc đã chịu đựng và trải qua chuyện gì.
Lục Phiên cũng từ từ lên thuyền, nhìn những thân ảnh xếp bằng trên thuyền này, lông mày khẽ nháy.
Khí tức của những thân ảnh này, mỗi một người đều là cường giả cấp bậc không thua kém gì bọn người Đỗ Long Dương.
Cơ thể những người này tuy không mục nát, nhưng linh hồn và tu vi của cơ thể đều đã biến mất sạch sẽ.
Giống như đã bị thứ gì đó hút cạn vậy.
Lục Phiên nhìn về phía bản nguyên to lớn phía sau hắc thiết thuyền.
Cái bản nguyên như một tinh cầu nhỏ kia, khiến Lục Phiên cảm thấy hơi bất thường.
Khiến hắn nhớ tới đôi mắt to lớn nằm trên bản nguyên mà hắn từng thấy khi lần đầu tiến vào thế giới bản nguyên của bên này.
Hai thứ này chắc chắn có liên quan tới nhau.
Bọn người Đỗ Long Dương tập hợp lại, đi sâu vào trong hắc thiết thuyền.
Cuối cùng cũng tìm ra được Nữ Đế vừa độ kiếp phi thăng tại đuôi thuyền.
Nhưng, nhìn thấy Nữ Đế bây giờ, đồng tử mọi người đều co rút lại, toàn thân lạnh ngắt.
Làm gì có Tiên giới phi thăng cái quái gì chứ.
Nữ Đế phi thăng, nhưng giờ đây trên người đều bị trói đầy xiềng xích, quỳ rạp dưới đuôi thuyền.
Hướng về phía bản nguyên cầu to lớn ở đuôi thuyền.
Xiềng xích bắn ra chính là từ cái bản nguyên như tiểu tinh cầu kia, đâm xuyên qua cơ thể Nữ Đế, khiến những giọt máu đỏ thẩm từ miệng vết thương từng giọt từng giọt nhỏ xuống, rơi trên dây xích, dây xích rung lên, như đang sống lại, hấp thu hết những giọt máu phía trên dây xích.
Kèm theo những tiếng soạt soạt.
Là tiếng kêu đau đớn phát ra từ Nữ Đế.
Trên đỉnh đầu của nàng.
Từng sợi xiềng xích đang quấn chặt lấy dị biến Nguyên Anh của nàng, kéo dị biến Nguyên Anh ra khỏi thân thể nàng.
Sức mạnh và linh khí của Nữ Đế bắt đầu điên cuồng tràn đi theo xiềng xích.
“Thành tiên… Thành tiên…”
Phượng quan trên đỉnh đầu Nữ Đế sớm đã rớt xuống, vỡ vụn khắp nơi.
“Tu hành độ kiếp phi thăng cực khổ như vậy, cuối cùng lại trở thành lương thực của kẻ khác…” Đôi môi Nữ Đế kiều diễm, nhưng là đang chảy ra từng giọt máu tươi.
Nàng nở nụ cười thê lương.
Vào thời khắc độ kiếp phi thăng, nàng đã hơi tin vào cái ảo tưởng tốt đẹp của việc thành Tiên, nhưng chỉ trong chốc lát, ảo tưởng đã sụp đổ.
Bản nguyên phóng ra những xiềng xích đáng sợ, đâm xuyên qua cơ thể, hấp thu năng lượng từ cơ thể nàng.
Tu vi bao năm của nàng, đều bị hút đi một cách điên cuồng.
Nơi xa.
Đám người Đỗ Long Dương thấy vậy, cả người lạnh băng.
Kỳ thật bọn hắn đều không muốn tin thành tiên là một cái bẫy, bởi dù gì, thành tiên cũng từng là nguyện vọng tốt đẹp của bọn hắn.
Nhưng giờ đây, nguyện vọng đã bị phá vỡ một cách tàn nhẫn.
Đỗ Long Dương nắm chặt trường thương trong tay, phát ra tiếng gầm phẫn nộ.
Bước lên một bước, trường thương trong tay, lập tức ném ra.
Bắn thẳng vào bản nguyên to lớn kia.
Nhưng.
Từ bên trong trái cầu bản nguyên to lớn bắn ra những sợi xiềng xích.
Đánh bay trường thương.
Đôi mắt Đỗ Long Dương khựng lại, bàn chân đạp mạnh trên boong tàu, muốn tránh ra khỏi những xiềng xích này.
Nhưng, đều mà hắn không ngờ tới đã xảy ra.
Phía sau Đỗ Long Dương, Viên Thượng đại sư không biết đã xuất hiện từ khi nào, một chưởng lạnh lùng đánh rầm vào vai hắn.
Đỗ Long Dương lập tức ho ra máu, cơ thể không kịp né tránh dây xích, bị chúng đâm xuyên qua cơ thể.
Đỗ Long Dương đùng một tiếng quỳ rạp xuống sàn, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc không thể tin được.
Sức hút đáng sợ từ phía bản nguyên phát ra.
Không chỉ là Đỗ Long Dương.
Viên Thượng đại sư trong nháy mắt cũng tấn công Thiên Hư công tử cùng Diệp Thủ Đao.
Hai người trong lúc vẫn đang ngơ ngác, đã bị xiềng xích bắn ra từ bản nguyên kia đâm xuyên qua cơ thể.
Sức mạnh bị bản nguyên điên cuồng hút đi.
Đôi mắt của Đỗ Long Dương trở nên đỏ rực, không thể tin được mà nhìn chằm chằm Viên Thượng.
Hắn đề phòng Thiên Hư cùng Diệp Thủ Đao, nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng…
Tên chó săn của tiên lại chính là Viên Thượng đại sư đức cao vọng trọng!
Nơi xa.
Nụ cười của Nữ Đế càng ngày càng thê lương.
Bọn hắn toan tính tiên.
Bọn hắn muốn đồ tiên, nhưng lại không biết… Bọn hắn cũng chỉ là những quân cờ trên bàn cờ của tiên mà thôi.
Viên Thượng đại sư chính là kẻ khởi xướng kế hoạch đồ tiên.
Nhưng đó lại là chó săn của tiên.
Mà bọn hắn còn ngu ngơ cùng đối phương lập kế hạch cùng nhau tiến hành.
Cái kế hoạch đồ tiên chó chết.
Lập tức sập đổ.
Viên Thượng đại sư chắp tay trước ngực, trên gương mặt đầy vẻ thương xót hiền lành, cùng với nụ cười ôn nhuận.
Hắn từ từ xoay người.
Nhìn về phía xa kia của chiếc hắc thiết thuyền.
Nơi đó, Lục Phiên đang ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, đó là mục tiêu cuối cùng của Viên Thượng đại sư.
Hắn trăm phương ngàn kế lôi kéo Lục Phiên vào ké hoạch đồ tiên.
Giờ đây, đương nhiên không thể bỏ qua Lục Phiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận