Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 549: Tam đại Âm Thần mở di tích (2)

Dịch: Mèo Rừng
Mà một vài yêu tộc Lục Diện tinh nhút nhát, sau khi do dự trong chốc lát.
Yêu Long Long Môn tan biến.
Bọn hắn đành phải phát ra tiếng rống hối hận.
. . .
Tây Lương, Mặc các.
Bão cát đang thổi.
Một tòa tháp lâu bại lộ ở trong bão cát, an tĩnh đứng lặng ở trong vô biên sa mạc.
Tầng cao nhất của tháp lâu.
Có ba thân ảnh đứng lặng lấy.
Mặc Lục Thất toàn thân quấn ở bên trong hắc bào, nhìn hải thị thậnl âu trên đỉnh đầu, rồi sờ lên kéo bạc trước ngực.
Bên cạnh hắn, thì là Y Nguyệt mặc một thân áo bào thích khách màu trắng.
Còn có một vị hòa thượng đầu trọc, chính là Đinh Cửu Đăng ăn mặc tăng bào đơn giản.
Ba người nhìn hải thị thận lâu thật lâu, nhìn xem dị trạng trong đó, cuối cùng ba người nhìn nhau cười một tiếng.
Trong lòng đều có quyết định.
. . .
Hải thị thận lâu xuất hiện, kéo dài thật lâu.
Ngũ Hoàng đại lục, các đại thế gia nghe tin lập tức hành động, dồn dập điều động thế lực đi vùng biển Đông Dương Quận.
Trên biển có tiên duyên, thế nhân không muốn bỏ qua.
Cơ hồ tu hành giả khắp thiên hạ đều động.
Thiên Nguyên dị vực cũng vậy, bốn đại thánh địa, một vài thế lực bị Trúc Lung tàn sát đại tu sĩ, cũng dồn dập xuất động.
Thậm chí còn có tu hành giả Thiên Nguyên đại lục trôi nổi trên mặt biển, đi thuyền mà ra.
Sự dụ hoặc của tiên duyên, thật sự là quá lớn!
Đông Dương Quận, Xích Long Long Môn.
Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh tọa trấn Xích Long Long Môn, khí tức chìm nổi.
Bên trong Long Môn, bóng người đông đảo.
Bá Vương mang theo dũng sĩ Tây Lương, vượt cảnh mà đến.
Oanh!
Nhưng mà, Bá Vương chưa ra Long Môn, Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh liền tản mát ra khí tức cực mạnh, mong muốn áp bách Tây Lương chư chúng, dự định áp chế bọn hắn trở lại Long Môn.
Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh hiển nhiên là biết được mục đích xuất hiện của đám người Bá Vương là cái gì.
Di tích tiên nhân xuất hiện, tất cả mọi người đều tâm động.
Cho dù là Thánh Chủ chắc chắn phải bế tử quan, cũng dồn dập nhích người, cho nên, hiển nhiên cũng sẽ hấp dẫn tu hành giả Ngũ Hoàng.
Đừng nhìn tu hành giới Thiên Nguyên cùng với tu hành giới Ngũ Hoàng tính là hòa khí.
Thế nhưng, hai bên dù sao vẫn còn có mâu thuẫn.
Oanh!
Long Môn chấn động.
Âm thanh gầm thét của Bá Vương truyền ra từ sau Long Môn.
“Cút!”
Tiếng rít vỡ toạc.
Bên trong Xích Long Long Môn, một thanh trường phủ bay tứ tung ra, bổ về phía Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh phát ra uy áp này.
Vị Nguyên Anh cảnh này giận dữ hừ một tiếng.
“Nghe nói Bá Vương tính nết thô bạo, hiện ra xem ra, quả nhiên tin đồn không giả!”
Giơ tay lên.
Cánh tay lấp lánh như ánh ngọc, vậy mà tay không tiếp nhận trường phủ do Bá Vương ném đến.
“Mối nguy của thiên hạ, thế nhân tìm kiếm biện pháp tăng cường thực lực, hiện tại di tích tiên nhân xuất thế, là cơ hội cho người trong thiên hạ, ngươi đây là muốn ngăn cản tiên duyên đến với tu hành giả Ngũ Hoàng ta?”
Bá Vướng cất từng bước một ra từ trong Long Môn.
Không kiêu ngạo không tự ti.
Hắn ấn vào đầu của mình, phảng phất một lời không hợp liền lấy cái đầu của mình xuống để chiến.
Vị Nguyên Anh cảnh này híp mắt.
Thật sự là nội tâm hắn có tâm tư ngăn trở tu hành giả Ngũ Hoàng.
Hắn cũng không có dự định triệt để ngăn cản, chỉ là muốn kéo dài một ít thời gian, để cho tu hành giả Ngũ Hoàng chậm trãi đi đến chỗ di tích tiên nhân một chút.
Bởi vì, hiện tại, tu hành giả Thiên Nguyên vực đều dồn dập đi về phía di tích.
Hắn chỉ cần ngăn trở sơ qua, liền có thể để cho tu hành giả Thiên Nguyên vực đạt được chỗ tốt lớn nhất, đạt được chỗ tốt từ nhóm đầu tiên vào di tích.
Ngay tại thời điểm Bá Vương chuẩn bị lấy đầu xuống chiến đấu.
Bên trong Long Môn.
Có tiếng bước chân an tĩnh vang vọng.
Một bóng người thần không biết quỷ không hay lướt đến.
Bá Vương chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, kể cả khí lực hái đầu cũng không có.
Mà Nguyên Anh cảnh tản ra khí tức đè nén bên ngoài, thì sắc mặt căng lên, con ngươi co rụt lại, mặt mũi tràn đầy thất kinh.
“Bất Chu phong Ma nữ!”
Vị Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh này, gầm nhẹ.
Kẻ sát Nguyên Anh, Bất Chu phong Ma nữ!
Đây mới thực là nữ ma đầu giết người không chớp mặt a!
Vị Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh này không dám ngăn cản.
Hắn không nghĩ đến di tích tiên nhân lần này, vậy mà hấp dẫn cả tên hung ác này ra.
Võ Đế thành Nguyên Anh cảnh xoay đầu bay đi, không có quay đầu lại.
Lông mi dài của Trúc Lung run lên.
Long ngâm vang vọng, Xích Long lướt đến, Trúc Lung nhảy lên, rơi trên phần lưng Xích Long, hóa thành lưu quang phóng tới Hãn Hải.
Bá Vương nhìn xem bóng lưng biến mất của Trúc Lung, hít một hơi thật sâu.
Bất Chu phong Ma nữ!
Thật mạnh!
Cường giả bực này đều ngấp nghe di tích tiên nhân đợt này, xem ra… Cạnh trạnh di tích tiên nhân lần này, sẽ hết sức kịch liệt a!
Bá Vương một lần nữa nhặt rìu về.
Mang theo chư chúng Tây Lương, phóng tới vùng biển.
Vào lúc Bá Vương rời đi không lâu, Đạm Đài Huyền tự mình mặc giáp, mang theo Huyền Vũ vệ cùng học sinh Đại Huyền học cung đến.
Lục Cửu Liên ở trong đội ngũ, rất không đáng chú ý.
Ngay khi quân đội Đại Huyền rời đi.
Từng thân ảnh tu hành giả, dồn dập đi ra từ bên trong Long Môn.
. . .
Tốc độ của bốn người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, Nữ Đế Nghê Xuân Thu là nhanh nhất.
Ba vị Âm Thần, một vị Anh Biến cực hạn, tốc độ phi hành người bình thường căn bản là không thể nào so được.
Bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất để đi đến nơi tản mát ra tinh khí kình thiên.
Đó là một hòn đảo bát ngát.
Xung quanh hòn đảo, nước biển đang bốc lên, vô số du ngư trong hải dương nhảy nhót tưng bừng bốn phía hòn đảo, nhấc lên một hồi ánh bạc, tựa như sông Ngân treo ở chung quanh hải đảo.
“Đây chính là di tích tiên nhân?”
Ánh mắt của Thiên Hư công tử hừng hực, hít một hơi thật sâu.
“Trong Ngũ Hoàng đại lục có truyền thuyết về tiên, nghe đồn, Lục thiếu chủ cũng được tiên nhân truyền đạo, mới trở nên mạnh mẽ như vậy.”
“Di tích tiên nhân lần này, tuyệt đối không tầm thường.”
Thiên Hư công tử cảm thấy cơ duyên của hắn đến.
Có lẽ, hắn có thể ở trong cơ duyên lần này, tìm được biện pháp đột phá vào Âm Thần.
“Cẩn thận một chút.”
“Cơ duyên, thông thường đều nương theo lấy mối nguy.”
Đỗ Long Dương cực kỳ cẩn thận, nói.
Thiên Hư công tử đã sớm không kịp chờ đợi, thân hình của hắn cấp tốc lướt đi, hóa thành một đường lưu quang, xông về hải đảo.
Một bên hải đảo.
Cự Kình cõng tiên đảo.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, ngón tay cầm chén rượu đồng xanh.
“Người còn chưa tới đủ, gấp cái gì.”
Lục Phiên cười lắc đầu.
Bí cảnh tiên nhân lần này, xem như là một lần Lục Phiên làm lớn nhất, vừa mở màn, liền thiên hạ đều biết.
Thiên Cơ các đưa tin, cũng chỉ có thể nói là dệt hoa trên gấm, kích thích thế nhân ham muốn thăm dò di tích tiên nhân lần này thôi.
Hắn nhìn xem Thiên Hư công tử không kịp chờ đợi.
Lục Phiên cười một tiếng.
Vươn tay lên, kẹp lấy một quân cờ từ trong hộp cờ.
Lạch cạch.
Cờ rơi bàn cờ.
Trên Linh áp kỳ bàn, ván cờ huyền ảo.
Xung quanh hải đảo tiên nhân di tích.
Ngay sau khi Thiên Hư công tử đến gần.
Gió nổi lên!
Ầm ầm!
Cuồng phong tạo thành từng lớp tường gió, bao trùm chặt chẽ trọn tòa hải đảo!
Thiên Hư công tử bị tường gió cuốn vào.
Trong chốc lát, mặt cũng thay đổi.
Gió này… Rất quỷ dị, phảng phất muốn thổi tắt linh thức của hắn!
Hắn nghẹn đỏ mặt, phát lớn một tiếng.
Đạo ý bùng nổ, từng chuôi tiểu kiếm đan xen ở bên cạnh hắn, kiếm quang hình thành hộ thuẫn.
Bảo hộ Thiên Hư công tử, hắn ho ra máu bay ngược mà ra.
Lảo đảo lùi lại mấy bước trên mặt biển, sắc mặt của Thiên Hư công tử trở nên tái nhợt.
“Ngươi quá gấp.”
Đỗ Long Dương liếc mắt nhìn hắn.
Diệp Thủ Đao cầm đao, Tuyệt Tình đao ý bùng nổ, trảm ra một đao về phía tường gió.
Ánh đao đánh vào trên tường gió, trảm ra cái lỗ hổng mấy thước trong tường gió, sau đó, ánh đao triệt để bị xoắn nát.
“Không thể xông vào, cho dù là Âm Thần cảnh, xông vào cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.”
Diệp Thủ Đao lạnh lùng nói.
Đỗ Long Dương khẽ vuốt cằm.
Hắn nhìn xem hải đảo lại một lần nữa khôi phục bình thường, trong ánh mắt lập lòe hào quang cơ trí.
Sắc mặt của Thiên Hư công tử tái nhợt, hắn nhìn xem tinh khí nồng đậm tản ra trên tiên đảo, cùng với Kim Thân quả chảy xuôi theo hào quang thần tính, nuốt nước miếng một cái.
“Cái cảm giác thấy được không ăn được này, thật là khó chịu a!”
Thiên Hư rất không cam tâm.
Nữ Đế hồng bào xoay chuyển, xếp bằng trong hư không.
“Nhẫn nại chờ đợi đi.”
“Nếu di tích tiên nhân xuất hiện, hiển nhiên không có khả năng không cho vào…”
“Các ngươi có thể cảm giác được không, uy lực của tường gió này đang chậm rãi suy yếu, mặc dù tốc độ suy yếu tương đối thong thả…”
Nữ Đế là nữ nhân, tâm tỉ mỉ, nói.
Đôi mắt của đám người Đỗ Long Dương lóe sáng lên.
Sau đó, bốn người dồn dập xếp bằng ở hư không, an tĩnh chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Mà xung quanh hải đảo, càng ngày càng nhiều tu hành giả hội tụ.
Từng chiếc từng chiếc thuyền theo gió vượt sóng mà đến.
Có người muốn lên đảo, thế nhưng bị Đỗ Long Dương ngăn cản.
Có Nguyên Anh cảnh không tin tà, đi nếm thử, quả thật là bị tường gió đánh ho ra máu, phải rút lui.
Những người chứng kiến màn này, đều biết rõ, bên ngoài di tích này có cấm chỉ.
Cho dù là Thánh Chủ bốn đại thánh địa, cũng bị ngăn cản.
Chuyện này không chỉ không để cho thế nhân sợ hãi, ngược lại, càng ngày càng để thế nhân trở nên hừng hực.
Bởi vì, di tích lần này, kể cả Thánh Chủ bốn đại thánh địa cũng bị ngăn lại, vậy thì di bảo vật trong di tích, tuyệt đối vô cùng trân quý!
Bọn người Bá Vương cũng đi thuyền mà tới.
Không có tự tiên xông vào.
Đợi cho lúc người càng ngày càng nhiều.
Trên Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên cảm thấy không sai biệt lắm, không khỏi cười khẽ.
Lại lần nữa kẹp một quân cờ, đẩy về phía trước.
Bên ngoài di tích.
Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao cùng Nữ Đế đang xếp bằng trên hư không dồn dập mở mắt.
Oanh!
Hản Hãi nổi sóng cả!
Ba vị Âm Thần cảnh đồng thời có phát giác!
Cấm chỉ tường gió này, yếu đi!
“Ngay lúc này!”
“Phá trận!”
Đỗ Long Dương quát một tiếng chói tai, trường thương trong tay nâng lên, áo bào cứng cáp bay lên.
Một đường thương che trời.
Ống tay áo cụt tay của Diệp Thủ Đao tung bay, tuyệt tình chém ra một đao.
Nữ Đế hồng tụ thiêm hương, vung ra một đường đỏ thớt.
Ầm ầm!
Ba vị Âm Thần cảnh ra tây, thiên địa tựa hồ cũng ảm đạm.
Oanh!
Ba đòn tấn công, đánh vào trên tường gió ngăn trở trên hải đảo.
Tường gió không thể đánh vỡ.
Vậy mà lại bị nứt ra một lỗ hổng khổng lồ!
Oanh!
Có tinh khí sáng chơi, có nồng đậm kim quang cùng năng lượng ba động, tiêu tán mà ra từ lỗ hổng của tường gió.
Cấm chỉ của tiên đảo, phá!
Tam đại Âm Thần mở di tích!
Trong nháy mắt tường gió bị xé nứt.
Tất cả tu hành giả, đều nhảy xuống từ trên thuyền.
Oanh!
Nước biển sôi trào.
Lần lượt từng bóng người chạy nhanh trên mặt biển, đoạt bước phòng tới cửa vào di tích tiên nhân bị xé rách ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận