Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 748: Huyết y xuất thế, đế binh mở đường (1)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Thời gian trường hà màu xám bạc mỹ lệ mà mê người.
Bao quanh lấy hắc ám Hư Vô Thiên, tạo thành một kết giới cho Ngũ Hoàng.
Trong cùng ngoài dòng sông thời gian, hình ảnh hoàn toàn khác khác biệt, bên ngoài sông, cường giả Huyết Sát Thiên, Bình Dương Thiên cùng Nguyên Từ Thiên sinh khí dồi dào.
Mà trong sông, đều hóa thành xương khô.
Hình ảnh tàn khốc khiến người ta cảm thấy rợn tóc gáy.
So với hình ảnh hí khúc Liên Hoa Lạc nở ra từng đóa từng đóa huyết hoa, thì dòng sông thời gian giết chóc ngược lại lộ ra vẻ ôn hòa cùng đẹp đẽ hơn, thế nhưng, trong vẻ đẹp ấy, lại làm người ta sợ hãi sởn hết cả gai ốc.
Đó chính là lực lượng huyền ảo của thời gian!
Trong Hư Vô Thiên, xương khô khắp nơi.
Trăm vạn liên quân đánh vào Hư Vô Thiên, tử thương vô số, bởi vì Lục Phiên đột nhiên khuếch trương dòng sông thời gian, khiến cho vô số cường giả theo đó mà bất lực mà sợ hãi, bị dòng sông bao phủ lấy.
Sông dài lặng lẽ trôi, thi thể chìm nổi.
Rất nhiều thi thể mục nát bảo trì tư thế đưa tay ra, trên mặt đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng.
Chiến tranh, luôn luôn là tàn khốc.
Nơi giáp giữa Bình Thiên Dương và Hư Vô Thiên, từng vị cường giả đều tức giận.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ xưa trôi nổi, cùng với vị quý nhân bên trong liễn xa kia thì trầm mặc không nói.
Thế nhưng, sát khí trong chiến thuyền cổ xưa khuếch tán, lại thể hiện rõ thái độ của bọn họ.
Đại tôn Tiểu Lôi Âm Phật giới không có động thủ, hắn ta lặng lẽ nhìn một màn này, chắp tay hành lễ, sau đó thở dài.
Hắn ta có phần hơi ngạc nhiên, không ngờ Lục Phiên lại có thể làm được đến thế này.
Dựa vào dòng sông thời gian cùng bàn cờ bí ẩn, thật sự dễ dàng chặn được cả triệu quân.
Khó trách có thể áp bách được sứ giả hóa tiên cảnh.
Thế nhưng……
Chỉ thế không hơn.
Dù sao, sứ giả hóa tiên cảnh, ở trong thượng giới…...cũng chỉ là sứ giả, địa vị cũng không cao.
Ít nhất, so sánh với quý nhân trong xe ngựa xa hoa có năm đầu long mã kéo kia, địa vị cách biệt một trời một vực.
Trong cái nhìn của đại tôn, Lục Phiên vì Ngũ Hoàng làm hết thảy, đều bất quá là đang ngoan cố chống lại.
Rầm rầm rầm!
So với liên quân hốt hoảng đến tột độ, bắt đầu hốt hoảng trốn trở về, thì quân đội thượng giới lại bình tĩnh tỉnh táo, cho dù là chỉ trong nháy mắt đã chết mất mười nghìn bộ binh, bọn họ vậy mà lại vẫn không có bất kỳ sự biến sắc nào.
Chỉ có điều theo sự khuếch trương của dòng sông thời gian, lùi lại phía sau một cách gọn gàng ngay ngắn mà thôi.
Cuối cùng, dòng sông thời gian cũng ngừng khuếch trướng.
Còn lại chín trăm nghìn đại quân, lập tức dừng lại, sừng sừng bất động, đứng vững vàng trong hư vô.
Nơi giáp giới Bình Dương Thiên cùng Hư Vô Thiên.
Có khí cơ đáng sợ xông vào mây xanh.
“Chúc mừng?!”
“Sớm như vậy đã ăn mừng?”
“Các ngươi đang ăn mừng cái gì chứ!”
Có tiếng quát lớn vang lên, phần cuối của Hư Vô Thiên, một đạo thân ảnh tựa như núi cao, phảng phất như thần ma thượng cổ, nhìn Ngũ Hoàng.
Đôi mắt sắc bén chói sáng, tựa như những vì sao trong đêm tối, vô cùng sáng ngời.
Khí cơ người này vô cùng mạnh, là một vị hóa tiên cảnh được tín nhiệm của thượng giới, thậm chí, nếu dựa vào uy lực khí tức mà luận trong hóa tiên cảnh cũng là một vị cường giả đỉnh cấp.
Trên thân người này mặc áo giáp, bộ giáp phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
Hắn ta cầm cung, long cung như được đổ vàng, ánh sáng đủ loại màu sắc, thân cung tựa như là hai đầu thần long sống động.。
Kẽo kẹt kẽo kẹt……
Dây cung đột nhiên thắt lại, một mũi tên xuyên qua Hư Vô Thiên, chỉ vào Lục Phiên đang ngồi xếp bằng trên hồ tâm đảo.
“Nhất tiễn, sát cuồng đồ!”
Buông tay.
Mũi tên ra.
Lời nói rơi xuống, như sấm sét cuồn cuộn, một mũi tên kia, cũng gào thét mà ra.
Giống như một con sói đói, lao vào Hư Vô Thiên.
Mũi tên, chỉ thẳng vào Lục Phiên.
Quy tắc dường như biến thành từng chiếc từng chiếc chuông, bắt đầu vang lên liên tục, âm thanh thanh thúy nổ vang không ngừng.
Mỗi đạo quy tắc, đều biến thành một lưỡi dao sắc bén, muốn chém tới!
Lục Phiên bình tĩnh ngồi ngay ngắn trên lâu các Bạch Ngọc Kinh, dựa vào thiên nhận ỷ.
Mũi tên tựa hồ như phản chiếu trong đồng tử của hắn.
Xùy~~!
Mũi tên sắc nhọn bất chấp xuyên qua quy tắc leng keng, lao xuống dòng sông thời gian.
Dòng sông nổ lên ngập trời sóng nước.
Sức mạnh của mũi tên này không gì có thể cản lại.
Rất nhanh đã xuyên qua dòng sông thời gian, tiếp tục xông đến chỗ Lục Phiên.
Ánh mắt Lục Phiên hơi lóe lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, phong vân khinh đạm vung tay lên, thật sự nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên.
Mà mũi tên cũng trực tiếp hóa thành tro bụi, chôn vùi.
“Bất quá chỉ có như vậy.”
Lục Phiên nói.
Hả?
Bên ngoài Hư Vô Thiên, vị cường giả kia hí mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng bất định.
Uy lực một mũi tên này của hắn ta, dù là có suy yếu bởi dòng sông thời gian, thì cũng không có khả năng tiếp được nhẹ nhàng như vậy được.
Cho nên, Lục Bình An này, thực lực ít nhất cũng phải là hóa tiên cảnh!
Thật không ngờ, sau một thời gian dài như vậy, Hư Vô Thiên bị thượng giới vứt bỏ, lại sinh ra một cường giả như vậy.
Nhưng người này cũng rất nghi hoặc.
Bởi vì, trong Hư Vô Thiên, cả trăm năm, thậm chí là cả ngàn năm nay, cũng chưa từng có người nào độ hóa tiên kiếp à.
Dựa vào cái gì để sinh ra một vị hoá tiên cảnh chứ?
Bất quá, trận chiến này, cuối cùng vẫn phải chết!
“Càn rỡ!”
Người này mắng một câu.
Ngay sau đó, hắn ta quay lại hơi cúi đầu về phía cỗ xe sang trọng do năm con long mã kéo.
“Đi đi.”
Lời nói phiêu đãng từ trong bay ra khỏi cỗ xe.
Tưởng chừng như sự sống chết của Lục Phiên đã được định đoạt một cách vô cùng nhẹ nhàng.
“Vâng!”
Sau đó, tựa như thế giới sụp đổ.
Người đó bước vào Hư Vô Thiên.
Khi hắn ta bước vào, quy tắc trong Hư Vô Thiên dường như sôi trào trong nháy mắt.
Hàng ngàn quy tắc lướt qua như mũi dao, tựa như muốn cắt đứt máu thịt cùng linh hồn của con người này.
Bất quá, trên đỉnh đầu người này tách ra ánh sáng kỳ lạ, có pháp khí thay hắn ta cản lại lực lượng của quy tắc.
Hóa tiên cảnh, còn có thể dựa vào pháp khí che lấp quy tắc chi lực, tiến vào Ngũ Hoàng.
Quy tắc của Ngũ hoàng, thực lực càng mạnh, áp lực của quy tắc càng đáng sợ.
Nếu vượt qua hóa tiên cảnh, cho dù có pháp khí bảo vệ, e là cũng bị quy tắc nghiền nát.
Bước vào hư vô, tựa như thần ma lướt qua, chín mươi ngàn đại quân thượng giới quay sang một bên, nhường chỗ cho người này.
Người này bắn đi, hóa thành một luồng ánh sáng.
Đối mặt với dòng sông thời gian vô cùng đáng sợ kia, vậy mà lại không tránh không né, trực tiếp nhảy vào trong đó.
Đông!
Hắn ta vào đến dòng sông thời gian, tu vi hóa tiên đại năng thi triển đến cực hạn.
Áo giáp trên thân đang mục nát, thế nhưng người này lại chỉ cần sinh cơ cường đại, kháng trụ lại lực lượng ăn mòn của thời gian!
Hắn ta từ trong dòng sông thời gian liều chết giết ra, ánh mắt như đuốc.
“Quả nhiên, ngươi cũng không phải là đại đế chi cổ, cho dù dựa vào có thể vận hành trận ngôn chữ lâm thi triển lực lượng thời gian thì sao chứ?”
“Bất quá chỉ như vậy mà thôi.”
Vị hóa tiên cảnh này nở nụ cười lạnh như băng.
Khí ta trên người hắn ta đã suy yếu đi rất nhiều, máu thịt cũng có chút khô héo, nhưng hắn ta vẫn có lực lượng của hóa tiên cảnh.
Hắn ta từng bước từng bước, đi về phía Ngũ Hoàng, cất bước đến chiến trường huyết sắc.
Phía bên Ngũ Hoàng, người người biến sắc.
Lục Phiên vẫn phong khinh vân đạm như cũ, thậm chí khóe miệng còn nhếch lên nụ cười mỉm.
“Ngươi, cũng can đảm lắm.”
Lục Phiên nói.
Sau đó, hắn dựa vào lan can mà nghe gió, bạch y bay phấp phới.
Nhẹ nhàng kéo tay áo, ngón tay thon dài kẹp lấy một quân cờ từ hộp cờ.
Lòng bàn tay kẹp lấy quân cờ hướng về phía cường giả hóa tiên kia.
Sau đó không nhanh không chậm di chuyển quân cờ nằm ngang ngay trên bàn cờ.
“Nếu như đã ngông cuồng đến thế……vậy hãy xem ta đánh bại ngươi!”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận