Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 362: Đã rất lâu không gặp được đối thủ khiến cho ta đứng dậy. (2)

Dịch: ming ming
Cái tay mập mạp của Nghê Ngọc, cầm một viên lên, ngắm nhìn hai đường đan vân ở phía trên viên đan, trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ.
“Công tử, ta làm được rồi!”
Nghê Ngọc cầm lấy đan dược, hưng phấn nhảy ào lên!
“Lão Cảnh, tiếp đan!”
Nghê Ngọc nhìn về phía Cảnh Việt bị sét đánh tới cả người đang bốc khói xanh kia.
Đem viên Thối Thể đan đầu tiên trong tay ném mạnh về phía Cảnh Việt!
Con mắt Cảnh Việt bỗng nhiên sáng lên.
Hắn giơ tay lên, chụp lấy Thối Thể đan, viên đan dược vẫn còn hơi nóng, khiến cho máu trong toàn thân Cảnh Việt như sôi sục lên.
Hắn cực kỳ cẩn thận cầm lấy viên đan, không hề liếm.
Mà một ngụm nuốt vào.
...
Loạt xoạt loạt xoạt…
Vết nứt của bản nguyên càng lúc càng lớn.
Giống như nửa người của thân ảnh đó đang từ bên trong bản nguyên cầu chui ra.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, bình thản nhìn thân ảnh chui ra từ trong bản nguyên cầu.
“Ngươi lại uy hiếp ta.”
Lục Phiên thản nhiên nói.
“Ngươi đã uy hiếp ta ba lần rồi…”
“Uy hiếp ngươi thì sao? Ngươi chắc hẳn cũng phải hiểu rõ, kết cục của ta hôm nay, cũng có thể là kết cục của ngươi mai sau…” Thân ảnh đó lạnh lùng lên tiếng: “Ngươi tội tình gì làm khó ta!?”
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế đều nhìn chằm chằm thân ảnh bước ra từ trong bản nguyên.
Bỗng nhiên.
Đỗ Long Dương hít sâu một hơi, hắn nhận ra thân ảnh này.
“Ngươi là…”
“Người sáng lập Khổ Phật tự!”
Không chỉ là Đỗ Long Dương, mấy người Nữ Đế, Thiên Hư công tử cũng đã nhận ra thân ảnh chui ra từ bản nguyên cầu.
Bây giờ bọn hắn mới hiểu ra, vì sao Viên Thượng đại sư dù không có ấn ký của tiên nhưng vẫn giúp tiên hại bọn hắn.
Thì ra, cái gọi là tiên… Chính là người sáng lập ra Khổ Phật tự, Khổ Đồ cao tăng!
“Ngươi không phải đã vẫn lạc trong cuộc bạo động của yêu tộc vào tám trăm năm trước sao?!”
Đỗ Long Dương không tin vào mắt mình.
Loạt xoạt loạt xoạt…
Nước bản nguyên không ngừng nhỏ xuống.
Tên đầu trọc chui ra từ bên trong bản nguyên cầu, tiếng cười nhàn nhạt vang lên quanh quẩn giữa đất trời.
“Vẫn lạc?”
“Bản tôn… Bất tử bất diệt.”
“Chỉ một Yêu vực cỏn con, há có thể diệt được ta? Đó chỉ là bước đầu tiên trong bàn cờ của ta mà thôi.”
Khổ Đồ nói.
“Ngươi thật tàn nhẫn! Bao nhiêu Đại Phật của Khổ Phật tự đều đã bị ngươi mưu hại, ngay cả người của mình cũng không tha, ngươi thật quá nhẫn tâm!”
Nữ Đế đầu tóc bù xù, trong lòng nguội lạnh nói.
“Vì hùng đồ bá nghiệp, vì sự siêu thoát chân chính… Cái chết của bọn họ là rất đáng giá.”
Cả người Khổ Đồ đều đã bước ra khỏi bản nguyên cầu.
“Ta kêu ngươi đừng hút nữa!”
Khổ Đồ nhìn về phía Lục Phiên, tức giận.
Bởi vì, Lục Phiên nhân lúc hắn và bọn người Đỗ Long Dương nói chuyện với nhau, hút một cách cực kỳ hăng hái.
Lục Phiên cười cười.
Thật sự không hút nữa.
Bởi vì, hút đủ nhiều rồi, ngay cả cái vị Tiên ẩn mình trong bản nguyên cầu cũng bị hắn hút ra luôn rồi.
Bản nguyên của Thiên Nguyên đại lục, chỉ trong nháy mắt, đã bị Lục Phiên hút đi một phần năm.
Khổ Đồ cũng không hề hoàn toàn đi ra ngoài, sau lưng hắn, có một nhánh giống như cuống rốn nối liền với cơ thể của hắn.
Khổ Đồ bước đi trên hư không, hắn một thân áo trắng, màu trắng từ tăng bào, thoáng nhìn qua có vài phần tinh khiết.
“Ngươi đây là tính luyện hóa toàn bộ bản nguyên của Thiên Nguyên đại lục… Tu vi và sức mạnh của những cường giả này, chỉ là để thôi hóa.”
Lục Phiên nói.
“Một khi ngươi luyện hóa thành công, Thiên Nguyên đại lục sẽ sập đổ, tu vi của ngươi cũng sẽ đột phá được gông xiềng.”
Lục Phiên nhìn chằm chằm Khổ Đồ, nói.
“Ta không hiểu, ngươi vì sao lại làm như vậy.”
Lục Phiên nghi hoặc hỏi.
Để sinh trưởng từ từ… Không tốt sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận