Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1366: Đừng tới gần, tới gần là ta gọi người đến đó! (4)

1428 chữ
“Không xong! Bọn họ cướp mất pho tượng Mộc Nguyên Thú Tổ rồi!”
Mộc Linh phản ứng lại, lập tức cả người phát lạnh, trong nháy mắt lửa giận trong thân thể cuồn cuộn trào dâng.
“Đuổi theo!”
Tầm quan trọng của pho tượng Mộc Nguyên Thú Tổ không cần nói cũng biết, đó là mục đích chủ yếu để bọn họ tiến vào khu vực lĩnh ngộ lần này.
Nếu để mất pho tượng Thú Tổ, cho dù bọn họ trở về các Nguyên Tố Chi Thần cũng sẽ không tha cho bọn họ.
Nhưng ngay khi bọn họ có ý định đuổi theo thì Hắc Bạch Thú cũng đã nôn mửa xong, trong mắt nó tràn đầy vẻ tủi thân, phát ra tiếng gầm rú rung trời.
Nó muốn giết mấy sinh vật sống mới để súc miệng!
Nhóm Thần Ma dưới đất lập tức trở thành mục tiêu của Hắc Bạch Thú.
Mộc Linh tức giận gần như muốn hộc ra máu.
Tuy nhiên, hắn hạ quyết tâm, tàn nhẫn sử dụng năng lượng trấn áp đến từ huyết mạch lan tràn ra. “Tất cả Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai phân tán ra cho ta, kéo sự chú ý đánh lạc hướng Hắc Bạch Thú!
Lời nói của Mộc Linh khiến cho sắc mặt rất nhiều Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai đổi sắc. Đây là lệnh cho bọn họ đi nộp mạng chịu chết!
Nhìn Hắc Bạch Thú gào thét không ngừng, chỉ cần một chưởng là đã có thể đập chết một Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai. Nếu bọn họ đi thu hút sự chú ý của nó thì hoàn toàn không có khả năng chạy thoát được. Sự chênh lệch sức mạnh là quá lớn.
Bọn họ cũng muốn sống nhưng trấn áp đến từ huyết mạch khiến cho những Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai chỉ có thể từng người đi ra chịu chết.
“Đi! Phía Nhân tộc chỉ có một Thiên Đế là Lục Cửu Liên, chúng ta còn có cơ hội chiếm lại pho tượng Thú Tổ!”
“Nhưng một khi gợn sóng Huyền Cơ khuếch tán ra thì nhớ kĩ phải lập tức chạy trốn ra xa, bởi vì
Lục Cửu Liên…... Có năng lực giết người trong khi lĩnh ngộ!”
Mộc Linh nói.
Hắn cảm thấy mình đã nhìn thấu con át chủ bài của Lục Cửu Liên.
Lúc trước, bí mật của Lục Cửu Liên không rõ ràng và thần bí khiến cho người ta sợ hãi nhưng sau khi bị nhìn thấu thì không có gì đáng sợ nữa.
Mười hai Thần Ma cảnh giới Đại Đạo giai còn lại hóa thành luồng ánh sáng đuổi giết nhóm người cường giả Nhân tộc.
Pho tượng Thú Tổ đó, phe Thần Ma bắt buộc phải có.
Từng ngọn núi cao được vẽ trong bức tranh xuất hiện ngăn cản trước mặt bọn họ.
“Hừ! Các ngươi cũng quá coi thường ta rồi, chỉ là một chút tài mọn mà thôi!”
Nguyên Thần mạnh mẽ của Mộc Linh như bão táp ào ào thổi quét ra, lập tức xé toạch bức tranh.
Tư Mã Thanh Sam đang chạy trốn ở phía xa xa, lông mày nhíu lại, khẽ thở dài một hơi.
Dù sao hắn cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Cửu Chuyển Kim Tiên, đối đối đầu với Thiên Đế, bức tranh vẫn không có tác dụng ngăn cản quá lớn.
Nhưng mà, hắn cũng không vội, bức tranh chặn đường kia chỉ là bức tranh bình thường, nếu là bọn họ đẩy hắn đến đường cùng thì….mặc dù hắn chỉ là một họa sĩ nghèo, nhưng hắn…...cũng có con át chủ bài lót đáy hòm!
Trong cung điện nơi lĩnh ngộ.
Không khí có vài phần nặng nề.
Trong nháy mắt khi Mộc Nguyên Huyền Cơ khuếch tán ra, giọt nước quan sát lập tức bị ánh sáng màu xanh của Mộc Nguyên Huyền Cơ bao phủ, phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt khiến cho bọn họ hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ tình huống trong khu vực lĩnh ngộ.
Nhưng mà, Thông Cổ Đạo Nhân lại rất lo lắng, bởi vì ở thời khắc cuối cùng, lão nhìn thấy Hắc Bạch Thú khủng bố hung ác kia đang há mồm cắn một cái về phía Thanh Long đang cầm pho tượng Thú Tổ trong tay. Mà Thanh Long, dù sao cũng là thuộc phe Nhân tộc.
Nghĩ đến đây, tâm trí của Thông Cổ Đạo Nhân lập tức mệt mỏi, lão còn tưởng rằng… Hắc Bạch Thú thật sự dễ thương như lời Hắc Bạch nữ tử kia nói.
Cái này mẹ nó…... Đây là đáng yêu chỗ nào?!
Một con hung thú cảnh giới Chuẩn Thánh làm thú
cưng.
Thì ra, Thông Cổ hắn, ở trước mặt nữ nhân này chỉ xứng đáng làm thú cưng.
Khi ánh sáng xanh biếc trong giọt nước biến mất.
Trong cung điện, đồng tử của Thông Cổ Đạo Nhân và Nguyên Tố Chi Thần đều co rụt lại.
Ngay sau đó, Thông Cổ Đạo Nhân lộ ra vẻ rất phấn kích.
“Làm tốt lắm!”
“Không hổ là Lục Cửu Liên, hung thần Nhân tộc! Không hổ là hậu duệ mà Thông Cổ ta nhìn trúng, niềm hy vọng quật khởi của Nhân tộc!”
Thông Cổ Đạo Nhân không ngừng hào hứng.
Chết hết rồi…...
Phe Thần Ma lại một lần nữa tổn thất nặng nề.
Rất nhiều Thần Ma cảnh giới Đại Đạo giai và Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai chết thảm trong tay Lục Cửu Liên.
Chiến tích này của hắn đủ để so sánh với số lượng Thần Ma chết trong các trận chiến lớn giữa Nhân tộc và Thần Ma!
Quan trọng nhất là Thanh Long chưa chết, hơn nữa còn nhặt được pho tượng Thú Tổ!
Đây mới là điều khiến Thông Cổ Đạo Nhân hào hứng nhất!
Còn hai vị Kim Nguyên Tố Chi Thần và Hỏa Nguyên Tố Chi Thần thì lòng đã chìm xuống đáy cốc. Lại nữa rồi…
Lại xuất hiện cảnh tượng đó!
Cảnh tượng ở trong khu vực lĩnh ngộ Hỏa Nguyên Huyền Cơ lại xuất hiện.
Tiểu tử Lục Cửu Liên này…... có độc!
Còn trên vương toạ Hắc Bạch, nữ tử lại hứng thú nhìn chằm chằm vào trong giọt nước kia.
Ánh sáng xanh trong giọt nước khiến cho nàng hơi kinh ngạc.
Bởi vì, Mộc Nguyên lực của pho tượng Mộc Nguyên Thú Tổ đã gần như bị nàng hút khô. Dù sao nàng
cần phải dưỡng thương, cần rất nhiều năng lượng Mộc Nguyên lực.
Tuy theo thời gian trôi qua, pho tượng Thú Tổ có thể tự động phục hồi lại năng lượng.
Nhưng làn sóng Huyền Cơ lan tràn ra lần này khiến cho nữ tử hiểu rằng trước đây nàng vẫn là coi thường pho tượng Thú Tổ.
“Nhưng mà.”
“Hình như ta cảm ứng được một luồng sóng dao động quen thuộc?”
Đôi mắt đen trắng của nữ tử nheo lại như loé lên ánh sáng, vẻ hứng thú trào dâng.
Khi Lục Phiên điều khiển thân thể Lục Cửu Liên làm bất cứ điều gì hắn muốn, Thông Cổ Đạo Nhân và các Nguyên Tố Chi thần có cảnh giới Chuẩn Thánh không cảm ứng được, nhưng tu vi nguyên thần cảnh giới Thánh Nhân của nữ tử lại có thể cảm ứng được.
Tuy rằng Lục Phiên gây ra dao động rất nhỏ nhưng ở trong cảm ứng của nữ tử, nó hoàn toàn không thể che giấu.
“Có vẻ như đó là người xuất hiện ở trong không gian ý chí của nha đầu kia…...
Nữ tử híp mắt lại, trong lòng bỗng cảm thấy hứng thú.
Những năm tháng dài vô tận ở địa phương Khư Giới này đã sớm khiến cho nàng cảm thấy rất mệt mỏi và nhàm chán.
Nhưng hiện tại, dường như có một chuyện thú vị xảy ra.
Nữ tử lập tức vung cao đôi chân thon dài, chuyển sang tư thể vắt chéo lên nhau.
Bàn tay màu đen chống lên chiếc cằm căng bóng nhẵn mịn, khóe miệng hơi nhếch lên.
Sóng dao động Nguyên Thần lập tức từ trong cung điện lan toả ra.
“Cổn Cổn, đừng chơi nữa”
“Nghe lời, đi đánh pho tượng kia đi! Không phải ngươi muốn cắn nó sao? Đi cắn đi, cắn miếng thật
to di.”
Giọng nói của nữ tử vang vọng không ngừng
Bạn cần đăng nhập để bình luận