Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 551: Nguyên Anh chết già trong nháy mắt (2)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Hạo nhiên chính khí phun trào, miệng phun ra Hạo Nhiên kiếm, một kiếm chém về tên Nguyên Anh vừa chém Bá Vương!
Oanh!
Khổng Nam Phi lúc còn là cửu chuyển kim đan, nhiều lần khiêu khích thành chủ Vong Linh thành, điên cuồng tìm đường sống trong chỗ chết, tìm cách đột phá.
Khi hắn vừa phá cảnh, chính là Nguyên Anh đại thành, chiến lực thật không thể khinh thường.
Sóng khí đáng sợ tỏa ra bốn phía.
Tuy nhiên, trận chiến rất nhanh ngừng lại.
Một thiếu nữ cưỡi Xích Long từ trên trời giáng xuống.
Thiếu nữ nhắm hai chặt mắt, làm tu hành giả Thiên Nguyên vực rùng mình.
Trúc Lung đi tới chỗ Kim Thân thụ.
Một vị Nguyên Anh đại thành, sắc mặt hơi khó chịu, trừng mắt nhìn Trúc Lung, há to miệng, muốn nói lại thôi.
Trúc Lung quay qua nhìn hắn, đưa tay ra chỉ tay một cái.
Vị Nguyên Anh cảnh này sắc mặt trắng bệch, ho ra máu, bay ngược ra sau vài trăm mét.
Sao lại bá đạo như vậy? !
Vị Nguyên Anh này cảm thấy đau thương trong lòng!
Ma nữ Bất Chu phong, quá bá đạo!
Trúc Lung hái xuống một Kim Thân quả, khẽ hé miệng ra, cắn một cái.
Chân mày nàng cau lại.
“Phi!”
Thật nhạt nhẽo.
Không hợp khẩu vị.
Trúc Lung vứt trái cây này đi, cưỡi lên Xích Long, nhanh chóng lướt đi, tiếp tục đi sâu vào trong tiên đảo.
Xoạt xoạt!
Bỗng dưng, có bóng đen lướt qua, sau khi Trúc Lung đi khỏi, bọn hắn trong nháy mắt tới gần Kim Thân thụ.
Vội vàng vơ vét trái cây.
Nguyên Anh cảnh của Thánh Địa rống to, phát ra khí tức trấn áp, thế nhưng có quá nhiều người ra tay, bọn hắn cũng không thể ngăn cản hết được.
Kim Thân thụ rất nhanh đã bị vơ vét sạch sành sanh, Thánh địa chiếm được rất nhiều trái cây, giới tu hành của Ngũ Hoàng cũng được phân cho không ít.
Tiên đảo rất lớn, mọi người không dừng lại, phân tán ra, đi tìm tiên duyên của riêng mình!
Tiên duyên do Kim Thân thụ mang tới cũng đã làm cho thế nhân chấn động.
. . .
Tiên đảo quá lớn.
Sau khi mọi người phân tán ra, rất nhanh, bóng người cũng trở nên thưa thớt.
Trong tiên đảo cũng không phải là không có uy hiếp.
Cũng tồn tại đủ loại nguy hiểm chưa được xác định.
Tiên đảo bao la, giống như một thế giới hoàn toàn mới, linh khí vô cùng nồng đậm, cho mọi người cảm giác những lỗ chân lông đang liên tục hấp thu linh khí.
Oanh!
Trải qua một thời gian thăm dò ngắn ngủi, mọi người cũng đã có một vài điều hiểu biết với tiên đảo.
Thần quả, linh dược, kỳ trân, dị vật. . .
Đủ loại bảo vật, nhiều không kể xiết.
Rất nhiều người cảm thấy như đang về tới thời đại tu hành thượng cổ, thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm.
Thế nhưng những bảo vật này cũng không thể lấy một cách tùy tiện được.
Có người tìm thấy một gốc linh dược phát ra ánh sáng sáng chói, linh khí chập chờn.
Vô cùng mê người, hắn muốn hái đi nhưng lại bị tập kích, một con Đại Xà suýt nữa giết chết hắn.
Đây là một con dị thú Đại Xà có thực lực Thể Tàng viên mãn.
Rất nhiều người tự nhủ mình thực lực không đủ, nên từ bỏ việc tranh đoạt.
Thế nhưng, có người cố gắng một chút, cùng Đại Xà chém giết, cửu tử nhất sinh cuối cùng đoạt được linh dược.
Sau khi hắn nuốt linh dược, trực tiếp Phá cảnh, tại trong tiên đảo ngưng Kim Đan, bước vào Thiên Tỏa.
Đây là điều làm cho rất nhiều tu hành giả vui mừng!
Tài nguyên thật sự nhiều lắm, nhiều đến nỗi khiến người ta không thể kể hết.
Vốn dĩ cường giả của các Thánh Địa trong Thiên Nguyên vực có tâm tư muốn độc chiếm nơi này, thế nhưng khi bọn hắn đi sâu vào trong, đủ loại bảo vật, linh dược tầng tầng lớp lớp, bọn hắn biết dù có ngăn cũng không ngăn được tu hành giả Ngũ Hoàng lấy những tài nguyên này.
Có bảo vật là nhằm vào Thể Tàng cảnh, có nhằm vào Kim Đan Thiên Tỏa cảnh.
Cho nên, bọn hắn cũng không ngăn cản nữa.
Tu hành giả của Thiên Nguyên dị vực cuối cùng vẫn quyết định tách ra, riêng phần mình đi truy tìm cơ duyên.
. . .
Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao cùng Nữ Đế nhanh chóng tìm kiếm.
Bảo vật bình thường thì bọn hắn chướng mắt.
Có rất nhiều đồ tốt bên trong tiên đảo, Kim Thân quả, còn có một số linh dược vân vân, cũng là bảo vật có thể trực tiếp tăng cường tu vi.
Thế nhưng, đối với Âm Thần cảnh, lại không có hiệu quả gì nhiều.
“Chẳng lẽ không có bảo vật gì thích hợp với chúng ta sao?”
Nữ Đế Nghê Xuân Thu cảm thấy tiếc nuối.
“Không, khẳng định có. . .”
“Trực giác ta mách bảo như vậy.”
Đỗ Long Dương nói.
Ba người không bay nữa, mà chậm rãi dạo bước trong tiên đảo, chậm rãi thăm dò.
Tiên đảo mở ra, rất nhanh đã đi qua được năm ngày.
Trên tiên đảo, rất nhiều người đã Phá cảnh, thậm chí có một ít thiên tài Nhân bảng đã phá cảnh trở thành Nguyên Anh.
. . .
Bản Nguyên hồ, Hồ Tâm đảo.
Gió nhẹ chầm chậm thổi.
Lục Phiên cầm chén rượu trong, dựa vào lan can.
Đường cong trong mắt hắn khẽ nhảy lên.
“Ngô. . . Năm ngày, 48 người phá cảnh vào Kim Đan, 10 người đột phá Nguyên Anh, cũng không tới nỗi nào.”
Tiên đảo mở ra.
Số lượng linh khí dự trữ của Lục Phiên lại bắt đầu gia tăng.
Đột phá tiểu cảnh giới, phần trăm linh khí hắn được trích cũng không nhiều, thế nhưng khi có người đột phá một đại cảnh giới, lại giúp Lục Phiên thu hoạch được không ít linh khí.
“Đáng tiếc, vẫn còn quá chậm.”
Lục Phiên ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bầu trời.
“Thời gian của bản công tử. . . Không nhiều lắm a.”
Đích thật là không nhiều lắm.
Lại tiếp tục như vậy, ba khối đại lục kia theo bản năng sẽ lựa chọn ra một tân bá chủ vị diện, đến lúc đó, sự khống chế của Lục Phiên đối với bản nguyên nơi đó sẽ không còn.
Cho nên, hắn không thể không bắt đầu thử dung hợp bản nguyên.
Lục Phiên có dự cảm, một khi dung hợp ba khối bản nguyên trung võ chí cường này, có lẽ sẽ giúp bản nguyên của Ngũ Hoàng tăng cấp thành thế giới trung võ chí cường, đánh vỡ ngăn trở, thậm chí có khả năng trở thành thế giới cao võ.
Nhưng nếu chỉ với cấp độ của tu hành giả Ngũ Hoàng bây, muốn xung kích cao võ. . . Còn kém nhiều lắm.
Vả lại mối nguy khi trùng kích cao võ cũng làm Lục Phiên hơi có chút kiêng kị.
Tôn giả của Phật kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Ngũ Hoàng, một khi Ngũ Hoàng mất đi lực lượng bảo vệ thế giới, sẽ đứng trước rất nhiều uy hiếp.
“Nên lấy ra một chút đồ tốt.”
“Trận pháp thời gian cũng nên lấy ra.”
Lục Phiên nhíu mày lẩm bẩm nói.
Sau đó, hắn vươn tay, kẹp một quân cờ phỉ thúy đặt lên bàn cờ.
Lạch cạch, quân cờ rơi vào vị trí trên cùng góc trái bàn cờ.
. . .
Khi quân cờ rơi xuống bàn cờ.
Dường như một tiếng sấm lớn vang lên trong đầu của tất cả mọi người.
Ba người Đỗ Long Dương đang hành tẩu trong tiên đảo, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về chỗ sâu trong tiên đảo.
Một hồi nổ vang!
Linh thức ba người không bị khống chế, theo gió bay lên!
Hương thơm nồng đậm, một mùi vị thấm vào ruột gan phiêu đãng tới.
“Đồ vật gì?”
Diệp Thủ Đao hỏi.
“Thơm quá!”
Nữ Đế cũng kinh ngạc tán thán.
Ba người không chút do dự, nhanh chóng lướt đi.
Tốc độ của bọn hắn cực nhanh, dù sao cũng là Âm Thần cảnh, nháy mắt liền vượt qua một khoảng cách rất xa!
Nơi xa.
Tựa như có hào quang hiện ra, một gốc thần thụ vàng óng hiện ra trước mắt của bọn hắn.
“Đó không phải là thần thụ lúc mới vào tiên đảo chúng ta đã thấy sao?”
Đỗ Long Dương nghi hoặc.
Sau một khắc, con ngươi của hắn co rụt lại.
“Không đúng. . . Không phải vây! Thần thụ này không giống! Dường như có tạo hóa to lớn ẩn sâu bên trong!”
Ầm ầm!
Khí tức bản nguyên khổng lồ dường như hóa thành một thác nước chảy thẳng xuống dưới, tạo thành bức tường ngăn cách giữa bọn hắn với thần thụ.
“Mau nhìn!”
Nữ Đế kinh hô, nàng chỉ phía xa, đằng sau thần thụ, nơi ấy. . . Bên trong hải thị thận lâu có một tòa Tiên điện hiện ra, lầu các lơ lửng!
Tựa như có tiên nhân chắp tay, tồn tại ở bên trong.
Nhìn giống như tiên cảnh đã tồn tại từ vạn năm trước.
Ba người đưa mắt nhìn nhau.
“Chẳng lẽ vẫn còn có tiên nhân còn sống sao?”
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, ba vị Âm Thần cảnh, lập tức cảm giác rùng mình.
Sống từ thượng cổ cho tới bây giờ?
Thật sự là một người thế nào?
Tình hình nơi này làm rất nhiều tu hành giả chú ý.
Trúc Lung cưỡi Xích Long nhanh chóng đi tới.
Khí tức của nàng rất mạnh, ngang với đám người Nữ Đế, lông mi dài khẽ run, nhìn chằm chằm vào thác nước do bản nguyên tạo thành và tiên cảnh phía sau thần thụ.
Bọn người Bá Vương, Nhiếp Trường Khanh cũng đã tới.
Nguyên Anh cảnh của bốn đại Thánh Địa trong Thiên Nguyên cũng đã chạy đến.
Nhìn thấy thần thụ dường như che cả bầu trời kia, lại thấy tiên đài lầu các, tiên nhân phiêu miểu, tất cả mọi người hít thở thật sâu, nội tâm bọn hắn cảm thấy có mấy phần rung động.
“Nơi này. . . Mới thật sự là tiên duyên chân chính trong tiên đảo!”
Mỗi một tu hảnh giả nhìn thấy hình ảnh này, đều là nỉ non nói.
Bỗng dưng, có một vị Nguyên Anh cảnh đến từ Thánh Địa hành động.
Hắn nhanh chóng xông về phía thác nước bản nguyên.
Hắn nhịn không được, Kim Thân Tạo Hóa quả sinh ra một lực hấp dẫn trí mạng đối với hắn, mà tuổi thọ của hắn lại sắp hết, nếu hắn không đột phá thì chẳng mấy chốc sẽ ngã xuống.
Cho nên, hắn bất chấp tất cả.
Dù cho bốn Đại Thánh Chủ còn chưa động thủ, hắn đã động thủ trước.
Oanh!
Vị Nguyên Anh cảnh này xông vào trong thác nước.
Dưới ánh mắt của mọi người, hắn phóng tới chỗ thần thụ màu vàng rực kia.
Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, Nữ Đế và mọi người đều nhìn chằm chằm vào người này.
Bỗng nhiên, con mắt của bọn họ co rụt lại.
Sau khi đi vào thác nước, thân thể của lão giả Nguyên Anh này dần trở nên mơ hồ.
Một dòng sông màu xám cuốn qua.
Lướt qua thân thể của lão giả này.
Một hình ảnh đáng sợ hiện lên trong mắt của mọi người, thân thể của vị lão giả này từ từ già đi theo một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, dần trở nên còng xuống, làn da già nua.
Sợi tóc đen sì dần dần hóa thành tóc trắng.
Bành!
Lão giả quỳ rạp dưới đất, thọ nguyên khô kiệt, tuyệt vọng vươn tay về phía Kim Thân Tạo Hóa quả.
Trên mặt hắn tràn đầy vết nhăn, mang theo vẻ không cam lòng và tuyệt vọng.
Bên ngoài.
Tất cả mọi người khi thấy lão giả Nguyên Anh chết già trong nháy mắt.
Trong lòng dần trở nên lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận