Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 752: Dùng trận ngắm trời đất, núi cao sông lại dài (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
“Ngũ Hoàng cấu kết với huyết y, đồng tội luận xử, giết chết không tha!”
Trong Bình Dương Thiên.
Chiếc xe lộng lẫy thần tử vẫn như cũ, long mã đang thở ra phì phò dữ dội.
Trong xe ngựa, thần tử được bao bọc dưới tử khí mờ mịt chậm rãi mở miệng, một lời đã định tội cho Ngũ Hoàng, quyết định vận mệnh cho Ngũ Hoàng.
Rầm!
Dòng sông thời gian bị lực lớn mở ra!
Ba vị cường giả siêu việt hóa tiên cảnh mang đế binh, năng lực bị hút đi không ngừng.
Vì người khác mở ra một con đường bằng phảng, trực tiếp thông đường đến Hư Vô Thiên.
Dòng sông thời gian mở ra một con đường.
Lông mày Lục Phiên ngưng tụ.
Tản đi trận ngôn chữ “Lâm”, dòng sông thời gian không còn duy trì nữa, rầm rầm ào ào trở về, chuyển vào trong nhật quỹ, nhật quỹ lần nữa trôi nổi trên không Ngũ Hoàng.
“Giết huyết y tướng quân!”
Có người gầm lên.
Chín mươi ngàn đại quân động rồi!
Đám cung binh chỉnh tề lấy trường cung sau lưng xuống, cung kéo mãn nguyệt, tựa như có một âm thanh xé toạc trời đất.
XIU XIU XIU!
Mưa tên đầy trời, gào thét bay ra.
Mà phía sau cung binh, từng vị thiết kỵ cưỡi hung thú, cũng nhao nhao đánh đến.
Những con hung thú này trông giống như hổ sư, hung dữ, man rợ!
Hung thú cũng mặc áo giáp, tựa như dòng lũ sắt thép, thế khí cuồn cuộn lao thẳng về phía Ngũ Hoàng đánh tới!
Khí tức cuồng bạo, giống như gió giật trước bão về.
Mây đen nghìn nghịt che trời, tựa như ngọn núi.
Lục Phiên ngồi trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, bạch y phấp phới, tóc đen tung bay.
“Vẫn là đến thật rồi.”
Lục Phiên nói.
Nhìn đại quân liều chết xông lên, mà đại quân này chỉ đứng thứ hai, càng kinh hãi hơn.……đó là lẫn trong đại quân có lẫn cả hóa tiên cảnh đại năng.
Còn có trong chiến thuyền cổ xưa kia, rủ xuống thân ảnh tiên khí to lớn.
Đây là nguy cơ mà trước nay chưa từng có.
Tuy rằng mục tiêu chủ yếu của những người này là cổ mổ, là huyết y tướng quân trong cổ mộ.
Nhưng mà, Ngũ Hoàng cũng trốn không nổi.
Lục Phiên chậm rãi thở ra một hơi dài.
“Lục Bình An ta chỉ là muốn chơi cờ, thưởng rượu, nhìn ngắm thế giới thăng diễn.”
“Hà cớ……luôn ép bổn công tử giết người chứ?”
Lục Phiên nói.
Khoảnh khắc tiếp theo, lòng bàn tay của hắn đặt lên thành xe lăn.
Rầm rầm rầm!
Đại quân còn chưa đến.
Đầy trời mưa tên đã đến trước!
Mưa tên lần này, so với lần trước, dưới uy thế đế binh tăng lên, khí thế càng thêm kinh người!
Như một dòng nước lũ, ào ạt đổ xuống!
Lục Phiên nghiêm túc rồi.
Trong con ngươi của hắn, có tia sáng phản chiếu.
Bàn tay mảnh mai, chậm rãi quét qua.
Xoát!
Bạch bào bỗng nhiên bay lên.
Tựa hồ như tức giận làm sóng khí dâng trào, khiến từng đạo lưỡi kiếm bạc đột nhiên nổ tung.
Rầm rầm rầm!
Tia bạc trắng xếp chồng lên nhau, xoắn ốc như một thanh kiếm đang bay, từ dưới thân Lục Phiên, phóng lên trời.
Bầu trời đầy ánh sáng bạc, đối lại mưa tên đầy trời.
Lục Phiên bảo trì tư thế ngồi trên xe lăn, ngồi trong khoảng không.
Giơ tay lên, hướng về phía những mũi tên như mưa, bất chợt giơ ngón tay lên.
Vô số đao bạc đột nhiên bắn ra.
Đinh đinh đinh!
Lưỡi đao bạc hóa thành bão táp, mưa tên đụng phải, chia năm xẻ bảy!
Tóc mai Lục Phiên bay lên, khuôn mặt lạnh lùng, sát khí lần đầu tiên xuất hiện.
Hắn kéo tay áo hí khúc Liên Hoa Lạc.
BA~!
Vô số đao bạc điên cuồng lao ra.
Phốc phốc phốc!
Đao bạc lao thẳng vào đại quân thương giới, bắt đầu giết chóc một cách đáng sợ.
Từng đoàn từng đoàn huyết vụ nổ tung.
Quét qua đầu cung binh, bỗng nhiên nổ tung.
Mà kỵ binh lại liều chết xông lên.
Lục Phiên bộc phát ngàn vạn linh áp, trong thiên địa tựa như có quân cờ cực lớn rơi xuống, muốn nghiền nát toàn bộ kỵ binh!
“Thánh chủ Ngũ Hoàng……quả nhiên phong hoa tuyệt đại!”
“Có điều, ngươi chỉ có một người, thiếu mất ngươi, Ngũ Hoàng tất diệt!”
Trong chiến thuyền cổ xưa, có một giọng nói ung dung vang lên.
Không hề có bất kỳ sự trào phúng nào, thậm chí còn có cả sự tán thượng.
Lục Phiên giờ này khắc này, lấy sức một người ngăn cản sức của đại quân thượng giới, hào hoa phong nhã tới cỡ nào cơ chứ.
Lông mày Lục Phiên khẽ nhăn lại.
Đông!
Lại nghe thấy tiếng núi cao rung chuyển.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Trong chiến thuyền cổ xưa.
Bỗng nhiên có tiên khí dâng đến.
Cường giả trong chiến thuyền, vậy mà tự mình xuất động!
Sự áp bức khủng khiếp như có biển cả mênh mông khiến người ta phải biến sắc.
Đây thế nhưng là một vị cường giả đã vượt qua hóa tiên cảnh à!
“Nào nào nào, lão phu bồi hậu bối như ngươi chơi đùa một chút.”
Tiên hoa ngập tràn, tiếng cười rung động khắp nơi trong Hư Vô Thiên.
Sau đó, vị cường giả này vậy mà cong ngón tay búng ra.
Trong tay kết ấn.
Lập tức……
Từng đạo trận văn, theo kết ấn trong lòng bàn tay hắn ta, nở ra đột ngột tựa như một quả bóng bay.
Vậy mà lại hóa thành một cái đầu rồng!
Đầu rồng to lớn đột nhiên há miệng, rồi nuốt chửng!
Vô số đao bạc, đều bị nuốt chửng trong một ngụm!
Hử?
Lục Phiên cau mày.
Phượng Linh kiếm đang quẩn quanh bên người hắn, chín đoạn phượng linh xếp lại, chợt chém ra, ý muốn chém nát trận pháp đầu rồng này!
Tuy nhiên.
Lại có chuyện ngoài ý muốn.
Trong hư vô, nổi lên một trận ngôn cực lớn!
Trận ngôn chữ “giả”!
Trận ngôn của đại đế chi cổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận