Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 714: Ngươi đánh thế nào, ta dùng một búa trả lại ngươi (1)

Tĩnh lặng, sự tĩnh lặng đầy chết chóc.
Cả quảng trường gạch xanh to lớn như vậy, dường như bị gió lạnh thổi qua, trở nên yên tĩnh vô thanh.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn hình, trong lòng kinh hãi
Đại cục đã định……
Cao võ thất diễn cấp của tiểu thế giới Tinh Nguyệt, có được hai vị độ kiếp tôn giả trấn giữ tiểu thế giới, vậy mà……lại thua rồi?!
Trên thực tế thì, Tinh Nguyệt tiểu thế giới hôm nay cũng chưa được tính là đã thua.
Bởi vì, đầu thanh niên tuy bị bóp nát, thế nhưng, nguyên hồn vẫn tồn tại, còn có sức chiến đấu, ba cường giả hợp thể cảnh bị Đỗ Long Dương ngăn cản, vẫn có thể chiến đấu.
Trái lại bên Ngũ Hoàng, ngoài Đỗ Long Dương ra, hầu như toàn bộ đều đã bị trọng thương, cho dù là Giang Li cũng vậy mà thôi.
Thế nhưng, nếu xét về mặt khí thế, thì Ngũ Hoàng đã hoàn toàn chiến thắng, thắng mà không có bất kỳ bất ngờ nào.
Không có độ kiếp tôn giả, nhưng lại có thể mạnh mẽ giết được hai vị độ kiếp tôn giả, đổi lại đại cục gần như đã sụp đổ hoàn toàn.
Rất nhiều thế lực trong chiến thuyền, linh thuyền trôi nổi bên ngoài bầu trời Ngũ Hoàng, đều im lặng.
Mức độ mãnh liệt trận mở đầu thi đấu thiên độ, vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Mọi người đều không phải kẻ ngốc.
Vào cái lúc thanh niên kia bị bóp vỡ đầu, đã có thể xác định Tinh Nguyệt tiểu thế giới thua rồi.
Ba vị hợp thể cảnh còn lại, cũng chẳng thay đổi được gì.
Giang Li lung la lung lay, bộ giáp rỉ sét cổ xưa trên cánh tay ông ta từ từ biến mất.
Trong cổ mộ, bộ lâu khô đích thân chỉ dẫn cho ông ta kêu không được dễ dàng lấy áo giáp ra sử dụng, thế nhưng, ông ta không kìm lòng được nữa.
Nhìn Nghê Xuân Thu cùng Thiên Hư công tử dùng mạng mở đường, nhìn một tay Diệp Thủ Đao bị ăn mòn đến còn xương trắng âm u vẫn vung trường đao như trước.
Dưới tình huống như vậy, Giang Li không cho phép bản thân mình thất bại.
Cho nên, hắn dùng nó.
Bởi thế, hắn bóp nát đầu thanh niên kia.
Bức màn ngôi sao nổ tung
Nguyên thần của thanh niên bay lên, không có bất kỳ chiến ý nào, trong mắt, chỉ còn dư lại nỗi khiếp sợ.
Nhưng mà, Giang Li sao có thể để nguyên thần gã chạy thoát.
Tà dương lần nữa như máu,sa trường lại điểm binh.
Phất tay lên, giết trăm vạn kẻ thù.
Oanh!
Huyết sắc chiến thần giống như viên đạn đại bác bắn ra từ khẩu đại pháo, hung hăng trùng kích, nuốt trọn ngàn dặm, đánh về phía nguyên thần của thanh niên kia.
Giang Li sắc mặt tái nhợt, cao phẩm thánh giai pháp khí vẫn đang cắm ở trên vai ông ta, nhưng ông ta cũng chẳng quan tâm.
Phốc phốc!
Kết cục giống ý như vị độ kiếp tôn giả đầu tiên kia vậy.
Nguyên thần của gã thanh niên này, cũng bị nghiền nát từng chút từng chút một.
Giống như bị ngàn quân vạn mã giày xéo lên thân thể nói chiến trường.
Xa xa, còn lại ba vị hợp thể cảnh mạnh mẽ của Tinh Nguyệt tiểu thế giới, tâm thần kinh hãi, hai vị độ kiếp tôn giả vậy mà đã chết, bọn hắn còn có thể ngăn cơn sóng dữ này được nữa sao?
Đỗ Long Dương giết đến đỏ cả mắt, thương trong tay không ngừng đâm ra.
Mà Giang Li đứng đó lung lay, giờ đang bước từng bước từng bước một đến.
Máu nhuộm đỏ cả mặt đất gạch xanh, thi thể độ kiếp tôn giả lạnh như băng, vứt trên quảng trường.
Chết chóc, bầu không khí lạnh, khiến thể xác cùng tâm thần ba vị độ kiếp tôn giả mạnh mẽ cũng lạnh theo.
Trốn!
Không còn lựa chọn tiếp tục chiến đấu nữa.
Bởi vì, bọn họ hiểu tiếp tục chiến đấu, cũng sẽ không thay đổi được tình hình.
Còn không bằng giữ lại tính mạng.
Rầm rầm rầm!
Ba người có sức mạnh mạnh mẽ lại hóa thành vệt sáng bay khỏi quảng trường, thời điểm bọn họ rời khỏi quảng trường, cũng đã quyết định kết quả của trận đấu này.
Cửu diễn đấu thất diễn……
Cửu diễn, thắng!
Ngũ Hoàng……thắng!
Trên bầu trời, tất cả các chiến thuyền đều trở nên im lặng.
“Xùy……Vận khí không tệ.”
“Quân trận chi đạo, khó trách lại có tự tin như vậy, đáng tiếc, đánh một thất diễn, cũng đã trật vật như vậy rồi, cũng chỉ đến thế mà thôi.”
“Hai vị độ kiếp tôn giả cả Tinh Nguyệt tiểu thế giới khinh suất, nếu không……Ngũ Hoàng sao có thể thắng được cơ chứ.”
Trong chiến thuyền, phát ra vô số tiếng xì xào.
Một số chế nhạo, một số lại viện lý do.
Cửu diễn thắng thất diễn, xác thực là làm chấn động nhân tâm.
Sức mạnh hợp thể cảnh kiếp độ kiếp tôn giả, sức mạnh vượt qua hai cảnh, xác thực cũng làm rung động lòng người như vậy.
Thác Bạt thánh chủ lâm vào trầm mặc, lão ta cùng Thanh Linh thánh chủ liếc nhìn nhau, đều thấy được sự yên ắng trong mắt đối phương.
Thế nhưng, tuy rằng bọn họ đều kinh ngạc, nhưng không đến mức quá kinh hãi.
Đối với huyết tính của Ngũ Hoàng, bọn họ đã hiểu rõ từ lâu, đây là một thế giới vô cùng bền bỉ, tuy chỉ là cao võ tân sinh, nhưng mà, khả năng phát triển lại cực kỳ cao.
Hoan Hỉ tôn giả thì lại hết sức lúng túng, trên gương mặt chất phác toát lên sự mất tự nhiên.
Lão ho nhẹ một tiếng, sau đó, cười khàn:“Thật sự là thắng rồi.”
Lão cũng chỉ có thể cảm khái như vậy mà thôi, có nói thế nào, thì trong lòng lão cùng đang vô cùng rúng động như mọi người.
Sao lại thắng rồi cơ chứ?
Trên quảng trường gạch xanh.
Chiến thuyền cổ xưa.
Trên mặt Phó Tòng che đầy sương mù, thấy không rõ thần sắc,nhưng mà, có thể phát hiện ra được ánh mắt của hắn ta cũng mang theo tia kinh ngạc như vậy.
Trong chiến thuyền, một giọng nhè nhẹ vang lên.
“Binh Vương Trụ……có chút thú vị.”
Phó Tòng nghe xong, thân hình khẽ run.
……
Thắng rồi!
Ngũ Hoàng thắng rồi!
Cũng giống như việc ấp ủ năng lượng trước khi ngọn núi lửa phun trào, mười vạn thiết kỵ của Đại Huyền thần triều ngồi xếp hàng nhuộm đỏ cả quảng trường, vào thời khắc này, cũng không cách nào áp chế nội tâm mình được nữa.
Rống!
Mỗi một binh sĩ đều phát ra tiếng hoan hô.
Tiết Đào giống như một cây thông già, đứng thẳng tắp, nhìn chằm chằm vào màn hình trên quảng trường xanh, thật là một bức tranh bi thương, một màn chấn động làm sao.
Diệp Thủ Đao vung tay chỉ còn xương trắng.
Nghê Xuân Thu cùng Thiên Hư công tử dùng mạng mở đường cho Giang Li, giành giật từng giây từng phút một, trước lúc màn hình sao hạ xuống, đánh tan mấy vị độ kiếp tôn giả Tinh Nguyệt tiểu thế giới.
Tiết Đào thấy vậy trong lòng như bị đánh một cái vô cùng mạnh.
Hắn ta vốn dĩ cũng không hiểu đám người Diệp Thủ Đao dốc sức liều mạng vì cái gì.
Nhưng sau khi nhìn thấy bảng treo đánh cược bổn nguyên đạo uẩn thì hắn ta đã hiểu rồi.
Hết thảy những thứ này, là vì để Ngũ Hoàng có thể tiếp tục tồn tại.
Tinh Nguyệt tiểu thế giới thân là thất diễn cao võ, số lượng bản nguyên đạo uẩn rất nhiều, thiếu mất mười đạo, tuy rằng có ảnh hưởng, thế nhưng, vẫn trong phạm vi tiếp nhận được.
Mà Ngũ Hoàng lại không như vậy, đối với một cao vũ thế giới tân sinh, mười đạo bản nguyên đạo uẩn, mất đi một cái, cũng đủ để dao động đến căn cơ của bản nguyên, làm dao động đến căn cơ thế giới!
Tiết Đào nắm chặt tay, siết chặt áo giáp kêu leng keng.
Nhìn vào thân ảnh đó trên quảng trường.
Hắn ta đánh một đấm vào ngực.
Người tu hành Ngũ Hoàng, nhiệt huyết dâng trào, vô số con mắt đều trở nên đỏ bừng.
Bọn họ kỳ thực rất rõ ràng, Giang Li, Diệp Thủ Đao dốc sức liều mạng vì mục đích gì.
Mọi người đấu tranh cho một hơi thở, mà người tu hành càng phải đấu tranh vì một hơi thở.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận