Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 796: Thắng lợi tuyệt đối (4)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Vị Tiên Túc cảnh lão giả kia thân thể hơi hơi run nhẹ, hai người này vậy mà là truyền nhân của Kiếm Vương cùng Cầm Vương!
Năm đó tại chiến trường Hư Vô Thiên, hai người này giống như ma đầu chém giết vô số người, đầu rơi cuồn cuộn, máu chảy thành sông.
Kim thân của Hóa Tiên cảnh đại năng hóa thành pháp tướng, phát ra ánh vàng sáng chói cao tới mấy chục trượng, đánh tới như nộ mục kim cương.
Tây Môn Tiên Chi đứng trước mặt pháp thân này, lộ ra quá mức nhỏ bé.
Thế nhưng, hắn lại cười to vui sướng không thôi.
Hai ngón tay của hắn niết kiếm, thanh kiếm xoay tròn không ngừng.
Kiếm vương, Kiếm vương, vì sao dám xưng kiếm trung chi vương?
Tây Môn Tiên Chi từng si mê luyện kiếm, nhưng thật sự đi tu hành kiếm thì mới biết được, kiếm mà hắn tu đều như rác rưởi.
Kiếm thuật chân chính, chính là một đầu đại đạo bao la rộng lớn.
Hắn nhớ rất kỹ, một kiếm chém sứ giả thượng giới của Khô lâu đạo nhân.
Vị khô lâu đạo nhân kia thật sự là dầu hết đèn tắt, mặc dù khi cổ mộ mở ra khôi phục được một ít linh khí, nhưng chẳng qua cũng chỉ đạt tới Âm Thần cảnh thôi.
Thế mà lại có thể làm được dùng một chiêu kiếm trảm chết Hóa Tiên.
Tây Môn Tiên Chi hắn có lẽ không thể nào làm được như lão Kiếm Vương, đạt đến hóa cảnh kiếm đạo, mang theo bá khí vô biên.
Thế nhưng. . .
Hắn dùng tu vi độ kiếp trảm Hóa Tiên, có gì mà không thể?
Chưa kể còn có tiếng đàn của Cầm Vương phụ trợ. . .
Hắn nếu như là đến mức này vẫn không thể làm được, vậy thì còn xưng Kiếm Vương cái gì nữa!
Tây Môn Tiên Chi kiếm ý phun trào.
Kiếm nháy mắt biến thành một viên ngọc tròn trịa, phảng phất như có lưu quang bao phủ.
“Kiếm lên!”
Oanh!
Y phục của Tây Môn Tiên Chi phồng lên, kiếm rời khỏi tay, kiếm chỉ điểm ra, chĩa thẳng về hướng một chưởng của tên Hóa Tiên kia.
Đôi mắt của hắn chuyên chú không gì sánh được.
Tựa như khi trước không màng ngày trên đứng trên sân rộng, kiên trì tu luyện kiếm.
Dùng thân thể của hắn làm trung tâm.
Trong phạm vi trăm trượng, có muôn vàn ngọc kiếm khi vọt thẳng lên trời.
Mỗi một đạo kiếm khí trong lúc lao nhanh thì hội tụ lại một chỗ hóa thành trường long.
Phốc phốc!
Một chưởng của Hóa Tiên cảnh đúng là bị một kiếm này của Tây Môn Tiên Chi xé rách ra!
“Làm sao có thể? !”
Trong lòng vị Hóa Tiên cảnh đại năng này run lên.
Nguyên Thần chi hoa, cùng Kim Thân chi hoa nở rộ.
Phóng xuất ra khí thế mạnh mẽ.
Nắm quyền đánh ra.
Tựa như là thác nước đổ xuống va chạm cùng kiếm khí đang bay lên.
Khí thế chấn động kinh khủng, kèm theo kiếm khí vỡ nát tạo ra huyên náo.
Tây Môn Tiên Chi đứng thẳng tại thiên không, sau lưng mơ hồ còn có một đạo hư ảnh khô gầy.
Đương đương đương!
Tiếng đàn du dương tới.
Sau đó, nháy mắt trên không trung nổ tung.
Tiếng đàn dường như hóa thành thực chất, như Thiên Ma loạn vũ.
Hóa thành từng mủi kim trói buộc lại tên Hóa Tiên kia, khiến hắn không thể nào di chuyển!
Giờ khắc này, tựa như tân Kiếm Vương cùng tân Cầm Vương đang phối hợp!
Đôi mắt của Tây Môn Tiên Chi sáng lên, quần áo trên người phần phật.
Kiếm chỉ nhẹ giơ lên, phảng phất như Kiếm Thần tại thế.
Chỉ về phía đỉnh đầu của tên Hóa Tiên ở xa xa.
Sau một khắc, Kiếm Chỉ rơi xuống, dường như từ thiên khung có một thanh kiếm bổ thẳng xuống!
Kiếm khí sôi trào, muôn vàn kiếm khí đan xen tung hoành, dung hội cùng nhau, hóa thành một đạo kiếm mang hùng hậu kinh khủng!
Nhất kiếm hàn quang thập cửu châu!
Phốc phốc!
Một kiếm này nháy mắt đã cắm thẳng vào đỉnh đầu vị Hóa Tiên cảnh, Nguyên Thần chi hoa cùng Kim Thân chi hoa vậy mà đều bị chém nát!
Oanh!
Vị Hóa Tiên cảnh này chấn nộ, gồng phá kim tỏa, huy quyền đấm loạn, pháp thân thuộc về Hóa Tiên cảnh đánh ra ba động khủng bố.
Chớ nhìn Lục thiếu chủ dùng một kiếm va chết Hóa Tiên cảnh mà lầm.
Thật ra, Hóa Tiên cảnh thật sự rất mạnh!
Một kiếm này của Tây Môn Tiên Chi, tựa như sắp bị đập nát!
Nhưng mà.
Lạc Minh Nguyệt nghiêm mặt, ôm tỳ bà chắn ngang khuôn mặt, váy vàng nhạt tung bay, mười ngón tay bay nhanh, dù cho đầu ngón tay đã nhuộm đỏ sương máu, nhưng vẫn không đổi sắc chút nào.
Nguyên bản tiếng đàn sắc bén, tại giờ khắc này đã biến thành lưỡi đao kinh khủng.
Đao nhận đan xen tung hoành, như tạo thành một lĩnh vực huyền bí, đem vị Hóa Tiên này chém thành máu thịt be bét!
Phốc phốc!
Thân thể của Tây Môn Tiên Chi đều bị chấn đến rung động, trong miệng đổ máu, thế nhưng kiếm chỉ vẫn không ngừng lại.
Kiếm khí như trụ, bỗng nhiên trảm bạo thân thể của tên Hóa Tiên cảnh!
Vị Hóa Tiên cảnh duy nhất trong đoàn thể chiến, đã bị Lạc Minh Nguyệt cùng Tây Môn Tiên Chi phối hợp, dùng thủ đoạn áp đảo tuyệt đối, lôi đình chém giết!
Nguyên Thần xuất khiếu.
Nhưng là nguyên thần nhỏ yếu vô cùng, làm sao có thể tránh thoát được mưa kiếm cùng bão đàn đan xen.
Nguyên Thần của vị Hóa Tiên cảnh bị cắt thành muôn mảnh!
Trong làn huyết vũ tung bay.
Tây Môn Tiên Chi cùng Lạc Minh Nguyệt tựa như hai vị tân Vương.
. . .
Trong cổ mộ.
Cố Mang Nhiên gầy gò kinh ngạc nhìn hai người Lạc Minh Nguyệt cùng Tây Môn Tiên Chi.
Thấp thoáng trong khoảnh khắc đó, hắn nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đã từng kề vai chiến đấu cùng mình.
Hắn thoải mái cười.
Tứ Vương mặc dù đã ra đi, nhưng truyền thừa bất diệt.
. . .
Toàn bộ Huyết Sát Thiên bỗng nhiên tĩnh lặng.
Tiên Túc lão giả hô hấp dồn dập, cảnh giới càng cao thì càng khó có thể vượt cấp giết địch, Hợp Thể có lẽ là có thể giết được Độ Kiếp tôn giả, thế nhưng mà Độ Kiếp chém Hóa Tiên. . .
Quá khó khăn!
“Cầm vương cùng Kiếm vương. . .”
Râu tóc của vị Tiên Túc lão giả dựng lên, tầm mắt băng lãnh vô cùng.
Nhưng là, vị Hóa Tiên này bị vượt cấp chém giết, hắn cũng không quá mức kinh ngạc.
Dù sao… hai người này chính là thủ hạ của Huyết Y, truyền nhân của Cầm Vương cùng Kiếm Vương!
Mái tóc của Tây Môn Tiên Chi tung bay, kiếm chỉ khép lại, dường như ngòi bút nét thanh nét đậm, hư vẽ trong không trung.
Sau một khắc, kiếm khí biến mất.
Khi xuất hiện đã đem bốn vị Độ Kiếp tôn giả của Lục Mang tiểu thế giới bao phủ!
Diệp Thủ Đao đao mang tung hoành.
Đao kiếm bao phủ xuống, phảng phất như tạo thành một Sát Lục Tràng khủng bố cực điểm!
Huyết vũ tán loạn, bốn vị Độ Kiếp tôn giả trong phút chốc đã bị chém thành bùn máu.
Nguyên Thần hét thảm.
Nhưng cũng bị lụa đỏ quấn quanh, bóp nát!
Trong mưa máu, mơ hồ còn nghe được tiếng khóc thê lương của tàn hồn. . .
Lạc Minh Nguyệt ngồi ngay ngắn trên Huyết Sắc vân vụ.
Tây Môn Tiên Chi tra kiếm vào vỏ, Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao cùng Nghe Xuân Thu toát ra sát ý như hồng.
Một trận thắng lợi tuyệt đối nghiền áp.
Tại dị vực tha hương, tuyên bố lên lần tính sổ này đã bắt đầu.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận