Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 483: Hai mươi bảy vị Nguyên Anh tiến về Bất Chu phong (1)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Một vị cường giả đỉnh cấp, Nguyên Anh viên mãn. . . Chết!
Bị một cái liếc mắt của thiếu nữ kia giết chết.
Toàn bộ Đại Huyền học cung trở nên tĩnh lặng, mặt đất nứt ra một cái hố sâu, đất đá tung bay khắp nơi, giống như móng vuốt của một con mãnh thú dữ tợn.
Thi thể của Nam Càng Phong quỳ trên mặt đất, mi tâm có một điểm đỏ thẫm, nhưng lại không có máu chảy ra.
Thi thể của hắn mất hết sức sống, vốn da thịt hắn mềm mại như ngọc nhưng lúc này bắt đầu giống như cành cây mất hết nước, dần khô lại, nếp nhăn chồng chất lên nhau.
Thi thể hắn vẫn đang ở tư thế quỳ, tựa như là đang sám hối.
Người chung quanh không dám thở mạnh, một vị Nguyên Anh cảnh ngã xuống, đây là một việc lớn, phải biết, một vị Nguyên Anh cảnh đủ để khai tông lập phái a.
Lúc trước Bá Vương chiến đấu với Chu Hải Sinh cũng đã làm cả thế gian chú ý, Chu Hải Sinh bị Bá Vương chém giết, càng là chuyện kinh động thiên hạ, cũng làm cho thanh danh của Bá Vương truyền khắp Thiên Nguyên.
Thế nhưng tính chất của trận chiến đó cùng với trận chiến hiện tại là không giống nhau.
Bá Vương lúc chiến đấu với Chu Hải Sinh, hoàn toàn là bị áp đảo, cuối cùng phải chờ đến lúc sinh cơ của Chu Hải Sinh dần dần tổn hao hết mới chiến thắng được.
Mà thiếu nữ này, lại thực sự nghiền ép.
Nam Càng Phong dù mạnh hơn Chu Hải Sinh rất nhiều nhưng khi đứng trước mặt thiếu nữ, lại không thể phản kháng chút nào, bị một chỉ xuyên qua mi tâm.
Thân thể của những Kim Đan cảnh từ Nam Đấu sơn đều đang run rẩy.
Có một vị đệ tử vội bay ra, khi nhìn thấy Nam Càng Phong đã chết thực sự, toàn thân hắn trở nên run rẩy.
“Ngươi. . .”
“Ngươi đã giết Thái Thượng trưởng lão!?”
Đệ tử Nam Đấu sơn này nhìn Trúc Lung đang nhắm mắt trên không trung, nói.
Trúc Lung đối mặt với vị đệ tử này.
Biểu cảm như đang hỏi hắn, nàng chẳng lẽ còn không thể giết người sao?
Đạm Đài Huyền đã sớm bị thực lực của Trúc Lung dọa sợ, đây chính là một bắp đùi siêu cấp a.
Nếu có thể ôm chặt bắp đùi này, Đại Huyền còn lo sợ gì nữa, người nào tới người đó chết!
Đám học sinh Đại Huyền học cung thì hưng phấn khó mà ức chế tâm tình của mình.
Đây là thần nữ sao?
Nam Càng Phong mạnh như vậy, thế mà lại bị thiếu nữ này một chỉ giết chết.
Thanh Long cũng vội bay lên không trung, phát ra tiếng gầm nhẹ, dường như muốn nói, Đại tỷ uy vũ!
Trúc Lung rất lạnh lùng.
Nhắm hai mắt, lông mi khẽ run, nàng không để ý đến thế nhân.
Nàng giết Nam Càng Phong là bởi vì, người này bất kính, vậy mà nghĩ đến chuyện đồ long.
Giết long dễ như vậy sao?
“Đa tạ cô nương xuất thủ tương trợ! Bổn vương vô cùng cảm kích!”
Đạm Đài Huyền đứng lên, toàn thân hắn nhuốm máu, bộ dáng hết sức thê thảm, nhưng giờ phút này, hắn lại rất kích động.
Chắp tay nói.
Trúc Lung không để ý tới hắn, quay đầu, khuôn mặt xinh đẹp như đang nhìn Thanh Long.
Đôi môi đỏ của nàng khẽ mở ra.
“Ngươi quá yếu, tới Bất Chu phong tu luyện một chút.”
Trúc Lung nói.
Lời ít mà ý nhiều.
Thế nhưng, ý tứ rất đơn giản.
Nàng muốn đưa Thanh Long tới Bất Chu phong huấn luyện một phen.
Thanh Long lập tức ho ra một ngụm máu, bên trong con mắt màu ám kim của nó mang theo mấy phần cự tuyệt.
Nhưng khi nghĩ đến cảnh một chỉ của Trúc Lung xuyên qua mi tâm Nam Càng Phong.
Dũng khí của Thanh Long liền tan biến không còn chút nào, nó không dám cự tuyệt.
Bên dưới mặt đất.
Kim Đan cảnh của Nam Đấu sơn sau khi trải qua cơn kinh hãi.
Bọn họ cảm thấy nơi này thật nguy hiểm, từng người một vội vàng phi độn muốn thoát khỏi Đại Huyền học cung, từng vệt sáng hiện lên trên bầu trời.
Nơi này. . . Thật là đáng sợ!
Nơi này chính là chỗ đại hung, là nơi một Nguyên Anh viên mãn vẫn lạc!
Thấy đám Kim Đan cảnh này muốn chạy trốn, Đạm Đài Huyền hơi biến sắc, hắn muốn ngăn cản, nhưng. . . Hắn phát hiện, Đại Huyền vốn không có thực lực để ngăn cản.
Hết thảy đều phải xem thái độ của Trúc Lung cùng Thanh Long.
Chỉ có bọn hắn mới có thể ngăn cản đám Kim Đan cảnh này trốn mà thôi.
Nhưng Đạm Đài Huyền lại không có năng lực sai khiến Trúc Lung và Thanh Long.
Trúc Lung thấy đám Kim Đan cảnh bỏ chạy, cũng không quan tâm lắm.
Nàng từ từ cất bước, váy áo của nàng bị gió thổi qua tung bay trong không trung.
Nàng đi tới trước mặt Thanh Long, giơ tay lên, nắm chặt đuôi Thanh Long, kéo vào trong Long Môn.
Thanh Long hết sức muốn cự tuyệt, nhưng khí tức đáng sợ của Đại tỷ làm nó không có dũng khí cự tuyệt.
Nó buông xuôi chấp nhận số phận.
Dần dần bị kéo vào trong Long Môn.
Tiểu Ứng Long đã từng cảm nhận cuộc sống bi thảm này, bây giờ, chuẩn bị tới lượt Thanh Long.
Mặc Củ che ngực, hắn bị nội thương, đi tới cạnh Đạm Đài Huyền.
“Vương thượng ổn chứ?”
Hắn thấy bộ dáng Đạm Đài Huyền máu me khắp người, sắc mặt ảm đạm.
Nhưng mà, Đạm Đài Huyền dù toàn thân đầy vết máu nhưng lại rất khỏe mạnh.
“Bổn vương không có việc gì, đây không phải máu của bổn vương, mà là máu của Thanh Long.”
Đạm Đài Huyền nói.
Hắn chỉ học theo bộ dáng của Thanh Long, giả bộ thê thảm một chút mà thôi.
“Vương thượng, những dư nghiệt Kim Đan cảnh của Nam Đấu sơn đã chạy trốn, sợ là tin tức này chẳng mấy chốc sẽ lộ ra.”
Mặc Củ nói.
“Lộ tin tức này ra thì sao, có gì mà phải sợ?”
Đạm Đài Huyền lắc đầu, cười nhẹ nhõm.
“Trải qua trận chiến này, sẽ không có bao nhiêu người dám xem thường Đại Huyền nữa a.”
“Dù cho mục đích Trúc cô nương ra tay, cũng không phải là để bảo hộ Đại Huyền, thế nhưng. . . Chúng ta nói bảo hộ thì chính là bảo hộ a.”
Đôi mắt Đạm Đài Huyền sáng lên.
Không phải Bất Chu phong nằm trong Đại Huyền quốc hay sao?
Đã như vậy thì Trúc cô nương tự nhiên sẽ là Trúc cô nương của Đại Huyền!
“Huống hồ, bổn vương có long khí tại thân, là người một nhà với Trúc cô nương. . .” Đạm Đài Huyền cười nói.
Mặc Củ không nói gì.
Hắn nhìn Đạm Đài Huyền một tay chống nạnh, một tay cầm kiếm.
Hít sâu một hơi.
Vương thượng, quá mất mặt a.
. . .
Tin tức Nam Càng Phong mang theo người Nam Đấu sơn, xâm nhập Đại Huyền, dùng lý do muốn lấy danh ngạch Long Môn, muốn nhúng chàm Hoàng Đạo long khí rất nhanh đã được truyền khắp nơi.
Đối với chuyện này, các thế gia và các thế lực của Ngũ Hoàng rất giận dữ, lòng đầy căm phẫn.
Thế nhưng, đồng thời họ lại thấy bất lực.
Nam Đấu sơn chính là một thế lực Nhị lưu đỉnh cấp, Nam Càng Phong còn là một vị cường giả Nguyên Anh cảnh viên mãn, mặc dù đã sắp hết thọ nguyên thế nhưng uy thế của một Nguyên Anh viên mãn cũng mạnh đến đáng sợ.
Đại Huyền, nguy rồi.
Dùng thực lực của Nam Đấu sơn, muốn trấn áp Đại Huyền là chuyện rất dễ dàng.
Long khí trên người Đạm Đài Huyền cũng rất có thể sẽ bị đoạt đi, biến thành cơ duyên cho cường giả Thiên Nguyên vực.
Thế cục Ngũ Hoàng đại lục trở nên rất ngột ngạt.
Cường giả Thiên Nguyên vực mặc dù kiêng kị Bạch Ngọc Kinh, không có động thủ giết tu hành giả Ngũ Hoàng.
Tuy nhiên, khi tranh đoạt tài nguyên, tu hành giả Ngũ Hoàng lại chỉ có thể chiếm được một bộ phận vô cùng ít ỏi.
Tu hành giả Ngũ Hoàng đều phải nhịn, bọn hắn hiểu rõ, muốn thay đổi thế cục này, chỉ có cách là tự mình mạnh lên mà thôi.
Chỉ có mạnh lên, mới có tư cách nói chuyện ngang hàng với tu hành giả Thiên Nguyên vực.
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ là Đại Huyền quốc sẽ bị trấn áp.
Một tin túc làm người kinh hãi được truyền ra.
Tin tức này, do một đệ tử Kim Đam cảnh của Nam Đấu sơn chật vật trốn ra từ Đại Huyền học cung lan truyền.
Nam Càng Phong chết rồi.
Chết thảm tại Đại Huyền học cung, lúc hắn chết còn quỳ rạp trên đất, như đang sám hối.
Tin tức này truyền ra.
Toàn bộ thiên hạ rung động!
Giống như phát sinh một trận động đất vậy.
Nam Càng Phong là Nguyên Anh viên mãn, sao lại chết tại Đại Huyền học cung?
Đại Huyền quốc. . . Có thực lực này sao?
Đệ tử Kim Đan cảnh này rất nhanh lại truyền ra một tin tức mới.
“Giết chết Nam Đấu sơn chính là một vị thiếu nữ thần bí, phong hoa tuyệt đại, có khả năng đảo loạn thiên địa, một chiêu giết chết Nam Càng Phong!”
Thiếu nữ?
Thiếu nữ thần bí!?
Tin tức truyền ra, thiên hạ xôn xao.
Những người chấn động nhất chính là người đến từ Thiên Nguyên vực.
“Ngũ Hoàng có Nguyên Anh cảnh?”
“Không. . . Có thể giết chết Nam Càng Phong, thì không phải là Nguyên Anh bình thường được, có phải là cường giả Anh Biến cảnh hay không?”
“Anh Biến cảnh? Ngũ Hoàng ngoại trừ Bạch Ngọc Kinh. . . Còn có cường giả Anh Biến cảnh sao?!”
Tin tức truyền ra, mặc kệ là Ngũ Hoàng hay Thiên Nguyên đều chấn động.
Vốn giới tu hành của Ngũ Hoàng đang bị áp chế gắt gao, sau khi nghe được tin này, dường như lại hừng hực khí thế.
Mà người của Thiên Nguyên vực thì biết điều hơn rất nhiều.
Nam Càng Phong chết đi, đối bọn hắn mà nói, là một lời cảnh tỉnh.
Bởi vì cho dù là tại Thiên Nguyên, thực lực của Nam Càng Phong cũng được coi là đỉnh cấp.
Dãy Ngọa Long.
Một người mặc áo chùm đen khi nghe những tin tức này, lại hốt hoảng một hồi.
Thiếu nữ thần bí, giết chết Nam Càng Phong.
“Trúc Lung sao. . .”
Dưới lớp hắc bào, Lý Tam Tư nhẹ giọng nói thầm.
Sau đó, đôi mắt càng ngày càng kiên định, hắn muốn trở nên mạnh hơn.
Hắn thể hiện quyết tâm, nhanh chóng bước vào tầng thứ ba của Cửu Ngục.
Nhiếp Trường Khanh và Cảnh Việt cũng đều nhận được tin tức này, bọn hắn biết đó là Trúc Lung, là thiếu nữ nhìn qua có mấy phần lạnh lùng kia.
Ưa thích thổi sáo, có thực lực cực mạnh.
Thế nhưng, đây là lần đầu tin bọn hắn biết, Trúc Lung có thể diệt sát Nguyên Anh viên mãn.
Cảnh Việt nắm Cảnh Thiên kiếm, cảm thán một câu: “Không hổ là người mà công tử nhìn trúng.”
Sau đó, trong lòng Cảnh Việt cũng khẩn trương hẳn lên, hắn muốn mình nhanh chóng mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận