Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 253: Bá Vương một rìu trảm Thể Tàng. (2)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Dũng sĩ Tây lương leo từ dưới thang mây xông lên lầu cổng thành sẽ bị mấy vị thậm chí hơn mười vị tinh binh Đại Chu vây giết, còn có tu hành giả Hắc Long vệ canh chừng xung quanh.
Rất nhanh liền bị loạn đao chém chết.
Công thành là một trận đánh giằng co, xem phương nào có thể kiên trì hơn, hai bên đều sẽ có rất nhiều người tử vong, thế nhưng. . . Một khi thủ thành có một lỗ thủng, chỗ thủng đó sẽ bị xé toang ra.
Không giống với cách công thành của quân lính Tây Lương.
Quân đội Đại Huyền quốc chọn cách đánh vỡ cửa thành.
Mấy trăm vị võ nhân Đại Huyền quốc, ôm khúc cây thô to đụng vào cửa thành cổ xưa.
Oanh!
Ầm ầm!
Trên cổng thành có thi thể rơi xuống không ngừng, có tinh binh Đại Chu, cũng có dũng sĩ Tây Lương.
Một trận đánh giằng co, kéo dài rất lâu.
Cuối cùng, Hứa Sở quơ hai cái thiết cầu to lớn, xông lên tường thành, một thiết cầu vung ra, đánh ngã một mảng địch nhân.
Xuất hiện chỗ có thể đột phá.
Tây Lương đại quân liền điên cuồng xông lên cổng thành.
Mà bên dưới.
Đại Huyền quốc cũng thành công đụng vỡ cửa thành.
Những quân lính Đại Chu đứng chắn sau cửa thành bị đụng bay.
Quân đội Đại Huyền dưới sự dẫn dắt của Giang Li, xông vào Đế Kinh.
Giang Li giục ngựa đi đầu, áo giáp bạc của hắn trong chớp mắt liền dính đầy máu.
Trong con ngươi của hắn hiện lên hình ảnh lúc trước trốn khỏi Đế Kinh.
Hắn nhớ tới hai vị lão binh đã chết kia.
Chiến ý cuồn cuộn dâng lên trong lòng hắn.
Đại chiến, trong nháy mắt nổ ra.
Hình ảnh máu me tại thời khắc này được thể hiện một cách trần trụi.
Đại chiến giống như trở nên im ắng, bầu trời có tuyết rơi xuống, sau một lát liền đổi thành màu đỏ thắm.
Trên đường phố Đế Kinh, quân lính Đại Chu lít nha lít nhít, những dân binh bị ép buộc làm binh lính tạm thời cũng đều quơ vũ khí, gia nhập trận chiến.
Xin đừng nói chuyện phong hầu nữa , nhất tướng công thành vạn cốt khô. (Thơ: Kỷ Hợi tuế – Năm Kỷ Hợi, dịch thơ: Nguyễn Anh Hùng)
Tuyết trắng trên mặt đất bị nhuộm thành màu đỏ.
Đạm Đài Huyền cưỡi tuấn mã, hắn không có núp ở hậu phương mà xung phong trên tiền tuyến, quơ vũ khí chém giết địch nhân.
Hắn giết đỏ cả mắt, nhất tướng công thành vạn cốt khô, đây là câu nói chính xác, những vương hầu tướng lính thành công thường thường đều nhờ vô số hài cốt mà thành.
Bên trong Đế Kinh.
Có thiết kỵ đang chạy tới.
Số lượng không nhiều, chỉ khoảng 300 người, thế nhưng lại tạo thành khí thế đáng sợ làm cho người ta run rẩy.
“Huyền Vũ vệ vào chỗ!”
Giang Li quát lớn.
Áp lực cực lớn, làm khuôn mặt Giang Li hơi run.
Dường như có một mảng mây đen đang cuồn cuộn lao tới, bên trong đó có vô số oan hồn kêu khóc. . .
Giang Li mơ hồ có cảm giác bất an, sắc mặt nghiêm trọng lại.
“Cầm đầu là Hắc Long Thập Tam giáp. . . Vì sao ta cảm thấy có chút khác biệt?”
Giang Li hít sâu một hơi.
Hắc Long Thập Tam giáp này không giống như lúc trước hắn đã từng gặp, khí chất dường như có sự thay đổi, trở nên càng ngày càng tà ác.
Tiếng vó ngựa nổ vang.
Mang mặt nạ Hắc Long, mặc áo giáp màu đen, Hắc Long Thập Tam giáp suất lĩnh 300 Hắc Long vệ đánh tới.
Đây là lực lượng thủ vệ mạnh nhất Đế Kinh!
Cũng là át chủ bài của Đế Kinh!
“Chiến!”
“Bình diệt phản quân, phong hầu bái tướng!”
Lưu Hạo nâng trường thương màu đen trong tay lên, khàn giọng quát.
Hắc Long Thập Tam giáp cùng Hắc Long vệ lập tức cuồng nhiệt lao ra.
Tinh binh Đại Chu tách ra một con đường, để cho Hắc Long vệ xung phong đi tới.
Trước cổng thành.
Giang Li chỉ huy Huyền Vũ vệ bày ra binh trận.
Tu hành giả tạo thành binh trận, uy lực mạnh hơn, dường như khi thế liền thành một thể.
“Chiến!”
Huyền Vũ vệ đều quát lớn.
Hắc Long vệ vọt tới, giống như một thanh trường mâu màu đen, sắc bén phóng tới lá chắn do binh trận Huyền Vũ vệ tạo thành!
“Vương thượng, lui!”
Giang Li tay cầm ngân thương, giục ngựa đứng bảo vệ trước người Đạm Đài Huyền, giúp Đạm Đài Huyền lùi lại.
Tu hành giả chiến đấu, nếu như Đạm Đài Huyền bị cuốn vào trong đó, cũng sẽ không có quả ngon để ăn.
Đạm Đài Huyền biết tự lượng sức mình, nếu là lúc trước, hắn có thể sẽ rống một câu, ta cũng có thể chiến!
Thế nhưng, trải qua nhiều lần bị tu hành giả đánh đập, Đạm Đài Huyền rất rõ ràng, hắn. . . Không thể.
Cho nên, hắn tự biết lấy mình, rút lui về phía sau.
Trên cổng thành, Hạng Gia quân cũng giết xuống tới, thế cục rất nhanh đã biến thành một trận chiến của tu hành giả.
Hứa Sở quơ hai khỏa Đại Thiết cầu, cùng Huyền Vũ vệ tụ hợp lại, đại chiến với Hắc Long vệ.
“Giết!”
Lưu Hạo dẫn đầu Hắc Long thân vệ cũng cao giọng quát lên.
Sau đó, Hắc Long thân vệ dồn dập lấy trường mâu màu đen ra.
Trường mâu này, bọn hắn gọi “Long Thứ” .
Oanh!
Ầm ầm!
Khí tức trong nháy mắt bùng nổ.
Một vị lại một vị. . .
Liên tục mười ba vị, Hắc Long Thập Tam giáp đồng thời bạo phát ra khí tức cực mạnh.
Trên trán mỗi người đều có vảy rồng hiện lên.
Khí tức Thể Tàng cảnh như một cơn sóng xung kích lan khắp đường phố Đế Kinh!
Trên cổng thành.
Bá Vương đang từ từ đi xuống, đôi mắt lập tức hơi nheo lại.
Bỗng nhiên có khí tức mười ba vị Thể Tàng cảnh xuất hiện, làm hắn thấy kinh ngạc.
Hắn đưa mắt nhìn ra xa, liền thấy được Hắc Long Thập Tam giáp.
Dưới sự công phá của Thể Tàng cảnh.
Phòng tuyến của Hạng Gia quân và Huyền Vũ vệ trong nháy mắt bị phá vỡ.
Hứa Sở rống giận, thiết cầu của hắn đã bị một mâu của Lưu Hạo đâm xuyên, bị nổ tung ra, hung hăng rơi xuống đất.
Thể Tàng cảnh. . .
Đại Chu triều khi nào lại có nhiều Thể Tàng cảnh như vậy?
Bá Vương mặc dù nghi hoặc, thế nhưng, hắn cũng không ngừng lại, vũ động đại phủ, sải bước tới.
Giang Li cũng kinh hãi.
Hắc Long Thập Tam giáp vậy mà đều là Thể Tàng cảnh?
Việc này khác xa với dự liệu của hắn.
Đây là thời đại của tu hành giả, thế nhưng, Thể Tàng cảnh lại là cảnh giới cực kì mạnh mẽ.
Hắc Long thân vệ liên tục xuất hiện mười ba vị?
Cái này sao có thể?
“Đây là do Hắc Long?”
Giang Li tựa như nghĩ tới điều gì, thận trọng, hít một hơi thật sâu.
Oanh!
Dưới sự dẫn đầu của Hắc Long Thập Tam Giáp.
Hắc Long vệ dũng mãnh vô cùng, áp chế Huyền Vũ vệ cùng Hạng Gia quân.
Hắc Long Thập Tam giáp đều không tiếp tục xung phong nữa, bởi vì bọn hắn cảm thấy một cỗ sát ý đáng sợ đang phong tỏa bọn hắn.
Lưu Hạo cầm “Long Thứ”, quay đầu, nhìn về phía xa, thấy Bá Vương bước từng bước một, thân thể khôi ngô, từ trong gió tuyết đi tới.
Bá chủ Tây Lương.
Hạng Thiếu Vân!
Trong đôi mắt Lưu Hạo nổi lên chiến ý.
Tuy nhiên hắn cũng hết sức cẩn thận, ra lệnh cho một vị giáp sĩ ra tay, người này trên trán có vảy rồng, xông về phía Bá Vương!
“Thể Tàng cảnh?”
Bá Vương cầm đại phủ, cũng lao nhanh tới.
Ma khí bao quanh người hắn, cũng quấn lên trên đại phủ, đột nhiên hắn vung đại phủ lên, một chém tỏa ra sóng khí, phá vỡ cả mặt đất.
Bá Vương cũng nhìn thấy vảy rồng trên trán vị Hắc Long Thập Tam giáp này.
Biết được nơi phát ra sức mạnh thể tàng cảnh.
“Thì ra là Thể Tàng giả, không phải là lực lượng của mình, chung quy cũng là hư vô!”
Bá Vương gầm lên giận dữ.
Hắc Long giáp sĩ và Bá Vương đụng vào nhau.
Gân xanh trên cổ Bá Vương nổi lên, thân thể hắn dường như cao hơn rất nhiều.
Đại phủ va chạm với Long Thứ.
Tia lửa bắn ra tung tóe!
Tuyết xung quanh đều bị chấn nát.
Lực lượng to lớn từ đại phủ truyền đến làm Hắc Long giáp sĩ này cảm thấy hoảng sợ.
Thể Tàng cảnh chân chính so với những kẻ mượn sức mạnh từ Hắc Long như bọn hắn, thì mạnh hơn quá nhiều!
Vị giáp sĩ này nổi giận gầm lên một tiếng, vảy rồng màu đen đột nhiên bao trùm lên thân thể hắn, bảo vệ hắn một cách chặt chẽ.
“Vảy Hắc Long?”
Tóc Bá Vương bay lên, khi hắn bước vào Thể Tàng đã chịu nhiều đau khổ, nhận hết đánh đập, những kẻ dùng mưu lợi để trở thành Thể Tàng cảnh này, cũng muốn áp chế hắn?
“Các ngươi nghĩ các ngươi là ai!?”
Bá Vương khinh thường nói.
Trên đại phủ, ma khí bùng phát.
Đột nhiên chém xuống.
Lập tức. . .
Hắc Long giáp sĩ mặc dù đã có vảy rồng bảo vệ, nhưng lại vẫn bị Bá Vương một rìu chém làm đôi, máu nóng tung tóe trên mặt tuyết.
Đạm Đài Huyền ở phía xa thấy vậy cũng cảm khái trong lòng, Giang Li cũng ngơ ngác.
Sự dũng mạnh củaBá Vương, đương thời khó có ai sánh bằng!
Thanh âm của tuấn mã cũng ngừng lại.
Con ngươi của Lưu Hạo co lại.
Sâu trong Hoàng thành.
Hắc Long dưới đầm nước đột nhiên gầm thét, đầm nước nổ tung, vô số bọt nước văng khắp nơi.
Móng vuốt của Hắc Long hung hăng đập vào bờ của đầm nước, làm cho gạch đá trên bờ như là đậu hũ bị bóp nát, khói đen mờ mịt tỏa ra, bao phủ bốn phía trong ngự hoa viên, vô số hoa cỏ lập tức khô héo. . .
Trên đường dài của Đế Kinh.
Đại phủ của Bá Vương đang rỉ máu.
Trong lòng hắn như cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu, nhìn về phía Hoàng thành.
Trong mơ hồ, dường như thấy được một con Hắc Long đang gào thét nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận