Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 373: Bảy ngày quyết định tồn vong (1)

Dịch: ming ming
Bảy ngày?
Chống đỡ bảy ngày?
Đỗ Long Dương nhìn hình bóng Lục Phiên biến mất trong không gian bản nguyên, biểu hiện trên mặt không khỏi ngưng trọng lên.
Bảy ngày… dài không?
Nói dài không dài, nhưng nói ngắn… cũng không ngắn!
Những Lưu lạc giả xâm nhập này, mới đầu chỉ là những tên Trúc Cơ cảnh bình thường, nhưng theo thời gian trôi qua, cũng có thể là do tốc độ bản nguyên sụp đổ đã nhanh hơn trước.
Thực lực của những kẻ xâm nhập, đã đạt đến Kim Đan.
Mặc dù vẫn chưa xuất hiện Nguyên Anh cảnh, nhưng, Đỗ Long Dương hiểu rõ, đây chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Thậm chí Anh Biến cảnh, hay cả cảnh giới cao hơn cả Anh Biến cảnh, đều sẽ xuất hiện.
Thời gian bảy ngày, dài đằng đẵng.
“Được.”
Đỗ Long Dương nhìn theo thân ảnh biến của Lục Phiên, trịnh trọng gật đầu.
Hắn không biết Lục Phiên có nghe thấy hay không, nhưng, đây coi như là lời hứa của hắn dành cho Lục Phiên.
Lục Phiên là thân phận gì, kỳ thật Đỗ Long Dương cũng đã đoán ra được, rất có thể là Khổ Đồ của một thế giới khác, chính là “Tiên” của một thế giới khác.
Cho nên, Lục Phiên không có nghĩa vụ phải liều mạng vì Thiên Nguyên như vậy.
Một khi bản nguyên sụp đổ, Lục Phiên chắc chắn cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng.
Lỡ như gặp phải những cường giả có thực sự cao hơn cả Anh Biến cảnh, Lục Phiên rất có thể cũng sẽ bị bại lộ, thậm chí gặp phải những mối nguy khó mà có thể né tránh được.
Cho nên, ngay cả một người ngoài cũng đang liều mạng như vậy.
Đỗ Long Dương hắn, thân là cường giả của Thiên Nguyên đại lục, lại có tư cách gì để chạy trốn?
Thời gian bảy ngày, cho dù là dùng mạng để đổi, hắn cũng phải chống đỡ được!
Đỗ Long Dương về tới đỉnh Võ Đế thành.
Liền liên lạc đám người Nữ Đế cùng Thiên Hư công tử.
Vô số cường giả liền dồn về tụ tập tại Võ Đế thành.
“Lục công tử đã tới, hắn kêu chúng ta chống đỡ bảy ngày.”
Đỗ Long Dương không hề quanh co lòng vòng, nói thẳng ra.
“Bảy ngày?”
Thiên Hư công tử nhịn không được mở miệng.
“Theo tình thế hiện giờ, tới ngày thứ sáu từ khi bản nguyên sụp đổ, Anh Biến cảnh sẽ xuất hiện…”
“Ngày thứ bảy rất có thể sẽ xuất hiện Thiên Ngoại Tà Ma cấp bậc vượt qua cả Anh Biến… Chúng ta, ngăn không nổi a.”
Sắc mặt tái nhợt của Thiên Hư công tử ngày càng tái nhợt hơn.
“Ngăn không được cũng phải ngăn!”
Đôi môi đỏ Nữ Đế khẽ nhấp, vô cùng ngưng trọng và nghiêm túc.
Con mắt của nàng lấp lánh, tựa như đang ngôi sao đang phát sáng : “Xin hãy tin tưởng Lục công tử…”
Thiên Hư thì cả mặt ngơ ngáo nhìn về phía Nữ Đế, ý gì đây?
Kẻ cần chống đỡ bảy ngày không phải Lục Phiên, là bọn hắn đó, tin tưởng Lục Phiên cái cọng lông!
Cái tên nữ nhân ngươi, tại sao khuỷu tay lại xoay ngược ra bên ngoài.
Đỗ Long Dương cũng liếc mắt nhìn Nữ Đế, nắm chặt trường thương, vuốt cằm nói: “Đã tới nước này, cũng chỉ có thể liều một phen thôi.”
“Nếu không có Lục công tử, thời gian bảy ngày, cũng sẽ đến, cho nên, chúng ta chỉ có thể liều.”
Diệp Thủ Đao rất lãnh khốc, hắn mặc dù bị mất một cánh tay, thế nhưng khí thế lại không hề suy giảm.
“Đi đây.”
Nữ Đế liền khoát tay, bay nhanh rời đi.
Nàng phải chạy về chiến khu của Đại Càn nữ quốc.
Thiên Hư công tử cùng Diệp Thủ Đao cũng không nói gì, nhanh chóng rời đi.
Bây giờ Thiên Nguyên đã phân thành năm chiến khu, tương ứng với năm thế lực, những Thiên Ngoại Tà Ma dường như cũng rất rõ, chỉ khi bọn chúng đánh hạ được năm thế lực này, Thiên Nguyên mới có thể thành hậu hoa viên mặc cho bọn chúng muốn làm gì thì làm.
...
Không gian bản nguyên của Thiên Nguyên đại lục.
Lục Phiên không phải lần đầu đi tới nơi này.
Phía trên bản nguyên cầu ngập tràn những vết nứt, giống như là một quả cầu thủy tinh sắp vỡ tan.
Chỉ cần dùng một tí sức, toàn bộ bản nguyên cầu sẽ lập tức nổ tung ra.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, từ từ đi lại trong không gian bản nguyên.
Cả không gian bản nguyên đều rất tĩnh lặng, thậm chí có thể nói là, tĩnh lặng tới đáng sợ.
Lục Phiên nhìn nhìn bản nguyên Thiên Nguyên đã co rút lại một vòng lớn, tâm trí bắt đầu phun trào.
Tuy rằng đã thôi diễn vô số lần bên trong Truyền Đạo đài, nhưng đến lúc hắn thật sự bắt tay vào làm, lại đột nhiên cảm thấy có chút áp lực.
Dù sao, sinh tử tồn vong của cả một thế giới đều đang nằm trong tay hắn, áp lực, nhất định sẽ có.
Cơ hội thành công chỉ có bảy phần, ba phần còn lại, Lục Phiên cũng không biết sẽ xảy ra những tình huống đột xuất gì.
Tìm một vị trí trong không gian bản nguyên.
Rất nhanh.
Lục Phiên đã tìm thấy một vị trí tốt nhất.
Giơ tay lên, linh áp kỳ bàn nổi lên.
Trong đôi mắt, bỗng nhiên hiện ra những đường cong đang chuyển động, trong lúc chuyển động, bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục hiện lên trước mắt Lục Phiên.
“Dùng hình dáng vòng xoáy để hấp thụ vị diện bản nguyên…”
“Việc đầu tiên cần làm chính là… Toái Nguyên!”
Lục Phiên suy tư.
Thời gian bảy ngày, cũng chỉ là Lục Phiên đại khái ước tính ra, hắn không biết rút cuộc cần bao nhiêu thời gian.
Lục Phiên là dự theo thời gian thôi diễn nhanh nhất trong Truyền Đạo đài để làm tiêu chuẩn.
Oanh!
Là bá chủ vị diện, Lục Phiên cùng bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục đương nhiên có liên kết với nhau.
Giơ tay lên, đặt lên phía trên bản nguyên mới sinh ra, đang tràn trề sức sống, Ngũ Hoàng đại lục là do Lục Phiên tự tay sáng lập, từ lúc cái gì cũng không có, đến khi kích thước chỉ bằng một quả cầu thuỷ tinh, và tới giờ đã lớn cuồn cuộn như ngọn núi cao.
Cho nên, liên hệ của Lục Phiên cùng bản nguyên rất chặt chẽ.
Nhưng giờ, Lục Phiên cần toái nguyên.
Kỳ thật Lục Phiên có chút không nỡ.
Nhưng… Toái nguyên đối với Ngũ Hoàng đại lục mà nói, chưa chắc là không tốt.
Oanh!
Linh thức Lục Phiên trào ra tán loạn, mười tia linh thức, hoá thành mười Lục Phiên hiện ra trong không trung.
Lục Phiên áo trắng bồng bềnh, xếp bằng ở cả mười hướng.
Toàn bộ đều giơ tay đặt vào bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục.
Toái nguyên, phải phá vỡ như thế nào?
Bản nguyên kiên cố đến cỡ nào?
Lúc trước Khổ Đồ trốn trong bản nguyên, cho dù Lục Phiên dùng toàn lực công kích, cũng không thể đánh vỡ dù chỉ một chút.
Chỉ có thể dùng cách hút cạn bản nguyên để ép Khổ Đồ bước ra.
Mà bây giờ, Lục Phiên muốn toái nguyên, đâu phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng, dù sao Lục Phiên cũng là người đã tạo ra bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục, đương nhiên có cách của hắn.
Mười sợi linh thức, hóa thành mười dây cung nhẹ, được Lục Phiên đánh theo một tiết tấu kỳ dị.
Ông…
Sóng âm kỳ dị lan rộng ra.
Truyền tới phía trên Bản Nguyên cầu.
Sóng âm khuếch tán, truyền và dao động lẫn nhau bên trong bản nguyên cầu.
Đông đông đông!
Sóng âm va chạm nhau bên trong, theo tiết tấu càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng lớn mạnh…
Đến một lúc như đạt tới giới hạn.
Bản nguyên cầu đột nhiên nổ tung!
Bùng!
Vụ nổ kịch liệt, khiến cho mười sợi linh thức của Lục Phiên đều bị chấn động.
Mười sợi linh thức trở về, sắc mặt Lục Phiên có chút trắng bệch.
...
Cùng lúc đó.
Ngũ Hoàng đại lục.
Từng vị tu hành giả đều đột nhiên cảm thấy trong lòng hoảng hốt.
Bọn hắn ngẩng đầu, nhìn thấy bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, mây đen tựa như một hộp mực đen lớn đổ vào chum nước trong, nhanh chóng bao phủ cả bầu trời.
Đêm đen, tới vội vàng không ai kịp chuẩn bị.
Tư Mã Thanh Sam mặt trắng bệch.
Hắn tay bưng lấy ngực, cảm giác đè nén cùng nặng trĩu, khiến cho mồ hôi trên trán hắn không ngừng rơi xuống.
Nhiếp Trường Khanh, Ngưng Chiêu cùng các cường giả Thiên Tỏa cảnh là những người chịu ảnh hưởng lớn nhất.
Bởi vì bọn hắn đã sinh ra linh thức.
Linh thức cảm nhận nhạy cảm rõ ràng nhất.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Trời tại sao đột nhiên lại tối đen như mực?”
“Lòng ta bỗng nhiên rất hoảng hốt… Dường như có vô số Thiên Tỏa kiếp đang muốn giáng xuống ở trên đỉnh đầu ta.”
Rất nhiều các tu hành giả bắt đầu líu ríu.
Những kẻ bên trong Thư lâu, cũng vội vàng chạy ra, ngay cả sách cũng không còn tâm trí để xem.
Phía trên Long Môn.
Tiểu Ứng Long biến thành hình dạng to lớn như ngọn núi cao, đôi mắt sáng như đèn lồng, nhìn chằm chằm vào đám mây đen trên chín tầng trời kia.
Không chỉ là Tiểu Ứng Long.
Các Thiên Long của Long Môn cũng đều cảm nhận được sự đè nén này.
Bên trong Thư lâu, Tiểu Phượng Nhất trong vạt áo trước ngực Bạch Thanh Điểu cũng chui đầu ra, réo lên líu ríu không ngừng.
Cảm giác đè nén cùng nặng trĩu, khiến Tiểu Phượng Nhất có dự cảm không tốt lắm.
Thiên Long chủng cùng Phượng Hoàng chủng đều là các loại thần thú, bọn chúng đều có cảm nhận vô cùng nhạy bén về bản nguyên.
Bất Chu phong.
Đôi mắt nhắm chặt của Trúc Lung khẽ rung động.
Nàng tựa hồ cảm thấy hơi lo lắng.
Bỗng nhiên, chỉ là trong nháy mắt.
Bọn hắn cảm thấy như bị mất mát đi cái gì đó, dường như trong lòng có vật gì đó đã bị vỡ nát.
Các tu hành giả trong thiên hạ đều chung một tâm thái này.
Ngày tận thế của tu hành giới… Đã tới rồi sao?!
Trên Hồ Tâm đảo.
Nhiếp Trường Khanh nắm Trảm Long, ngồi xếp bằng trên mặt đất.
“Công tử… Rốt cuộc đang làm cái gì?”
Trên trán Nhiếp Trường Khanh không ngừng có những hột mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống, thở hồng hộc.
Thiên hạ, sắp xong đời rồi sao!?
...
Trong thế giới bản nguyên.
Sắc mặt Lục Phiên cực kỳ ngưng trọng.
Toái nguyên thành công, Ngũ Hoàng đại lục đương nhiên sẽ có phản ứng, tu hành giả của một thế giới vốn có quan hệ mật thiết với bản nguyên.
Lục Phiên giơ tay lên.
Linh thức bắt đầu bị tiêu hao một cách nhanh chóng, giống như là đột nhiên bị bốc hơi vậy.
Hoá thành từng cái bát quát phù văn, từng đạo ấn ký bị Lục Phiên đánh ra, bay về phía bản nguyên đã vỡ vụn của Ngũ Hoàng đại lục.
Bát quát phù văn như hoá thành một tấm lưới lớn, vay lấy toàn bộ bản nguyên vốn đã vỡ vụn.
Trận pháp này, chính là nhân tố quyết định việc toái nguyên của Lục Phiên có thành công hay không.
Những trận pháp phù văn này, vốn là đến từ Truyền Đạo đài.
Sự thần dị của Truyền Đạo đài, đến nay Lục Phiên vẫn chưa tìm hiểu ra, thậm chí các phù văn quái dị, Lục Phiên vẫn chưa nghiên cứu triệt để.
Nhưng mà, ổn định các mảnh vỡ bản nguyên này, không phải là vấn đề đối với Lục Phiên.
Chỉ một việc toái nguyên này, mà Lục Phiên đã thử vô số lần.
Dưới sự hỗ trợ của pháp trận, Lục Phiên cũng bắt đầu ổn định các mảnh vỡ bản nguyên, thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Cuối cùng, Lục Phiên cũng đã triệt để ổn định trận pháp.
Bản nguyên của Ngũ Hoàng, cũng đã hoá thành vòng xoáy lưu chuyển các vầng tinh vân hỗn lộn.
Bên trong vòng xoáy ẩn chứa một lực hút dồi dào.
Lúc này, Lục Phiên mới thể thở phào một hơi dài, bước thứ nhất đã xong rồi.
Hoàn thành một bước này, Lục Phiên đã tốn hết ba ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận