Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 600: Huynh đài cũng vì tạo hóa mà đến? (2)

Dịch: Mèo Rừng
Sắc mặt của Giang Li trắng bệch, toát ra mồ hôi lạnh.
Cách trận pháp mà vẫn có thể trảm ra một kiếm đáng sợ như vậy, đây chính là thực lực của đại năng sao!?
Quả nhiên đáng sợ!
Ánh mắt của Lục Cửu Liên lấp lóe không thôi.
“Đây là một kiện thánh giai pháp khí, cũng chính là địa giai linh cụ, phẩm chất rất cao, e là đã đạt đến địa giai thượng phẩm…”
Lục Cửu Liên nói.
Lời nói vừa ra, mái tóc của hắn bay lên, thân thể bỗng nhiên bắn mạnh ra.
Bắn bay cực kỳ nhanh về phía thanh kiếm màu đen kia.
“Ngươi…”
Sắc mặt của Giang Li biến đổi.
Nữ nhân này quá mạnh, hắn sợ Lục Cửu Liên đi chịu chết.
Tuy nhiên, sau khi hắn nhìn lấy bóng lưng hơi hơi run rẩy của Lục Cửu Liên, hắn bèn hiểu rõ được khát vọng chiến đấu ở bên trong nội tâm của Lục Cửu Liên. Do đó, hắn không lựa chọn tiếp tục ngăn cản.
Hắn một tay chống kiếm, một tay giơ lên, đột nhiên nắm quyền.
“Bày trận!”
Đùng đùng đùng!
Tiếng trống trận vang lên.
Đại quân bày trận, mười ngày, Giang Li đã hoàn thiện sơ qua đối với quân trận chi đạo, đại quân phối hợp với nhau càng ngày càng ăn ý.
Ầm ầm!
Đại quân bài binh bố trận, dồn dập lao ra, quân đội tu hành giả này, yếu nhất cũng là Thể Tàng cảnh.
Hứa Sở vung Đại Thiết Cầu, một ngựa đi đầu.
Ở bên cạnh hắn, Triệu Tử Húc nắm trường thương bén nhọn, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn nhìn chằm chằm bóng lưng bỗng nhiên bay ra của Lục Cửu Liên, ánh mắt phức tạp.
Hắn đã từng tương xứng với Lục Cửu Liên, mà bây giờ, Lục Cửu Liên đã sớm trở thành người mà hắn ngưỡng vọng.
“Ta không ghen ghét, ngươi càng mạnh, liền có thể bảo hộ Ngũ Hoàng hơn. Ngươi muốn chiến, ta liền giúp ngươi!”
Khóe miệng Triệu Tử Húc nhếch lên.
Oanh!
Khí thế của đại quân dồn dập mãnh liệt, hóa thành một năng lượng đáng sợ.
Chiến ý, khí huyết, dồn dập cuộn trào. Dưới sự chỉ huy của Giang Li, chen nhau chảy về phía Lục Cửu Liên đang ở phía trước.
Thân thể của Lục Cửu Liên chấn động.
Hắn xoay đầu, mái tóc tung bay, hắn có thể hắn được khí thế của từng vị binh sĩ bện với nhau thành một sợi dây thừng.
Khóe miệng Lục Cửu Liên hơi hơi nhếch lên.
Hắn đi tới phía trước đại kiếm màu đen.
Cất bước ra, năng lượng phóng thích ra từ dưới chân, bộ bộ sinh liên.
Đùng!
Hắn tung một quyền ra, nện ở bên trên cự kiếm.
Cự kiếm bị mạnh mẽ đánh bay ra, bay về phía thiên ngoại.
Trong hư vô.
Mỹ phụ đang kinh ngạc bởi sự cường hãn của trận pháp phòng ngự này, thì thình lình lại thấy hắc kiếm mình vung ra chợt bay ngược về.
Từ bên trong trận pháp, nàng thấy được một bóng người mặc áo bào thêu Thanh Liên, đi từng bước một ra.
“Muốn chết!”
Trên mặt mỹ phụ lóe lên vẻ lạnh lùng.
“Nếu như ngươi trốn ở trong trận pháp, ta không thể làm gì. Nhưng mà ngươi lại dám đi ra trận pháp…”
“Vậy thì giết ngươi… Phát tiết cơn thịnh nộ cho nữ nhi bị bắt của ta!”
Mỹ phụ giơ tay lên, cầm hắc kiếm bay ngược trở về.
Trên dung nhan xinh đẹp ấy, hiện ra một nụ cười lạnh.
Lục Cửu Liên bộ bộ sinh liên, đạp không mà lên, ánh mắt lấp lóe.
Trên người hắn, kình khí tung bay.
Trên đỉnh đầu, Dương Thần trôi nổi, khí thế mạnh mẽ quét ngang, làm cho hư vô chấn động.
Mà phía sau hắn, thì có chiến ý ngút trời hội tụ lại.
Chiến ý màu máu hội tụ lại thành hư ảnh, tựa như tương thích với khí thế của Lục Cửu Liên.
. . .
Không gian bản nguyên.
Lục Phiên hơi hơi híp mắt lại.
Hắn cảm ứng được sự biến hóa của ngoại giới.
Mỹ phụ xuất hiện, khiến cho hắn có hơi hứng thú.
“Trang bị của nữ nhân này rất tốt nhỉ, tốt hơn rất nhiều so với những tên đại năng bị Tề Lục Giáp nhốt vào bên trong đại đỉnh.”
Lục Phiên dựa vào Thiên Nhận Y, ngón tay gõ nhẹ trên tay vịn.
Mặc kệ là mặt dây chuyền trên đỉnh đầu nữ nhân này, hoặc là hắc kiếm được phun ra, đều không phải địa giai linh cụ tầm thường.
“Kiếm Chủ đại nhân, muốn ra tay không? Dùng lực lượng của ngài để dẫn dắt, một kiếm đủ để trảm nàng! Có bảy phần giết chết!”
Thiên Nhận Y dưới mông, khẽ chấn động, sau đó là lời đề nghị yếu ớt phát ra từ kiếm hồn của Phượng Linh kiếm.
Nàng vốn dĩ càn rỡ, nhưng mà sau khi gặp được chủ nhân có tính tình không giống như rất tốt này, liền bắt đầu trở nên có chút nhỏ bé.
Ngón tay của Lục Phiên gác lên trên tay vịn.
“Cũng được… Một khi Ngũ Hoàng lột xác xong, lực lượng bảo hộ thế giới sẽ mất đi, đến lúc đó… Vẫn sẽ còn có không ít phiền toái, trước đấy, có thể giải quyết được thứ gì, thì giải quyết thứ đó cho xong đi.”
Lục Phiên suy tư một hồi, nói.
Kiếm hồn dưới mông, lập tức kích động.
Tuy nhiên.
Ngay lúc Lục Phiên đang chuẩn bị động thủ.
Ánh mắt ngưng tụ.
Trong đôi mắt của hắn có đường cong nhảy lên, hắn thấy được thân ảnh của Lục Cửu Liên, cùng với khí thế được hội tụ lại từ vạn đại quân. Lục Cửu Liên dậm chân tựa như Thần Ma, xông ra trận pháp, xông thẳng về phía mỹ phụ.
Lục Cửu Liên chỉ có Dương Thần cảnh, tuy nhiên, đối mắt với mỹ phụ là Hợp Thể cảnh, lại không chút sợ hãi nào.
“Ngươi muốn chết sao?”
Lục Phiên cười.
Ánh mắt của hắn lấp lóe, nhìn xem Lục Cửu Liên bộ bộ sinh liên, đạp không ra trận pháp, đúng là có chút chờ mong.
Bỗng nhiên, tựa hồ Lục Phiên nghĩ đến điều gì đó.
Dương Thần cảnh đối đầu với Hợp Thể cảnh đã sinh ra Nguyên Thần, cũng chính là Nguyên Thần Hợp Nhất cảnh..
Có chút kích thích.
“Chủ nhân! Ra tay đi!”
Trong Thiên Nhận Y, kiếm hồn khẽ chấn động, kích động.
Kiếm hồ nhỏ bé, online cầu chiến!
“Im miệng.”
Lục Phiên một tay chống cằm, uể oải mở miệng.
Phượng Linh kiếm hồn: “…”
Đã nói là xuất chiến mà?
Trận đầu tiên của Phượng Linh Kiếm Hồn nàng, cứ như vậy bị cho leo cây rồi?
Miệng của nam nhân, toàn gạt người!
Lục Phiên không thèm để ý Phượng Linh kiếm hồn, thứ này lần đầu tiên ra sân, đã dám gọi hắn là “nhỏ bé”. Cho nên, Lục Phiên đối với nàng dĩ nhiên sẽ không có chút tốt đẹp nào.
Lục Cửu Liên muốn chiến, Lục Phiên sẽ cho hắn chiến.
Cho nên, Lục Phiên thần tâm thay đổi, rơi vào một phương hướng khác.
Chỗ ấy…
Tựa hồ có thứ hấp dẫn hắn hơn.
“Đồ đệ của Tề Lục Giáp…”
Khóe miệng của Tề Lục Giáp nhếch lên.
Bộ Nam Hành từng nói, đồ đệ của Tề Lục Giáp, tựa hồ chính là những quân cờ nằm vùng của những Thánh địa cao võ kia, lợi dụng chia cắt trận ngôn Cửu Tự của Lục Giáp trận tông.
Có vẻ như, Tề Lục Giáp đích thật có chút đáng thương.
Mộng tưởng chế tạo thế giới cao võ bị phá toái.
Thậm chí Lục Giáp trận tông sụp đổ, chuyện này đả kích thế nào, có thể nghĩ ra.
Thế nhưngm Tề Lục Giáp vẫn như cũ có thể kiên trì được, chìm nổi trên một cái đại lục cô quạnh, để cho trong lòng có một hi vọng phiêu miểu mà không thể thành.
Lục Phiên cảm thấy, hắn có lẽ nên cho lão nhân kia thứ gì đó.
. . .
“Đây là ‘Vạn Văn đỉnh’ mà sư tôn căn cứ từ điển tịch trong tông môn để diễn hóa ra, mặc dù không có cách nào thể hiện tất cả uy năng từ vũ khí của Đại Đế cổ đại. Thế nhưng, cũng sở hữu sức mạnh khó lường.”
“Lại thêm lực lượng quy tắc của Hư Vô Thiên… Vây nhốt những đại năng này, không khó.”
Tả Húc cười cười, nói.
Đại năng có sắc mặt trắng bệch liếc mắt nhìn Tả Húc, cũng không khỏi cười một tiếng.
“Vậy Tả đại sư có thể phá trận hay không?”
“Không phá trận, chúng ta rất khó vượt qua trận pháp này để giáng lâm. Vậy thì cái bản nguyên cao võ tân sinh kia, cũng có khả năng bị Hắc Bạch Thánh Hậu độc chiếm…”
Vị đại năng này chuyển động con ngươi, nói.
Tả Húc liếc mắt lườm người này, hiểu rõ tên này đắn đo thứ gì đó, bèn bật cười một tiếng.
“Muốn phá trận, khó, đổi lại các Trận Pháp sư khác đến, đểu sẽ thúc thủ vô sách. Ở bên trong các đồng môn của ta, bao quát cả ta trong đó, cũng chỉ có ba người có thể phá trận này.”
“Đại sư huynh cùng Lục sư đệ… Và chính ta.”
“Những đồng môn khác rất khó để phá trận.”
Tả Húc chắp tay, hắc bào phấp phới trong gió, nói.
Đại năng có sắc biệt trắng bệch không biết nói gì thêm, ánh mắt lấp lóe, âm thầm oán.
Bởi vì, theo hắn biết, những đồng môn khác của Tả Húc đều bị những cường giả thế giới cao võ trên thất diễn dẫn đi . Cho nên, vì sao lại kém một tên gia hỏa ở Thánh địa thất diễn như ngươi?
Tả Húc cũng không có để ý đến, chỉ tự lẩm bẩm nói.
Vẻ mặt của hắn phức tạp.
Hắn vốn là Trận Pháp sư do Hắc Bạch thánh địa bồi dưỡng, tuy nhiên, sau khi vào Lục Giáp trận tông, hắn mới hiểu được sự huyền ảo của trận pháp chi đạo.
“Sư tôn này… Bảo dưỡng tuổi thọ cho thật tốt không ổn sao? Vì sao nhất định phải lao vào vạn kiếp bất phục.”
Hồi lâu sau, Tả Húc thở dài.
Ngay sau đó, hắn giơ tay lên, áo bào trên người trôi nổi.
Ánh mắt của hắn bắn ra ánh sáng sáng chói.
Quanh thân hiện lên một đường rồi lại một đường trận văn.
Trận văn xen lẫn, tựa hồ phát ra âm thanh sắt thép giao nhau trong hư vô.
“Rống!”
Tả Húc quát chói tay.
Ngay sau đó, hắc bào rộng rãi trên người hắn không ngừng bay lên.
Đôi mắt trở nên vô cùng sắc bén.
Trên đỉnh đầu, phảng phất có chữ viết hiện ra trong hư vô.
Nam tử có sắc mặt trắng bệch bên cạnh hắn, ánh mắt hơi sáng lên, không khỏi lui lại hai bước.
Nhìn chằm chằm về phía trận ngôn hiện ra trên đỉnh đầu Tả Húc, bỗng nhiên có một cỗ áp lực phun trào ra từ trong lòng của hắn.
“Trận ngôn chữ ‘Tổ’ trong trận ngôn Cửu Tự!”
Tên đại năng này không khỏi có chút kiêng kị cùng hâm mộ.
Nghe đồn trận ngôn Cửu Tự, chính là truyện thừa tự Đại Đế cổ đại ‘Hạo’, có thể dính líu quan hệ với Đại Đế cổ đại, tuyệt đối đều không phải vật bình thường.
Ầm ầm!
Có tiếng đinh tai nhức óc nổ vang.
Tả Húc hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào đỉnh ba chân, trận ngôn trên đỉnh đầu, phát ra hào quang lấp lánh.
Tên đại năng có sắc mặt trắng bệch kia, lui lại từng bước một.
Bỗng dưng.
Thân thể của tên đại năng này cứng đờ lại, hắn quay đầu, không biết từ khi nào, phía sau của mình, có một bóng người xuất hiện.
Thiếu niên áo trắng như tuyết, ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y.
“Ừm?”
Không cảm ứng được khí thế, thế nhưng có thể xuất hiện ở bên trong Hư Vô Thiên, tất nhiên có bối phận không bình thường.
“Lại có thêm đại năng bị bản nguyên thế giới cao võ tân sinh ấp dẫn, đến đây sao?”
Ánh mắt của tên cường giả này lấp lóe, cảm thấy tính cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt.
Nhưng mà, tròng mắt của hắn chuyển động, toát ra nụ cười mỉm.
“Huynh đài cũng vì tạo hóa của bản nguyên thế giới cao võ tân sinh này mà đến sao?”
Tên này cười nói.
Lục Phiên khẽ giật mình, tên này… Không nhận ra hắn sao?
Rất nhanh, Lục Phiên cũng lộ ra nụ cười ôn hòa mà chân thành, nhìn xem tên đại năng có sắc mặt trắng bệch, tựa như thận hư này. Tựa như gió xuân ấm áp, nói.
“Đúng như vậy.”
“Thật là trùng hợp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận